Lãnh Dạ suy nghĩ lại muốn vì Bạch Tuyết an ủi hắn vẫn là nhịn một chút!
Dù sao thân phận của Bạch Tuyết đặc thù, chắc hẳn hiện tại có rất nhiều
yêu đều dự đoán được Bạch Tuyết, thân phận Mẫu Đơn tiên tử của cô giấu
giếm không được bao lâu, ngay cả ma quỷ đều biết , như vậy cái yêu khác
cũng sẽ từ từ biết! Cho nên hiện tại Lãnh Dạ không muốn sinh sự!
Bảo vệ Bạch Tuyết, khiến đứa nhỏ bình an sinh ra mới là sứ mệnh vinh quang của anh.
Sắc mặt Cung Hàn trầm xuống, bản thân cũng là một người đàn ông, bị Lãnh Dạ cho một kích, tâm tư quay vòng, trong lòng oán khí liền đè xuống .
"Tôi nghĩ những việc này đều là do anh tình nguyện mà thôi! Bạch Tuyết
còn nhỏ, anh đây là lừa gạt trẻ con!" Cung Hàn chậm rãi nói.
Mạt Lãnh Dạ ngày càng đen, cái tên gia hỏa không biết sống chết này, vì
Bạch Tuyết anh không muốn sử dụng vũ lực, xem ra không dùng võ lực sợ
rằng không được!
Trong lòng Bạch Tuyết loạn như ma, cô hiểu rõ Lãnh Dạ, cô biết anh là
một người đàn ông như thế nào? Cô không biết phải làm sao, cô cũng không biết bây giờ nên làm cái gì? Thế nhưng, cô phải cực lực ngăn cản Lãnh
Dạ ở nơi công cộng sử dụng bạo lực, như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt!
"Lãnh Dạ, anh không được phép đánh người, nếu không em sẽ không để ý tới anh !" Bạch Tuyết không biết mình uy hiếp có tác dụng hay không, thế
nhưng cô nhất định phải thử một lần!
Ai biết?
"Cổn ——" Lãnh Dạ hướng về phía Cung Hàn gầm lên giận dữ. Cô gái nhỏ của
anh chưa từng uy hiếp anh, không ngờ lần này lại uy hiếp anh, anh lại có một chút sợ, sợ anh không nghe, Bạch Tuyết sẽ cảm thấy khó chịu, cho
nên anh rống giận với Cung Hàn.
Một tiếng này tràn đầy lực phá, nhưng cũng tràn đầy vũ nhục, Cung Hàn
cũng không phải nhân vật nhỏ, nếu như bị người biết hắn bị người hô hắn là cổn, tương lai sẽ còn như thế nào!
Cho nên hắn sẽ không đi! Ánh mắt của hắn bắt đầu xông máu!
Khuôn mặt Bạch Tuyết càng trở nên trắng bệch, trời ạ, lần này thảm! Chẳng lẽ bọn họ phải ở chỗ này đánh nhau?
"Cung Hàn ngươi đi nhanh đi! Anh ấy sẽ không bỏ qua ngươi !" Bạch Tuyết
biết Lãnh Dạ là một người không dễ chọc, là một nhân vật nguy hiểm, mặc
dù Cung Hàn là hắc bang lão đại, thế nhưng Lãnh Dạ căn bản cũng không có để vào mắt!
"Bạch Tuyết, ngươi đây là đánh giá thấp thực lực của anh, Cung Hàn này
sẽ không sợ anh ta ——" Cung Hàn cảm giác mình rất tệ, cư nhiên lại để
phụ nữ bảo vệ hắn! Rất không cam lòng!
"Cổn ——" lại là một tiếng bạo rống.
"Ai cổn còn không nhất định ——" Cung Hàn sắc bén gầm nhẹ, hắn không sợ
Lãnh Dạ động thủ, hắn cũng không thể nhịn được nữa! Nhìn hắn không kiêng nể gì mà hôn Bạch Tuyết, khiến hắn cơ hồ phát điên.
Lãnh Dạ bỗng nhiên buông ra Bạch Tuyết, thân hình chợt lóe, quỷ mị đến
trước mặt Cung Hàn , không ai nhìn thấy anh ra tay lúc nào.
Một tiếng kêu đau đớn, xuất từ trong miệng Cung Hàn, Lãnh Dạ ngạo mạn
nhìn Cung Hàn, Cung Hàn thống khổ ôm bụng, khuôn mặt bắt đầu vặn vẹo .
