“Còn cái chuyện thù lao kia… Nói đến chỉ sợ rất dài.” Mộ Cẩm Cẩm tao nhã nghiêng đầu một cái,” Cái kia… Hoàng đế nha, chờ yến tiệc sinh nhật của ngươi làm xong, thuận tiện tới tẩm cung của ta một chuyến, ta có lời muốn nói với ngươi.”Nàng vừa dứt lời, trên dưới đại điện hít vào một ngụm khí lạnh.Ngày! Nữ nhân trước mắt này quả thật là không muốn sống nữa, nàng cư nhiên dám ra lệnh cho hoàng thượng ngôi cửu ngũ.“Không nghĩ tới mấy ngày không nhìn thấy, Cẩm phi lá gan cũng lớn thêm không ít.” Đột nhiên nghe thấy một đạo tiếng nói, Mộ Cẩm Cẩm ký quái vung khuôn mặt nhỏ nhắn lên, trước mắt nàng lại là cái người từng nhìn qua một lần trong đía CD ở nhà nàng—Nguyệt quý phi.Nữ nhân này điêu ngoa không giảm, khí phách như cũ, nhưng nàng vẫn chưa quên nữ nhân này bởi vì ghen tỵ với sắc đẹp của Cẩm phi mà dùng mọi biện pháp khi dễ đối với cái người Mộ Cẩm Cẩm vô tội đáng thương kia.“Hoàng thượng, đối với loại nữ nhân không biết trời cao đất rộng này, nếu như ngài nhật định không trừng phạt thật nghiêm, sợ là hậu cung ngày sau, sẽ loạn thành một đoàn.”“Ta nghĩ trong hậu cung, cũng bởi vì có loại người như ngươi ghen tỵ cùng với tâm nhỏ nhen mới chân chính làm loạn thành một đoàn!” Mộ Cẩm Cẩm không cam lòng yếu thế hất hàm lên tiếng:” Đừng cho là ta không biết ngươi ghen tỵ với bộ dáng của ta so sánh với ngươi xinh đẹp hơn, cho dù ngươi đem son phấn đủ mọi màu phấn bôi lên mặt, trên đầu xiên đầy châu báu vàng bạc giá trị liên thành, nhưng trong linh hồn ngươi thì không phải là vẫn cứ nhỏ nhen hèn hạ như vậy.”“Ngươi….” Nguyện quý phi giận đến mắt hạnh tròn to, nàng đột nhiên một tay kéo cánh tay Tây Môn Liệt Phong,” Hoàng thượng, người nên vì nô tì làm chủ, Cẩm phi nàng khi dễ ta…”“Là ai khi dễ ai, tất cả mọi người đều quá rõ ràng.” Mộ Cẩm Cẩm khinh thường ôm hai cánh tay, “Trên đầu bất quá chính là đeo một con châu sai quốc mẫu Đông Tấn*, liền ra vẻ ta đây, ngươi chính là cái loại người này ở trong lòng nghĩ một đằng nhưng lại nói một nẻo, trên thì nước mũi chảy ròng ròng, đúng là nữ nhân độc ác rất thối.”Nước mũi chảy ròng ròng? Rất thối? Tây Môn Liệt Phong trong lúc nhất thời bị làm cho hồ đồ.“Hoàng thượng, người mau nhìn a, Cẩm phi nàng lại dám ở trước mặt các văn võ bá quan mà vũ nhục thần thiếp, nếu như hoàng thượng không vì thần thiếp làm chủ, thần thiếp thật không muốn sống nữa, ô ô ô…”“Vậy chúng ta cùng xuống âm phủ a!” Hừ! Nữ nhân này thật đúng là một diễn viên tài ba.Thu Nguyệt đứng ở phía sau Mộ Cẩm Cẩm khuôn mặt nhỏ nhắn bị dọa cho tái mét, trời ạ! Tiểu thư của nàng lúc nào trở nên lợi hại như thế?“Cẩm phi, mặc dù hôm nay là ngày sinh của trẫm, nhưng trẫm cũng không muốn nhìn thấy loại hậu cung tranh đấu này xuất hiện ở trên điện, nếu như nàng không muốn chọc cho trẫm tức giận, thì đừng để trẫm nhìn thấy cách cư xử tùy hứng, đại nghịch bất đạo của nàng, nếu không trẫm liền đem nàng vào lãnh cung!” Thân là vua một nước, Tây Môn Liệt Phong cũng không thể dễ dàng tha thứ ột nữ nhân ở trước mặt hắn làm đủ trò càn rỡ, mặc dù nàng là người mà hắn đã bắt đầu sinh ra to mò, hứng thú.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...