Vì vậy, Phục Linh liền than thở khóc lóc 1 hồi nói phụ thân bị chó ăn xác. Nói đến chỗ cao trào, mấy tỷ muội ta tất cả đều che mặt khóc. Mà nàng, ban đầu từ chỉ trích ta dần bắt đầu chuyển sang chỉ trích Bối Bối, nói rằng trong chuyện này, Bối Bối là người phải chịu trách nhiệm lớn nhất
Bối Bối bị nàng nói đến sửng sốt. Nhìn Bối Bối, ta liền nhớ đến chính mình ngày đó. Ngày đó, ta cũng bị 1 phen ngôn ngữ làm cho bối rối. Nguyên lai, nàng không phải chỉ trách cho 1 mình ta, người nàng trách cuối cùng chính là nàng ấy [ý là Bối Bối ấy ==]
Trong lòng ta không dễ chịu, nước mắt vẫn rơi xuống, nước mắt của Nhận Hỷ cũng rơi. Ta nói “Vì sao phụ thân vẫn không tới tìm chúng ta. Ai ngờ lại là nguyên nhân này! Chết như thế nào cũng không lường trước được 1 kết cục như vậy! Thật bi thẩm, thật tương tâm! Ta! Ta! Ta!” Tâm tính thiện lương đau đớn!
“Lãnh Mạc! Ngươi đáng chết!” Nhận Hỷ gầm nhẹ 1 tiếng, quỳ rạp xuống đất
“Chờ sau khi việc này qua đi, chúng ta liền cùng nhau rời đi đi. Sau đó, Ngân Phát sơn trang sẽ trở thành nơi “có vào mà không có ra”! Người Diệp gia ta, muốn vào, có thể. Muốn đi ra ngoài, ngươi chết rồi, cũng có thể. Tâm tử của 1 người vốn đã khó đoán, mọi người 14 quốc ở đây, thì chuyện này có chút khó khăn rồi. Không ai biết được hắn muốn người phụ nữ nào sống sót. Ta chỉ sợ, đến lúc đó, bọn không hạ thủ được thì sẽ trao đổi giết người!” Phù Dung cau mày nói
“Cái gì gọi trao đổi giết người?” Hàn Tuyết nhẹ giọng nói. Lúc này, ta đang băng bó vết thương cho nàng. Nhưng nàng vẫn không ngừng di chuyển, ta dùng them lực. Nàng đau đến mức mồ hôi chảy ròng ròng “Đại tỷ, nhẹ 1 chút, tay chân của Mông cổ đại phụ trong quân doanh ta còn nhẹ hơn tỷ! Tốt xấu gì thì cũng là 1 thần y!”
Ta cười, lại dùng thêm sức. Lại làm cho nàng đau đớn kêu lên “1 vết thương nhỏ nhỏ thì có là gì! Hàn Tuyết, không phải muội đã nói, muội đã chịu qua vết thương còn nặng hơn thế này thập bội sao? Bây giờ thì sao? Không đau sao? Lại còn kéo tỷ tỷ vào cuộc? Ngày 15 tháng 8 đó cũng không bjiết có thể qua được hay không! Lại còn cư nhiên kiêu ngạo như vậy! Ta từ nhỏ đã dạy các muội cái gì? Có thế nào cũng không thể làm tổn thương tình tỷ muội! Không được tính kế với tỷ muội, phải tôn trọng tỷ tỷ, muội đã quên rồi sao?”
Nàng oa oa kêu to, ” đại tỷ, không dám! Đại tỷ, không dám! Ta không phải cố ý lôi kéo! Nhưng cái tên Long Nộ cho ta 1 tiển, ta rất tức giận, nghĩ tới nghĩ lui thì chĩ có cái biện pháp đó thôi! Đại tỷ, tỷ tha cho ta đi!”
