Lão Đại Hắc Đạo Đã Động Lòng


Chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại Diệp Băng gắng gượng lái xe tới dinh thự của Lãnh Hàn Tử.

Bây giờ, chỉ có duy nhất mình hắn mới có thể cứu cô mà thôi.

Lãnh Hàn Tử uể oải tựa lưng ra sau ghế, hắn vừa mới xử lý xong hết đống tài liệu của mấy ngày sắp tới.

Xem ra trong vài ngày tới hắn sẽ có dư dả thời gian để nghỉ ngơi rồi lên kế hoạch bắt gọn Lục Thuần Trạch.

Dù cho Lục Thuần Trạch có thật là em của hắn đi chăng nữa nhưng một khi có suy nghĩ muốn giết chết hắn thì chỉ có thể xem là kẻ thù.
Bận rộn từ sáng cho đến tối hắn cũng đã cảm thấy mệt mỏi.

Day day thái dương vài cái, hắn chuẩn bị vào phòng tắm thì Diệp Băng bất thình lình xuất hiện, tông cửa vào.
“Khuya rồi sao em còn tới đây?” - Lãnh Hàn Tử đứng im tại chỗ, hỏi cô nhưng cô lại không thèm trả lời.

Hắn chợt nhớ lúc trưa cô nói có việc bận, trông bộ dạng khổ sở bây giờ chắc là đi chơi với bạn, uống say đến mức mất trí rồi.

Lãnh Hàn Tử đập tay lên trán một cái tỏ ra bất lực.

Hắn tiến tới phía Diệp Băng định giúp cô lên giường nằm ngủ “Ngoan, lên giường ngủ thôi.”
Hắn ra sức ân cần dỗ dành, chuẩn bị bế cô lên trên giường thì bất ngờ thay đột nhiên cô choàng hai tay qua cổ hắn, nhẹ nhàng đặt lên môi hắn một nụ hôn.

Hành động này quá đỗi ngoài dự đoán của hắn, cả người hắn thoáng cứng đờ, cạn kiệt sức lực.

Chụp lấy thời cơ Diệp Băng tách hai cánh môi mềm của Lãnh Hàn Tử, dịu dàng chiếm sâu vào trong khoang miệng.

“Diệp Băng, em say rồi, khi khác em tỉnh táo chúng ta hãy làm sau nhé.” - Lãnh Hàn Tử nhẹ nhàng đẩy cô ra, dụ dỗ để cô lên giường ngủ.
Thật ra bắt đầu từ cái hôn hồi nãy là hắn đã muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn rồi.

Nhưng vì hắn không muốn cả hai xảy ra quan hệ trong tình trạng cô không được tỉnh táo.

Hiện tại, những hành động cô phơi bày ra trước mặt hắn có khi chỉ là do chịu sự điều khiển của rượu, hắn vẫn muốn chuyện này là Diệp Băng tình nguyện hơn.

“Nào, cô bé ngoan, khuya rồi chúng ta đi ngủ thôi.” - Lãnh Hàn Tử nắm tay cô dắt đi.

Trông thấy cô thuận theo lời hắn nói không còn làm loạn nữa làm cho hắn mừng hết lớn.

“Em lên giường đi tôi sẽ đắp chăn cho em.”
Lãnh Hàn Tử lên giường, quăng một bên chăn ra để cho cô chui vào.

Tưởng đâu lên giường thành công thì sẽ chẳng còn chuyện gì xảy ra nữa ai mà có dè Diệp Băng lại cả gan dùng hết sức đẩy hắn rồi chớp lấy thời cơ ngồi lên người hắn.
Kiểu này đêm nay hắn khó lòng thoát được rồi.

“Diệp Băng, em làm gì vậy? Mau trèo xuống người tôi ngay đi.” - Lãnh Hàn Tử lúng túng khi từ góc độ hiện giờ nhìn từ ở dưới nhìn lên trông Diệp Băng quyến rũ đến chết người.


Hắn nhắm mắt lại thầm cầu nguyện cho đêm nay trôi qua nhanh nhanh chút xíu.

Đầu óc đang rối bời bỗng dưng Lãnh Hàn Tử cảm thấy phần dưới cơ thể rất lạ, giống như ai đó đang lôi cái gì đó ra khỏi hang vậy á.

Hạ tầm mắt nhìn xuống phía dưới hắn thấy Diệp Băng đang lôi cây gậy như ý của hắn ra bên ngoài.
“Bé ngoan, cái đó rất nguy hiểm em mau để nó lại chỗ cũ đi.”
Những lời hắn nói Diệp Băng chẳng còn để ý, đổ dồn toàn bộ sự tập trung vào cây gậy như ý của hắn.

Bờ môi căng mọng của Diệp Băng nhẹ nhàng chạm vào khiến cho Lãnh Hàn Tử giật bắn người một cái, toàn thân truyền tới một luồng điện kỳ lạ cắt đứt đi sợi dây lý trí cuối cùng.
Diệp Băng định cho thứ đó vào trong miệng thì bị hắn mạnh bạo lôi lên trên, đè cô dưới thân mình.
“Em muốn tới vậy thì tôi sẽ chiều em.”
Nhanh như cắt Lãnh Hàn Tử cuồng bạo xâm chiếm bờ môi Diệp Băng, hung tàn đến mức cô không thể thở được hắn mới chịu buông tha.
“Bé à, hôm nay em sẽ chịu sự trừng phạt của tôi.”
Từng ngón tay thon dài bắt đầu luồn lách phía dưới, chạm vào nơi lâu ngày hắn chưa khám phá.

Lâu ngày không làm bây giờ bị khai mở Diệp Băng có chút không quen, khẽ kêu lên một tiếng.

Lãnh Hàn Tử dễ dàng xâm nhập toàn bộ ngón tay vào nơi ẩm ướt, thích thú khuấy đảo diện tích chật hẹp, làm cho Diệp Băng có khoái cảm uốn éo cả người dụ hoặc hắn.
Không chỉ riêng mình cô mà hắn cũng sắp chịu hết nổi rồi.


Hắn gấp gáp cởi quần áo của cô với của mình ra rồi quăng hết xuống giường.
“Bé à, em ráng chịu một chút nha.” - Hắn rút ngón tay ra sau đó từ từ đưa *** *** đang ***** **** vào.
“Aaa.” - Diệp Băng khẽ kêu lên với thanh âm ngọt ngào.
Vách tường ẩm ướt siết chặt lấy làm cho dục vọng của Lãnh Hàn Tử lấn chiếm hết sự minh mẫn của hiện tại.

Lãnh Hàn Tử thúc từng cú mạnh bạo với tốc độ nhanh vào tận cùng nơi sâu nhất trong cơ thể Diệp Băng.

Cả hai người vận động kịch liệt trên giường khiến cho tấm chăn nhăn nhúm lệch hướng mà rơi xuống sàn.
Lãnh Hàn Tử ra vào kịch liệt, hai bàn tay to lớn nhào nắn hai bầu nhủ mềm mại ở phía trên, ngang tàn chiếm lấy hết mật ngọt trong khoang miệng Diệp Băng.

Không có lấy một chỗ nào hắn buông tha.

Hai cánh tay mềm yếu của cô nắm chặt vào ga giường chịu sự mạnh bạo mà Lãnh Hàn Tử đang ban cho.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui