Trước khi bắt đầu thi đấu, Nguyễn Túc cùng với Lâm Vị Đông và War, còn có mấy đội viên nhỏ tuổi ngồi chung dưới sân khấu.
Trần Vưu An vốn muốn kiên trì tự vào sân đấu, ngồi ở chỗ mình đã mua vé, nhưng cho dù là hàng ghế VIP, cũng không nhìn thấy rõ bằng khu chờ của đội viên.
Sau khi bắt đầu thi đấu, Trần Vưu An nói với Nguyễn Túc: “Cậu thấy không, hiện tại Reborn đang bị chĩa mũi nhọn vào, mấy chiến đội khu vực châu Âu đều liên minh lại với nhau.”
Một đội viên khác nói: “Mấy chiến đội này đều là những chiến đội kỳ cựu ở khu vực châu Âu, lúc trước từng bại dưới tay Burn, cho nên lần này cho dù thế nào, trước hết bọn họ đều phải liên hiệp để tiêu diệt Reborn.”
Lâm Vị Đông mắng: “Mấy thằng ch* m* này quỷ quyệt quá, nhưng mà cũng không cần lo lắng quá, trận đấu lúc tái xuất cũng bị mấy chiến đội trong nước bắt tay chĩa mũi dùi vào, tình hình lúc đó cũng không ít hơn bây giờ là mấy.”
“Lần này chiến đội trong nước cộng thêm Reborn tổng cộng có ba đội, nhưng ở nước ngoài họ đều là một đội, Yên tâm, trận này sẽ không quá thảm đâu.”
Đội viên này vừa dứt lời, một trong những đội vây Reborn trong trận đấu đã bị bốc cháy ở phía sau.
Đối phương cũng không hiếu chiến, sau khi gây rối thì rút lui ngay.
Lần tranh giải này, cuối cùng STG không cử được người đi, sau khi Tưởng Văn Chu bị đưa đi điều tra, đoàn đội vốn không yên ổn đã tan rã trong nháy mắt, cộng thêm Giang Đồ đột nhiên tuyên bố giải nghệ, vốn là một chiến đội hàng đầu trong nước, nay hoàn toàn sa sút.
Những thành viên còn lại hoặc là bị những câu lạc bộ khác đào đi, hoặc là đổi nghề khác.
STG bây giờ chỉ còn lại một cái vỏ rỗng.
Nguyễn Túc ngồi dưới sân khấu, hồi hộp đến nỗi cả lòng bàn tay đều đầy mồ hôi, tim đập thình thịch.
Cuối cùng cô cũng thấy được, Dawn của trước đây, Burn của hiện tại, người có thể bình tĩnh đối mặt với những lời khiêu khích của đối thủ, hơn nữa còn mạnh mẽ giẫm đối thủ dưới chân mình.
Bọn họ là cùng một người, là người mang cô từ bóng tối bước ra ánh sáng.
Theo tiếng bình luận sôi nổi “Chúc mừng Reborn giành được chiến thắng chung cuộc!”, trận đấu kết thúc, cả sân khấu hò reo.
“Reborn! Reborn! Reborn!”
Lâm Vị Đông và Trần Vưu An ở bên cạnh hét đến điên dại, Nguyễn Túc cũng hét theo bọn họ, nước mắt hiện lên trong mắt, còn vui hơn cả cô thi đấu được giải quán quân.
Thẩm Nhiên tháo tai nghe xuống, môi cong lên, đi tới giữa sân khấu.
Sơn Dã âm thầm lau nước mắt: “Lần trước đứng ở đây, đã là bốn năm trước rồi, tao còn tưởng rằng cả đời này cũng chẳng còn cơ hội nữa…”
Vừa nói xong, hắn bắt đầu nghẹn ngào.
Thập Nhất ôm vai hắn: “Đừng khóc nữa, khóc thút thít giống như con gái ấy, thi đấu thắng thì phải cười mới phải chứ, khóc cái gì.”
Bên cạnh hắn, Cố Tòng Nam cũng mỉm cười, cuối cùng cậu cũng làm được rồi.
Lúc này, phóng viên trong nước tràn lên phỏng vấn.
“Từ lúc tuyên bố tái xuất thì không được xem trọng, cuối cùng lại trở thành hắc mã giành được tất cả giải quán quân trong và ngoài nước chỉ trong một lần thi đấu, xin hỏi hiện tại tâm trạng của các anh thế nào?”
Sơn Dã: “Rất xúc động, thật sự rất xúc động, bảo kiếm của ông đây vẫn còn trẻ phết.”
“Có người nói sau lần thi đấu này, trong số các anh sẽ có người tuyên bố giải nghệ, xin hỏi chuyện này có phải thật không?”
Thập Nhất: “Tôi không biết chuyện này, anh nghe được ở đâu vậy?”
