Lão Bản, Em Sai Rồi!
【 nương tử 】 ta là gay ta sợ ai: phu quân! Thiếp nhớ chàng muốn chết!
【 phu quân 】 giang hồ vô song:??????
【 nương tử 】 ta là gay ta sợ ai: chán ghét… cũng không nói 1 câu an ủi người ta một chút.
【 phu quân 】 giang hồ vô song:??????
Nhìn xem trong màn hình, người kia bị chính mình lôi ngay cả 1 câu đều nói không nên lời, Chân Nam Nhân trong lòng nhất thời biết thỏa mãn! Trong nháy mắt những tức giận của Từ Tri Lễ toàn bộ đều tiêu tán. ( Chân Nam Nhân, trong lòng của ngươi rốt cuộc là có bao nhiêu biến thái!)
【 nương tử 】 ta là gay ta sợ ai: phu quân, có thể hay không cùng nương tử đi xoát BOSS ~
Chân Nam Nhân lên trò chơi miệng liền trở nên dị thường trơn tru, quả thực có thể so với chủ chúa Di Hồng Viện đánh còn không lại nàng! Chẳng qua là 1 thời gian dài luyện nàng đẳng cấp, trang bị cho dù không phải là đại thần cũng ít nhất là nhị thần đi! Mặc dù xưng hô thế này nghe rất giống mắng chửi người.
【 phu quân 】 giang hồ vô song: hả, BOSS?
【 nương tử 】 ta là gay ta sợ ai: chính là boss lão vu bà, thiếp ghen ghét nàng so với thiếp trẻ tuổi xinh đẹp hơn nên thích on game liền đi giết cô ta, trực tiếp phóng đại chiêu! 5555
【 phu quân 】 giang hồ vô song: OK, ngay lập tức đi đi.
【 nương tử 】 ta là gay ta sợ ai: Dạ! Phu quân! Chàng thật tốt quá! Hôn một cái.
Rất nhanh, liền chứng kiến trong màn hình một người nữ hiệp mặc y phục màu đỏ ôm một áo lam kiếm khách nhiệt tình hôn hôn, bên kia một nam nhân cương nghị luôn luôn cứng ngắc khóe miệng đột nhiên giương lên một cái, chung quanh là một cao ốc văn phòng tối om, trong một phòng làm việc chỉ có máy tính phát ra ánh sáng hơi yếu. (L: nam phụ đi…)
Sáng sớm hôm sau, Chân Nam Nhân đã bị Từ Tri Lễ từ trên giường dùng điện thoại đào lên đây là bi thảm cỡ nào! Nên biết nàng tối ngày hôm qua đánh Boss đánh hăng một chút buồn ngủ cũng không có, khiến cho nàng 3 giờ sáng có một chút buồn ngủ rồi mới cưỡng bức ngủ trên giường.
Nhưng là bây giờ Từ Tri Lễ vì một bộ lễ phục! Sáng sớm liền kéo nàng ra khỏi khách sạn thậm chí còn cưỡng chế dùng nước lạnh giúp nàng rửa mặt để thanh tỉnh một chút! Chân Nam Nhân dù không muốn vẫn phải đi phía sau Từ Tri Lễ trong miệng vẫn ân cần thăm hỏi tổ tông 18 đời nhà hắn.
“Đi thử xem cái này” Từ Tri Lễ buông lỏng Chân Nam Nhân đi vào một tiệm bán quần áo, một phen chọn lựa từ trên giá áo lấy được một bộ lễ phục công chúa màu lam nhét vào tay Chân Nam Nhân vừa nhìn liền biết không phải là lần đầu tiên mang theo nữ nhân đi mua đồ.
Chân Nam Nhân ôm y phục trong ngực một bộ mặt muốn lên núi đao xuống biển lửa bi tráng bị nhân viên trong cửa hàng dẫn đi vào trong phòng thử đồ, u u mê mê cởi ra y phục của mình đổi lại y phục Từ Tri Lễ chọn sau một phen giãy giụa Chân Nam Nhân rốt cục thay xong y phục đi ra khỏi phòng thử quần áo.
“Cái kia.. trông như thế nào?….” Chân Nam Nhân nhích mép váy, một bộ mặt nhăn nhăn nhó nhó mặt đã là đỏ bừng đây là nàng lần đầu tiên từ khi ra đời mặc váy! Thấy không được tự nhiên đây?
Từ Tri Lễ gần đó khi Chân Nam Nhân đi ra trong nháy mắt có một loại cảm giác kinh diễm, sau đó vẻ mặt lập tức bình tĩnh.
” Cô cảm thấy ở đâu không hợp sao?”
” Hả… Chính là bên trên… có điểm quá hở ” Chân Nam Nhân lần đầu tiên cảm giác mình cũng là nữ, mặt đã hồng kinh dị.
“Bên trên tôi thấy đương nhiên rất bình thường ” Từ Tri Lễ rất bình thản nói giống như Chân Nam Nhân chính là ngực bằng phẳng!
Chân Nam Nhân phẫn nộ rồi. Móa! Y phục là mi kéo ta tới mua! Cũng không phải ta xung phong nhận việc muốn cùng nhà ngươi đi yến hội! Hiện tại ghét bỏ ta ngực phẳng… Chuyện này liên quan gì tới ta! Muốn đi cùng mỹ nữ…..mi tự tìm chứ…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...