Lắng Nghe Tim Em


Tối đến là một màn cực lộn xộn của cái giá đình nhỏ này .
- Con qua ngủ với cậu Nam nha.

Anh dụ ngọt Gia Huy
Thằng bé nghe ba mình có ý định định từ chối thì khóc toáng lên .
- Thôi thôi con trai ngủ với ba mẹ nha không ngủ với cậu Nam.

Ba kì quá ba không cho Gia Huy ngủ chung .
Cô vỗ vào đùi anh một cái rõ đau .
Sao đánh anh .Anh đó con nó nhớ mình mà .Tại cái giường nhỏ quá mà.

Anh phụng phịu nói với côThật cái giường cô khá nhỏ hai người nằm đã thấy chật rồi mà còn thêm thằng bé thì nằm kiểu gì .
Thế là thằng bé nằm chính giữa anh và cô nằm hai bên, anh phải nghiêng người sát vào tường mới có thể cho hai người kia nằm thoải mái .
Thằng bé chắn ở giữa nên anh không nằm cạnh cô được mặt anh đã sớm không được vui vẽ mà cái tên nhỏ xíu này còn nắm chặt lấy ngón tay của cả hai nữa chứ .

Nữa đêm anh thấy thẳng bé đã say sưa nên kéo thằng bé vào trong để mình nắm giữa cả hai .
Thắng bé cũng có chút ngọ nguậy .
- Ngoan ngủ đi con, ba nè.

Anh vuốt vuốt bụng thằng bé .
Thằng bé cũng đã say giấc trở lại thì anh quay sang ôm chặt lấy cô .
Kéo eo cô sát vào người mình .
Làm sao đấy? Anh ngủ không được sao? Giọng cô ngáy ngủ .Ừm.

Hơi đau lưng một tí.

Anh khe khẽ giọngCô lúc này xoay người đối mặt với anh mắt vẫn còn nhắm chặt.
Rán một chút con nó đòi ngủ với chúng ta mà , anh làm ba rồi phải chịu thiệt vì con .Anh biết mà, nhưng phải nằm cạnh em anh mới có thể ngủ được.Cô nghe vậy cũng bật cười rồi cũng bật người ngồi dậy quan sát Gia Huy
Sao anh để con vào đó vậy? .Ngủ đâu chẳng được còn đòi dành chỗ với anh .Anh đó con nít vừa thôi? Sao anh so đo với con hả anh có thương con không đẩy ?Anh mà không thương con mình sao? Anh nói xem đầu anh chứa đá hay sao mà con mình lại không thương có điều ......!anh thương em hơn .Sáng sớm hôm nay không khí vui lạ thường thời tiết có chút se se lạnh, có chút ấm áp .
Cô và bà Khánh đã đi chợ từ sớm cùng Gia Huy nữa .
Nam với ông Khánh thì gom mấy thứ mấy bụi dây leo cùng mấy nhành cây khô xung quanh nhà thành một đống to rồi đốt lên .
Lạ thay nhà nào ở dưới này cũng làm như thế.

Tết ở đây thật lạ nhưng lại thật vui anh lần đầu cảm nhận được vị tết rõ mồn một đến vậy .
- Anh hai ra đây ngồi đi, xem người ta đốt ung nè.
Khánh Nam thấy anh ngồi trong hiên nhà cũng réo rít anh ra ngoài sân ngồi cho vui .
Cậu cũng chạy lại đỡ anh một tay .
Cảm ơn em .Ơn nghĩa gì chứ mấy cái vặt vãnh này .Thằng Bin lút này từ sau chạy đến .
Ủa đại ca, anh đại ca mới của thằng Ken sao bị như vậy rồi ?À .....!anh Hưng đi ngao du giang hồ việc chân bị như này cũng là bình thường .Sau một năm mấy gặp lại thằng Bin đã khác đi đồi chút nhưng anh vẫn ấn tượng lắm cái mắt to tròn của nó.
- Chào em nha Bin, Ken với mấy bạn nữa đầu rồi em .
Anh cũng chào hỏi thẳng bé.

À tụi nó bận hết rồi anh, em thì chạy một vòng thôi giờ em về giúp mẹ .Tạm biệt hai anh.

Nói rồi thằng Bin bẽ lái chạy đi mất hút .Ngày nào tụi nhỏ cũng sang kiếm em sao ?Đúng rồi anh mốt em đi học chắc tụi này nó còn khóc nhiều hơn cả mẹ nữa .Nam cũng lắc đầu nói vậy thôi chứ cậu cũng quý mấy đứa này lắm .
Sắp đến giao thừa rồi trong xóm vui lắm nhà nào cũng thức , chuẩn bị pháo trước sân canh giao thừa đến là đốt ngay .
Nhà cô cũng nôn nao không ai ngủ được .
Gia Huy cũng vậy thằng bé chạy lon ton theo Khánh Nam cả tối, mồ hôi mồ kê nhề nhại .
Huy đừng chạy nữa con, đồ mồ hôi hết bây giờ.Thì khỏi cho vô ngủ chung với ba mẹ.

Anh cũng bồi thêmThằng bé đang chạy nhảy nghe anh nói cũng lu xìu đi lại ngồi vào lòng bà ngoại .
Cả nhà cũng bật cười thích thú.
Đồng hồ đã điểm 12 giờ đúng bên này mọi người thì háo hức bắn pháo, trò chuyện rôm rã .
Bên này chỉ có đôi trẻ tựa vào vai nhau
Anh này đẹp quá ha.

Cô chỉ lên bầu trời tràn ngập pháo hoaỪm đẹp lắm.

Anh cũng gật gù đồng ýChúc anh .....!năm mới vui vẽ.

Cô ngước lên nhìn anhChúc em năm mới bình an.


Anh cũng cuối xuống nhìn côVới anh, anh chỉ vui vẽ khi cô bình an mà thôi .
Trên bầu trời sắc màu pháo hoa tràn ngập bên dưới lại là đôi trẻ trao nhau nụ hôn nồng thắm .
Mặc kệ mọi người đang vui vẽ ,náo nhiệt bây giờ không gian như còn lại là của hai người
Có thể ngay từ đầu họ không xuất phát từ tình yêu .
Anh cũng chỉ vì trách nhiệm của một thằng đàn ông mới lấy cô làm vợ .
Họ trải qua những cảm xúc lạ thường, từ người lạ thành người một nhà .
Từ những nổi niềm không thể giải bài với nhau họ tưởng như đã mất nhau .
Nhưng chỉ cần một người vẫn đợi con một người không có ý định từ bỏ thì họ vẫn sẽ trở về bên nhau.
Và bây giờ họ là mt đôi vợ chồng thật thụ
Anh bây giờ yêu cô hơn tất cả chứ không phải tình yêu đơn phương từ phía cô nữa .
Giao thừa này họ bên nhau mong sau này mỗi năm họ vẫn bên nhau dù cho khó khăn thử thách thế nào
Và mong sau này mãi đến lúc tuổi già ta vẫn thấy một người nắm tay một người


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận