Lão Bản Và Tiểu Chó Săn


Trên mặt Huệ Kỳ nhất thời xanh hồng đan xen, lúng tung không biết phải đi đường nào.

"Không có chuyện gì, tôi hiện tại cũng không nhìn cái gì." Từ Vị liền vội vàng nói "Không cần quan tâm đến tôi _______ "
Bị ánh mắt của Chu Tư Dịch dọa, Từ Vị đem nửa phần lời nói sau nuốt xuống, cậu mà nói xong, hắn sẽ đại khai sát giới giết cậu đi.

Huệ Kỳ nhìn Chu Tư Dịch một chút, liền nhìn Từ Vị, trên mặt vẫn duy trì nụ cười ôn nhu "Xin lỗi, vậy tôi đi trước, không quấy rầy ngài."
Huệ Kỳ rời đi, Chu Tư Dịch thay đổi tư thế ngồi, vẫn là nghiêng người vắt tay qua phía sau ghế Từ Vị, nói "Sợ cái gì? Hửm? Ta lại không thể bảo vệ được cậu?"
Từ Vị lập tức lắc đầu "Không phải."
"Vậy thì là cái gì?" Chu Tư Dịch hỏi rất sắc bén.

Từ Vị trong lúc nhất thời không nói cái gì, Chu Tư Dịch nhìn chăm chú Từ Vị nửa ngày, ở cái đề tài này, không có muốn hỏi tới, chỉ nhẹ nhàng nói "Đó là bởi vì nàng hảo nhìn? Có phải không?"
"Không có." Từ Vị lập tức cãi lại, trên mặt có chút nóng.

Huệ Kỳ thật đẹp, mặc váy dài xẻ tà lộ ra chân dài, mới nãy nghiêng người cũng Chu Tư Dịch nói chuyện lộ càng nhiều, Từ Vị đều không dám nhìn.

"Thích không?" Chu Tư Dịch gõ nhẹ tay lên chỗ tựa lưng ghế, hờ hững.

Từ Vị lắc đầu, cậu không dám.

Chu Tư Dịch nhìn sân khấu chốc lát, lại quay đầu nhìn chằm chằm Từ Vị "Thích kiểu nào?"
Vành tai Từ Vị cách mặt hắn một khoảng cách ngắn, mềm mại bóng loáng, bị ánh đèn chiếu tới.

Hắn tới gần lỗ tai Từ Vị, cơ hồ muốn chạm vào, tiếng nói khàn khàn "Hửm? Yêu thích loại hình nào? Ta giúp cậu giới thiệu?"
Từ Vị hô hấp ngưng lại, lập tức kéo dài khoảng cách "Dịch ca."
"Hả?" Chu Tư Dịch thu tay lại đặt lên môi, quay lại thành một người cao quý tao nhã nhìn về phía trước "Nói đi."
Tiểu từ này còn rất hoa tâm, ở trước mặt hắn còn dám tư tưởng đến người khác.

Mặt Từ Vị nóng lợi hại.

Chu Tư Dịch giới thiệu đối tượng cho cậu?

"Tôi còn nhỏ." Từ Vị cắn nhẹ môi dưới, thấp giọng nói.

Chu Tư Dịch tâm lý khó chịu, ánh mắt càng lạnh hơn "Coi trọng loại người nào trực tiếp nói với ta, không có ta xem xét thì không được."
Từ Vị nắm điện thoại, dời tầm mắt, cúi đầu trầm mặc.

Cậu có chút không thoải mái, cũng không biết làm sao mở miệng.

Chu Tư Dịch là lão bản, Từ Vị có tư cách gì cùng hắn bình đẳng bàn luận vấn đề?
Chu Tư Dịch nhìn Từ Vị hồi lâu, thu lại tâm tình, liền khôi phục tư thái lạnh lùng.

Vương Thạch ngồi lại đây, Chu Tư Dịch quay đầu cùng Vương Thạch câu được câu không tán gẫu.

Từ Vị lần đầu tham gia loại dạ hội cỡ lớn như này, còn ngồi ở vị trí cao cấp, trái phải đều là lão đại.

Từ Vị ngồi nghiêm chỉnh, cái mông cũng không dám nhích, chỉ lo gây ra chuyện cười khiến Chu Tư Dịch đạp ra ngoài.

Nghi thức trao giải giằng co hơn một giờ, Từ Vị cũng không dám chơi điện thoại.

Tiệc rượu kết thúc cũng đã mười một giờ, Chu Tư Dịch ở trong yến hội uống một chút rượu, hắn xua tay nhượng Từ Vị ra xe trước.

Từ Vị bước nhanh ra ngoài, vừa muốn kéo cửa xe liền bị một người ngăn cản, Từ Vị quay đầu lại nhìn thấy gương mặt kia có chút quen.

"Người anh em."
Từ Vị cảnh giác nhìn hắn, nhận thức ra đây là thư ký của Huệ Kỳ.

"Chào." Từ Vị cùng hắn bắt tay, người thư ký liền muốn ôm vai Từ Vị, Từ Vị hơi lùi lại rất không thích cùng người lạ đụng chạm "Anh liền có chuyện gì?"
"Đêm nay Huệ Kỳ cùng Chu tổng còn có chút việc tư muốn nói." Người thư ký ám chỉ Từ Vị "Cậu cũng biết nhân vật công chúng có chút phiền phức, cậu bên này hỗ trợ một chút."
Từ Vị "???"
Cái quỷ gì?
Từ Vị nghe không hiểu.


"Ý anh là..."
Người thư ký nhìn trước mắt đứa trẻ miệng còn hôi sữa, trong lúc nhất thời không biết nói gì, ám chỉ rõ ràng như vậy còn nghe không hiểu?
Từ Vị gật đầu "Có vấn đề gì sao?"
"Có một số việc e là cậu không rõ ràng." Người thư ký ngữ khí nghiêm túc lại, mang theo chút uy hiếp "Cậu làm trễ nãi công việc của lão bản, đối với tiền đồ của cậu tóm lại là không tốt."
Từ Vị nhíu mày, vẫn là không có nghe hiểu, rốt cuộc muốn cậu làm gì?
"Anh muốn tôi làm cái gì?"
Người thư ký cho là cậu đòi tiền, vội vã từ trong túi lấy ra một phong thư kín đáo đưa cho Từ Vị, nói "Tiền tiêu vặt, cầm mua thuốc lá."
Một phong bì nặng trình trịch, Từ Vị trợn to mắt.

Hối lộ?
Cậu mới tiếp xúc công việc, chưa từng trực tiếp đối diện việc này, lập tức từ chối "Anh muốn tôi làm gì nói thẳng, không cần như vậy, bị lão bản biết sẽ không tốt."
"Không sao, chỉ có trời biết tôi với cậu biết." Người thư ký nói "Nếu cậu cảm thấy không thích hợp, tôi chuyển khoản cho cậu cũng được."
Xấp tiền dày như vậy, phải 20 vạn tệ đi?
Lông mày Từ Vị như trước nhăn "Không phải vấn đề tiền, anh muốn tôi làm cái gì?"
"Tiền cậu cầm trước." Người thư ký nói "Cậu có phải là xem thường tôi?"
Từ Vị thật khó hiểu, bằng không trước tiên cầm đã lát nữa giao cho Chu Tư Dịch?
Cậu nắm chặt phong bì, nói "Anh muốn làm gì?"
"Lát nữa tạo cơ hội để Chu tổng cùng Huệ Kỳ ở riêng." Người thư ký nhìn Từ Vị nhận tiền, cảm thấy chuyện này nếu không nói rõ, phỏng chừng đến sáng mai vẫn chưa xong "Hiểu không?"
Từ Vị lập tức rõ ràng, mặt liền nóng lên, đem tiền trả về "Lão bản biết sẽ giết tôi!"
Cánh tay bị tóm lấy, người thư ký cưỡng ép đem Từ Vị kéo tới vườn hoa phía sau, bây giờ nhìn lại người trợ lý này không phải giả ngu, đây là ngốc thật "Lão bản của cậu không chừng còn cảm tạ cậu."
Chu Tư Dịch cùng Huệ Kỳ muốn làm chuyện kia? Đệt! Chu Tư Dịch sao lại phóng túng như vậy?
"Cầm lấy tiền, cũng không phải là nhiều, mua thuốc lá."
Từ Vị mua thuốc lá cũng không cần mắc như vậy, Từ Vị dư quang quét về phía Chu Tư Dịch bên kia, không muốn cùng người thư ký dài dòng liền thu hồi phong bì xoay người rời đi "Tôi biết rồi."
"Đến phố hội nghị thường kỳ dừng một chút."
Từ Vị bước nhanh về phía xe, Chu Tư Dịch đã đến rồi, trên người hắn có mùi rượu.

Từ Vị không thể tại đây trực tiếp nói chuyện kia, cậu đem phong bì cất đi kéo cửa ra "Dịch ca."
Chu Tư Dịch ngồi vào trong xe, Từ Vị đóng cửa xe định vòng tới ghế sau lại cảm thấy không thích hợp.

Vạn nhất Chu Tư Dịch cùng Huệ Kỳ thật sự thân mật, hình ảnh nào đó liền tràn vào trong đầu, hai người ở phía sau ân ân ái ái, Từ Vị ngồi đây làm gì? Đây không phải là mất mặt?

Từ Vị ngồi vào ghế phó lái, mở một chai nước quay lại đưa cho Chu Tư Dịch.

Chu Tư Dịch ngước mắt nhìn Từ Vị, không có nhận nước.

"Dịch ca?"
"Bên cạnh ta có gai?" Chu Tư Dịch uống chút rượu, không kìm nén được tính khí.

"A?" Từ Vị nghe rõ, Chu Tư Dịch bấm bấm mi tâm, lạnh nhạt nói "Ngồi đây."
Từ Vị ngượng ngùng quay lại ghế sau ngồi, tài xế bắt đầu lái xe đi.

Chu Tư Dịch uống nửa chai nước, dựa vào ghế giơ tay che trán.

Thật nhức đầu.

Xe lái ra ngoài được năm phút đồng hồ, bỗng nhiên tài xế thắng gấp, Chu Tư Dịch trực tiếp đụng vào ghế đằng trước, lửa giận ngùn ngụt phát ra "Có biết lái xe hay không? Không biết liền đổi cho Từ Vị."
Tài xế mồ hôi ướt áo, nuốt xuống nước bọt, chỉ chỉ phía trước "Có người chặn đường."
Từ Vị cũng thấy rõ phía trước một chiếc Audi TT, Huệ Kỳ từ bên trong xe đi ra.

Nàng đã đổi quần áo, mặc T shirt cùng quần bò đơn giản, đổi mũ đeo kính râm.

Bước nhanh tới, không kéo mở cửa xe.

"Nàng tìm ngài có việc...!đi?" Từ Vị nhìn sắc mặt Chu Tư Dịch, thăm dò nói "Dịch ca."
Mới lúc nãy từ xa thấy thư ký Huệ Kỳ cùng Từ Vị chụm đầu ghé tai, hiện tại Từ Vị còn thay Huệ Kỳ nói chuyện.

Chu Tư Dịch ánh mắt càng lạnh đi, chỉ nhìn Từ Vị.

Từ Vị kiên trì, người thư ký kia đã nói như vậy, khẳng định Chu Tư Dịch cũng từng làm không ít chuyện thế này.

Từ Vị trước đây nghe nói qua quy tắc ngầm, lần đầu tiên cậu còn cảm thấy mất thể diện thay hắn, mà việc của lão bản cũng không đến lượt cậu xen mồm.

Dừng lại chốc lát, Từ Vị nói với tài xế "Mở cửa xe đi."
"Cậu còn thay ta nói chuyện luôn?" Thanh âm Chu Tư Dịch trước nay chưa từng lạnh đến thế.

Từ Vị ngẩng đầu lên, Chu Tư Dịch hừ lạnh một tiếng, dặn dò tài xế "Để cho nàng vào."
Cửa xe mở ra, Huệ Kỳ lên xe, mùi thơm nức mũi truyền tới.


"Có việc?" Chu Tư Dịch đoan chính ngồi, mở ra cúc tay áo.

"Chu tổng, đêm nay ngài có thời gian chứ? Tôi muốn cùng ngài bàn công việc."
"Đem xe của cô lái đi." Chu Tư Dịch nói.

Huệ Kỳ gật đầu, nói "Tuỳ tiện quấy rối ngài, ngài không trách tội đi?".

Truyện Cung Đấu
Chu Tư Dịch "Ha ha."
Huệ Kỳ "..."
Audi TT lái đi, màu đen Rolls Royce lái đi hướng ngược lại.

Huệ Kỳ dùng cùi chỏ nâng lên bầu ngực, rướn đến gần Chu Tư Dịch "Ngài không hài lòng về tiệc rượu tối nay?"
Chu Tư Dịch từ trong túi lấy ra khăn mùi soa đặt trước mũi.

Huệ Kỳ "..."
Huệ Kỳ gượng cười, nói "Trên người tôi có mùi?"
Nàng lui về phía sau một chút, kéo dài khoảng cách.

Chu Tư Dịch quả là miếng thịt lớn khó ôm.

"Cô rất tự mình biết mình." Chu Tư Dịch nhàn nhạt nói.

Huệ Kỳ mặt liền đỏ, phấn dày đặc đều không giấu được lúng túng.

Chu Tư Dịch thật cay nghiệt.

"Ngài thật là dí dỏm."
Chu Tư Dịch muốn đem Từ Vị ấn dưới thân mạnh mẽ làm, tên ngốc này.

Hắn đè xuống lệ khí, nói "Nói chính sự."
Huệ Kỳ nhìn phía trước là tài xế cùng trợ lý trẻ con miệng còn hơi sữa liền nói "Nơi này không tiện, đến khách sạn nói chuyện sau."
"Vậy cô không còn cơ hội." Chu Tư Dịch không thể nhịn được nữa, hi vọng Từ Vị ghen là không thể nào, tiểu tử này e vẫn còn là thẳng nam, hắn đây không phải là trả thù Từ Vị, đây là trả thù chính hắn! Chu Tư Dịch lạnh lùng nói "Dừng xe bên đường, mời Huệ Kỳ tiểu thư xuống.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui