Nhạc Mỹ ngồi đan tóc cho đứa lớn: “Chất nhi, con tên là gì? Đệ đệ con tên j? Hoàn cảnh gia đình cho cô mẫu nghe xem!”. Tiểu cô nương đc thay y phục mới, mặt mày sáng sủa, hớn hở trả lời: “chất nhi tên Diệp Khuynh Thành năm nay 10, đệ đệ tên Diệp Vô Cung 5 tuổi”. Nói đến đây nét mặt Khuynh Thành đột nhiên xám lại: “mẫu thân con là nô tỳ hèn mọn trong phủ. Lần ấy, phụ thân say nên ở cùng với mẫu thân một chỗ rồi sau đó k thèm nhìn đến. Mẫu thân sinh Thành nhi, ở một biệt viện tồi tàn sau hậu viện. Thị thiếp phụ thân nhiều lắm, lại hay ức hiếp mẫu thân. Nhiều đêm chất nhi nghe mẫu thân khóc, chất nhi có hỏi thì mẫu thân ôm vào lòng. 5 năm sau, phụ thân chợt đi qua biệt viện, ngẫu hứng qua đêm. Phụ thân chất nhi đáng sợ lắm ạ, khi nào ngủ cùng mẫu thân cũng thấy mẫu thân ứa lệ. Từ đó, ngân lượng phát cho mẫu thân nhỉnh hơn một chút, để nuôi đệ đệ. Một tháng trước, phụ thân phạm tội khi quân, mọi người trong phủ bỏ chạy. Mẫu thân cũng....bị quan sai giết, chúng bán con cho kỹ viện. Chúng con bỏ trốn thì bị bắt lại và được...gặp cô mẫu, cô mẫu tốt rất tốt ạ”. Nhạc Mỹ ôm Khuynh Thành vào lòng, vuốt mái tóc của nó: “cô mẫu là hoàng hậu, sau này con chỉ có việc vui vẻ sống bên cô mẫu cùng với đệ đệ”. Khuynh Thành reo lên: “Cung nhi, thì ra cô mẫu là hoàng hậu. Tỷ nghe nói hoàng hậu lớn lắm, hoàng cung cũng lớn. Cung nhi có tò mò không?”. Diệp Vô Cung đang ngồi ăn bên cạnh bị làm phiền, xụ mặt: “để đệ ăn”_”xí! Tỷ k nói nữa”. Chợt cánh cửa thiếp son bật mở, một ám vệ cúi người: “nương nương, hoàng thượng muốn mời người đến một chỗ”_” bản cung hiểu, lui đi”. Nàng quay lại âu yếm nhìn hai đứa nhỏ: “cô mẫu có việc bận, các con ở đây với các tỳ nữ nhé”_”vâng, cô mẫu đi bình an ạ”. Nói xong, nàng đi ngoài, gật đầu với ám vệ rồi phi thân ra khỏi Nguyệt Vãn cung. Bây giờ cũng đầu giờ Dậu(17h-19h), trời nhá nhem tồi, cả hai cùng đáp xuống một khoảng trống trong Trung Cẩn lâm. Âm Phong Dạ quay lưng lại, nhìn nàng cười phúc hắc: “Nhạc nhi, còn nhớ năm xưa nàng đã nói gì với ta không?”. Nàng bước đến, vòng tay qua thắt lưng, dựa vào bờ vai hắn, chu môi nói: “chàng đi thật lâu! Năm xưa, thiếp đã nói j vậy chàng thử kể xem”. Hắn ôm nàng, bảo: “nàng từng nói rằng muốn bay lên bầu trời cao kia, muốn ta lấy sao xếp tên nàng, không phải sao?”_”thì...”_”hôm nay ta muốn thực hiện mong muốn đó của nàng. Ta và cận vệ đã cùng nhau chế tạo thứ này!”. Phong Dạ hướng tay điểm chỉ, nàng nghĩ thầm: cái này khá giống khinh khí cầu nhỉ? Nhạc Mỹ bước đến, vịn vào thành rơm: “chàng nói xem, liệu nó có phát huy
công dụng không nhỉ?”_”muốn biết thì hãy thử ngồi vào cùng ta”. Xong, hắn khoát tay cho ám vệ thắp đuốc trong khinh khí cầu rồi nhổ dây. Dần dà khinh khí cầu bay lên, Phong Dạ ôm nàng hỏi: “như thế nào?”_”ừm...quả thực Lâm thành rất náo nhiệt và đẹp đấy, k hổ là vị minh quân của thiếp”_”chưa hết! còn một thứ nữa!”_”hửm?”_ “nàng hãy thử nhìn qua bên kia đi”. Theo hướng tay hắn chỉ, nàng nhìn ra phía bên kia dãy núi. BÙM...BÙM...BÙM... Hàng loạt dòng chữ được tạo nên từ pháo hoa hiện ra: Mã Nhạc Mỹ, nàng liệu có nguyện ý bên ta, tin tưởng ta suốt đời không?. Nàng nhìn hắn, cười viên mãn: “thiếp...nguyện ý! Cảm ơn chàng đã làm những thứ này vì ta, thiếp rất hạnh phúc vì có phu quân như chàng!”. Hắn nhếch mày, cúi gần mặt nàng, hơi thở nóng ấm của hai người hòa lẫn. Nàng ôm cổ, chủ động hôn lên bờ môi cương nghị của hắn. Cả hai quấn quýt một hồi mới thôi, ám vệ cũng tản ra. “ hôm nay thiếp mới gặp hai đứa trẻ, chúng rất đáng thương, liệu...”_”ta biết. Về cung, ta ân chuẩn nữ tử làm quận chúa, nam tử tước hầu; cho ở trong Tử Cầm điện của nàng. Được chưa?”_”hì hì..chàng đúng là hiểu ý ta!”....Nhạc Mỹ cùng Phong Dạ về Nguyệt Vãn cung, nàng đưa hắn đến gặp bọn trẻ. Khuynh Thành đang tập thêu thùa liền nhảy xuống, chạy đến ôm eo nàng: “A! Cô mẫu đã về!”_”ừ, cô mẫu về rồi! Thành nhi thử đoán xem vị thúc thúc này là ai?”. Khuynh Thành nhăn mặt đi vòng quanh xem xét hắn, Phong Dạ chỉ nhíu mày: xem ra cô bé này có chút mạnh dạn! Khuynh Thành cười bảo: “là phu quân cô mẫu, là hoàng thượng! Thành nhi ra mắt hoàng thúc thúc”. Phong Dạ cười lớn rồi ngồi xuống: “khá lắm! Thành nhi thật thông minh, hiểu lễ nghĩa”_”đa tạ hoàng thúc”_”ừm. Sáng mai khởi hành về cung, nên nghỉ sớm một chút!”_”vâng! Thành nhi cung chúc thúc và cô mẫu ngủ ngon”...
DUNG VŨ điện...
Thái phi vừa dùng xong Dậu thiện, đương uống trà. Hôm nay y trang bà lộng lẫy, trang sức quý phái, tông trang điểm đậm: “thái phi nương nương, Đại vương gia đến”_”mau mời vào”. Liêu Dung Lạc dùng khăn tay, đoan trang thấm qua: “nhi thần tham kiến mẫu phi, mẫu phi an khang”_”ừm, đứng lên đi”. Thân ảnh cao lớn đứng dậy, y phục màu xám, kim quan mãnh hổ trên đầu nhìn rất oai phong. Thái phi ngắm con trai một chút rồi lắc đầu: “khí thế con ta như vậy, k làm hoàng đế thật đáng tiếc! Ai gia nhớ năm xưa, thái hậu và ai gia mang thai cùng lúc. Lúc ấy, tiên hoàng sủng ái mẫu phi, ưu tiên đủ điều. Ai gia cứ tưởng thái tử sẽ là con, nào ngờ...Haizz, kể lại thật đau lòng”. Trác Bằng ngồi xuống ghế, khuôn mặt âm lãnh: “mẫu phi cho gọi con có
chuyện j sao?”_”phải, mẫu phi có chuyện muốn nói. Người đâu, hạ rèm đóng cửa”_”vâng”. Bà ung dung đi mang đến xấp giấy Tuyên Thành, chấm mực viết lên: “ai gia biết con k thích gượng ép nhưng thế sự đã vậy thì nên tuân theo”_”...”_”trong triều đình từ trước đến nay chia làm 2 phái, một bên là hoàng thượng, còn lại của con. Bên võ giai có Thẩm thái sử, Trần thái úy, Tả&Hữu đô đốc...Văn giai có Tả thừa tướng, Thượng thư Binh bộ, Đô ngự sử, Thị trung Binh bộ, Thị lang Binh bộ...Các mối liên quan này chặt chẽ với nhau theo sơ đồ mẫu phi vẽ... Toàn bộ sẽ do con chỉ huy, giờ chỉ cần An phi của Thái sử trộm được binh phù. Thiên hạ này sẽ là của con” _”ý của mẫu phi chính là muốn con thú Lý Liên Trang – tiểu nữ của Tả thừa tướng làm chính vương phi?”_”k hổ là hài tử của ai gia. Ai gia muốn mùng 9 tháng sau cử hành hôn lễ”. Trác Bằng nhìn ra xa xăm, nghiêm nghị nói: “Mẫu phi, mọi quyết định của người từ trước đến nay nhi thần luôn tôn trọng. Nhưng nếu là người ép con điều này thì con sẽ k muốn ngắm đến hoàng vị của hoàng huynh nữa!”. Thái phi vỗ bàn: “hay, mọi kế hoạch của ai gia xây dựng cho con. Tất cả vì con, bàn tay ai gia nhuốm máu thế mà giờ con lại có ý khước từ? con muốn ta phạm tội chết, Liêu gia thây chất thành đống phải k? Mẫu phi biết trong lòng con còn có hình ảnh con tiện nữ kia. Mau quên đi, làm theo lời mẫu phi. Nếu không đừng trách ai gia k thủ hạ lưu tình!”. Nghe đến đây, Âm Trác Bằng tức giận, hàn khí lan tỏa: “người thử làm gì nàng ấy xem. Ta sẽ nói kế hoạch này cho hoàng huynh biết, mẫu tử ta đoạn tuyệt quan hệ” rồi phất áo bỏ đi. “giỏi lắm giỏi lắm, quả là nghịch tử ai gia sinh nặng đẻ đau, bây giờ trèo lên đầu ai gia thế này! Tất cả tại tiện nữ kia, Mễ Nhĩ Đan, tiện nữ bất trinh nhà ngươi!”...
Diệp Khuynh Thành ngạc nhiên: “oa! Lần đầu chất nhi được thấy chiếc mã xa to như vậy! chất nhi thật muốn biết Cát Châu ra sao? Bạch Thanh thành nhìn như thế nào?” rồi cô đứng dậy nhảy liền một cái. CỐP... cái đầu nhỏ xinh của Khuynh Thành lập tức đụng sàn, Vô Cung bụm miệng ngồi cười: “đệ cười cái j? Muốn ăn đòn phải k?”. Nhạc Mỹ lập tức kéo Khuynh Thành ngồi xuống: “hồ nháo! Sau này vào cung, Thành nhi vẫn sẽ được chơi đùa nhưng cô mẫu sẽ dạy cung quy cho con, k nên giống như lúc nãy. Thật k giống với hình thái của quận chúa! Hiểu chưa?”_”Thành nhi tạ cô mẫu nhắc nhở!”_”như vậy mới đúng!”. Phong Dạ đang ngồi đọc sách nhưng vẫn nghe ba người nói chuyện. Diệp Vô Cung tò mò ngồi bên cạnh: “hoàng thúc, thúc đang đọc j vậy?”_”cái này gọi là binh kế, gồm 40 quyển do Lương Thành đế viết”_” vậy sau này chất nhi học chữ rồi hãy đến Trưng Thư Viện của hoàng thúc để đọc sách"_"tạ ân điển của hoàng thúc"
Ngôn ngữ của Thanh Phong quốc chính là Tiếng Việt nhé! Thế giới của Nhạc Mỹ sống là tưởng tượng không phải là TQuốc xuất ra. Cách dùng từ sẽ có vẻ giống Hán ngữ một chút, văn hóa Thanh Phong quốc là sự phối hợp giữa Việt Trung Hàn
Bút Lông ở đây được chế tạo gần giống bút máy, phần lông bút được sơn một chất keo đặc biệt để làm cứng. Mực được đổ vào ống trong thân bút nhưng vẫn phải chấm bút trong nghiên để dẫn mực, dễ viết lên giấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...