Lăng Thiên Mộng Huyễn

Lý Hiểu Yến nghe được liền cầm lấy cái chai, mở nắp bình ra, sau đó liền có một mùi thơm ngát nhàn nhạt từ trong bình truyền ra, mùi thơm trong bình cũng không đậm đặc, ngược lại có cảm giác thanh nhã, làm cho người ta ngửi thấy được liền có cảm giác vui vẻ thoải mái.
- Thơm quá, loại nước hoa này tên gọi là gì?
Lý Hiểu Yến kìm lòng không được tán thán nói.
- Danh tự? Còn chưa nghĩ ra, nếu không cô đặt tên cho nó đi.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, về phần theo như lời hắn nói danh tự chưa nghĩ ra hoàn toàn là nói bậy, hắn điều chế loại nước hoa này tuy trên thế giới này còn không có, nhưng mà trong không gian học tập lại sớm tồn tại, danh tự tự nhiên cũng có.
- Cái này không được, đây là ngươi điều chế, tên phải do ngươi đặt mới đúng.
Lý Hiểu Yến than nhẹ một tiếng, sau đó lại tán thán nói:
- Lâm cố vấn, ngươi thật lợi hại, thời gian ngắn như vậy liền điều chế ra một loại nước hoa...
Lý Hiểu Yến còn chưa nói xong, liền thoáng cái dừng lại, sau đó thân thể vội vàng dò xét Lâm Dật Hiên, lo lắng hỏi:
- Lâm cố vấn, ngươi điều chế loại nước hoa này, trên thị trường có hay không?
- Tự nhiên không có, đây chính là bản gốc của ta, cô là người thứ nhất kiến thức.

Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười, hắn không biết liêm sỉ đem thành quả ở trong không gian học tập làm của riêng.
- Thật tốt quá.
Lý Hiểu Yến đột nhiên cao hứng kêu lên, sau đó liền hướng về bên trong bộ phận kỹ thuật hô:
- Hình bộ trưởng, ngươi mau ra đây, mau ra đây, có việc gấp.
Nghe được tiếng kêu của Lý Hiểu Yến, Hình bộ trưởng vội vàng đi ra, chẳng qua là lông mày hắn lại nhíu chặt, hiển nhiên tâm tình rất không tốt.
- Hình bộ trưởng, ngươi ngửi mùi nước hoa này.
Lý Hiểu Yến liền tranh thủ đưa nước hoa mà Lâm Dật Hiên điều chế cho Hình bộ trưởng.
Hình bộ trưởng tiếp nhận, nhẹ nhàng nghe thoáng một phát, sắc mặt lập tức thay đổi, sau đó trực tiếp nhìn về phía Lý Hiểu Yến, gấp giọng nói:
- Cái nước hoa này ở đâu ra?
- Vừa rồi là Lâm cố vấn điều chế.
Lý Hiểu Yến cười nói.
Vẻ mặt Hình bộ trưởng hồ nghi nhìn về phía Lâm Dật Hiên, sau đó hỏi:
- Cái này thật là ngươi điều chế hay sao? Cái này rốt cuộc là nước hoa gì? Ta hình như cho tới bây giờ không có ngửi qua.
- Tự nhiên là ta điều chế, ta mới vừa vặn điều chế nó ra được, nếu như ngươi ngửi qua mới là kỳ quái.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười cười, điểm ấy hắn là dám khẳng định, cái nước hoa này chỉ có hắn phối trí được mà thôi.
- Tiểu Vương, mau tới đây, nhanh lên, nếu như ngươi đến chậm nửa bước ta khấu trừ ngươi nửa tháng tiền thưởng.
Hình bộ trưởng đột nhiên hướng bên trong bộ phận kỹ thuật rống to, thanh âm cực lớn ngược lại dọa Lâm Dật Hiên nhảy dựng.
- Đã đến, đã đến, dù thế nào cũng đừng khấu trừ, ta nói bộ trưởng, ngài có thể đừng đem khấu trừ tiền thưởng đặt ở bên miệng hay không, ngài nói ta lãnh lương dễ dàng hay sao?
Thanh âm một thanh niên từ bên trong bộ phận kỹ thuật vội vàng truyền tới, sau đó liền nghe được chủ nhân của thanh âm kia nhanh chóng tiếp cận nơi đây.

