Lão Công Là Tiểu Chim Cánh Cụt


Nhờ vào số lượng fan hâm mộ khổng lồ của Văn Thù Nhi, khi cô đang tận hưởng tại spa, trên mạng đã sớm long trời lở đất.
[Ta khinh.

Văn Thù Nhi này cũng quá ghê tởm rồi]
[Đây rõ ràng là có âm mưu từ sớm rồi.

Mọi người chú ý đi, thời gian bài kia được đăng lên cảnh sát còn chưa tới hiện trường]
[Người bình thường gặp chuyện này không phải là đồng tình với người chết đầu tiên sao? Văn Thù Nhi thì ngược lại, lợi dùng người chết để loại bỏ người mình ghét.

Đây cứ như là ăn huyết màn thầu ấy]
[Đây là chất lượng học sinh của các bạn sao @ đại học Đông Nhân]
Tài khoản chính chủ đại học Đông Nhân đạp lại nhanh như bay, hiển nhiên là đang ở đây ăn dưa.
Đại học Đông Nhân: Lời nói và việc làm của hai sinh viên Văn Thù Nhi và Tiểu Lệ đều dựa trên chính cá nhân họ, không có đại diện cho nhà trường.

Ngoài ra, trường học sẽ nghiêm túc kiểm tra lại tố chất của sinh viên và có quyền yêu cầu những sinh viên chưa đạt yêu cầu ra về.

Cảm ơn mọi người đã nhắc nhở.
[Ồ, trường học này cũng khá tốt]
[Các chị em, ta có một suy đoán: Văn Thù Nhi muốn chỉnh chết chị gái mình, muốn một mình thừa kế gia sản đúng không]
[Lầu trên, nhỡ đâu là thế nhở]
[Đừng có tùy tiện đoán lên đoán xuống như vậy.

Nhỡ đâu vĂN Tiểu Mai này chỉ là trùng họ tên thì sao]
Lúc này, Văn Thù Nhi cũng đăng một bài đăng mới [Cô ấy tuyệt đối không phải là Văn Tiểu Mai.

Trừ khi phẫu thuật thẩm mĩ]
Văn Thù Nhi muốn họa thủy đông di*, lúc đầu cô định đăng ảnh của "Văn Tiểu Mai" để làm bằng chứng.


Nhưng mà cô căn bản là không có ảnh chụp của chị gái Văn Tiểu Mai.
(*Họa thủy đông di 祸水东移 còn gọi là Di họa Giang Đông/ Giá họa Giang Đông.

Giang Đông chỉ sở quốc cổ đại.

Tề dẫn binh tiến công Sở quốc.

Sở vương phái người hỏi Tề vì sao tiến công? Quản Trọng nói rằng Sở có hai đại tội danh là : 1 không hề đúng hạn tiến cống, 2 là Chu Chiêu vương nam tuần chết ở Hán Thủy không thể trở về.

Sứ giả nước Sở cho rằng Chu Chiêu vương chết cũng đâu liên quan đến Sở.

Vì thế, "Di họa Giang Đông" ý chỉ giá họa người khác, từ người khác gánh tội thay.)
"Phẫu thuật thẩm mĩ" thực sự vô cùng hấp dẫn, thật sự có một số cư dân mạng đi trật hướng:
[Hả? Phẫu thuật thẩm mĩ? Lại có dưa mới để hóng]
[Xin hỏi nhà nào phẫu thuật thế]
[Đừng khoan hỏi các tỷ muối, Văn gia có động thái]
[Cái gì cái gì? Chính chủ tới chốt à?]
Thời buổi này, có uy tín danh dự nhân vật xã giao tài khoản đều là hệ thống tên thật (mình không hiểu chỗ này nên để nguyên cv), tài khoản cha Văn chính là tên thật của ông:
[Tiểu Mai xác thực là con gái của chúng tôi.

{Tình yêu} @Văn Tiểu Mai, chúng ta rất vui sướng khi có người còn gái là con]
Phía dưới phụ thượng Triều Lộc đứng ở thư viện tầng cao nhất, ghé mắt quay đầu lại ánh mắt sát.

(câu này mình cũng chịu nốt, càng về sao càng khó hiểu a)
"Không ——" Văn Thù Nhi bụm mặt, không tin được hét lên "Ba, con mới là con gái của ba, con mới là a——"
Động thái của ba Văn đã đưa sự việc này lên đến cao trào, đưa ra một kết luận.
Mặc cho Văn Thù Nhi cùng Tiểu Lệ giải thích như thế nào thì nghênh đón họ chỉ là vô số trứng thối đến từ cư dân mạng.
Bất quá xảy ra một trận như thế, cư dân mạng càng đối với "Văn Tiểu Mai" thêm tò mò.


Mọi người đều tưởng rằng cô sẽ thừa dịp đợt này mình đang nổi để buôn bán cái gì đó.

Thời buổi này ai mà chẳng muốn nổi tiếng? Cũng giống như ba Văn già như vậy rồi mà am hiểu vô cùng sâu cách sinh tồn trên mạng xã hội.
Nhưng thứ làm mọi người mở rộng tầm mắt chính là trừ bỏ lúc đăng bài tag Văn Thù Nhi thì tài khoản của Văn Tiểu Mai đều im lặng, liên tiếp mấy ngày cũng không có bất cứ biến đổi gì.
Nga cả Sở Lâm Bắc cũng phải tốn một ít công phu mới tìm được nhà Văn Tiểu Mai.
Hôm nay, trời xanh, mây trắng, nắng vào, khi Triều Lộc xuống vứt rác đã gặp Sở Lâm Bắc đã sớm chờ ở nơi đó.
Căn hộ cô ở dưới lầu có một cái hoa viên nhỏ.

Ngoài công viên, Sở Lâm Bắc một thân cảnh phục, chăn Triều Lộc lại "Tôi tin cô đới với tôi không xa lạ"
Triều Lộc "Cậu là?" Cô nghiêng đầu nhỏ, mở ta mắt, là hoang mang thật sự.
Sở Lâm Bắc "..........."
Thấy đối phương không có lời muốn nói, Triều Lộc "biu" một cái ném túi rác vào chỗ để, vòng qua hắn tính đi.
"Từ từ" Sở Lâm Bắc gọi cô lại, bắt đầu thao thao bất tuyệt tự giới thiệu.
"Mấy ngày trước ở đại học Đông Nhân.......Nhưng mà xem lại thì đây cũng là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cô hẳn là người bắt được người ngược mèo ở ngõ nhỏ kia"
Triều Lộc vẫn chờ hắn nói xong "Tôi có chút việc...."
Sở Lâm Bắc không để cô nói xong, trực tiếp ngắt lời "Chuyện ngược đãi mèo tạm để sang một bên, hôm nay tôi tới là vì chuyện của Sầm Tiểu Mộc" Nói tói đây, tầm mắt sắc bén nhìn thẳng Triều Lộc.
"Ngày đó cô tại sao lại rời ?" Ngày ấy Sở Lâm Bắc muốn tìm Triều Lộc nói chuyện, nề hà là cục cảnh sát đột nhiên có thông báo bảo hắn về.
Hắn liền bảo Triều Lộc ở trường học chờ hắn.

Nhưng khi hắn vội vàng trở lại thì làm gì còn bóng dàng Triều Lộc?
Triều Lộc "Tôi có nghĩ vụ chờ anh à?" Cô bắt đầu nhìn ngắm xung quanh hoa viên, có chút thất thần.
Sở Lâm Bắc "Phối hợp với cánh sát để phá án là một nghĩa vi của công dân"
Triều Lộc "Để công dân chờ anh 6 tiếng cũng là nghĩa vụ à?"
Sở Lâm Bắc không thể tin tường "Vì để giải oan cho mình đến 6 tiếng cô cũng không chờ được à?"
Triều Lộc nâng bước đi, không tính toán cùng người này nói lời vô nghĩa.

Sở Lâm Bắc đuổi theo "Tôi cũng không so đo cô làm tôi đi một chuyến vô ích......!Tôi hôm nay là tới hỏi cô, ngày đó sau khi rời khỏi thư viện, cô đã đi nơi nào?"
"Đã quên"
Sở Lâm Bắc "........"
Sở Lâm Bắc tiến lên một bước "Văn Tiểu Mai, cô cố ý gây trở ngại công vụ.

Hành vi của cô như vậy khiến tôi hoài nghi cái chết của Sầm Tiểu Mộc có quan hệ với cô"
Triều Lộc nhăn mày, đã bảo là có việc mà.
"Tùy tiện" Ném xuống hai chữ, cô nhấc chân đi luôn.
"Văn Tiểu Mai" Sở Lâm Bắc không thể tin được cô thế mà lại không nhìn mình, buồn bực, giơ tay khoác lên vai Triều Lộc.
Bả vai con gái mềm mại như không xương nhưng xương cốt lại kha cứng.

Sở Lâm Bắc còn chưa kịp phản ứng đã bị người nắm cổ tay quăng ngã.

Sở Lâm Bắc "!"
Nếu không phải mình phản ứng nhanh, lúc này khẳng định muốn □□ bỏ.
Sở Lâm Bắc cảm thấy vô cùng mất mặt "Văn Tiểu Mai"
"Văn Tiểu Mai" đã sớm đi vào hoa viên nhỏ.
Hoa viên tràn đầy mùi hương ngào ngạt của hoa, nhìn quanh có phấn hồng, thuần trắng, màu chàm, đen đặc...!Các loại màu sắc của hoa muốn màu nào có màu đó.

