Lạnh Lùng Nhưng Vẫn Yêu Em Đấy Thôi !
- Dạ với bạn đó - Minh chỉ tay về phía nó
Nó giật mình, nó đang ngồi cạnh hắn mà, khẽ nhìn hắn, khuôn mặt không biểu cảm làm nó khó chịu..
Trong trái tim hắn bây giờ, có chút gì đó len lỏi cảm giác đau!...đau lắm! mà không diễn tả được, một cảm giác ghen hờn khi trong đáy mắt nó có niềm vui, một cảm giác xao xuyến khi nhìn thấy nó..Chẳng lẽ?Hắn không muốn chuyển đi, không muốn rời xa tảng băng di động này để nhường cho tên Minh kia, khẽ lườm bà cô một cái thật săc...
- À Minh, chỗ đó có người rồi..Em chịu khó...
- Dạ vâng - Cậu ta mặt buồn thiu buồn thỉu đi ra sau bàn nó ngồi với Hằng
-... - Nó nhìn cậu với ánh mắt hối lỗi, buồn bã...
Hằng nhìn cậu ta, nhỏ đã bị trúng sét đánh rồi...Nhưng nhỏ nhận ra, Minh thích Nhi, không biết sao nhưng nhỏ cảm thấy hơi chạnh lòng...Trai đẹp chỉ để ngắm thôi! Quên đi!!!
- Ê, ngồi xích qua chút - Hằng khó chịu
- Nè, bà làm gì quá lên vậy - Minh gằn giọng đáng "yêu"
- Kệ tui, xích qua, tui không quen ngồi với "zai" - Hằng chu mỏ
- Ơ...thì xích- Minh nghĩ : Nhỏ này đáng yêu quá à :D
Thực ra thì mọi người không biết, Minh là em trai Phong...vì thế...nên Minh về để giữ lời hứa giúp anh-bảo vệ nó!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...