Trong chốc lát, liền chứng kiến một thanh niên đeo kính mắt gầy yếu một đường chạy chậm mà tới.
- Không nói khấu trừ tiền thưởng ngươi có thể nhanh nhẹn sao? Nhanh lên, có việc làm cho ngươi.
Hình bộ hướng thanh niên Tiểu Vương kia nhẹ nhàng quát lớn một câu, sau đó đem một ít nước hoa mà Lâm Dật Hiên điều chế kia đưa cho hắn, nói ra:
- Đi, xét nghiệm thoáng một phát xem nước hoa này đạt tiêu chuẩn hay không.
Tiểu Vương tiếp nhận nước hoa, nhẹ nhàng mở ra nghe thoáng một phát, sau đó tán thán nói:
- Thơm quá a, tuyệt đối trình độ cao nhất đấy, Lão đại, đây là nước hoa chúng ta mới nghiên cứu ra sao?
Nói xong Tiểu Vương liền đem ánh mắt nhìn về phía Hình bộ trưởng.
- Ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì, cho ngươi xét nghiệm, ngươi phải đi xét nghiệm, tiếp tục nhiều chuyện ta khấu trừ ngươi một tháng tiền thưởng.
Hình bộ trưởng tức giận mở miệng nói, dọa Tiểu Vương không khỏi rụt cổ lại.
Tiểu Vương “ Hắc hắc “ cười nói:
- Tốt rồi Lão đại, ngài đừng nóng giận, ta lập tức đi xét nghiệm ngay, sẽ làm ngài thoả mãn.
Nói xong Tiểu Vương liền cầm lấy một ít nước hoa kia tiến vào bên trong.
- Lâm cố vấn, mới vừa rồi là ta hẹp hòi, ta xin lỗi ngươi.

Hình bộ trưởng chờ Tiểu Vương đi rồi, vậy mà trực tiếp hướng Lâm Dật Hiên xin lỗi, hơn nữa nghe ngữ khí của hắn đã tán thành Lâm Dật Hiên là tổng cố vấn bộ phận kỹ thuật.
- Hình bộ trưởng, chuyện này ngươi cũng là suy nghĩ vì công ty, hơn nữa ta là một tên mao đầu tiểu tử, làm người hoài nghi cũng là bình thường.
Lâm Dật Hiên vô tình cười cười, hắn cũng nhìn ra Hình bộ trưởng này là loại người thực tính, hơn nữa đối mặt với sai lầm cũng sẽ dũng cảm thừa nhận, đối với người như vậy Lâm Dật Hiên không dậy nổi ác cảm gì.
Một bên Lý Hiểu Yến trông thấy hai người đem lời nói mở không khỏi thở dài một hơi, mà Hình bộ trưởng cũng khó được ngồi xuống ở một bên, cùng Lâm Dật Hiên hàn huyên, trong lúc này còn không ngừng khích lệ Lâm Dật Hiên tuổi trẻ tài cao.
Một lát sau liền nghe được một hồi tiếng bước chân vội vàng truyền đến, Lâm Dật Hiên quay đầu nhìn lại, phát hiện Tiểu Vương kia đang cầm một trang giấy cùng bình nước hoa của Lâm Dật Hiên chạy tới, vừa tới trước mặt Hình bộ trưởng, Tiểu Vương đã nói:
- Lão đại, các hạng chỉ tiêu của nước hoa này đều phù hợp yêu cầu, đây là báo cáo xét nghiệm.
Nói xong Tiểu Vương liền đưa báo cáo xét nghiệm trong tay cho Hình bộ trưởng.
Hình bộ trưởng tiếp nhận xem kỹ càng một lần, liền trực tiếp nhảy dựng lên, sau đó túm lấy nước hoa trong tay Tiểu Vương, trực tiếp chạy ra khỏi bộ phận kỹ thuật.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui