Mối thù của ta và nàng càng thêm thâm sâu rồi! Nàng cư nhiên không để ý đến sự phản đối của ta, sai đám cung nhân đè ta lại, cắm đầy ngân châm trên thắt lưng ta! Trong đó còn có vài cây, bởi vì kỹ thuật khó coi mà làm đứt thịt ta
Ta chỉ thiên mà nắng nàng, nhất định nàng phải chịu trách nhiệm với ta! Nàng cũng không dị nghị, không để ý tới ta, lúc nhổ châm, còn quên rút vài cây ở bộ vị mấu chốt
Ta ôm cái mông oa 1 tiếng nhảy dựng lên, không thể tin nhìn chằm chằm nàng. Lại không ngờ rằng trong mắt nàng phiếm tia đắc ý. Nàng cố ý “Ngươi! Ngươi! Ngươi như thế nào không rút hết ngân châm! Ngươi là đại phu cái gì chứ! Đáng chết! Cứu người! Thái tử điện hạ của các ngươi bị mưu sát rồi!”
Bọn cung nhân 2 mặt nhìn nhau, kinh nghi bất định nhìn chằm chằm ta 1 hồi lâu, nói với nàng “Diệp tiểu thư! Xem ra Thái tử điện hạ còn có vài cây châm chưa rút!”
Nàng mỉm cười đứng trước mặt ta “Trong mấy cây châm này ta cố ý để ở đó! Hơn nữa, thái tử điện hạ vừa mới đứng lên, đã quên mình không có mặc quần áo!”
Ta cả kinh, lúc này mới tóm lấy chăn che thân thể, lớn tiếng nói “Ngươi! Ngươi! Ngươi! Vậy mà ngươi vẫn còn nhìn ta!”
Nàng lắc đầu, “Nhìn thì sao? Ta là đại phu, mà ngươi là bệnh nhân! Trên người thái tử điện hạ còn ứ huyết chưa rõ, ta còn muốn rút hỏa quán [cái này giống như là giác hơi đó a ==]
Rút hỏa quán? Không phải chứ “Ngươi! Ngươi! Ngươi! Ngươi muốn làm gì! Ta nói cho ngươi biết, ta sẽ không cho ngươi làm như vậy! ngươi ngươi ngươi!” Ta chỉ vào mũi nàng, hét lớn, rõ ràng thi châm mà ta đã thành như vậy rồi, lại còn rút hỏa quán
Nàng nở nụ cười với ta. Ta nhìn nụ cười của nàng, ngẩn người, rút hỏa quán, rút hỏa quán nàng sẽ không cười “Hảo! Ta rút! Bất quá, ngươi phải nhẹ tay 1 chút! Còn nữa! Nhổ ngân châm trên người ta ra!”
Nàng cười gật đầu. Bưng chén trà trên bàn tới, ta ngẩn người, nhìn nàng “Ngươi làm gì?”
Nàng cười nói với ta “Rút hỏa quán a! Không phải thái tử điện hạ đã đồng ý để Nô nhi rút hỏa quán sao? Sẽ không đổi ý rồi chứ?” Nàng thuần thục đốt lửa, thiêu cái chén bên trong ngọn lửa. Đây là hắc chén mà ta yêu thích nhất! Ta đã phải tìm rất lâu trong Luyện quốc! Nàng đốt rồi?
“Đừng đụng đến cái chén của ta!” Ta cơ hồ cắn răng, lạnh lùng nói
Nàng cười nói, “Bên người ta không mang theo dụng cụ, cho nên, thái tử điện hạ, ngươi tốt nhất là nên nằm xuống đi! Hay là thái tử điện hạ sợ đau?” Nàng bước tới 1 bước
Ta ngẩn người, rất muốn chạy trốn, rồi lại không muốn nhát gian trước mặt nàng, cho nên, ta nhẫn nại. Thấy ta như vậy, nàng đem cái chén đang lửa cháy bừng bừng đặt trên lưng ta! Ta không nhìn thấy bộ dáng của nàng, hận đến nghiến răng, 1 cung nhân hảo tâm liền cầm gương đồng tới cho ta
Bên trong gương, nàng đang nghiêm túc làm việc! Trước giờ chưa thấy qua vẻ mặt nghiêm túc như vậy của nàng, nguyên lại,1 nữ nhân khi nghiêm túc lại quá xinh đẹp. Ta như thế nào có thể nói nàng là 1 nữ nhân! Rõ ràng là còn nhỏ hơn ta! Nữ tử giang hồ sao? Bên môi ta bất giác nở 1 nụ cười
Thế nên đã bỏ lở bộ dáng nàng đang thiêu lửa trên lưng ta. Chờ khi ta phát hiện, lớp da trên lưng ta đã bị cháy sạch! Hảo đau! Nàng thổi mạnh lên lưng ta, lòng ta bắt đầu nóng lên, hai dòng máu mũi lại rơi xuống! Đáng chết! Dọa người đạo gia rồi
Tất cả cung nhân đều che miệng không dám nói lời nào, sợ hãi nhìn chằm chằm nàng. Nàng cười nói với bọn họ “Đây là y thuật cao nhất của thần y gia, phá da liệu pháp!” Dứt lời, liến tiếp tục thổi khí trên lưng ta
Ta đau đến tê người! Nàng từ trong hòm thuốc lấy ra 1 thanh gỗ mềm, ta liếc nhìn nàng 1 cái “Làm gì?”
Nàng cười ôn nhu với ta “Cắn! Ta phải nhổ châm!”
Ta theo lời nàng, cắn thanh gỗ, bên môi nổi lên 1 chút buồn cười! Một hồi lâu, nàng dùng từ thạch [giống như nam châm ý] để hút ngân châm. Nhưng châm đã cắm vào sâu trong cơ thể, làm gì mà dễ hút như vậy! Một hồi lâu, nàng quyết định dùng dao để lấy ra
Trên trán ta đã đổ đầy mồ hôi! Hảo đau! Lại còn muốn dùng dao. Dùng dao với Thái tử, đây là tội gì? Ta giương giọng nói với đám cung nhân “Đi ra ngoài! Đừng ở đây cản trở Diệp tiểu thư thi y! Tình hình chữa bệnh hôm nay, nếu bị tiết lộ ra ngoài nửa câu, ta không ngại đem các ngươi giết hết!”
Bọn họ biết tính tình của ta, liền thối lui ra ngoài
Không thể để cho bọn họ nhìn thấy nàng động đao với ta, cũng không thể để bọn họ nhìn thấy bộ dạng ngẩn ngơ của ta! Tại sao ta lại cảm thấy bộ dáng bề bộn đầu đầy mồ hôi của nàng hảo hảo đáng yêu? Rõ ràng là giống với Tuyên Tuyết Dung! Đây là đạo lý gì?
Mấy ngày nay, ta thậm chí rất ít nghĩ đến hồng y nữ tử kia! A! A! A! nàng mới bao nhiêu tuổi thôi? Điên rồi! Điên rồi! Ta không khỏi mắng chính mình
Nàng cười cười với ta trong gương, con dao liền vẽ 1 đường trên mông ta! Cho đến khi nàng lấy ra cây châm thứ nhất, ta mới giật mình phát giác, kỳ thật, ta hảo đau! A! Đau quá! Tiếng hô đau đớn biến mất trong thanh gỗ ở miệng
Chờ khi xong rồi, ta sẽ bắt nàng phụ trách. Không có lý do gì mà xem hết thân thể của ta rồi bỏ chạy! Mới nghĩ như vậy, trong lòng đột nhiên cao hứng thiếu chút nữa là cười thành tiếng. Ta hoài nghi có phải mình bị choáng váng rồi hay không!
“Được rồi!” Nàng vỗ vỗ tay, lúc này mới thu lại cái chén từ trên người ta! Ách, hỏa quán! Trên lưng đều là mấy ấn ký màu đỏ như máu
“Ngươi nói, đã rút rồi?” Ta lấy thanh gỗ trong miệng, trả lại cho nàng
Ta nhận lấy, thản nhiên nói “Thế nào? Có 1 thanh gỗ, có phải tốt hơn nhiều không?”
Nụ cười của nàng vô cùng mê người, ta thiếu chút nữa đã quên nói chuyện, một hồi lâu “Đúng vậy, đúng vậy! cẳn ở tron miệng, lúc đau sẽ không cắn phải lưỡi, thật sự tốt lắm! Cảm ơn!” Ta càng nói càng nhỏ giọng. Chậm rãi đứng dậy, lúc này mới phát hiện trên thân thể đã đầy vết thương
Nàng cười nói, “Cái này là đương nhiên! Nữ nhân lúc sinh hài tử dùng thanh gỗ mềm này, ngươi có đau đớn cũng sẽ không đau bằng nữ tử lúc sinh con!”
Sắc mặt của ta thoáng cái tức giận xanh mét! Nàng nói, phụ nữ sinh hài tử! “Ta như vậy thì có đau không?” Ta không nhịn được hét lớn.
Nàng gật đầu với ta “Phá da liệu pháp, hơn nữa lúc rút châm, rất nhiều người kêu la hệt như nữ nhân lúc sinh con! Ảnh hưởng đến tâm tình hạ đao của ta!”
Khóe môi ta không khỏi co quắp, tâm tình hạ đao. Nàng là đại phu cái gì chứ!
“Ngươi nhìn hết thân thể của ta, tốt xấu gì cũng phải chịu trách nhiệm! Mặc kệ! Ta cư nhiên là 1 nam nhân mà bị 1 nữ sinh như ngươi nhìn hết! Phong phạm của thái tử điện hạ ta phải để đâu chứ!”
Nàng cười nói, “Ngươi nghĩ rằng ta muốn nhìn? Cũng không phải là đẹp đẽ gì!”
“Vậy ngươi còn gọi cung nhận lột hết y phục của ta?” Ta không thể nhịn được nữa, hét lớn
“Nhưng ta thi châm cho ngươi!” Nàng giả vờ ngốc nghếch nhìn chằm chằm ta
“Ngươi ngươi!” Ta tức giận đến lửa giận công tâm, trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời!”Ngươi phải chịu trách nhiệm với ta!”
Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...