Giang Tả vốn muốn tới Tập đoàn Thiên Hòa, thừa dịp ít người mà nhận thêm ủy thác.
Chẳng qua mới đi không lâu, hắn lại thấy thêm Huyết yêu khác, chuyện này không bình thường.
Nếu như ở nơi khác, Giang Tả có thể mặc kệ, nhưng đây là gần chỗ hắn ở, việc này thực khiến hắn khó xử.
Hơn nữa Tô Kỳ còn ra ngoài làm việc, trời mới biết có đánh với Huyết yêu hay không.
Nếu như đám Huyết yêu này vì Tô Kỳ mà tới, như vậy thực khiến người nhức đầu.
- Nói tới, ta vẫn chưa biết Tô Kỳ ở môn phái nào a.
Giang Tả lắc đầu thở dài, sau đó liền từ bỏ ý định đi tới Tập đoàn Thiên Hòa.
Hắn muốn xem xem, đám Huyết yêu này muốn làm gì.
Giang Tả bỏ Hồng Thự lên vai, cầm một quả Lê cho nó:- Nhớ, ăn thì ăn, đừng kêu loạn.
- Cạc?!Thần sắc Giang Tả lạnh xuống:- Hử?Hồng Thự gật đầu, không dám lại cạc.
Sau đó Giang Tả lại tìm thấy hai tên Huyết yêu, đi theo sau họ như không có việc gì xảy ra.
Đi một hồi, ba người đã tới một chỗ xa xôi không người, nếu không phải là Giang Tả tự tin với bản thân, hắn đã hoài nghi hai người kia cố ý dẫn hắn tới đây, sau đó xuất thủ với hắn rồi.
Không bao lâu, cả ba đã tới một công trường, Giang Tả dừng ở ngoài.
Hắn nhìn quanh một hồi, nơi này cơ bản đã rời khỏi khu dân cư, công trường này là một công trường xây nhà ở.
Tìm kiếm một nơi đủ cao phụ cận, Giang Tả liền bắt đầu quan sát công trường.
- Nhìn rất bình thường nha!Trong mắt Giang Tả, công trường này cũng không phải nơi đặc biệt gì, khí tức không dị biệt, vị trí cũng bình thường.
Không có trận pháp, không có cấm chế, không có phong thủy đặc thù.
- Vô ý, đám Huyết yêu này lúc nào cũng tự cho bản thân là vô củng cao quý, sao có thể ở chỗ bình thường như vậy được?Việc này, không phù hợp với thiết lập của Huyết yêu trong lòng Giang Tả.
- Cạc!Nghe tiếng Hồng Thự đột nhiên kêu, Giang Tả liền quay đầu nhìn lại.
Lúc này Hồng Thự lại chỉ cánh về phía trước, thấy Giang Tả nhìn nó, nó lại kêu:- Cạc!Giang Tả nhìn theo cánh của Hồng Thự, nơi đó có một dốc núi nhỏ.
- Có ý gì? Ngọn núi này có gì bất thường sao?Hồng Thự gật đầu một cái.
Giang Tả cau mày, tu vi hiện của hắn không cao, đúng là sẽ có một số thủ đoạn qua mặt được hắn.
Nhưng Hồng Thự mới ra đời, ánh mắt đã mạnh hơn hắn sao?Suy nghĩ một chút, Giang Tả cũng không so đo, dù sao nó cũng là hậu duệ thánh thú, hắn phải có điểm đặc biệt.
Không hoài nghi, cũng không do dự, Giang Tả tực tiếp đi về phía công trường.
Không nhìn ra được, hắn tự nhiên cần đi vào.
- Có chuyện chớ kêu.
Hồng Thự gật đầu một cái, tiếp tục gặm Lê của nó.
Đường đường là hậu duệ Chu Tước, lại đi thích ăn Lê, cũng không biết là giống ai nữa.
Giang Tả đương nhiên sẽ không quang minh chính đại đi vào, mà là dùng đồng xu để tìm đường thích hợp.
Lúc đi vào trong, Giang Tả mới phát hiện, móng nơi này đào rất sâu, hơn nữa còn đào tới sườn núi.
Có điều, bên dưới luôn có người lui tới, một số là người thường, đại đa số là Huyết yêu.
Xem ra đúng là nơi này.
Giang Tả cau mày:- Không dễ đi xuống nha.
Lúc này, một Huyết yêu đi tới chỗ Giang Tả ẩn thân:- Tôi đi giải quyết nỗi buồn một chút, mấy cậu đi trước đi.
Đi tới chỗ không người, huyết liên liền cởi khóa.
Chẳng qua còn chưa kịp giải quyết, một thanh kiếm đã xuyên qua hắn, sau đó hắn kinh ngạc phát hiện, bản thân không thể động đậy, thậm chí ngay cả sức nói chuyện cũng không có.
