Sau khi Hoàng Vũ đi tới hướng đông bắc của lãnh địa, nhìn thấy tướng mạo của kẻ địch cũng không nhịn được nhíu nhíu mày.
Những sinh vật hình người làn da màu xám trước mắt này không chỉ cao hơn hai mét, mà còn vô cùng xấu xí.
Mặt xanh nanh vàng, con mắt như cái chuông đồng lớn, nhìn qua lại như một đám ác quỷ.
Hoàng Vũ điều ra bảng thông tin của đối phương.
[ Thú Nhân ] [ Cấp độ chủng tộc: Cao cấp ] [ Chú thích: Cấp độ của chủng tộc được phân chia thành bốn cấp độ: cấp thấp, phổ thông, trung cấp, cao cấp, siêu cấp, chủng tộc loài người có cấp độ là phổ thông.
] [ Quyền hành lãnh chúa: Trụ Đồ Đằng] [ Giới thiệu: Thú nhân bất luận nam nữ già trẻ, từ khi sinh ra thì nhất định sẽ trở thành một chiến sĩ mạnh mẽ, sau khi bọn họ trưởng thành thường sẽ có sức mạnh không kém hơn dã quái, hơn nữa năng lực chịu đựng, ma kháng, hồi phục cũng vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là thú nhân kế thừa Trụ Đồ Đằng, bọn họ không chỉ là chiến sĩ mạnh mẽ, mà còn biết làm phép.
.
.
].
.
.
Chủng tộc cao cấp sao? Vẻ mặt Hoàng Vũ nghiêm nghị.
Hắn đã biết đại khái lai lịch của đối phương.
Đám thế lực trên thảo nguyên kia, nếu không ngoài dự đoán chính là đám thú nhân trước mắt này! Lãnh địa ở ngoài tổng cộng đứng mười tám tên thú nhân.
Tuy vũ khí trong tay những thú nhân này nhìn qua đều rất thô ráp.
Nhưng ở dưới hình thể khôi ngô của chúng nó tôn lên, lại tạo cho người ta cảm giác bạo lực và thô lỗ.
Đặc biệt là tên thú nhân cầm đầu.
Nó cao hơn các thú nhân khác một đoạn dài.
Bắp thịt cả người xoắn cùng nhau, mạch máu nhô lên lại như từng con rắn nhỏ màu tím, vừa nhìn đã biết là nhân vật khó đối phó.
Hoàng Vũ điều ra bảng thông tin của đối phương.
[ Lãnh chúa Thú Nhân] [ Cấp độ: ?] [ đồ đằng trụ: ?] [ Kỹ năng: ?].
.
.
Trừ thân phận lãnh chúa thú nhân của đối phương ra thì toàn bộ thông tin khác đều là dấu chấm hỏi.
Hoàng Vũ nhìn thấy chửi thầm trong lòng.
Lãnh chúa thú nhân đại khái cũng biết thân phận lãnh chúa của Hoàng Vũ.
Chỉ vào Hoàng Vũ nói với những thú nhân khác vài câu bằng ngôn ngữ mà Hoàng Vũ nghe không hiểu.
Sau đó, mười tám tên thú nhân ầm ầm cười to.
Có một tên thú nhân nhấc theo một cái rìu đá, nghênh ngang đi tới vị trí biên giới của lãnh địa Hoàng Vũ.
Cách Hoàng Vũ không đến mười thước.
Oành! Thú nhân ném rìu đá xuống đất.
Hắn uốn éo cái cổ, vẻ mặt cợt nhả trong nháy mắt biến dữ tợn, há to mồm về phía đám người Hoàng Vũ: - Gào! Một tiếng gào thét như là dã thú vang vọng khắp lãnh địa Hoàn Vũ.
Vẻ mặt các lãnh dân phổ thông bên cạnh Hoàng Vũ trắng bệch, không tự chủ được lùi về sau một hai bước.
Nhưng nhìn thấy Hoàng Vũ không hề bị lay động, một bước chưa lui về phía sau, lại đầy mặt xấu hổ đứng trở về phía sau Hoàng Vũ.
Còn về các lãnh dân đứng ở càng xa hơn quan sát thì lại càng thêm không thể tả.
Lại bị doạ đến ngã xuống đất co quắp.
Cũng có lãnh dân tay chân run rẩy, đứng không vững.
Thậm chí có người rít gào bắt đầu tìm chỗ trốn.
Nhìn thấy Hoàng Vũ không hoảng chút nào, thậm chí trên mặt mang theo trào phúng.
Bên trong ánh mắt thú nhân lóe ra một tia kinh ngạc.
Hắn lập tức há mồm ra, lộ ra răng nanh sắc bén, phun một cục đờm đặc về phía Hoàng Vũ.
Chỉ có điều cục đờm đó mới bay được một nửa đã vuông góc rơi xuống trên mặt đất.
Thú nhân ngoắc ngoắc tay về hướng Hoàng Vũ, ra hiệu hắn có bản lĩnh thì đi ra.
Hoàng Vũ cười lạnh một tiếng, ở trong ánh mắt kinh ngạc của lãnh dân đi thẳng tới trước mặt thú nhân.
Sau đó.
.
.
Phi! Một ngụm nước bọt, bay đến trên mặt thú nhân.
Vào lúc này, thời gian giống như ngừng lại.
Tên thú nhân khiêu khích Hoàng Vũ khó có thể tin xòe bàn tay ra, lau nước bọt trên mặt mình.
Sau đó lồng ngực hắn nhanh chóng chập trùng, trán nổi lên gân xanh, trợn tròn đôi mắt, đột nhiên chụp vào Hoàng Vũ.
Hoàng Vũ không né không tránh, hờ hững nhìn thú nhân.
Oành! Bàn tay của thú nhân cách Hoàng Vũ không tới nửa mét thì dừng lại.
Một tầng vòng bảo hộ không nhìn thấy ngăn cả thân thể cùng với bất cứ thủ đoạn công kích nào của hắn vào lãnh địa của Hoàng Vũ.
Hoàng Vũ hướng về phía thú nhân còn đang ngơ ngác nhếch miệng cười, sau đó dịch ra trước mặt thú nhân, dùng tư thế đồng dạng ngoắc tay về hướng Oghma xa xa.
- Ngươi tới đi! Vẻ mặt vui cười trên mặt Oghma không còn nữa.
Nó đột nhiên đứng lên, ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn Hoàng Vũ.
- Gào! Tên thú nhân nhìn thấy lãnh chúa Hoàng Vũ dùng phương thức của mình khiêu khích ngược lại mình thì nhất thời nổi giận, cầm lấy lưỡi búa trên đất điên cuồng bổ về phía Hoàng Vũ.
Nhưng bất luận hắn dùng sức ra sao thì điểm đến của lưỡi búa vĩnh viễn đứng ở cách vị trí của Hoàng Vũ nửa mét.
Hoàng Vũ từ đầu đến cuối, thậm chí ngay cả mí mắt cũng không nháy mắt một cái.
Nhìn thú nhân trước mặt vô năng phẫn nộ, Hoàng Vũ lộ ra biểu hiện trào phúng, phun ra hai chữ: - Ngu xuẩn! Cái gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...