“Bây giờ bảo tha? Từ từ đã, nói với Hàn Mai tỷ tỷ của ngươi đi, tốt xấu gì cũng là song sinh, ngươi có đầu óc hay không? Người ngoài vừa nhìn vào cứ tưởng 2 người này đức hạnh như nhau, ai mà tin ngươi sẽ vì trả thù Long Nộ mà giết tỷ tỷ của mình! Nếu ngươi không phải đồ ngốc thì cũng là đồ đần!” Ta cắn răng nói.
“
“Vậy thì phải có người đồng ý trúng kế mới được hả? Như vậy thì tan nát kế hoạch rồi, có thể thành công hay không thì toàn bộ dựa vào mặt mũi của Hàn Mai, không có việc gì rồi! Ôi ôi ôi! Đại tỷ, đau quá a! Không nên như vậy!” Nàng đau đến kêu ôi ôi
Rõ ràng là người thống lĩnh tam quân mà lại không kiên nhẫn chịu đau. Lúc đầu thì bảo là gãi ngứa, lúc sau thì đã thành như vậy! Quả nhiên là giống hệt như hồi còn bé
“Không có việc gì! Ngươi biết ngươi phạm sai lầm gì sao? Thứ nhất, 2 người các ngươi nhảy lên nóc nhà có biết bên ngoài có bao nhiêu người, có bao nhiêu tên cung thủ không? Chỉ cần 1 người nào cố ý thì cũng có thể đem 2 người cái ngươi đưa vào chỗ chết. Ngươi là 1 tướng quân, như thế nào mà không rõ đạo lý này, tự bộc ngoài đản [ý là tự tiện hành động sơ suất], lại còn vạch trần Long Nộ trước mặt mọi người, ngươi có biết, 1 khi người khác biết Hàn Mai chính là người quan trọng nhất trong tim Long Nộ, thì muốn đối phí với Long Nộ liền sẽ nghĩ đến nhị tỷ của ngươi đầu tiên! Đó là điều thứ 2. Điều thứ 3, ngươi làm cho Hàn Mai bị thương! Ngươi xem xem, ngươi xuống tay có nhẹ không? Tỷ tỷ của chính mình mà còn như vậy thì ngươi đối với người khác thế nào? Hôm nay bức bách Long Nộ, ngày khác nhất định là chôn xuống hoạ căn, ngươi nói xem! Ngươi kiện cáo cái gì?” Ta cả giận nói.
Nàng oa oa hét lớn, “Đại tỷ, ta không dám nữa, ta không dám nữa, lần sau nếu như còn xúc động làm việc thì ta không còn được nhìn thấy ánh trăng ngày 15!”
Nàng vừa thốt lên xong, tất cả tỷ muội ta đều thay đối sắc mặt, nàng không nhìn thấy ánh trăng ngày 15 thì tỷ muội bọn ta cũng không thể nhìn thấy. Không qua khỏi ngày 15 tháng 8 thì mấy tỷ muội ta chĩ có thể cùng Ngân Phát sơn trang hoá thành tro bụi
Bọn ta 1 chưởng đánh lên đầu nàng “Miệng quạ đen! Nguyền rủa thì cứ nguyền rủa chính mình thôi! Ngay cả các tỷ muội cũng nguyền rủa! Nên đánh!”
Nàng kêu trời kêu đất, lien thanh nói “Được rồi được rồi, nghe ta nói, bởi vì ngày đó trời sẽ đầy mây nên chúng ta đương nhiên sẽ không nhìn thấy ánh trăng ngày 15 rồi!”
Hàn Mai cười nói, “Hay là thôi! Đại tỷ, tỷ cứ đánh nàng như vậy cũng sẽ không có kết quả! Nàng đã biết sai rồi! Ta cũng không trách nàng! Hơn nữa, việc xảy ra vừa rồi, ta cũng có phần tham dự!” Nàng cười, nháy mắt với ta
Ta híp mắt nhìn nàng, cơ hồ đã quên, 2 người các nàng năm đó tự xưng là nhị ma nữ! Mặc dù việc đó cách đây đã lâu nhưng phối hợp lại vẫn thật tương đương ăn ý. Nếu không phải bởi vì mấy năm này Hàn Mai thay đồi quá nhiều này cũng cũng sẽ giống như Hàn Tuyết, thích trêu cợt người khác
Chỉ là a! sinh ra cùng lúc, cùng là nữ tử Diệp gia, cùng là hai người từ nhỏ thất lạc, nhưng lại bất đồng như thế
Nếu như nàng không gặp phải Long Nộ mà là 1 người khác, ta nghĩ, nàng tất hẳn sẽ không thành bộ dạng bây giờ. Nàng tất hẳn sẽ hạnh phúc vui sướng cả đời! Chỉ là! Thế sữ sao có thể như ý người
“Các ngươi ầm ĩ đủ chưa? Ta còn đang ở đây!” Phù dung khoé môi co quắp. Mấy người bọn ta quay đầu lại nhìn nàng “Chúng ta đang nghe đây! Cái gì gọi là trao đồi giết người?”
Nàng hài lòng đoạt lại quyền lên tiếng, lúc này mới nói “Đó là, nếu như đại tỷ thích Đường Vấn Thiên, mà Hàn Mai thích Long Nộ!”
Ta nhấc tay lên tiếng, “Ta không thừa nhận thích hắn!”
Hàn Mai cũng sờ sờ cái mũi, mở miệng, “ta cũng không thừa nhận!”
Phù Dung cau mày nói, “ta nói, ta chỉ là suy nghĩ 1 cách khác thôi! Ta nói, nếu như đại tỷ thích Đường Vấn Thiên, mà Hàn Mai thích Long Nộ, như vậy, muốn 2 người đi báo thù giết cha thì vốn là chuyện rất khó khăn, có phải không? Vậy thì đổi đi! Để là Hàn Mai đi giết Đường Vấn Thiên, còn đại tỷ thì đi giết Long Nộ. Như vậy, thì vấn đề “không hạ thủ được” không còn tồn tại rồi
“Ta không phải là đối thủ của Long Nộ!” Ta thực tế nói
“Ta cũng không đánh lại Đường Vấn Thiên!” Hàn Mai nhận mệnh nói.
“Cách khác! Cách khác!” Phù dung nói, “Trọng điểm nằm ở chỗ phương pháp giết người. Như vậy, nếu như Đường Vấn Thiên làm cho Long Nộ đi giết đại tỷ, mà Đường Vấn Thiên thì đi giết Hàn Mai thì sao? Các ngươi nói xem, bọn họ có thể xuống tay được không?” Nàng nói liền 1 hơi, sợ lại bị 1 cắt lời
Ta ngiêng đầu suy nghĩ 1 chút “Vậy thì Long Nộ sớm đã giết chết ta rồi! Từ lúc ta mang Hàn Mai bên trong Phượng Hoàng cốc đi ra!” Ta kết luận
Lúc này không thích hợp để nói đến những đề tài nghiêm trọng, ta biết, các tỷ muội cũng rất rối rắm, ta cũng không thể rối rắm theo. Vì vậy, để cho các tỷ muội nói cười, cãi nhau ầm ĩ, cố gắng tạo chút hào khí thư hoãn
Ta biết, lời nàng nói không phải không có đạo lý, nam nhân, vì cơ nghiệp của hắn, chuyện gì cũng có thể làm ra
Qua chốc lát, Nhận Hỷ cầm 1 chú bồ câu đưa tin lại đây, nói với ta “Đại tỷ, Tiểu Hạ có hồi âm rồi! Nàng rất nhanh sẽ trở về! Nguyên lai, nàng thật sự như đại tỷ sở liệu, đem tất cả bồ câu đưa tin nướng lên ăn, trong thư còn có nói, khi trở về, nàng muốn cùng thành thân với Vũ Sa Thiên! Nàng rốt cuốc có phải là mẫu thân của 3 hài tử hay không?”
Khoé môi ta co rút, lúc này, cư nhiên! Quả nhiên không chỉ biết trời cao đất rộng. Xem ra, Tuyệt Hoàng không nói quyết định của bọn ta cho nàng biết! Nếu không, nàng sao còn tâm tư mà thành thân đây? Một người không biết đến ngày mai, thành thân!
Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...