Sau đó, hắn liền nghe được một thanh âm khiến bản thân sợ hãi:- Huyết yêu đúng là yếu, điểm thiếu sót trí mạng này chưa giải quyết được mà dám xuất hiện quy mô lớn như vậy ở đây?Giang Tả đi tới bên cạnh Huyết yêu, mặt không đổi sắc:- Tôi có mấy vấn đề cần hỏi, hy vọng cậu phối hợp trả lời!Giang Tả không sợ Huyết yêu, bởi Huyết yêu có nhược điểmNhược điểm này, cơ bản không mấy ai biết.
Thậm chí ngay cả Huyết yêu cũng không biết, chỉ có một số cao tầng trong Huyết yêu mới biết.
Đây cũng là lý do mà Huyết yêu rất ít ra ngoài.
Một khi để lộ nhược điểm này, như vậy mạt thế của bọn họ liền đến.
Bởi dưới điều kiện bình thường, rất khó để giết Huyết yêu.
…Tên Huyết yêu này thực sự kinh hoàng, bọn họ lại có nhược điểm trí mạng như thế? Sao có thể chứ?Lừa người, tuyệt đối là tên tu sĩ này đang lừa hắn.
Giang Tả không để ý tới tên Huyết yêu này nghĩ thế nào, nhàn nhạt nói:- Các người ở đây để làm gì?Huyết yêu chớp chớp mắt, tựa như không thể nói chuyện.
Lúc này Giang Tả mới phản ứng, sau đó rút kiếm ra một chút, lúc này Huyết yêu mới có thể hổn hển:- Tôi, tôi không biết!- Như vậy sao?Giang Tả không chút đổi sắc:- Nghe nói Huyết yêu sợ nhất là mất máu tới chết, không biết cậu có sợ không?Huyết yêu lộ vẻ khủng hoảng:- Làm, làm sao anh biết?!- Trả lời câu hỏi của tôi.
- Chúng tôi, chúng tôi đến để gây phiền toái cho Thánh địa, không có mục đích khác.
- Không có mục đích khác? Vậy là có mục đích khác?- Không, không có.
Giang Tả cầm bội kiếm của Huyết yêu,t rực tiếp xuyên qua cổ tay đối phương, huyết hoa lập tức giọt giọt nhỏ trên đất.
Huyết yêu kinh hoảng:- Đừng, đừng, đừng làm như vậy, chúng tôi tới thực sự là để báo thù Thánh địa.
A, nghe nói là phát hiện thứ tốt có thể đối phó Thánh địa, coi như không thể diệt Thánh địa ngay, nhưng cũng có thể khiến Thánh địa tổn thương nặng nề.
- Vậy đi lung tung quanh đây làm gì?- Chúng tôi cũng phải sống nha, gần đây có người, tự nhiên cần phải đi, hơn nữa, nghe nói gần đây có người tu luyện, chúng tôi chỉ đi tuần tra một chút thôi.
Huyết yêu giỏi che giấu, dưới tình huống bình thường, người tu luyện không thể nhận ra Huyết yêu.
Nơi này của Giang Tả chẳng qua là ngoài ý muốn.
Thánh địa với Huyết yêu có đại thù như vậy sao?Có điều, dù có thù oán, cũng không thể ảnh hưởng tới hắn, hơn nữa nếu Tô Kỳ trở lại mà đụng phải đám này, hay bên đánh nhau thì sao?Mặc dù không biết Tô Kỳ có tu vi thế nào, nhưng hiện nhất định còn chưa đạt tới Tam giai, với tu vi Nhị giai, đụng phải nhiều Huyết yêu như vậy, nhất định là lành ít dữ nhiều.
- Các ngươi đợi ở đây bao lâu?- Đợi, đợi đến khi diệt Thánh địa!- Thời gian cụ thể?- Nửa, nửa tháng!Giang Tả cau mày, nửa tháng quá lâu:- Một vấn đề cuối cùng, cậu muốn chết thế nào?- Có thể, có thể không chết được không? Tôi, tôi có thể làm nội ứng!Giang Tả nhìn sâu tên Huyết yêu này, cuối cùng cười nói:- Không thành vấn đề.
Vừa nói, liền rút kiếm ra.
Kiếm vừa kéo ra, khí lực của Huyết yêu liền khôi phục, hắn thử hỏi Giang Tả:- Cứ, cứ như vậy?!Giang Tả không giải thích:- Lúc cần nhất định sẽ tìm cậu, đương nhiên, cậu có thể nói việc này cho người khác biết, tôi sẽ không ngăn cản, tôi cũng không để lại bất cứ thừ gì trên người cậu cả.
Nói xong, Giang Tả liền rời đi.
Huyết yêu vẫn không tin.
Hắn sờ trên người, kiểm tra mấy lần, phát hiện không có bất cứ vấn đề gì.
Hơn nữa máu cũng đã ngừng chảy.
Hắn không hiểu, sau đó liền khủng hoảng, đối phương nhất định đã dùng thủ đoạn nào đó mà hắn không thể kiểm tra được.
Nếu không, với sự giảo hoạt của nhân loại, sao có thể thả đường sống cho hắn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...