Mà giữa hàng trăm bông hoa, một tiểu cánh cụt thong thả bước đi với đôi cánh nhỏ bé của mình.
Có lúc nó dừng lại ngửi hoa, mổ mổ vào cánh hoa, thấy một con ong mật bay qua, lâu lâu còn đuổi theo nó.
Nơi này chính là hoa viên nhỏ Triều Lộc mua để tiểu cánh cụt nhà mình có thể vui chơi ở đây.
Tiểu cánh cụt vẻ mặt hưởng thụ nghỉ chân dưới những tán hoa hồng, thình lình thấy Triều Lộc đi tưới, vật nhỏ "phi" một cái đen tất cả cánh hoa phun ra, khuôn mặt nhỏ lông xù xù lập tực trở nên nghiêm túc.
"Mao Mao" Triều Lộc vui vẻ rạo rực hướng nó đi "Hôm nay chơi tới đây thôi, chúng ta về nhà ăn cơm"
Tiểu cánh cụt "Pi" một tiếng, hướng nàng vươn cái cánh nhỏ.
Những cái móng mềm như không xương được bao phủ bởi cái tất màu vàng nhạt.

Triều Lộc cởi bỏ bao chân cho nó rồi từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh, tỉ mỉ lau móng vuốt cho nó, vật nhỏ vừa lòng "pi" một tiếng.
Hành động này Triều Lộc làm đến quen cửa quen nèo, phảng phất như đã làm vô số lần.

Cô đem vật nhỏ bế lên, chạm vào miệng nhỏ của nó "Em nha, chưa thấy tiểu cánh cụt nào yêu sạch sẽ như em"
Lão thần Cố Thượng Nghiêu đang muốn "pi" thì thấy trong một bụi hoa, một người đàn ông bước nhanh tới.
"Văn Tiểu Mai"

À, là Sở Lâm Bắc tới.
Sở thiếu gia ngực phập phồng không thể tin tưởng trứng mắt nhìn Triều Lộc, hiển nhiên là bị tức giận không nhẹ.
Trái lại với Triều Lộc, tiểu cánh cụt trên tay, tâm tình trở nên đặc biệt thỏa mãn.

Trên thực tế, vừa nãy cô cũng là vội vàng tới đón tiểu cánh cụt mới sốt ruột như thế.

Hiện giờ tâm bình khí hòa, cô liền nói chuyện với Sở Lâm Bắc:
"Ăn cơm, dạo phố, xem phim"
Sở Lâm Bắc sửng sốt "Cái gì?"
Tiểu Lộc xoa xoa đầu tiểu cánh cụt, cũng không ngẩng đầu lên "Ngày đó sau khi rời khỏi thư viện, đấy là những việc tôi làm"
Sở Lâm Bắc càng sửng sốt, không nghĩ tới cô lại dễ nói chuyện như vậy, thứ hai....
"Cô cũng ăn cơm, dạo phố, xem phim à?"
Triều Lộc "Tôi tại sao lại không thể ăn cơm, dạo phố, xem phim?"
Sở Lâm Bắc "......!Tôi chỉ cảm thấy cô không phải loại con gái này"
"Anh đối với con gái có gì hiểu nhầm à?" Triều Lộc ôm tiểu cánh cụt, cười nói "Con gái có thể ăn cơm, dạo phố, xem phim, cũng có thể trở thành anh hùng trong giới chính trị.

Bất luận chúng tôi muốn làm cái gì thì làm cái đấy"
"Cô......" Sở Lâm Bắc hít sâu một hơi "Cô hôm nay là muốn cùng tôi cãi nhau đúng không?"
Từ khi Sở Lâm Bắc xuất hiện, Cố Thượng Nghiêu liền nheo mắt lại bắt đầu đánh giá hắn với ánh mắt bắt bẻ.
Một lát sau, Hoàng Thái Tử điện hạ đã không có hứng thú quay mặt đi chỗ khác.

Giữ một cái đầu lạnh.

(cv là "Lăng đầu thanh một cái" mà mình bó tay nên tự sửa theo ý mình)
Tháy Triều Lộc không để ý tới mình, đánh thì đánh không lại, buộc thì buộc không được, nhớ lại nhiệm vụ của chính mình, Sở Lâm Bắc nhắc nhở mình phải kiên nhẫn "Chuyện của Sầm Tiểu Mộc, cô biết bao nhiêu?"
Những lời này lại khiến Triều Lộc chú ý, cô nghiêng đầu liếc Sở Lâm Bắc một cái.

Lúc này, ánh mặt trời chiều lại đây làm cho con ngươi màu hổ phách của cô trở nên rực rõ, lung linh.
Chỉ thấy cô hơi thu mắt, khuôn mặt nhỏ trắng nõn khiến tim người ta phải đập thình thịch.

Cô nói "Sầm Tiểu Mộc đang hẹn hò qua mạng".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui