Lão Bản, Em Sai Rồi!
Thật vất vả liều mạng đè nén lửa giận trong lòng đi theo sau Từ Tri Lễ trở lại khách sạn, Chân Nam Nhân thiếu chút nữa trực tiếp mò lên một cục gạch hung hăng đánh tới gáy Từ Tri Lễ! Em gái nhà ngươi! Làm cho mình bên ngoài đợi lâu như vậy, thậm chí ngay cả giải thích cũng không có! Từ Tri Lễ… mẹ của ngươi! Ngươi khẳng định không phải là đảng cộng sản Trung Quốc ưu tú hun đúc lớn lên! Toàn thân cao thấp một mùi tư bản Mĩ! Ta muốn tố cáo ngươi! Ta cáo ngươi ngược đãi nhân viên! Chân Nam Nhân oán khí đến tột đỉnh cả người chung quanh ánh mắt thường cũng có thể nhìn ra nàng có oán khí, 1 oán khí đáng sợ!
Có lẽ là cảm nhận oán khí mãnh liệt của Chân Nam Nhân, Từ Tri Lễ rốt cục dừng bước quay mặt nhìn Chân Nam Nhân một cái, khóe miệng đột nhiên nhếch lên không rõ, sau đó lại xoay người tiếp tục đi hành động này chọc cho Chân Nam Nhân không giải thích được Từ Tri Lễ… ngài là quỷ nhập vào người đúng không?
Đang khi Chân Nam Nhân sắp trở lại phòng của mình Từ Tri Lễ rốt cục chậm rãi mở ra cái đôi môi cao quý.
“Tối mai sẽ có một buổi tiệc ăn mừng, cô theo giúp tôi đi, ngày mai nhớ đi mua bộ lễ phục.”
” Ách…tại sao là tôi…. Lưu thư ký đâu?” Chân Nam Nhân nháy mắt liền nhớ đến một người đồng nghiệp nữ khác… nói thế nào mặc dù Lưu thư ký nhìn qua là cứng nhắc một chút nhưng bất quá số tuổi tầm mình cũng không hơn kém bao nhiêu ăn mặc một chút cũng không tệ lắm … đâu như nàng? Dù là hoá trang thế nào cũng bị ngộ nhận là giả gái…
“Lưu thư ký là vợ của Trần quản lý” Từ Tri Lễ rất tốt bụng giải thích vì sao Lưu thư ký không cần đi Trần quản lý là 1 vị đồng nghiệp cũng đi cùng trong chuyến này…Chân Nam Nhân biết cái chân tướng này trong nháy mắt hồn loạn.
Nàng không có nghe lầm chứ…Lưu thư ký & Trần quản lý…1 đôi. Dường như Lưu thư ký so với mình chỉ lớn hơn một tuổi đi vì sao lại kết hôn sớm như vậy! Điều này làm nàng hâm mộ ghen ghét! Đang nói nếu là một nhà 1 đôi sao phải tách ra! Này rất dễ dàng làm cho nàng hiểu lầm được được! Chân Nam Nhân nhìn khách sạn này chỉ cần nhớ kẻ đầu sỏ gây nên mọi oán hận trong lòng lại mạnh mẽ thêm một bậc… đôi phân phòng! Thật thiệt thòi chỉ có thủ trưởng nhẫn tâm mới nghĩ ra được!
“Bọn họ mới kết hôn có hai tháng mà thôi, tôi không hi vọng lúc đàm phán mang theo hai kẻ tinh lực không đủ, và 1 kẻ đại não si ngốc đi. ” Từ Tri Lễ giống như là có thuật đọc tâm một nghi vấn trong lòng Chân Nam Nhân.
“Nhớ rõ ngày mai đi mua lễ phục ” Sau đó liền nghênh ngang rời đi.
Chân Nam Nhân ngơ ngác đứng tại cửa phòng, thật lâu sau mới hiểu được ý của Từ Tri Lễ.
Từ Tri Lễ! Nhà ngươi mới là ngốc! Cả nhà ngươi đều đại ngốc!
Chắc có lẽ là bởi vì tại phòng giải khát ngủ một giấc nên Chân Nam Nhân nằm xuống giường lăn qua lộn lại không có một chút buồn ngủ, vì vậy nàng bắt đầu nhớ lại mình từ thời thiếu niên sau đó chính là bây giờ vẻ đẹp của nàng chỉ dùng hai chữ khái quát đó là “bi thống”! Vô cùng vô tận …. bi thống!
Chân Nam Nhân quay cuồng hơn một giờ sau ngủ không được, ngồi dậy móc ra Laptop nhanh chóng vào trò chơi, ngủ không được ở trên giường lãng phí thời gian còn không bằng tại thế giới game giết boss cho thống khoái, dù sao đều là boss coi như giết Từ Tri Lễ cho hả giận!
Bất quá Chân Nam Nhân bò lên trò chơi, thế nhưng hảo hữu một mảnh màu xám tro thấy lóe sáng 1 cái tên đó! “giang hồ vô song” là lão công trong trò chơi của nàng!
A! Tình yêu! Chỉ có chàng không có vứt bỏ thiếp!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...