"Lãnh Dạ anh?" Bạch Tuyết bị dọa , người đàn ông này xuất thủ thật
nhanh, cô vừa rồi còn đang trong ngực anh, bị anh ôm, sao có thể chớp
mắt đã tới trước mặt Cung Hàn, hơn nữa Cung Hàn thống khổ ôm bụng, như
vậy nhất định là Lãnh Dạ đánh, thế nhưng cô vẫn nhìn hai người kia, Lãnh Dạ là xuất thủ lúc nào?
Nàng một chút không nhìn được!
Tốc độ của Lãnh Dạ chẳng lẽ so với tốc độ ánh sáng còn nhanh hơn?
Một người đàn ông thật đáng sợ!
Cũng là một người đàn ông thật lợi hại.
Bạch Tuyết từng chút từng chút hiểu biết sự lợi hại của Lãnh Dạ , cô
biết người đàn ông này rất nguy hiểm , thế nhưng, cô vẫn như cũ cố chấp
yêu anh, anh vừa nói rất đúng, kỳ thực, lòng của cô thực sự là không tự
chủ được mà ở trên người của anh! Không thể không chế mà theo anh!
Lãnh dạ nhìn Cung Hàn, là do anh ra tay quá mạnh hay là do thực lực của hắn còn quá non!
Cung Hàn trán toát ra mồ hôi, hắn biết mình gặp được đối thủ, cảm giác
của mình vẫn không có sai, hắn quả nhiên là dị năng người, không ngờ
nhân loại cũng có thể có khí lực lớn đến như vậy, một quyền kia cơ hồ
khiến hắn đứng không nổi!
Bạch Tuyết biết Lãnh Dạ có chút không phân rõ phải trái, thế nhưng, cô cũng bất lực!
Trên đời từ trước đều là người thắng làm vua, người thua làm giặc!
"Còn chưa cút?" Lại là gầm lên giận dữ, một tiếng mang theo giọng điệu
ngạo mạn , nghe đến chói tai, đây là cảm giác của Bạch Tuyết . Kỳ thực,
Lãnh Dạ cũng không cảm thấy.
Bạch Tuyết cho rằng Lãnh Dạ đánh người liền sẽ không có việc gì , không ngờ hắn lại làm cho người ta bị thương...
"Lãnh Dạ, anh thật quá đáng —— "
Lãnh Dạ một bước tiến tới Bạch Tuyết, hung hăng nắm cằm của cô: "Em lặp
lại lần nữa, anh lập tức cho em biết cái gì là quá phận!"
Hai mắt đầy khát máu của Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, hôm nay anh hoàn toàn đã bị chọc giận! Sự máu lạnh của dã thú đều được bộc lộ, dường như muốn xé rách cô gái nhỏ trước mắt này!
Đương nhiên, anh thế nào lại không thương tiếc!
Anh yêu cô còn không kịp nữa là...!
Vì cô gái nhỏ này, anh hẫn nhịn một lần nữa!
Anh chính là muốn uy hiếp cô gái nhỏ này một chút!
Lúc này.
"Mẹ, cha là không dễ chọc, mẹ không nên giúp tên khốn khiếp này, hắn
không phải là một người tốt!" Tiểu gạo nếp đoàn lo lắng hô lên.
"Mẹ, Cung Hàn kia không phải người tốt, hắn rất nguy hiểm, cha nói rất đúng." Sói con số một nói.
Song, sói con số hai không nói.
Bạch Tuyết cả kinh, Lãnh Dạ như thế quá phận, bọn nhỏ cư nhiên lại nói
như vậy, chẳng lẽ là bởi vì Lãnh Dạ là cha của bọn chúng, cho nên cùng
một phe với nhau!
Không được!
Cô không thể bẻ cong sự thực, hôm nay Cung Hàn không mời mà tới, là
không tốt. Thế nhưng, việc Lãnh Dạ làm cũng rất quá phận! Vào cửa là
khách, thế nhưng Lãnh Dạ lại đánh hắn!
Một người đàn ông bạo lực!
Một người đàn ông bá đạo!
Bạch Tuyết lo lắng bọn nhỏ sẽ theo Lãnh Dạ học cái xấu, quyết định không thể theo Lãnh Dạ, mặc dù cô biết Lãnh Dạ không dễ chọc, cũng có lẽ là
cô không thể trêu vào !
Thế nhưng, vì không cho đứa nhỏ theo Lãnh Dạ học, Bạch Tuyết quyết định thử một lần.
Nghe thấy bọn nhỏ nói như vậy, sự tức giận của Lãnh Dạ tiêu mất phân nửa, vì đứa nhỏ, anh buông lỏng Bạch Tuyết ra.
"Lãnh Dạ, hôm nay em muốn tự do, anh đừng tới can thiệp em ——" Bạch Tuyết nói xong chuẩn bị rời khỏi.
Lãnh Dạ sao có thể tùy theo ý Bạch Tuyết, anh hiện tại đã trúng tà ,
đương nhiên là bởi vì Bạch Tuyết, anh không muốn Bạch Tuyết rời khỏi ,
cường bại ôm cô lại, đem cô áp ở trên tường, hung mãnh hôn xuống môi,
hung hăng mút máp.
Cung Hàn vẫn chưa có đi, hắn nhìn một màn cảnh nóng này, Bạch Tuyết
đương nhiên biết Cung Hàn còn đang ở đây, cô giơ lên tay nhỏ bé ở ngang
hông Lãnh Dạ hung hăng nhéo một cái, không ngờ ngang hông của anh cư
nhiên cũng có bắp thịt, rất cứng, cô dự đoán cái héo của chính mình căn
bản không thể gây thương tổn được anh!
Lãnh Dạ vẫn không có rời khỏi môi Bạch Tuyết , nhưng mà bàn tay càng
thêm làm càn rỡ sờ lên kia đôi núi cao kia, tựa hồ chính là hôn Bạch
Tuyết như đang ở nhà, một loạt động tác tiến hành, Bạch Tuyết khuôn mặt
nhỏ nhắn lúc trước trắng bệch trở nên đỏ bừng. Cô bất đắc dĩ, cũng không gỡ ra, phía sau Cung Hàn vì sao còn không đi? Quá mất mặt!
Đáng tiếc cô chống không lại sức mạnh của Lãnh Dạ, Cung Hàn cũng không phải là đối thủ của anh, huống chi là cô!
Cung Hàn căm tức nhìn tất cả sự việc phát sinh, cuối cùng cấp tốc biến mất không thấy!
Hắn đi rất không cam lòng!
Hắn bực bội mà đi, người đàn ông kia quả thực có thể tùy thời tùy chỗ mà động vào Bạch Tuyết, nhưng mà Bạch Tuyết là bởi vì người đàn ông kia mà động tình, vừa rồi hắn đã thấy rất rõ ràng, Bạch Tuyết đích xác bị Lãnh Dạ làm động tình!
Bạch Tuyết biết hiện tại chuyện này sẽ tiếp tục sẽ xảy ra , ở đây tùy
thời sẽ có người tới, thế là nghĩ đến một cách để áp chế Lãnh Dạ, dựa
vào khí lực cô không phải là đối thủ của Lãnh Dạ, đành phải...
Cô là bị ép nga, cô không phải tiểu sắc nữ !
Bàn tay nhỏ bé mềm mại của Bạch Tuyết bắt đầu đi xuống , trượt qua phần
eo của Lãnh Dạ, đi xuống tìm tòi, lập tức sờ lên vũ khí của đàn ông,
thân thể Lãnh Dạ khẽ chấn động, phía dưới lão nhị tựa hồ biết có khách
tới chơi, trong nháy mắt cảnh giác lên, ý chí chiến đấu sục sôi. Bạch
Tuyết cảm thấy đã phản ứng trở lên cứng rắn , xấu xa cười, hung hăng nắm chặt.
"Buông em ra, nếu không em liền dùng sức niắm chặt ." Bạch Tuyết nhỏ
giọng uy hiếp , Lãnh Dạ nhếch nhếch khóe miệng, tối hôm nay đây là lần
thứ hai cô gái nhỏ này uy hiếp anh, không ngờ một lần so với một lần
càng có uy lực.
Thấy Lãnh Dạ bất động, Bạch Tuyết quả nhiên bắt đầu dùng sức, thế nhưng, chỗ đó tựa hồ cùng nàng đối nghịch, độ cứng càng lúc càng lớn, hình như ở cảnh cáo Bạch Tuyết, Bạch Tuyết càng dùng lục, độ cứng của nó càng
cường đại?
"Buông em ra ——" Bạch Tuyết gầm lên. Khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trầm
xuống, chẳng lẽ một chiêu này không có tác dụng, có chút lo lắng!
Chỉ chốc lát, Lãnh Dạ rời khỏi Bạch Tuyết.
Bạch Tuyết sợ đến đầu cũng hướng về phòng vệ sinh mà chạy đi, khuôn mặt
nhỏ nhắn trở nên xấu hổ cơ hồ muốn rỉ máu, cô đương nhiên biết chỗ đó
cứng lên là vì sao? Cô cũng biết vừa mình làm cái gì?
Lãnh Dạ nhìn Bạch Tuyết, con ngươi lạnh băng híp lại, hô hấp có chút
thở dốc, đều là bởi vì động tác ở phía dưới của anh mà cô gái nhỏ kia
làm!
Ảnh hưởng của cô gái nhỏ này đối với anh thật quá lớn , mặc dù chính là
bị cô cầm như vậy một chút, anh liền giống như là tám đời không có chạm
qua nữ nhân mà khao khát, phía dưới trở nên nhao nhao muốn được ấm áp,
muốn được hút hút, muốn bị thổi một chút!
Nếu như vừa rồi anh không có hiểu lỗi, cô gái nhỏ vừa rồi sẽ không buông tay, cô gái nhỏ này cư nhiên dám ra lệnh cho anh! Anh luôn luôn là
người khống chế cục diện, hiện tại tựa hồ anh bị cô gái nhỏ này mang
theo chạy, nhìn cô cái gì cũng không làm được, kỳ thực, anh đã bắt đầu
vây quanh cô gái nhỏ này , không khỏi ra một thân mồ hôi lạnh! Khẽ nhíu
lông mày !
Bị Bạch Tuyết nắm chặt như vậy, trong lòng Lãnh Dạ cũng hơn phân nửa hết giận.
Bạch Tuyết đi toilet, trong đầu tất cả đều là một màn vừa rồi.
"Bạch Tuyết, Bạch Tuyết, em có ở bên trong không? Vị tiểu thư này, phiền cô đi vào giúp tôi nhìn một chút có hay không một vị tiểu thư họ Bạch ở bên trong? Cảm ơn." Nói chuyện chính là Khang Cốc, Bạch Tuyết nói đi
toilet, thế nhưng vẫn chưa có trở về đi, cho nên tìm tới.
Bạch Tuyết rửa sạch một tay, cuống quít ra .
"Khang Cốc."
"Tuyết nhi, em làm anh sợ muốn chết, thế nào đi lâu như vậy?" Khang Cốc lo lắng hỏi.
"Anh luôn muốn em giải quyết xong nhanh ư!" Bạch Tuyết nói đùa nói.
"Ha hả, xin lỗi a." Khang Cốc gãi gãi đầu cười cười, nhìn thấy Bạch Tuyết không có việc gì hắn cũng an tâm.
"Đi thôi." Bạch Tuyết và Khang Cốc ly khai, đi đến bữa tiệc ngoài phòng khách.
Lãnh Dạ nhìn thấy Bạch Tuyết và Khang Cốc cùng một chỗ, anh tương đối
yên tâm , Khang Cốc là chính nhân quân tử điểm này hắn vẫn là minh bạch . Lại nói tình cảm mà Bạch Tuyết đối Khang Cốc Lãnh Dạ đều hiểu là như
thế nào, là hữu tình hoặc là gần như với thân tình.
Khang Cốc ghét anh, anh biết, thế nhưng Khang Cốc lại vì Bạch Tuyết tìm anh giúp đỡ, điều này làm cho anh rất bội phục.
Nhưng mà, Khang Nghị?
Lãnh Dạ có chút lo lắng!
Không thể không nói, Khang Nghị khí chất phi phàm, là một người đàn ông
vô cùng xuất sắc , đàn ông có đôi khi không cần ngũ quan đẹp đẽ, thế
nhưng chỉ cần hắn có một thân bản lĩnh hơn người , liền có thể khiến
cho phụ nữ yêu mến!
Nhưng mà, người đàn ông này ưu tú, hơn nữa ngũ quan coi như tuấn mỹ, đàn ông như vậy là tình địch của rất nhiều đàn ông, mặc dù hắn vẫn không có bạn gái, cũng chính bởi vì vậy khiến cho Lãnh Dạ lo lắng, đàn ông như
vậy một khi có tình ý, sẽ rất có thể thành công. Lãnh Dạ không phải là
không có mắt, anh thấy Khang Nghị rất ưu tú, trên người hắn tản ra khí
tức thành thục của nam nhân.
Ánh mắt của anh hơi chợt lóe, nhìn về phía Bạch Tuyết, cô gái nhỏ này là của anh, là của Lãnh Dạ hắn, người khác đừng mơ tưởng...
Ai biết?
Cung Hàn sau khi rời đi, liên lạc với Tiểu Long Nữ, hơn nữa còn bày tỏ ý nghĩ của mình.
Chỉ chốc lát trong bữa tiệc xuất hiện một cô gái đẹp mê người, người này chính là Long tỷ, nguyên lai Cung Hàn đã sớm nhìn ra Tiểu Long Nữ đối
Lãnh Dạ có hảo cảm, nhìn ánh mắt nóng bỏng của Tiểu Long Nữ nhìn Lãnh Dạ hắn liền biết Tiểu Long Nữ nhung nhớ Lãnh Dạ, đã như vậy vì sao không
hợp tác một chút một chút cho cô ta, hắn đạt được Bạch Tuyết, Tiểu Long
Nữ đạt được Lãnh Dạ .
Long tỷ đến đương nhiên là vì Lãnh Dạ.
"Lãnh tổng, hôm nay tôi có chuyện đến tìm ngài ." Tiểu Long Nữ ôn nhã mỉm cười nói.
"Oh?" Lãnh Dạ hiếu kỳ.
"Tôi là đại biểu cho công ty Long thị đến mời ngài tham dự buổi lễ khai mạc bán đấu giá, không biết Lãnh tổng có thể nể mặt mà đến không?" Tiểu Long Nữ mỉm cười hỏi.
"Ngày đó tôi sẽ đến tham gia lễ khai mạc đúng giờ , nói như thế nào hiện tại chúng ta là đối tác, tôi đương nhiên sẽ đi." Lãnh Dạ nghiêm túc trả lời.
"Lễ khai mạc lần này còn mời đến chuyên gia đồ cổ thế giới làm bình
thẩm, ngài xem còn thiếu cái gì không? Ta sẽ đi an bài tốt." Tiểu Long
Nữ tư tế ưu nhã nói.
"Đã mời chuyên gia đồ cổ thế giới tới, rất tốt, đến lúc đó ta sẽ đến đúng giờ ."
Lãnh Dạ cùng Tiểu Long Nữ nói chuyện, tròng mắt thỉnh thoảng liếc nhìn
Bạch Tuyết, chỉ phát hiện cô gái nhỏ kia một mực ăn, hé ra cái miệng nhỏ nhắn rất bận rộn, giống như anh đã không cho cô ăn no!
Bên này, Bạch Tuyết và Khang Cốc còn có Khang Nghị ngồi ở trước bàn, vừa nói cười vừa ăn hoa quả, Bạch Tuyết vì thỏa mãn đứa nhỏ, một mực ăn.
"Tuyết nhi, khẩu vị của em hiện tại thế nhưng rất tốt." Khang Cốc nói thật nhỏ.
Tuyết đơn giản ừ một tiếng.
"Tuyết nhi, em lúc nào nghĩ thông suốt liền nói cho anh biết, anh bảo
đảm cùng em đi bệnh viện phá thai." Khang Cốc vẫn là không hi vọng Bạch
Tuyết sinh hạ đứa bé này!
"Nói bậy bạ gì đó!" Bạch Tuyết mặt không còn chút máu giống như nhau.
"Anh nào có nói bậy, em nhỏ như vậy, anh còn chưa có bạn gái đâu! Em còn chế giễu anh à!" Khang Cốc ủy khuất khóc lóc kể lể .
"Vậy anh liền nhanh tìm một cô gái đi!" Bạch Tuyết ăn ăn cười.
"Anh cũng là rất muốn tìm, thế nhưng người anh thích đã bị người khác đoạt đi rồi!"
"Không được nói như vậy, nếu không em không để ý tới anh !"
"Được rồi, anh không nói nữa là được đúng không! Anh trai anh cũng
không gấp, anh cũng không cần gấp gáp như vậy! Có phải hay không anh?"
Khang Cốc đem bom ném cho Khang Nghị.
Khang Nghị vốn nhàn nhã uống rượu đỏ, tròng mắt nhìn chằm chằm Bạch
Tuyết đang ăn tùm lum, nhìn hai người bọn họ vui đùa ầm ĩ , không ngờ đệ đệ lại công kích hắn!
"Tại sao lại xả đến trên đầu anh! Em cũng đừng theo anh của ngươi học, anh của ngươi ta kiếp này liền chuẩn bị làm độc thân !"
"Anh rốt cuộc thích dạng phụ nữ như thế nào?" Khang Cốc hỏi.
"Thích người phụ nữ khiến anh động lòng." Khang Nghị đơn giản trả lời .
"Cô gái khiến anh động lòng hiện đang ở đâu?" Bạch Tuyết gắp trái cây
đưa tới cho Khang Nghị , Khang Nghị hơi sững sờ, nhận lấy ăn .
"Tạm thời còn chưa có!" Khang Nghị tựa hồ bị chạm vào chỗ đau!
"Yên tâm, nhất định sẽ có, anh ưu tú như vậy, nhất định sẽ gặp được cô gái khiến anh động lòng ." Bạch Tuyết ngọt ngào nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...