Lão Đại Là Chồng Tôi
Vừa dứt câu anh cũng đã mở khóa được thành công,chính vì máy của Tề Hân có virut xâm nhập vào nên không thể tiếp tục làm.
Nhưng không ảnh hưởng tiến độ vì máy của Yến và Tùng là máy độc lập riêng biệt nên không bị ảnh hưởng nhiều.
Không lâu sau Tuyệt Yến cũng hoàn thành nhiệm vụ,tất cả họ thực sự đều đã tến hết năng lượng vào việc mở khóa rồi
"Thà cho em giết người hay đánh đấm gì đó coi ra còn tgoai mái hơn là ngồi gần cả ngày để giải mấy cái mật mã này"
Lời cô nói ra không một ai quan tâm,Thiếu Tùng đang dò xét các đường liên kết gần đây và tin nhắn của máy chủ bọn chúng.
Còn Yến thì đang chăm chú xem lịch trình sắp tới của họ có gì bất thường không.
Đang tập trung thì Thiếu Tùng nói với Tuyệt Yến làm cô phải bỏ dỡ việc mình đang làm để ngồi gần lại xem:
"Tuyệt Yến cô xem!.
đường liên kết 3 ngày trước là với bên ẩn danh tin nhắn hoàn toàn là kí tự.
Còn nữa gần đây nhất là liên kết với Huyết Tử Bang!"
Mọi ánh mắt đều dồn vào cô nhưng thú thật chuyện này cô chưa nghe thông báo lại:
"Anh mau xem xem đường liên kết với bang tôi đưa chúng ta đến đâu"
Thiếu Tùng nháy chuột vào đường liên kết rất nhanh đã hiện rõ một sơ đồ bang cô,còn đánh dấu rất rõ ràng vị trí quan trọng.
Nhưng rõ ràng đường lối dẫn đi hoàn toàn không đến tầng hầm bí mật mà lại đến! :
"Phòng tôi?"
Tại sao lại đến đó,ở đó chẳng có gì đáng giá cả.
Sau khi biết được nội dung bên trong anh nhanh chóng thoát ra vào đường liên kết còn lại,đoạn thông tin này chắc chắng có lợi cho họ nhưng lại toàn là kí tự.
Thiếu Tùng ngồi phân tích một chút:
"Hoa Hồ Điệp có thể xem là loài hoa đại diện ở nước A.
Có thể người gởi tin có ngụ ý chỉ địa điểm ở nước A chăng?"
Tuyệt Yến kéo laptop mình xoay qua cho Thiếu Tùng xem cô nói:
"Khi nãy xem lịch trình sắp tới bọn chúng tầm 15 ngày nữa có lịch trình xuất phát sang nước A nhưng lại không để chú thích đến đâu cụ thể.
Có thể đúng như những gì anh dự đoán lắm chứ!"
Tề Hân ngồi nhìn mãi kí tự thứ 4,đó là một chiếc nhẫn cực kì tinh xảo có hình một con rắn chúa dài đang ngẩng cao đầu như đang khiêu chiến.
Thấy cô ấy cứ nheo mắt nhìn chằm chằm vào nó cô liền hỏi:
"Tìm ra được gì sao?"
"Có vẻ là vậy,chiếc nhẫn này thực sự rất quen nhưng cố mãi cũng không nhớ được là của ai.
À đúng rồi nhưng em nhớ nó từng xuất hiện ở!.
ở triển lãm trang sức của Dimzart"
"Dimzart?Hình như hắn cũng ở thành phố A"
Tề Hân gật đầu chắc nịch,hình như là thế.
Tức là những dữ kiện này đều có liên quan đến kế hoạch của lão già họ Lư kia.
Nhưng vấn đề là họ không thực sự chắc chắn thứ gì trong dòng kí hiệu đó cả.
Phải làm sao đây.
Nhìn thấy Sa Tuyệt Yến xoa nhẹ thái dương mệt mỏi nên Tống Thiếu Tùng hít sâu vuốt tóc lên một cái rồi thoải mái kéo cô đứng dậy nói:
"Mệt rồi thì nghỉ ngơi,cố làm gì không biết?"
Cô lườm anh rồi băng lãnh nói:
"Mặc kệ tôi,quan tâm làm gì?"
Nghe anh mình hỏi thế Tề Hân ngồi gần đó cũng lên tiêng trách móc anh mình,cô sáng giờ cũng làm việc vất vả mà! chỉ có điều là chưa hoàn thành thôi
"Nè em cũng mệt mà,sao anh không cho em nghỉ?"
"Câm mồm làm tiếp đi,không hoàn thành anh báo với ba em ở đây đó!"
Cô bé hờn dỗi ôm máy lên tận phòng để làm không thèm để ý đến ông anh phân biệt đối xử kia nữa.
Chỉ biết lấy ba mẹ ra đe dọa cô thôi,thật đáng ghét mà!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...