Lãng Tích Hương Đô

Lâm Bắc Phàm từ trong sự giới thiệu của Mộc Tiểu Yêu biết được Hồ Điệp Bang trong khoảng thời gian này phát triển như thế nào.

Hồ Điệp Bang dưới sự đề nghị của Lâm Bắc Phàm, bắt đầu tiến hành cải cách, đầu tiên chia làm bốn ngoại đường, hai nội đường. Bốn ngoại đường phân biệt là: Thanh Long đường, Bạch Hổ đường, Chu Tước đường cùng Huyền Vũ đường, mà nội đường phân biệt là Liệp Ưng đường cùng Linh Thứu đường. Ngoại đường quyền lợi lớn nhất, quản lý 8/10 bang chúng Hồ Điệp Bang, tác dụng chủ yếu là đối ngoại tác chiến, tiêu diệt các bang phái khác cùng quản lý bãi, cùng với nhận một chút chi phí bảo kê, về phần Liệp Ưng Đường bên trong nội đường tác dụng chủ yếu là điều tra tin tức các bang phái khác cùng với tin tức bất lợi khác, Linh Thứu đường tác dụng chủ yếu là ám sát, hành thích, nhân số mặc dù không nhiều, nhưng đều là tinh anh được chọn từ trong bang chúng, chẳng những có được một thân công phu không kém, đối với Hồ Điệp Bang đều trung thành và tận tâm.

Dưới sự thống nhất quản lý như vậy, Hồ Điệp Bang trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, phát triển rất mạnh nhân số tăng thêm ba bốn ngàn người, trong tay bọn họ quãn lý hơn 40 bãi lớn nhỏ, chính thức trở thành một bang phái có thể so sánh với Liêu Thiên Cửu, mà Mộc Tiểu Yêu lần nữa tiến hành sửa đổi bang phái, từ ngoại đường phân chia lại hết sức chia tiết làm 10 cái tiểu đường, từng tiểu đường quản lý một bãi, từng tiểu đường cũng thiết lập một cái tiểu đường chủ, chia quản lý từ 50-100 bang chúng, làm cho hệ thống quản lý càng được hệ thống hóa, càng thêm cận thẩn, làm cho cả bang phái tràn ngập một cổ khí tức bừng bừng mãnh liệt.

Nhưng mà vào lúc đó, Liêu Thiên Cửu vẫn ẩn nhẫn mấy tháng đột nhiên động thủ.

Trong thời gian mấy tháng này, mặc dù mỗi ngày đều ở bên trong biệt thự của mình, ngay cả cửa cũng không đi ra, nhưng hắn lại đem một chút tiền để dành còn lại của mình lấy ra, chiêu hạ bốn người có bản lãnh không tệ, cũng cực kỳ trung thành với hắn, cũng xưng là "tứ đại kim cương" có địa vị có thể so sánh với Địa Chủ lúc đầu, trở thành cánh tay phải kiên cố của hắn, hơn nữa thủ hạ cùng tiểu đệ của hắn cũng gia tăng mạnh, rất nhanh liền đột phá năm sáu ngàn người, so với Hồ Điệp Bang còn nhiều hơn.

Hơn nữa hắn không biết từ chỗ nào tìm tới mấy cao thủ ám sát, trong thời gian ngắn ngủi một tuần, trước sau giết chết mười tiểu đường chủ, còn làm cho đường chủ Thanh Long đường Đoạn Thắng bị trọng thương, nếu như không phải có tiểu đệ ở bên cạnh xả thân bảo vệ, chỉ sợ cũng gặp phải bất trắc, mà đường chủ Bạch Hổ đường Thường Chí Đào, đường chủ Huyền Vũ đường Hải Đằng Phi cùng đường chủ Chu Tước đường cũng bị ám sát cùng đánh lén, thủ đoạn có thể nói là thiên kì bách quái, khó có thể phòng bị, mặc dù bọn họ không bị thương, nhưng tổn hại rất nhiều tiểu đệ phía dưới, về phần những tiểu đệ bình thường khác, cũng gặp phải tập kích nhân số không biết là bao.

Vài sự kiện ám sát đó có thể nói là hòan toàn làm cho quan hệ không can thiệp vào chuyện của nhau giữa Hồ Điệp Bang cùng Liêu Thiên Cửu bị phá nát, khiến cho hắc đạo Nam thành một lần nữa trở nên kịch liệt sát khí ẩn tầng, ngay cả cục trưởng cục công an Long Thiên Hữu cũng cảm giác được phong ba của hắc đạo Nam thành một lần nữa lại vang lên, cuối cùng ai chết vào tay ai, chỉ sợ nhất thời hắn cũng khó có thể đoán ra.

Vốn Hồ Điệp Bang giống như mặt trời giữa trưa nhưng sau khi trải qua mấy sự kiện này, có thể nói là trong ngoài rung chuyển, thế cục không yên, lòng người bất an, điều này làm cho Mộc Tiểu Yêu vốn tin tưởng vô cùng cũng gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, mấy ngày nay cũng mất ăn mất ngủ, không biết nên xử lý chuyện lần này như thế nào, Lâm Bắc Phàm sau khi nghe kể lại cũng âm thầm giật mình, phải biết rằng bốn người đường chủ ngoại đường bên cạnh đều có mười tiểu đệ bảo vệ, bản thân cũng có công phu không kém, lại bị Liêu Thiên Cửu làm ra bộ dạng như vậy, nếu như không nhanh chóng giải quyết, sợ rằng nhân tâm Hồ Điệp Bang sẽ không yên, lòng người tan rả, sợ rằng đến lúc đó ngay cả Liêu Thiên Cửu phản kích cũng đở không được.

Mộc Tiểu Yêu rốt cuộc cũng biết Lâm Bắc Phàm lần này đến đây là để giúp mình giải quyết chuyện trước mắt này, trong lòng cảm động không thôi, bất quá chuyện này chỉ sợ cũng phí công, vội vàng nắm lấy tay đối phương, thấp giọng an ủi:" Lão đại, kỳ thật anh cũng không cần lo lắng, Hồ Điệp Bang chúng ta hiện tại thực lực tăng mạnh, chỉ cần bình thường cẩn thận một tí, cũng sẽ không có gì uy hiếp!" Nàng nói như vậy cũng là để an ủi đối phương, rốt cuộc hiệu quả như thế nào, sợ rằng nội tâm nàng cũng không biết.

Lâm Bắc Phàm khẽ lắc đầu:" Bọn họ không trừ, Hồ Điệp Bang bọn em khó có thể tiếp tục phát triển!"


"Nhưng chúng ta ở ngoài sáng, bọn họ ở trong tối, sợ rằng không thể được!"

Mộc Tiểu Yêu hiển nhiên biết đối phương nói chính là sự thật.

Lâm Bắc Phàm khẽ cau mày, đi tới trước một cửa sổ sáng ngời trong phòng hội nghị, nhìn ánh sáng rực rỡ ở bên ngoài, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, nghĩ tới phương án đối phó, hai tay đặt ở sau lưng, có vẻ có vẻ tiên phong đạo cốt, vô cùng tự tin, ra vẻ đạt tới cảnh giới cao nhất.

Mộc Tiểu Yêu nhẹ nhàng đứng ở phía sau đối phương, không nói gì, chỉ duỗi hai tay ra, gắt gao ôm lấy thắt lưng của đối phương, đem khuôn mặt xinh đẹp áp lên lưng đối phương, cảm thụ sự ấm áp cùng an toàn của đối phương tạo cho mình.

Nàng lúc này giống như một tiểu cô nương bình thường vậy, không giống một đại tỷ oai phong của hắc đạo.

Trong quá khứ đủ loại thống khổ làm cho nội tâm của nàng không thể quên được, chính bởi vì đoạn trí nhớ này, làm cho nàng không thể không bước đi trên con đường không có lối về này, cho dù là rơi xuống vực sâu vạn trượng, nàng cũng không không oán không hối hận.

Tiểu kim rất là khó chịu truyền âm nói:" Lão Đại, cái này có gì khó? Để hai người chúng ta ra tay, đem cái tên Liêu Thiên Cửu kia chém thành tám mảnh, sau đó không phải là xong sao? Anh còn muốn cái rắm gì?'

