Tiềm lực của Mậu Bình cũng giống với Thương Vân và Bách Lý.
Cũng tồn tại khả năng nhất định trở thành rèn đúc sư cấp Thánh! - Lãnh chúa đại nhân, ngày hôm qua ta và Thương Vân nghiên cứu chế tạo cung đệm sắt, chính là Mậu Bình làm trợ thủ, có một ít vấn đề kỹ thuật, vẫn là hắn hỗ trợ giải quyết.
Nha! Hoàng Vũ cười vỗ vỗ vai Mậu Bình, ngữ khí hòa đồng nói: - Mậu Bình, Cung Đệm Sắt này có tác dụng rất lớn, ngươi muốn được thưởng gì đây? - Không dám, không dám, đó là việc nằm trong phận sự của ta.
Mậu Bình vội vã phất tay, vẻ mặt có chút sốt sắng, nhìn qua giống như là trách nhiệm của hắn.
- Ha ha ha, thân là lãnh chúa, làm sao có thể có công không thưởng.
Hoàng Vũ cười khẽ hai tiếng, ý thức bắt đầu tìm tòi trong Thương Thành Hỗn Độn, lập tức tìm được một loại vật liệu Hi Hữu.
- Nếu ngươi đã trở thành rèn đúc sư cấp Chuyên Gia, vậy đãi ngộ của ngươi cũng sẽ giống như Bách Lý và Thương Vân, sau này ngươi có thể tự do lấy vật liệu trong kho hàng để dùng, có nhu cầu gì cũng có thể trực tiếp đi tìm ta.
- Cảm ơn lãnh chúa đại nhân! Mậu Bình vội vàng khom người hành lễ, nhìn qua rất hài lòng.
- Không cần phải gò bó như thế.
Hoàng Vũ nâng Mậu Bình dậy, cười nói: - Đúng rồi, để chúc mừng ngươi thăng cấp thành rèn đúc sư cấp Chuyên Gia, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một phần lễ vật.
Móc ra vật liệu vừa mua, Hoàng Vũ đưa cho Mậu Bình.
- Đây là.
.
.
Mậu Bình nhìn đồ vật Hoàng Vũ, trên mặt đầy kinh hỉ.
- Thiên Ti Mộc, vật liệu cấp bậc Hi Hữu! Hoàng Vũ cười nói.
Thiên Ti Mộc là vật liệu khom lưng tốt nhất, có độ dẻo cao, giá trị 700 hồn tinh.
Thân là rèn đúc sư cấp Chuyên Gia, còn là chuyên gia lĩnh vực cung nỏ, Mậu Bình đương nhiên biết Thiên Ti Mộc.
Chỉ là hắn không ngờ Hoàng Vũ lại tặng cho hắn vật liệu quý trọng như thế.
- Cảm ơn lãnh chúa đại nhân! Mậu Bình kích động lại muốn cúi đầu.
Đối với một tên rèn đúc sư thì vật liệu tốt nhất chính là động lực bọn họ làm việc.
Hoàng Vũ ngăn cản hành động cung kính quá mức của Mậu Bình.
Lãnh chúa ở trước mặt thủ hạ đúng là phải duy trì uy nghiêm cần thiết.
Nhưng phải có độ.
.
.
.
Ô! Ô! Ngay khi Hoàng Vũ còn muốn tiến một bước sâu sắc thêm cảm tình thời điểm Mậu Bình.
Bên trong đột lãnh địa nhiên truyền đến tiếng kèn lệnh một dài một ngắn.
- Lãnh chúa đại nhân, là cảnh giới kèn lệnh! Phát ra âm thanh chính là kèn lệnh cảnh giới do công xưởng Lam Sơn của Hoàng Vũ tạo ra.
Trang bị này tuy cấp bậc Tinh Xảo nhưng lại không có bất kỳ khả năng công kích nào.
Tác dụng duy nhất của nó chính là truyền âm thanh tới nơi đủ xa.
Dụng ý ban đầu của Hoàng Vũ là dùng để liên hệ dũng sĩ Sparta chiến đấu trong rừng.
Sau đó lại lập ra nhiều loại tín hiệu như một dài một ngắn, một dài hai ngắn,… để đảm nhiệm giao lưu tin tức từ xa cơ bản nhất.
Mà tiếng kèn lệnh một dài một ngắn lại đại biểu gần lãnh địa xuất hiện kẻ địch! - Dã quái xung quanh lãnh địa cơ bản đã bị thanh trừ sạch sẽ, kẻ địch này tới từ đâu chứ? Đây vẫn là lần thứ nhất lãnh địa Hoàn Vũ gặp phải kẻ địch chủ động tập kích.
Hoàng Vũ không dám chậm trễ, vội vã đi ra khỏi công xưởng Lam Sơn.
Cũng lúc đó, thôn trưởng mang theo một tên nông phu hình thể to lớn đi tới trước mặt Hoàng Vũ.
Tên nông phu kia nắm kèn lệnh cảnh giới trong tay.
Xem ra chính là do hắn thổi lên.
- Lãnh chúa đại nhân, không tốt! - Có kẻ địch! - Gần lãnh địa xuất hiện kẻ địch! Thôn trưởng hoang mang hoảng loạn chạy đến trước mặt Hoàng Vũ.
Sắc mặt hắn trắng bệch, nói năng lộn xộn, hiển nhiên đã bị kẻ địch ở ngoài lãnh địa dọa sợ.
- Hoảng cái gì! Hoàng Vũ quát lớn một tiếng.
Lãnh địa còn chưa hết thời gian được bảo vệ bảy ngày.
Trong đoạn thời gian này, không có bất kỳ kẻ địch nào có thể đi vào lãnh địa Hoàng Vũ.
Tuy bên trong lãnh địa không có một tên dũng sĩ Sparta nào.
Nhưng căn bản không cần phải hoang mang.
Hành động của thôn trưởng căn bản là đang nhiễu loạn dân tâm.
Những lúc như thế này, nếu như bất ngờ ảnh hưởng đến niềm tin và độ trung thành của lãnh dân đối với chính mình.
Hoàng Vũ tuyệt đối sẽ không buông tha thằng ngu này! Nhìn thấy vẻ mặt âm u của Hoàng Vũ, trong lòng thôn trưởng hơi hồi hộp một chút.
Lập tức rõ ràng do mình thất thố, tạo thành quấy nhiễu cho lãnh chúa đại nhân, trong lòng cực kỳ hối hận.
- Đại nhân, thực sự là.
.
.
Những quái vật kia lớn đến quá doạ người! Thôn trưởng cúi đầu lúng ta lúng túng nói một câu, thấy không ai trả lời lại mình, ngẩng đầu mới phát hiện Hoàng Vũ đã mang theo những người khác đi rồi, vẻ mặt nhất thời trắng bệch một mảnh.
[ Thôn trưởng của ngươi sợ hãi, độ trung thành đối với ngươi hạ thấp 10 điểm! ] Hoàng Vũ đang đi về phương hướng kẻ địch, nhìn thấy thông báo của hệ thống thì trong mắt loé ra một chút hàn quang.
Xem ra chức vị thôn trưởng này phải đổi thành người khác rồi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...