Giết sạch những tên lâu la gác cổng dám cản đường mình...
Trần Lâm cứ như thế vô cùng bá đạo mạnh mẽ xông vào tổng bộ Hắc Phong bang, một trong những bang hội lớn nhất tại Viễn Đông.
Rất may cho Hắc Phong bang tiếng súng trước đó của những tên gác cổng đã đánh động cả bang hội, gần 500 anh em Hắc Phong bang theo đó hùng hổ kéo nhau ra vây kín cả cổng vào.
Nhưng khi trông thấy kẻ đến chỉ là một tên thiếu niên 18-19 tuổi nói chung là trẻ trâu...
Những tên hắc bang tay nhuộm máu không ít người này đều không hỏi hừ lạnh một tiếng vừa khinh bỉ vừa tức giận nói:
- Tiểu tử ngươi là ai?
- Dám xông vào Hắc Phong bang ta đúng là không biết sống chết...
- Người đến giết các ngươi...
Ngược lại bị mấy trăm người bao vây Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mỉm cười đáp.
Nghe thấy thế đám phần tử vũ trang Hắc Phong bang này đều không nhịn được tức giận, từ khi xuất đạo đến giờ chưa một kẻ nào dám vuốt râu hùm thế này.
Một hán tử da ngâm đen vô cùng cao lớn khoảng 1m8 mặt mũi hung ác khẽ hừng lạnh một tiếng gầm giọng hét lên:
- Nhóc con ngươi đúng là muốn chết...
- Các huynh đệ giết hắn...
Nói xong hán tử da đen kia lập tức rút ra loan đao lao đến trước, đám phần tử vũ trang Hắc Phong bang phía sau cũng gấm lên hưởng ứng rồi cũng lấy ra vũ khí hùng hổ xông lên quyết băm tên nhóc không biết sống chết này thành trăm mảnh...
Dĩ nhiên tất cả số vũ khí kia đều là trang bị của hệ thống, tuy phẩm chất không cao nhưng nói về sát thương với những người chơi cao cấp vẫn được chút tác dụng, ích nhất là hơn súng đạn phổ thông.
Tính ra đám phần tử vũ trang này cũng biết khôn không lãng phía đạn dược lên người trên trâu bò kia, đánh tiếc chút thông minh đó vẫn là chưa đủ...
Trước 500 anh em hắc đạo tay cầm mã tấu đao kiếm các kiểu hùng hổ lão đến...
Trần Lâm chỉ khẽ nhếch mép cười lạnh không chút sợ hãi tung người lao đến trước, thanh katana siêu to khổng lồ rẽ một đường công chết chóc trong không khí một đường quét qua...
Khí thế bàng bạc như có thể chém đôi trời đất từ tỏa ra khiến những con thiêu thân lao đầu vào lửa này thoáng giật mình kinh sợ...
Kiếm chưa chém đến như thế kiếm đáng đến trước...
Hán tử cao to đen hôi lao đến trước lập tức hiểu được cái gì là chơi ngu lấy số, đồng tử to như mắt trâu không nhịn được run lên vì hoảng sợ trước khí thế sắc bén chưa từng có kia.
Rất may tên này không chỉ cao to đen hôi mà còn là một hung nhân rất nhanh đã thoát khỏi chút hoảng sợ kia lập tức gầm lên một tiếng lấy khí thế rồi đưa loan đao lên đón đỡ.
Hắn ta tuyệt đối không tin tên thiếu niên nhìn có vẻ bình thường kia lại mạnh hơn kẻ thiên sinh thần lực như hắn, một kiếm vô cùng khí thế kia hắn sẽ đỡ được...
Đáng tiếc sự thật luôn phũ phàng hơn những gì mà người ta tưởng tượng...
Trước một kiếm sắc bên của Trần Lâm, hán tử cao lớn phi phàm không chịu nổi một kích bị một kiếm kia đánh bay ra xa trượt dài trên mặt đất không khác gì vừa mới bị xe tông.
Hai cánh tay theo đó run lên nhè nhẹ dường như đã phải chịu một áp lực khủng bố, thanh loan đao phẩm chất lam vô cùng quý giá cũng xuất hiện một vết chém khủng bố không kém...
Những so với những phần tử vũ trang đi sau, hán tử cao to đen hôi này lại được xem là may mắn...
Ngược lại với hán tử cao lớn có hàng hiếm hộ thân nên sống qua một kiếp, những phần tủ vũ trang Hắc Phong bang lại không may mắn như thế...
Trên đường đi lạnh lùng chết chóc đến đáng sợ, gần như không gì có thể cản được một kiếm kia bất kể là thân thể con người hay những trang bị của hệ thống, tất cả đều bị chém làm đôi như một lời khẳng định sức mạnh tuyệt đối của một trang bị cam dù chỉ là một ngụy trang bị cam.
Những đóm sáng xinh đẹp như như một đàn đom đóm trắng tinh theo những trang bị đứt gãy đang dần dần biến mấy bay đầy trời, huyết tinh cùng thi thể không trọn vẹn nằm lênh láng khắp mặt đất hiện lên một khung cảnh vừa thê lương nhưng cũng quỷ dị đến đáng sợ và trong cái khung cảnh kia Trần Lâm hiện lên như một ác ma thật thụ không ngừng vung lên lưỡi hái từ thần đồ sát bất kỳ kẻ nào trên đường đi của hắn...
Mỗi bước mà Trần Lâm đi qua đều là những thi thể không trọn vẹn vương vãi khắp mặt đất, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ cả khoảng sân rộng sau cánh cổng.
- Con...!Cmn hắn ta không phải là người mà...
- Mau...!mau báo cho Lãnh đại nhân...!chúng ta không....
Bị một kiếm của Trần Lâm đánh bay, hán tử cao to đen hôi rốt cuộc cũng nhận ra Hắc Phong bang đang phải đối đầu với thứ gì trầm giọng gầm lên.
Đáng tiếc không biết từ lúc nào Trần Lâm đã xuất hiện bên cạnh hắn, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ hờ hững tựa như tử thần nhìn vào tên hán tử cao to đen hôi này...
Bị ánh mắt của Trần Lâm nhìn đến, hán tử cao lớn lập tức cảm thấy bản thân như rơi vào hầm băng cơ thể to lớn cuồng cuộn cơ bắp không nhịn được sợ hãi run lên bần bật nào còn bộ dáng hùng hổ phách lối như lúc nãy.
- Đại...!đại nhân xin hãi tha...
Biết mình tới số rồi, hán tử cao lớn lập tức trở mặt dập đầu cầu xin.
Tầm này thì Hắc Phong bang hay Bạch Phong bang gì đó đều không còn quan trọng nữa cái mạng mới là lớn nhất.
Đáng tiếc Trần Lâm lại không có ý muốn tha cho hắn một quyền đánh xuống...
Chó cùng dứt dậu...
Cảm nhận được quyền phong chết chóc ập đến, ánh mắt hán tử cao lớn đột nhiên ánh lên một đạo hung quang gần như phát điên vung quyền đánh trả.
Rắc...!rắc...!rắc...
Liên tiếp những tiếng xương gãy lạnh sống lưng không ngừng vang lên...
Một quyền liều mạng kia của hán tử cao lớn đáng thương thay lại gần như không tạo được chút khó khăn gì cho Trần Lâm.
Không chỉ thế chính cánh tay của hán tử cao lớn kia còn bị một quyền mạnh mẽ của Trần Lâm đánh gãy xương thịt lồi ra bên ngoài trông vô cùng dọa người.
- Ahhh...!tay của ta...!aaa...
Cánh tay bị đánh không còn ra hình dáng gì, cơn đau khủng kiếp theo đó truyền đến, hán tử cao lớn chỉ biết ôm lấy cánh tay của mình không ngừng hét thảm nằm lăn lộn dưới mặt đất, bộ dáng vô cùng thảm hại.
- Không biết Hắc Phong bang ta đã làm gì động phạm đến tiểu huynh đệ đây...
- Chuyện đâu còn có đó, sao chúng ta không ngồi xuống hảo hảo thương lượng...
- Nếu Hắc Phong bang ta sai tiểu nữ làm chủ nhất định bồi thường cho tiểu huynh đệ đây thật là thoả đáng...
Bất chợt một giọng nói thanh thuý có phần lạnh lùng sắc bén như một thanh kiếm xé gió đột nhiên vang lên.
Từ phía xa xa hơi các tòa nhà cao tầng và cũng là tổng hành dinh của Hắc Phong bang, ba bóng người ba đại lão của Hắc Phong bang rốt cuộc cũng đã chạy đến tham chiến.
Tuy nhiên khá là khôi hài khi Trần Lâm lại nhận ra hoặc ít nhất đã từng gặp mặt hai trong số ba người mới đến kia.
Ba bóng người ba vị đại lão của Hắc Phong bang kia tổng công bao gồm hai nam và một nữ, trong đó Trần Lâm đã từng gặp qua hay đúng hơn là xung đột với cả hai tên nam tử kia.
Hai tên kia không ai khác chính là thanh niên trẻ trâu Lãnh Ngạo con trai của Lãnh Phong và trung niên râu rậm Hoàng Phi, hai kẻ từng chạm trán với Trần Lâm trước cổng thành Viễn Đông ngày trước, mâu thuẫn của Trần Lâm và Hắc Phong bang tính ra cũng từ lúc đó mà bắt đầu.