Nó thật sự không hiểu lão đại của mình từ lúc nào trở nên mất thời gian như vậy, giống như một lão già vậy.

Lâm Bắc Phàm âm thầm khinh bỉ con vật nhỏ mỗi ngày chỉ biết có ăn với chơi đùa này, truyền âm nói:" Ý tứ của mày tao rõ, nhưng tao hỏi mày một câu, mày từ Long cốc đi ra, rốt cuộc là vì muốn làm cái gì?"


"Đương nhiên là ăn uống chơi đùa, hưởng thụ long sinh, khụ khụ, không phải, tôi nhớ rồi, là tìm hậu nhân của Đồ Long đao, tiêu diệt ác long Buck, cứu vớt hàng ngàng hàng vạn đầu thần long trong Long cốc, làm sao vậy?"

Tiểu Kim thiểu chút nữa bị nước miếng của mình sặc chết, trong lòng chỉ cần biết rõ là được, nhưng ngàn vạn lần không thể nói ra, nếu như để trưởng lão Long cốc biết được, không đem mình chém làm tám mảnh, nghiền xương thành tro là không thể.

Lâm Bắc Phàm rất bất đắc dĩ truyền âm nói:" Vậy được rồi, chúng ta là muốn tiêu diệt tên ác long kia, mày có năng lực sao?"

"Cái này, khẳng định không có, ác long Buck kia so với tôi còn lợi hại hơn nhiều, đừng nói là tôi bây giờ, cho dù là thời kỳ cường thịnh của tôi cũng không phải là đối thủ của nó, anh nói cái này là có ý gì? Chẳng lẽ anh đã biết nó ở đâu?"

Tiểu kim có chút kinh ngạc hỏi.

"Vậy là được rồi, mày hiện tại cũng không phải là đối thủ của nó, chúng ta làm sao có thể thường xuyên bại lộ sức mạnh của mình được? Vạn nhất Liêu Thiên Cửu kiếm người có bản lãnh cao cường tới, đến lúc đó mày lại phải ra tay..., vạn nhất bị ác long kia biết được, lại đây đem ngươi biến thành cây kim may áo, tao đây cũng không giúp được mày." xem tại TruyenFull.vn

Lâm Bắc Phàm rất vô sĩ giải thích một phen.

Tiểu Kim nghe mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bản thân trong thời gian này sống cuộc sống thanh thản quá lâu rồi, thiếu chút nữa quên mất nhiệm vụ của mình, thậm chí còn muốn tiếp tục hưởng thụ long sinh như vậy, mặc dù không thể nói là mộng mơ, dù sao cũng là áo cơm không lo, mỗi ngày ăn uống vui chơi, nhưng không hy vọng ác long kia sẽ tìm đến mình, nó liên tục gật đầu phụ họa nói:" Lão Đại nói một điểm cũng không sai, tôi biết rồi, không tới điểm mấu chốt, tôi nhất định không thi triển pháp lực!"

Lâm Bắc Phàm nghe mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nếu như lúc bản thân gặp nguy hiểm, còn còn không giúp mình, vậy bản thân chẳng phải là chết yểu sao? Hắn vội vàng truyền âm nói:" Cũng không phải là ý tứ này, chủ yếu là mày sau này có thể dùng một phần nhỏ, hơi thu liễm lại một chút!"


"Oh, vẫn là lão đại anh minh, tôi biết rồi!"

Tiểu Kim nở nụ cười lấy lòng.

"Lão đại, anh làm sao vậy?"

Mộc Tiểu Yêu nhìn thấy Lâm Bắc Phàm vẫn gật đầu, vẻ mặt kinh ngạc nói.

Lâm Bắc Phàm vội vàng ho một tiếng, ngượng ngùng cười:" Oh, anh đang nghĩ một biện pháp, làm cho những người đó của Liêu Thiên Cửu đều đi ra, sau đó chúng ta bắt hết một lưới! Di, đúng rồi, chúng ta có thể dẫn xà xuất động!"

"Dẫn xà xuất động?"

Mộc Tiểu Yêu có chút kinh ngạc hỏi.

