Buổi sáng.
Bạch Tuyết dậy rất sớm, nhưng mà quần áo của cô đều đã bị Lãnh Dạ ném đi hết, cô thấy rất khó sử đi tới trước tủ quần áo , cô nhớ rõ lần trước Lãnh Dạ có đưa cho cô rất nhiều bộ quần áo không biết có còn hay không nữa?
Chậm rãi mở tủ quần áo ra, từng bộ quần áo đẹp đẽ đều treo ở trong tủ quần áo.
Hoá ra anh vẫn còn giữ chúng, vốn tưởng rằng những bộ quần áo này sẽ đưa cho em gái của anh mặc,hoá ra không phải, cô tiện tay cầm lấy một bộ nhìn bình thường nhất ra mặc , kỳ thực, cô vẫn biết mặc dù bộ quần áo này trông bình thường nhưng cũng là rất đắt tiền, bởi cô chưa từng được mặc bao giờ , đều là nhìn thấy qua trong các cửa hàng nổi tiếng.
Mở ra phía dưới ngăn kéo, thật may những bộ đồ lót vẫn ở đây, nếu không cô cũng không thể để bên trong không mặc gì mà đã mặc nguyên quần áo ngoài vào được!
Mặc song quần áo, đi tới trước giường.
"Tôi, tôi phải đi đây!" Bạch Tuyết cảm thấy hẳn là nên nói lại với anh một tiếng, thế là nhỏ giọng nói.
"Vì sao đi sớm như thế?" Lãnh Dạ hỏi, kỳ thực, hắn nghĩ muốn giữ cô ở lại, thế nhưng, xem ra cô lại càng muốn rời đi!
"Tôi còn phải đi học, nếu không xẽ muộn mất! Tạm biệt." Bạch Tuyết liền rời khỏi . Cô hiện tại thật không dám đối mặt với ánh mắt sâu thẳm của Lãnh Dạ , bởi cô thấy nó có thể nhìn xuyên thấu thân thể của cô, làm cho cô rất không được tự nhiên! Cho nên cô nghĩ muốn thoát khỏi đây.
Nhìn bóng lưng Bạch Tuyết rời đi, hắn chau mày lại, chẳng lẽ cô cứ như vậy không muốn cùng hắn ở chung một chỗ hay sao? Hay là trong lòng cô đã có người khác?
Về đến nhà.
"Con nhỏ chết tiệt kia, rốt cuộc cô đã chết ở đâu vậy? Cả một đêm đều không có trở về nhà, còn bộ quần áo của cô là ở đâu ra? Mẹ kế liếc mắt nhìn thấy bộ quần áo đắt tiền trên người Bạch Tuyết, làm tất cả lực chú ý đều chăm chú vào đó .
"Dì Mai, con hôm qua ngủ nhờ nhà của bạn học, đây là quần áo của bạn ấy, con còn phải thay ra, để còn trả lại cho cô ấy!"
"Bạn học nào? Sao tôi không biết cô có người bạn học nhà nhiều tiền chứ?" dì Mai phát hiện Bạch Tuyết mặc quần áo tất cả đều là hàng hiệu.
"Là là quần áo của Khang Giai!" Bạch Tuyết nói.
"Là cô ta, cha cô ta không phải là luật sư sao! Làm sao lại có nhiều tiền mua quần áo tốt cho nó!" Hiển nhiên mẹ kế không tin.
"Cha cô ấy gần đây nhận một khách hàng lớn, cho nên mới cho Giai Giai mua." Bạch Tuyết cúi đầu trả lời , trong lòng thực bất an , cô xác thực đúng là có nghe Giai Giai nói cha cô ấy gần đây nhận được một khách hàng lớn.
" Thực sự như vậy, ta cũng nghe nói vậy, xem ra lần này kiếm được không ít. Nếu không sao có thể bỏ tiền cấp con nhỏ kia mua quần áo xịn như vậy!"
Nhìn thấy mẹ kế đã tin, cô cuống quít chạy vào phòng thay quần áo, sau đó đi vào phòng bếp làm bữa sáng, kỳ quái chính là, hôm qua tay cô rõ ràng bị đứt , vì sao hôm lại không nhìn thấy vết thương đâu, chẳng nhẽ lại khôi phục nhanh như vậy?
Trong lòng mặc dù cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng, thời gian không cho phép cô mải suy nghĩ , làm xong đồ ăn sáng, cô chỉ ăn qua loa một ít,liền vác cặp sách rời khỏi nhà .
Sau khi nhìn thấy Bạch Tuyết rời đi, Bạch Lan liền chạy vào trong phòng của Bạch Tuyết cầm lên bộ quần áo cô mới thay ra, cô rất thích nó , không thể được, cô nhất định phải bảo cha mua cho cô một bộ như vậy.
Đi tới trường học,thấy Lâm Giang đã tới, hắn tốt bụng đưa cho Bạch Tuyết một túi đồ ăn.
"Đây là mua cho cậu , mau ăn đi."
"Cảm ơn, mình đã ăn sáng rồi." Bạch Tuyết không có nhận lấy.
"Vậy trước tiên cứ cầm lấy, lúc nào đói thì ăn, ăn rất ngon , bữa sáng mình cũng ăn vậy." Lâm Giang không đợi Bạch Tuyết tiếp nhận , liền chủ động đem túi đồ ăn bỏ vào trong ngăn bàn của Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết đành chiu, cô không hi vọng lại khiến cho người khác chú ý , cho nên không có tranh cãi nữa, liền tùy ý cậu ta bỏ vào !
"Hi, Bạch Tuyết, đây là sữa anh mua khi tan lớp nhớ uống nó nhé, bye bye." Người đến là Khang Cốc, hắn vừa chào hỏi vừa đặt sữa lên trên bàn của Bạch Tuyết, sau đó liền đi mất, căn bản không cho Bạch Tuyết cơ hội cự tuyệt.
Cùng lúc đó, Bạch Tuyết đã trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của mấy cô bạn học nữ khác !
Bị đố kị còn chưa tính, thế nhưng thảm nhất sự tình còn ở phía sau...
Bất quá, đây chỉ là tạm thời, bởi vì không lâu sau Bạch Tuyết đã có bùa hộ mệnh của mình, cô sẽ mang thai, chỉ là trong bụng của cô không biết là người hay là yêu nữa?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...