Chỉ là Trần Lâm đúng là bận rộn hết chạy đông lại chạy tây, Hắc Phong bang vì thế chưa thể tìm tên này tính sổ được, cuối cùng thói đời luân chuyển hôm nay Trần Lâm lại chủ động tìm đến Hắc Phong bang kiếm chuyện.
Ngược lại kẻ thứ ba nữ nhân duy nhất trong ba người và cũng là người đã lên tiếng trước đó thì Trần Lâm hoàn toàn không hề biết.
Tuy nhiên phải công nhận một điều là không chỉ giọng nói mà thân hình của nữ nhân kia cũng thật là bén.
Mặc dù không phải gái 18 nhưng thần hình của nữ nhân kia phải nói là hết nước chấm chả thua gì bộ đôi ca sĩ người mẫu Bích Ngọc và Lâm Mỹ Anh.
Nàng ta sở hữu chiều cầu tầm 1m7 có thể nói trong mơ của rất nhiều nữ nhân, nước đã trắng hồng mịn màng như bạch ngọc, bộ ngực căn tròn bất chấp tuổi tác, cặp mông đầy đặn phì mỹ khiến ai ai cũng phải liếc nhìn.
Nhưng trên tất cả chính là khuôn mặt thành thục như một quả đào chín mọng cùng ánh mắt sắc bén câu hồn của nàng ta.
Quả là một dâm phụ mê hoặc chúng sinh, một mỹ chốn thanh lâu phong tình vạn chủng trong tuyển thuyết.
Chỉ là trước dâm phụ thành thục mê người kia, không một phần tử vũ trang đầu trộm đuôi cướp nào trong Hắc Phong bang lại dám liếc nhìn nàng ta một cái, việc nhúng chàm gì đó lại càng không.
Bởi lẽ nàng ta chính là Chu Hồng, phó bang chủ của Hắc Phong bang và cũng là nữ nhân của Lãnh Phong, người dì kiêm mẹ kế không chính thức của Lãnh Ngạo.
Dĩ nhiên để mò lên giường của Lãnh Phong có lẽ đẹp là đủ, nhưng để mò lên cái ghế phó hội trưởng Hắc Phong bang xinh đẹp thôi chắc chắn là không đủ, thủ đoạn của nữ nhân kia không phải tầm thường.
Nàng ta không chỉ là một dâm phụ mê hoặc chúng sinh, một mỹ chốn thanh lâu phong tình vạn chủng mà còn là một ma nữ ăn thịt người không nhả xương.
Chính vì thế ngay khi nhận thấy tên thiếu niên dám xông vào Hắc Phong bang của mình không để chơi, Chu Hồng đã lập tức hét lên muốn ngừng trận chiến này lại.
Hao binh tổn tướng trước một kẻ mạnh mà nhất là còn không rõ nguyên nhân chắc chắn là một điều không khôn ngoan.
Ngược lại nghe được mệnh lệnh của Chu Hồng, những phần tử vũ trang của Hắc Phong bang sớm đã sợ vỡ mật không nói hai lời cấp tốc lui lại tránh xa tên ác ma đầu trọc kia.
Cả một khoảng sân toàn là máu cùng thi thể không trọn vẹn theo đó lộ ra càng thêm rõ ràng...
Trận chiến tạm thời bị dừng lại...
Trần Lâm ngược lại có chút khó chịu liếc nhìn đám người Hắc Phong bang kia, rất may bên đối phương có gái và còn là gái đẹp khiến Trần Lâm có chút hứng thú.
Chống thanh kiếm lớn của mình xuống đất, Trần Lâm thoáng cười lạnh nói:
- Các ngươi bắt người của ta...
- Cái gì...!chúng ta bắng người của ngươi...!làm sao có thể...
Nghe thấy thế trung niên râu rậm Hoàng Phi khẽ nhíu mày kiên quyết lắc đầu nói.
Chu Hồng cũng lắc đầu phụ họa nói:
- Phải đó tiểu huynh đệ, cả tháng này chúng ta đều rất quy củ chưa có bắt bớ ai...
- Tiểu huynh đệ dường như có chút hiểu lầm rồi...
Cái này Hoàng Phi và Chu Hồng đều nói thật, tính ra cả tháng gần đây Hắc Phong bang chưa làm chuyện gì ác, giờ lại bị người ta đến nhà hỏi tội xem ra hơi bị oan.
Đáng tiếc tuy là đại boss của Hắc Phong bang dưới quyền Lãnh Phong và gần như chịu trách nhiệm quản lý cả bang hội, nhưng bang lớn người lại nhiều vẫn có những nơi mà hai người Hoàng Phi và Chu Hồng không thể quản đến được.