Lâm Bắc Phàm vì vậy liền đem kế hoạch của mình đại khái nói lại một lần cho đối phương biết, nàng sau khi nghe được, liên tục gật đầu.

Trong phòng hội nghị, Mộc Tiểu Yêu đem sáu đường chủ toàn bộ gọi tới trước mặt, hướng bọn họ giới thiệu một chút về thân phân của Lâm Bắc Phàm, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói:" Hiện tại tôi quyết định rồi, ân oán giữa Hồ Điệp Bang chúng ta với Liêu Thiên Cửu đã không thể hóa giải được nữa, cho nên chúng ta không thể nhịn nữa. Một giờ sáng ngày mai chúng ta sẽ triển khai tấn công Liêu Thiên Cửu."

"Cái gì?"

"Tấn công?"


Sáu người đường chủ cũng đều kinh hãi.

Chị Tiểu yêu của bọn họ đột nhiên muốn tấn công Liêu Thiên Cửu? Hơn nữa thời gian còn cấp bách như vậy, trong thời gian ngắn như vậy ngay cả thời gian chuẩn bị cũng không có.

Đường chủ Bạch Hổ đường Thường Chí Đào là một bạch diện thư sinh, thoạt nhìn còn trẻ tuổi, nhưng nếu là người biết chi tiết, biết hắn là một người làc việc độc ác, là người kiêu ngạo bất tuân, cũng bởi vì có sự tồn tại của hắn, cho nên làm cho Bạch Hồ đường có lực chiến đấu nổi bật nhất trong ngoại đường, có chút lo lắng nói:" Chị Tiểu Yêu, bên cạnh Liêu Thiên Cửu còn có tứ đại kim cương, thực lực không kém, hơn nữa bọn người ám sát chúng ta còn chưa có diệt trừ, hiện tại hành động, có phải là hơi sớm hay không?"

Mấy đường chủ khác cũng đều khẽ gật đầu, xem như đồng ý với ý tứ của Thường Chí Đào.

Trên mặt Mộc Tiểu Yêu lộ ra một nụ cười mê người:" Chúng ta chính là muốn tấn công bất ngờ, làm cho bọn họ ứng phó không kịp, đợi đến lúc bọn họ phản ứng lại, sợ rằng hắc đạo Nam thành đã là thiên hạ của chúng ta!"

Lâm Bắc Phàm hướng về phía sáu người bọn họ mỉm cười một cái, biết bọn họ đều là lực lượng trung kiên của Hồ Điệp Bang, phương hiện trung tâm hiển nhiên không phải là tiểu đường chủ có thể so sánh. Hắn lập tức đem một chút ý tứ đại khái của mình nói ra cho bọn họ.

"Lão đại chủ ý này không tệ, tôi tán thành hai tay!"

Lần này nói chuyện chính là đường chủ Liệp Ưng đường Tiếu Tân. Tuổi hắn đã đạt tới 30 tuổi, ban đầu là bang chúng của một tiểu bang phái, có kinh nghiệm đầy mình, là người khôn khéo, cuối cùng đầu nhập vào Hồ Điệp Bang, lập được nhiều công lao hiển hách, cuối cùng được đề thăng làm đường chủ Liệp Ưng đường.

"Ừh, nếu nói như vậy, Linh Thứu đường bọn tôi cũng có thể làm, bọn họ nếu dám đến, chúng ta liền để cho bọn họ có đi mà không có về.

Đường chủ Linh Thứu đường Tiết Ảnh cũng cười rộ lên. Hắn khoảng 40 tuổi, vóc người khôi ngô, khuôn mặt dữ tợn, là tiểu chuẩn hình tượng của một con người kiên cường, nói chuyện làm việc đều vô cùng thẳng thắn, làm việc lòng dạ độc ác, không có bất cứ tâm cơ gì, toàn bộ Linh Thứu đường dưới ý chí kiên cường và sự giàu hy sinh của hắn, lực chiến đấu tăng lên rất nhiều, so với bang chúng bình thường cường hãn hơn rất nhiều.

Bốn người đường chủ ngọai đường khác cũng đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui