Lãnh Cung Hoàng Hậu

Ta cầm củ nhân sâm tuyết trắng trong tay, thở vắn than dài. Ta nghĩ, ta cũng vậy. Cho đến tận bây giờ ta vẫn chưa từng nghe qua, cũng chưa từng nhìn thấy phẩm loại nhân sâm này. Nàng lấy thứ này để làm gì? Ta không khỏi lắc đầu thở dài

Ta rốt cục đã biết, nàng vào Tuyết thành là bởi vì muốn tìm cái này. Cái này chỉ có ở Tuyết thành. Hàng năm cũng chỉ vào mùa này mới có. Chẳng trách nàng ở lại đây đến mấy ngày. Tuyết thành Tam công tử đó cũng đang tìm món đồ này, cho nên mới có thể lần nữa chạm mặt

Ta hừ lạnh. Sớm biết như vậy, ta không cần phải ăn nhiều dấm chua [ghen] như vậy. Mấy ngày này rời nhà, tâm tình của ta vô cùng bi thương a! Khiến cho mọi người trên đời này như thể đều có lỗi với ta. Nguyên lai, mọi người trên đời này có lỗi với ta, ta cũng không để ý, chỉ cần nữ nhân đó để ý đến ta, ta liền chẳng khác nào có được toàn bộ thế giới

Nói lại, nàng đến bây giờ cư nhiên vẫn chưa cho ta danh phận. Lại còn cây ngay không sợ chết đứng mà nói “Cho chàng danh phận? Không được!”

“Tại sao không được? Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy rồi! Hài tử cũng lớn như vậy rồi, có thể thành thân rồi! Hơn nữa, sau khi sinh nhiều hài tử như vậy, nàng còn nói không được?” Ta lớn tiếng nói

“Ta nói, không được!” Nàng nói như đinh đóng cột

“Nàng không nạp ta làm chính phu, thì nạp ta làm thứ phu cũng được!” Ta không thể không nhường bước

Nàng cau mày, “Chàng cho ta đi tìm 1 chính phu?”


“Cái này đương nhiên là không được! đáng chết! Nàng vẫn không cho hài tử gọi ta là cha! Ta rất bất đắc dĩ!” Ta mệt mỏi nói

Nàng cười, nâng cằm ta lên “Vấn Thiên! Trong lòng ta thừa nhận chàng là được rồi! Chàng cũng muốn, trước đây chàng đối đãi với ta như thế nào, cơ hồ toàn bộ mọi người trên giang hồ đều biết rồi! Nếu như ta cho chàng danh phận, không phải là rất mất mặt sao? Rất dọa người!”

“Diệp! Dược! Nô! Nàng nhớ kỹ cho ta! Cái gì mà mất mặt? Hài tử không có cha mới thật sự là mất mặt. Tất cả mọi người đều nghĩ là nàng vụng trộm! Đáng chết! Mặc dù trong lòng ta biết, nhưng là, bị người khác chỉ chỉ trỏ trỏ, nàng rất vui vẻ?”

Nàng cười, bẹo má ta, nhỏ giọng nói “Đúng vậy! Ta rất thích! Ta chưa bao giờ muốn hạ thấp mình, chàng không biết sao? Có thể kiêu ngạo bao nhiêu thì kiêu ngạo bấy nhiêu! Vấn Thiên a! Sao chàng có thể nghĩ không thông như vậy! Lại đây! Hôn 1 cái!” Dứt lời, nàng liền hôn 1 cái lại đây

“Củ sâm này rốt cuộc có ích lợi gì?” Ta cầm tuyết sâm trong tay, nói. Rõ ràng không cho ta danh phận, nhưng hằng đêm lại muốn chiếm lấy thân thể của ta! Ta thật khổ!

Nàng cười, cầm lấy củ tuyết sâm, ha ha cười “Thứ này là tuyết sâm ta 1 mực tìm kiếm! Nhâm sâm có rất nhiều phẩm loại, Sí quốc có long sâm, Tuyết thành có tuyết sâm! Chỉ là, phẩm loại này rất khó tìm, người bình thường vốn không tìm được! Hình dnag1 củ tuyết sâm này không khác con người là bao, chàng xem xem! Có mũi, có mắt. Mà rất có linh tính! Nó thường lui tới những nơi không ai tới được! hơn hữ, hằng năm chỉ có 3 ngày này mới xuất hiện 1 lúc, Ta đã tới nhiều năm mà chỉ có được 1 củ. Chàng xem! Có phải rất đáng yêu không?”

Củ tuyết sâm này làm ta nhớ đến hài tử mới sinh của ta. Trong tâm không khỏi chua xót “Nô nhi! Ta phải đi về thôi! Ta mặc kệ! Ta phải đi về! Ta nhớ hài tử rồi! Bọn chúng lâu như vậy không nhìn thấy ta, sẽ khổ sở cỡ nào!” Ta vội vàng nói. Lúc này, không gì có thể ngăn trở ta trở vềbên cạnh bọn chúng

Nàng chau mi, nhẹ nhàng nói “Nhưng là! Làm sao bây giờ! Ta bây giờ không muốn về nhà!” Nàng nháy mắt với ta

“Nàng không muốn về nhà! Vậy nàng muốn làm cái gì! Nàng nói xem! Nàng muốn làm cái gì?” Nữ nhân này như thế nào có thể không cần hài tử đây! Đáng chết!

“Ta phải đi chú mừng sinh nhật Tiểu Hạ! Trước đây không cho muội ấy ăn được cái gì, bây giờ có rồi! chàng xem!” Nàng bắt tay vào làm tuyết sâm

Khóe môi ta không khỏi co quắp “Nàng hàng năm đều đến nơi đây 1 chuyến là để chờ thứ đồ này, là để cho muội muội nàng ăn no? Diệp Dược Nô! Nàng làm cái quái gì!” Ta tức giận đến mức cả người phát run! Lại là thiên địch Diệp Tiểu Hạ này! Ta đến bây giờ còn chưa thể tha thứ cho nàng ta! Nhưng là, nàng lại cứ suốt ngày ăn ăn như vậy! đáng chết! Lại còn nháo ra chuyện phong ba lớn như vậy

Nàng cười nói “Chàng có biết, ở Viêm quốc có 1 ngày lễ, nếu như ta nhớ không sai, ngày lễ này sắp tới gần rồi! Trong ngày lễ này có rất nhiều người tìm kiếm nhiều loại sâm để đem đi thi đấu, sau đó, nữ tử cũng có thể tham gia dự thi sắc đẹp, người nào đăng ngôi hoa khôi thì có thể yêu cầu Viêm hoàng làm bất cứ 1 việc gì! Năm đó, muội muội của ta đã thắng 2 lần a!”

Ta hét lớn “Nàng bao nhiêu tuổi rồi! Hài nhi của nàng cũng có thể tham gia thi đấu rồi! Nàng không phải là muốn tham gia đấy chứ! Nàng đã già rồi! Người như nàng có rơi rớt trên đường, người ta cũng không nhặt về. Hi sinh cho ta 1 chút đi! Nàng đừng đi dọa người, có được không?” Người khác mà nhìn thấy dung mạo tuyệt thế của nàng…! Đáng chết! Ta không muốn nàng bị người khác nhìn thấy! đáng chết!


Bên môi nàng nở nụ cười như hoa, một hồi lâu mới nói “Chàng đang ghen sao? Không phải chứ! Chúng ta chỉ làm khán giả thôi, người tham gia là người khác, không nên kích động như vậy có được không?”

Ta thoáng giật mình, trong lòng đột nhiên có 1 dự cảm bất hảo. Cái gì gọi là khán giả. Như vậy, cái người tham gia kia tất hẳn là người mà bọn ta quen biết! Nàng muốn đẩy người nào đi tuyển hoa khôi! Sẽ không như ta nghĩ chứ! Cả người ta lạnh đến phát run

Nàng cười với ta, nói “Vấn Thiên! Chàng làm sao vậy? Lạnh sao? Lạnh thì có thể ôm ta a!”

Lòng ta không khỏi nóng lên. Ôm lấy nàng! Nữ nhân này! Nữ nhân đáng chết! Nữ nhân làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận

“Vấn Thiên! Ta đối với chàng cũng giống nhau!” Nàng nhỏ giọng nói

Ta thoáng giật mình, “Cái gì đối với ta cũng giống nhau!”

“Tình cảm chàng dành cho ta thế nào, thì tình cảm ta dành cho chàng cũng thế ấy! Tính tình của 2 chúng ta hình như rất tương đồng!” Nàng khẽ cười nói

Vừa yêu lại vừa hận? vừa hận lại vừa yêu? Hay là chỉ có yêu, hoặc là chỉ có hận? Ta trầm mặc 1 hồi lâu, rốt cục quyết định “Thật tốt quá! Nguyên lai là vừa yêu vừa hận a!”

Nàng 1 tay đẩy ta ra “Cút sang 1 bên chơi đi!”


Nàng đang tức giận, hay là nàng không phải đối với ta vừa yêu lại vừa hận sao? Không phải chứ!

Hay là, nàng đối với ta căn bản không có yêu, cũng không có hận? Không có phải không? Vậy thì tại sao nàng đẩy ta sang 1 bên! Chết tiệt! Nàng rốt cục đang tức giận cái gì!

Viêm quốc, lần trước đến đây, hai bọn ta vẫn đang ở trong giai đoạn khốn khổ. Ta vẫn không nghĩ ra, tại sao 2 vợ chồng bọn ta lại không thể hảo hảo ở chung

Rùng mình. Ta cẩn thận nhìn chằm chằm chằm 1 bên mặt của nàng! Những năm gần đây, thời gian đúng là đặc biệt chiếu cố đến nàng, nàng 1 chút cũng không hề già đi

Nữ nhân này, bộ dáng thoạt nhìn như tuổi 20. Ta giật nhẹ khóe môi. Chung quy cảm thấy không chân thật. Ban đêm, hai người bọn ta lại nhiệt hỏa gấp bội

Cứ như thế này, không bao lâu nàng sẽ lại mang thai rồi. Ta cũng không nôn nóng muốn nàng mang thai như trước. Dù sao cũng không danh không phận. Hăng say làm cái gì

Nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy chán đời. Tại sao ta vẫn cứ không danh không phạna


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui