Bạch Hồng Hoa không biết hai người đang cá cược điều gì, nhưng từ góc độ của người ngoài cuộc, cô ta cảm thấy dường như Lâu Yến Vy đang bị mắc mưu của Vạn Hoài Bắc.
Nhưng nhìn thế nào cũng không thể tìm ra vấn đề nằm ở đâu.
Trong lòng Lâu Yến Vy đã rất khó chịu: “Tôi chỉ thấy anh không thành thật”
“Chúng ta đánh cược là ngay thẳng, không có lừa gạt cô” Vạn Hoài Bắc liếc nhìn bát cháo anh ta mang tới: “Uống nhiều rượu như vậy, uống chút cháo, bồi bổ dạ dày.”
“Không phải anh cho cái gì vào trong chảo đấy chứ?”
Lâu Yến Vy không tin Vạn Hoài Bắc sẽ tốt bụng như vậy.
“Không dám ăn thì đổ đi” Vạn Hoài Bắc nói: “Mà giới hạn của cô là mười một chai Mao Đài.
Về sau có đi uống rượu bên ngoài thì để ý một chút.”
Cho dù không có đầu óc, đã ở trong xã hội nhiều năm như vậy mà cũng không biết chú ý, Vạn Hoài Bắc thực sự thán phục Lâu Yến Vy vì cô ta có thể sống một mình cho đến bây giờ.
Vạn Hoài Bắc bỏ lại lời này rồi rời đi.
Lâu Yến Vy tức giận nhớ lại: “Hồng Hoa, có phải anh ta mắng tớ bất cẩn không? Anh ta dạy dỗ tới”
“Uống chút cháo trước đã, uống nhiều rượu như vậy mà không sợ say rượu bị người khác lợi dụng” Sở dĩ Bạch Hồng Hoa yên tâm để Lâu Yến Vy và Vạn Hoài Bắc cùng nhau ra ngoài là vì Lâu Yến Vy vẫn luôn không xảy ra vấn đề gì trong nhiều năm như vậy.
Cho dù có lỗ mãng đi chăng nữa, Lâu Yến Vy cũng không thể ngu ngốc đến mức tự chuốc say bản thân mình.
Nhưng ai biết được, Lâu Yến Vy lại trở về trong tình trạng say xỉn và bất tỉnh.
Lâu Yến Vy mỉm cười: “Yên tâm đi, Vạn Hoài Bắc anh ta không được đâu.
Dù có say anh ta cũng không thể làm gì tớ.
Chả lẽ cậu lại cho rằng tớ ngốc như thế?”
Bạch Hồng Hoa nói: “Kỳ thực anh ta rất quan tâm cậu.
Cậu vừa tỉnh lại, anh ta đã mang cháo tới, vừa nhìn là biết anh ta căn chỉnh thời gian, còn nhắc nhở sức uống rượu của cậu.”
“Khoan đã, Hồng Hoa, cậu cứ nói chuyện thay cho Vạn Hoài Bắc là như thế nào? Cậu thật sự bị mua chuộc à?”
“Chị gái cậu kết hôn với Lục Đồng Quân, Vạn Hoài Bắc và Lục Đồng Quân là những người của Bóng Đêm.
Sau này chúng ta chắc chắn sẽ tiếp xúc với Vạn Hoài Bắc.
Dù sao mỗi lần hai người gặp nhau cũng không thể đánh nhau mãi được”
“Chị gái của tớ là chị gái của tớ, Vạn Hoài Bắc là Vạn Hoài Bắc, đây là hai chuyện khác nhau.
Hồng Hoa, sao cậu có thể gộp làm một được”
Bạch Hồng Hoa cảm thấy từ nãy đến giờ cô ta nói gì cũng uổng công.
“Mau ăn cháo đi, không phải cậu nói phải đi bệnh viện gặp chị gái sao?”
Tô Lan Huyên hồi phục cả đêm, so với lúc trước tốt hơn một chút.
Trần Hương Thủy mang đồ ăn đến rồi trở về hầm súp cho Tô Lan Huyên, Lục Đồng Quân thì làm tất cả những việc như cho con bú và thay tã.
Tô Lan Huyên tựa vào đầu giường nhìn Lục Đồng Quân thay tã cho con, trong lòng cô dâng lên một niềm hạnh phúc khó tả.
Kỹ thuật của Lục Đồng Quân ngày càng trở nên thành thạo.
“Lục Đồng Quân, sao anh không làm việc của mình đi, ở đây có mẹ và cả mẹ nuôi, anh không phải lo lắng cho em”
Dù sao cũng vừa mới tuyên bố phá sản, hẳn là có rất nhiều chuyện đang chờ Lục Đồng Quận xử lý.
Lục Đồng Quân vẫn luôn ở trong bệnh viện mà không chịu rời đi, là một người chồng và người cha, anh có đủ tư cách.
Tô Lan Huyên không phải là không hiểu được, đứa bé đã sinh ra, đã đến lúc để Lục Đồng Quân làm việc của chính mình.
Lục Đồng Quân thay tã cho bọn trẻ rồi pha sữa bột và nói: “Được rồi, vậy có việc gì thì gọi cho anh.”
Lưu Lệ Phương ở bên cạnh nói: “Đi làm việc của con đi, có mẹ ở đây cùng Lan Huyên rồi.”
Lưu Lệ Phương và Trần Hương Thủy thay phiên nhau chăm sóc trong bệnh viện.
Sau khi nhà họ Lục phá sản, nhà họ Lý cũng không rời đi hay tỏ ra thái độ gì, dựa vào điều này, Lục Đồng Quân biết rằng trước đây mình đã không nhìn lầm.
Không cần biết mục đích ban đầu của nhà họ Lý khi nhận Tô Lan Huyên làm con gái nuôi là vì cái gì, nhưng đến ngày hôm nay, nhà họ Lý đã coi Tô Lan Huyên như con gái của họ từ lâu và Lục Đồng Quân nghiễm nhiên trở thành một nửa con trai.
Vợ chồng Lý Kính Hòa đều tin rằng Lục Đồng Quân có thể gây dựng lại mọi thứ.
Khi Lục Đồng Quân rời khỏi bệnh viện, đúng lúc Lý Kính Hòa cũng đến bệnh viện, hai người gặp mặt nhau ở cửa ra vào.
“Có chuyện gì khó thì nói cho cha biết, đừng khách khí”
“Cha nuôi, con thật sự có chuyện muốn tìm cha” Lục Đồng Quân theo Tô Lan Huyên gọi Lý Kính Hòa là cha nuôi.
“Có chuyện gì vậy?”
“Lên xe rồi nói”
“Được.”
Cả hai người lên xe của Lý Kính Hòa, tài xế xuống xe đứng đợi bên ngoài, trên xe chỉ có hai người.
Lục Đồng Quân nói: “Tuyên bố phá sản chỉ là một bước trong đó, sau này có thể sẽ gặp phải chút phiền toái.
Cha nuôi, nếu như con đi, mẹ con Lan Huyên giao cho cha chăm sóc.”
“Đi?” Vẻ mặt Lý Kính Hòa kinh ngạc: “Nghiêm trọng như vậy? Sao đột ngột như vậy?”
“Nhà họ Lục xảy ra chuyện từ lâu rồi.
Chỉ là Lan Huyên đang mang thai nên con đè nén tin tức.
Bây giờ đứa bé đã ra đời, những người bên trên sẽ sớm tìm đến” Vẻ mặt Lục Đồng Quân vẫn bình tĩnh: “Cha nuôi, cha không cần lo lắng, chỉ là tạm thời, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
“Thật sự không sao chứ?” Lý Kính Hòa thông tin, ông ta lo lắng Lục Đồng Quân đang nói dối bọn họ, tự mình gánh vác còn để mọi người trốn đi.
“Không sao” Lục Đồng Quân nhàn nhạt nói: “Chẳng qua chỉ là một đám hề.
Sớm thôi, Lục Đồng Quân con nhất định sẽ trở lại”
Lý Kính Hòa đắn đo: “Con nói thật đi, vấn đề ở chỗ nào?”
Lục Đồng Quân suy nghĩ một hồi, nói: “Kỹ thuật cốt lõi bị mất, kẻ phản bội nổi lên.
Cho dù là Đại Lục hay Bóng Đêm, đều bị liên lụy”.
Lý Kính Hòa cân nhắc: “Xem ra bên kia có chuẩn bị trước khi tới đây.”
Lục Đồng Quân vỗ vai Lý Kính Hòa, vẻ mặt bình tĩnh: Cha nuôi, Lan Huyên giao cho cha.
Con phải lập tức đi đến nước M.
Việc này cha thay con giấu Lan Huyên trước nhé”
“Được rồi, con yên tâm đi đi, ở đây cứ giao cho cha”.
Đây là lời hứa của Lý Kính Hòa đối với Lục Đồng Quân.
Sau khi thảo luận xong, Lục Đồng Quân xuống xe, gọi điện cho Vạn Hoài Bắc: “Tiến hành theo kế hoạch.
Lần này đừng đánh rơi đường dây chuyền cho tôi.”
“Lão đại cứ yên tâm!”
Vạn Hoài Bắc ở đầu dây bên kia cảm thấy tội lỗi, nếu không phải sơ ý bị hãm hại thì anh ta đã không làm cho Bóng Đêm thiệt hại hàng ngàn triệu, hơn nữa còn mất mấy tuyến vận chuyển.
Lục Đồng Quân phải đánh nhanh thắng nhanh, nếu không món nợ khổng lồ sẽ đổ lên đầu Tô Lan Huyên.
Vào buổi chiều, Lục Đồng Quân đến nước M.
Anh chỉ có một mình, không có ai bên anh.
Trong bệnh viện.
Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa đến, hai người họ trêu chọc bọn trẻ và họ còn cảm thấy chơi khá vui.
Lâu Yến Vy hỏi: “Chị, sao em không thấy anh rể?”
“Anh ấy đi làm việc của anh ấy rồi” Tô Lan Huyên nhìn Lưu Lệ Phương: “Mẹ nuôi, mẹ đi tìm y tả đưa Tam Bảo và Tứ Bảo đi tắm đi”
Tô Lan Huyên muốn đánh lạc hướng Lưu Lệ Phương.
Lưu Lệ Phương cũng không có phản ứng, cười nói: “Được rồi, mẹ đi ngay.”
Sau khi Lưu Lệ Phương rời đi, Tô Lan Huyên nói với Lâu Yến Vy: “Em có thu hoạch được gì trong vài tháng qua ở nước M không?”.
“Không có, em đã hỏi rất nhiều người và không có chút tin tức nào về Tô Hạo Trần”
“Hiện tại tình hình bên đó thế nào?” Tô Lan Huyên rất quan tâm chuyện này, tuy rằng không có tham gia hết thảy hoạt động của Bóng Đêm nhưng Hạ Đình, Hạ Vân đã rất lâu không có trở về, điều này cũng cho thấy nguyên nhân là ở nước M.
“Khá là lộn xộn” Lâu Yến Vy nói: “Dựa vào thực lực để nói chuyện, ai có thực lực thì người đó là lão đại.
Trước đây Bóng Đêm khiến người ta tôn trọng ba phần.
Bây giờ Bóng Đêm đang tổn thất nặng nề, trên đường phố đều đồn rằng Bóng Đêm không còn bằng trước kia nữa, sớm muộn gì cũng sẽ bị nuốt chửng”
Tô Lan Huyên cau mày, vẻ mặt nặng nề: “Yến Vy, Hồng Hoa, chị muốn nhờ các em một chuyện”
Lâu Yến Vy cũng biết tính chất nghiêm trọng của sự việc: “Chị, có chuyện gì chị cứ nói cho em biết”.
“Đi một chuyến đến nước M thay chị” Tô Lan Huyên nói: “Nếu ở bên đó không ổn định, Lục Đồng Quân nhất định sẽ trốn chị đi đến đó.
Các em đi theo sau, dù có chuyện gì xảy ra, hãy giúp anh ấy trở về an toàn”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...