Thật ra Diệp Lãnh cũng thuộc tuýp người đẹp trai.
Trai đẹp làm nũng, nhìn vào chỉ thấy cảnh đẹp ý vui, nhưng sao cậu còn nháy mắt ra hiệu làm cái gì?
Vì muốn để lại ấn tượng trong mắt người xem, Diệp Lãnh uốn éo làm nũng như một con giòi.
Cố Bạc Tĩnh suy nghĩ rất lâu, không hiểu sao Diệp Lãnh lại làm chuyện ngu ngốc như này, đả thương đối thủ một ngàn tự tổn hại tám trăm.
” Anh Lãnh… ” Thư Triết đứng một lúc mới hoảng hốt phản ứng lại, nâng cái cằm đã bị rớt xuống một nửa vì shock, run rẩy nói: ” Chuyện hồi trước đã làm cho anh tổn thương nghiêm trọng đến vậy sao? “
Diệp Lãnh:?
Sao lại có thể kết luận như thế này?
Rồi cậu nhìn thấy Thư Triết vừa nói vừa khóc nức nở: ” Thần kinh anh có vấn đề rồi! “
Diệp Lãnh: ……
Cố Bạc Tình: ……
Cố Bạc Tình cảm thấy lần này hắn bị cậu làm cho ô nhiễm tinh thần thật là đáng giá.
Nhìn thấy có người mắng Diệp Lãnh tuyệt vời như vậy, hắn không nhịn được cong miệng cười.
Diệp Lãnh ” Xì ” một tiếng với Thư Triết: ” Cậu cũng thấy chuyện này rất buồn nôn, vậy còn chạy tới nhà tôi lúc nửa đêm làm gì? “
Mặc kệ Cố Bạc Tình, cậu vừa nói vừa giãy giũa ôm hắn thật chặt: ” Tôi nói cho cậu biết, tôi là người đã có gia đình, cậu chỉ là một tên tầm thường, kém văn hóa, làm sao có thể đổi lấy một cái liếc mắt của tôi.
“
Thư Triết: ……
Cậu nhóc chịu đựng cảm giác muốn nôn hết chỗ thức ăn tối nay rồi hỏi: ” Anh Lãnh, anh thật sự không có vẫn đề gì sao? “
” Hỏi linh tinh.
” Diệp Lãnh trợn tròn mắt.
” Vậy anh có thể nói chuyện bình thường được không? ” Thư Triết không chịu được nữa: ” Rõ ràng anh biết là em không có ý đó, em thích phụ nữ! “
Diệp Lãnh sợ mình tra tấn cậu nhóc đến mức phát điên, rồi còn phải bồi thường tiền thuốc, nhưng vẫn không nhịn được mà nói: ” Tôi không hiểu cậu đang nói gì.
“
Diệp Lãnh giống như ” chim nhỏ bám người “, nép sát Cố Bạc Tình, chớp chớp mắt: ” Nhưng tôi sợ anh yêu sẽ hiểu lầm.
“
Cố Bạc Tình biết bản thân hắn bây giờ chỉ như một công cụ của Diệp Lãnh.
Hắn vừa suy nghĩ xem sẽ đòi phí diễn xuất từ Diệp Lãnh như thế nào, vừa cố gắng im lặng không lên tiếng, để yên cho cậu bày trò, trông hắn còn chân thật hơn diễn viên tự do diễn theo yêu cầu.
Ôm một cái, một trăm tệ.
Làm nũng hai cái, mỗi cái năm mươi.
Xưng hô linh tinh, tổng cộng một trăm linh năm tệ.
Diệp Lãnh không biết bản thân đã vô tình gánh một đống nợ lên người, lại còn tiếp tục trêu chọc Thư Triết.
Vì cậu ta là một tên chán sống, Diệp Lãnh dùng biện pháp mạnh đuổi không được, chi bằng nói mấy lời buồn nôn khiến cậu ta ghê tởm rồi tự cúp đuôi mà đi.
Thư Triết đơ người một lúc mới mở miệng nói: ” Anh Lãnh, hồi trước anh đâu phải kiểu người như này.
“
” Tôi như nào chẳng phải cậu sớm biết rồi sao? ” Diệp Lãnh bắt đầu mệt mỏi sau khi nháo một hồi, cậu thấy Thư Triết không đổi giọng tỏ vẻ đáng thương nữa, mới buông lỏng bàn tay đang nắm lấy Cố Bạc Tình: ” Tôi không hứng thú hay biết nhiều về quá khứ của Diệp Lãnh… Tôi chỉ biết, bây giờ tôi chán ghét kiểu người suốt ngày chỉ biết khóc sướt mướt như cậu.
“
” Nếu anh ghét em như thế, vậy sau này… em sẽ cố gắng nhịn xuống.
” Thư Triết cúi đầu nhìn mũi chân, như kiểu cậu ta vừa mới chịu đả kích nặng nề.
Diệp Lãnh vòng qua người Thư Triết, đi vào hành lang: ” Thôi khỏi, chỉ cần cậu đừng xuất hiện trước mặt tôi thì đã quý hóa lắm rồi.
“
Thư Triết thấy Diệp Lãnh phải đi, vội xông lên ngăn cậu lại, nhưng vì chạy nhanh quá, cậu ta mất đà, ngã lăn quay ngay trước cầu thang.
Hai tay Thư Triết trầy xước, cả người lấm lem bùn đất, đôi mắt mở to rưng rưng sắp khóc, ai nhìn vào không biết còn tưởng cậu là đầu gấu bắt nạt chú thỏ con.
” Không phải lần trước anh nói với cưng rồi sao? ” Diệp Lãnh thấy Thư Triết như vậy, liền ghê tởm trong lòng: ” Chuyện lúc đó cưng có thật lòng xin lỗi anh không? “.
Thư Triết cả người run rẩy, yếu ớt nói: ” Có.
“
” Vậy cưng bị hai hay anh bị hại? ” Diệp Lãnh lại hỏi.
“ …… Anh.
”
” Vậy còn giở trò con bò ở đây làm gì? ” Diệp Lãnh lấy chân đẩy Thư Triết sang một bên, không cho cậu ta chút mặt mũi: ” Tránh ra, anh mày còn phải về nhà tắm uyên ương với ông xã, không có thời gian cãi nhau với cưng.
“
Thư Triết không nghĩ rằng Diệp Lãnh sẽ phũ phàng như vậy, cho dù trước đây cậu có tức giận, cùng sẽ bị mấy câu ” Chúng ta là bạn ” của Thư Triết làm cho bình tĩnh lại.
Cậu vốn là người bao dung, nhất là với kẻ yếu, nên sau sự kiện đấy, dù Diệp Lãnh rất tức giận và đoạn tuyệt quan hệ với Thư Triết, cậu cũng để lại địa chỉ trong sự van nài của cậu ta, hàm ý rằng nếu có chuyện gì vẫn có thể tới tìm mình.
Cho nên sau khi cha con nhà họ Tào làm ra những việc như vậy, bọn họ vẫn có thể sống tốt vì không sợ Diệp Lãnh sẽ tố giác bọn họ cho cảnh sát.
Bởi vì cậu quá tốt bụng, tốt bụng đến phát ngốc.
Cậu chưa ra xã hội bao giờ, nhiều chuyện vẫn chưa rõ trắng đen.
Chỉ cần đưa ra một lý do chính đáng, cậu có thể bị lừa đến mức không còn gì.
Nhưng Diệp Lãnh của hồi trước và Diệp Lãnh của bây giờ không giống nhau, chỉ cần Thư Triết nghĩ đến việc ba mình bị đưa đến Cục Cảnh Sát nộp phạt, cậu ta đã thấy sợ lắm rồi.
Thư Triết không biết có phải bản thân cậu ta không hiểu rõ hậu quả của những việc mình đã gây ra không, nhưng cậu ta chỉ cảm thấy nhất định phải dò ra được tình hình bây giờ của Diệp Lãnh trước đã.
Thư Triệt ôm hy vọng mong manh rằng Diệp Lãnh chỉ đang tỏ vẻ mạnh mẽ, cậu ta chỉ cần dỗ dành hai câu, cậu sẽ trở lại như trước.
” Nhưng chuyện đấy không hoàn toàn là lỗi của em! ” Thư Triết thấp giọng, khóc nức nở nói: ” Rõ ràng anh là người nói muốn giúp em, cũng là người chủ động đi trước, sau khi mọi chuyện xảy ra, anh cũng nên là người gánh vác hậu quả, chứ không phải giận cá chém thớt với em! “
Cậu ta đã nói rõ ràng mọi chuyện, nhưng không ngờ Diệp Lãnh vẫn đi tiếp không dừng lại.
” Cho nên anh mới phải làm thế này đúng không? ” Cuối cùng Thư Triết không thể bình tĩnh được nữa, hoảng sợ nói: ” Anh thà giả làm người yêu với một thằng đàn ông khác để khiến em buồn nôn, chứ nhất quyết không chịu quan tâm đến em đúng không? “
Giọng Thư Triết rất to, làm cho đèn cảm ứng tầng hai đồng loạt sáng lên.
Cuối cùng Diệp Lãnh cũng bị những lời này ảnh hưởng, cậu dừng chân.
Diệp Lãnh nghiêng đầu, thắc mắc không hiểu tại sao từ người này đến người nọ, ai cũng cho rằng cậu với Cố Bạc Tình chỉ đang giả làm người yêu.
Mặc dù những gì bọn họ đoán đều là sự thật.
Nói đến đây lại thấy buồn cười, cậu luôn hy vọng ông Chu sẽ nghĩ cậu với Cố Bạc Tình là quan hệ bạn bè trong sáng, nhưng chỉ vì một cái tên ông lại hoàn toàn hiểu sang một hướng khác.
Mà cậu lại mong Thư Triết với Lê Lật nghĩ hai người là một đôi, nhưng bọn họ luôn tìm ra lý do để phản bác.
” Sao anh không nói gì? ” Thư Triết thấy cậu đứng bất động, tưởng mưu kế của mình đã thành công.
Cậu ta hít thật sâu, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Lãnh: ” Anh cho rằng sẽ lừa được em sao? Chúng ta làm bạn nhiều năm như vậy, anh còn gì mà em không biết cơ chứ? “
Diệp Lãnh đứng thất thần một lúc mới tỉnh táo lại, lần đầu tiên nghiêm túc đánh giá Thư Triết.
Cậu bỗng thấy nhưng việc chủ cũ đã làm cho tên nhóc này không hề đáng giá, mặc dù cậu mới biết Thư Triết, nhưng chủ cũ và cậu ta đã học với nhau ba năm cấp ba, vậy mà những gì cậu ta biết về chủ cũ có khi còn không bằng cậu – người mới xuyên qua đây chưa tới một tháng.
Diệp Lãnh không biết nhiều về những mối quan hệ khác của chủ cũ cho lắm, nhưng việc chủ cũ thích Cố Bạc Tình thì không thể nghi ngờ.
Từ ảnh đại diện cho đến nickname mà hai người đặt cho nhau, lịch sử trò chuyện cũng tràn ngập cơm chó, cùng với vô số ảnh chụp trong album điện thoại…
Tất cả những điều này đều có thể chứng minh, Cố Bạc Tình với Diệp Lãnh thật sự yêu nhau.
Nghĩ như vậy, Diệp Lãnh lặp lại lời Thư Triết vừa nói: ” Tôi là người thế nào? “
Rồi cậu quay sang hỏi Cố Bạc Tình đang đứng bên cạnh: ” Diệp Lãnh là người thế nào? “
Tất nhiên Cố Bạc Tình cũng nghĩ như cậu, hắn trầm mặc nhìn Diệp Lãnh.
Thư Triết bất ngờ với phản ứng của Diệp Lãnh, nhưng cậu ta vẫn cảm thấy hai câu vừa nãy của mình không có vấn đề gì.
Thư Triết gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Lãnh, nhận ra cậu đang nở một nụ cười.
” Cậu xem qua ID WeChat của tôi chưa? ” Diệp Lãnh nói rõ từng chữ một: ” ID của tôi đã được sửa trước khi tôi mất trí nhớ.
“
Tuy cậu nói rất chậm, nhưng mỗi chữ cậu thốt ra đều găm vào lòng Thư Triết, đến mức đầu cậu ta kêu ù ù: ” Tôi là kiểu người gì cậu không cần biết, nhưng Diệp Lãnh là người như nào, cậu chỉ cần xem ID WeChat của tôi là đủ hiểu rồi.
Đồng tính? Yêu đàn ông? Việc này khiến cậu ghê tởm đến thế sao? Tôi đi yêu một người đàn ông khác chỉ để cậu thấy buồn nôn? Tào Thư Triết à, cậu đánh giá cao bản thân rồi đấy! “
Mặt Thư Triết tái nhợt.
Sự bình tĩnh lúc này của Diệp Lãnh, đã đánh tan mọi suy đoán của cậu ta với ba mình.
Thư Triết giống như sắp mất kiểm soát.
Diệp Lãnh không quan tâm cậu ta nghĩ gì, tiếp tục nói: ” Diệp Lãnh đã công khai thể hiện tình yêu rõ ràng cho mọi người thấy, không quan tâm áp lực của xã hội, vứt hết những lời soi mói của mọi người xung quanh, tất cả chỉ để ở bên Cố Bạc Tình một cách danh chính ngôn thuận.
“
Im lặng một chút, cậu lại nói: ” Vậy nên, cút đi.
Cút càng xa càng tốt.
Cho dù Diệp Lãnh hồi trước thế nào, thì bây giờ tôi không còn muốn nhìn thấy cậu nữa.
Cậu chỉ là một tên rác rưởi mà thôi, còn muốn đánh giá tôi với người yêu tôi à? Bị cảnh sát phạt tiền không đủ giáo huấn sao? Tôi không quan tâm hồi trước xảy ra chuyện gì, nhưng nếu cậu còn xuất hiện trước mặt tôi một lần nữa, sự việc không đơn giản chỉ là phạt tiền đâu.
“
Nói xong, cậu nắm chặt tay Cố Bạc Tình, mười ngón tay đan vào nhau.
Thư Triết nhìn bóng dáng hai người tay trong tay rời đi, nhất thời không biết nói gì, ngồi ngốc tại chỗ.
Lúc cậu ta yên lặng đứng dậy, đang định gọi điện cho ba báo cáo sự việc đêm nay, bỗng giật mình nhìn thấy ánh mắt Cố Bạc Tình.
Người đàn ông im lặng không nói gì từ đầu tới cuối kia, bây giờ lại có ánh mắt làm cho người khác phải run sợ.
Tay Thư Triết run lên, điện thoại ” Cạnh ” một tiếng, rơi xuống đất, màn hình vỡ vụn.
Nhưng cậu ta không phải kiểu người ngốc nghếch mềm yếu, rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.
Một người, thật sự có thể biến thành kiểu người hoàn toàn khác trong vòng một tháng sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...