Đen đuổi hơn Trần Lâm lại không hiểu rõ vấn đề trong đó chỉ cảm thấy đám người này đang chơi đùa với sự kiên nhẫn của mình.
Liếc nhìn Chu Hồng một cái rồi nhìn lại hán tử cao to đen hôi vẫn đang nằm dưới đất đau đớn rên rỉ, Trần Lâm khẽ thở dài một tiếng rồi lắc lắc đầu tiếc nuối nói:
- Haizzz...!tiểu nữ nhân ngực to ngươi vừa dập tắt chút hứng thú của ta...
Quyết định bỏ qua chuyện “kiếm thêm” không tốt cho sức khỏe kia đi...
Trần Lâm không chút báo trước bạo phát ra tốc độ cực nhanh lao đến bên cạnh thanh niên cao lớn giờ đây chỉ còn một tay kia thực hiện nốt công việc còn đang dang dở của mình.
Bàn chân chầm chậm đưa lên rồi mạnh mẽ giậm xuống như muốn giẫm chết một con gián đáng ghét.
Bẹp...!một tiếng khiến người ta lạnh sống lưng...
Đầu của vị hán tử cao lớn kia cứ như thế bị một đạp của Trần Lâm giẫm nát vô cùng kinh khủng, máu tươi đỏ thẩm cùng não bộ trắng đụt theo đó văng ra bốn phía, cơ thế không đầu của hán tử cao lớn kia khẽ giật giật một lúc rồi yêm bật không còn động đậy gì nữa.
Sự việc diễn ra quá nhanh đến cả chính hán tử cao lớn kia cũng không kịp nhận ra bản thân mình bị đạp chết thì đã về với ông bà...
Đám phần tử vũ trang Hắc Phong bang càng không kịp phản ứng gì, đến khi nhận ra được vấn đề thì hán tử cao lớn kia đã trở thành một cái xác không đầu.
Chu Hồng ánh mắt dần dần đỏ ngầu vì tứ giận liếc nhìn Trần Lâm lạnh giọng nói:
- Cái này là do ngươi tự tìm chết...
- Chú Hoàng giết hắn...
Không cần Chu Hồng ra lệnh, Hoành Phi đã sớm lao lên trước vung lên loan đao chém xuống đầu Trần Lâm.
Cùng lúc đó cơ thể Hoàng Phi đột nhiên tỏa ra một đạo hoàng quang màu vàng đất, chỉ số thể chất của lão theo đó tăng lên gấp sa đôi, sức mạnh của một đao kia tuy không tăng lên nhiều nhưng lại trở nên trầm trọng rắn chắc vô cùng.
Đáng tiếc trước một đao kia Trần Lâm chỉ đơn giản đưa thanh kiếm lớn của mình lên đón đỡ.
Keng...
Một tiếng kim loại va vào nhau có phần chói tai vang lên...
Thanh katana siêu to không lồ của Trần Lâm không chút khó khăn chặn đứng một chém kia của Hoàng Phi bất chấp việc tên này đang phát động năng lực tăng phúc.
Cùng lúc đó Trần Lâm khẽ xoay người tung ra tuyệt chiêu Lý Một Cước đá vào bụng Hoàng Phi.
Ngay lập tức một cảm giác không khác gì bị xe tông trúng nện mạnh vào bụng Hoàng Phi khiến lão không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi...
Rất may năng lực của Hoàng Phi là hoàng quang tăng phúc và thứ được tăng phúc là chỉ số thể chất, nhờ thế Hoàng Phi vô cùng trâu bò cắn răng thành công chịu lấy một cước kia của Trần Lâm, cánh tay phát lực không ngờ lại chơi trò đĩa đeo chân hạc giữ lấy chân Trần Lâm.
Cùng lúc đó từ dưới mặt đất hàng chục sợi dây leo đột nhiên phá đất chui lên lao đến Trần Lâm...
Trước sự tập kích bất ngờ và bàn chân còn bị Hoàng Phi liều mạng giữ chặc, Trần Lâm không kịp né tránh bị hàng chục sợ dây leo quấn chặc lấy tay chân không cục cựa được gì.
Không chỉ thế lớp lớp những sợi dây leo không ngừng lao lên ngay sau đó đồng loạt chung sức cấp tốc quấn quanh người Trần Lâm không khác gì đòn bánh tét.
Phía xa xa Chu Hồng lúc này đã lấm tấm mồ hôi sau khi phát động đại chiêu khẽ nhếch mép mỉm cười đắc thắng.
Ngược lại phen này Huyết tổ đại nhân ăn shit thật rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...