“Kể từ khi cậu bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp, có fan hâm mộ vẫn lo rằng nếu cậu thua thì sẽ về nhà thừa kế gia sản, cậu có ý kiến gì với chuyện này hay không?”
Cố Tòng Nam: “Tôi có thua thì bố tôi cũng sẽ không cho tôi về nhà thừa kế tài sản đâu.”
Trong một đám hỗn loạn, có phóng viên hỏi Thẩm Nhiên: “Lúc đầu ở thời kỳ huy hoàng nhất anh lại lựa chọn giải nghệ, sau ba năm lại tái xuất, có thể tiết lộ nguyên nhân là gì không?”
Nghe phóng viên đặt câu hỏi, cả sân khấu đều trở nên yên tĩnh, mọi tiêu điểm đều dồn về đây.
Đèn pha hạ xuống, dáng người con trai thon dài cao ngất, ngữ quan lạnh lùng được ánh đèn bao phủ trở nên dịu dàng đi vài phần, anh cầm lấy micro phóng viên đưa tới, nhìn cô gái nhỏ ngồi dưới sân khấu đang cười với anh, khẽ nhướng mày.
Mấy giây sau tầm mắt lại nhìn về ống kính, chậm rãi mở miệng: “Kiếm tiền cưới vợ.”
Bên trong sân khấu đang yên tĩnh bỗng chốc sôi sục.
Lại có phóng viên kích động nói: “Một năm trước anh công khai chuyện hẹn hò trên mạng, nhưng vẫn chưa công khai đối phương là ai, nên fan hâm mộ của anh đều rất tò mò, bây giờ tiện thể tiết lộ một chút được không?”
Không đợi Thẩm Nhiên trả lời, lại có phóng viên hỏi: “Hai người quen nhau thế nào? Ai tỏ tình trước? Hiện tại đã có dự định kết hôn chưa?”
Một câu hỏi có ba vấn đề liên tiếp, ngay tại lúc mọi người đều cho rằng với tính cách của Burn thì anh sẽ không trả lời, thì anh lại cầm micro chậm rãi mở miệng, giọng nói trầm thấp ấm áp: “Tôi đi xem cô ấy biểu diễn, yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên. Tôi tỏ tình trước, lúc tỏ tình tôi rất sợ cô ấy sẽ nghĩ tôi là một người xấu, mưu đồ quấy rối. Còn chuyện kết hôn, bây giờ cô ấy vẫn còn đang đi học, không vội.”
Thẩm Nhiên vừa dứt lời, dưới khán đài có một fan hâm mộ hét lớn: “Anh cũng sắp ba mươi rồi, sốt ruột chứ.”
Cả hiện trường cười thật to.
Môi Thẩm Nhiên cong lên, nhìn về phía dưới khán đài, mặt của cô bé con ửng đỏ, nụ cười rạng rỡ sáng rực.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, sau khi phóng viên hỏi thêm một vài câu hỏi liên quan đến cuộc thi, thì buổi phỏng vấn kết thúc.
Nhưng trong một khoảng thời gian rất ngắn, những hot search liên quan đến #Bạn gái của Burn đã chiếm hết mấy cái.
Dựa vào phần Burn trả lời ba câu hỏi phỏng vấn, fan hâm mộ cũng đã tổng kết ra vài tin tức.
Thứ nhất, nếu là người biểu diễn, nhất định là trong giới âm nhạc.
Thứ hai, tuổi còn nhỏ, vẫn còn đi học.
Sau khi mọi người xem xét kỹ lưỡng, cuối cùng xác định được hai mục tiêu.
Người còn nhỏ tuổi, lại còn đang đi học mà đã đi biểu diễn thì không nhiều, một người là Nguyễn Túc, một người là Trần Vưu An.
Fan hâm mộ của Trần Vưu An đào ra Trần Vưu An mấy năm trước khi mà ‘Burn’ vẫn còn là Dawn, thì cô đã là fan hâm mộ của anh, mặc dù lần nào cô nàng cũng ngụy trang rất giỏi, nhưng không gì là không đào lên được, ở trận đấu Burn tái xuất, cũng có người chụp được ảnh của cô.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
Fan hâm mộ của Nguyễn Túc thì phản bác lại, Trần Vưu An trong ba năm gần đây chưa từng có buổi biểu diễn nào, đừng nói là biểu diễn solo, ngay cả diễn nhóm cũng không có, còn Nguyễn Túc năm ngoái vừa mới mở một chuyến lưu diễn thế giới, điểm cuối cùng vừa hay là ở Nam Thành, đúng lúc phù hợp với thời gian Burn đã công khai.
Ngay lúc trên mạng đang phân tích sôi nổi, Nguyễn Túc đột nhiên đăng một tấm ảnh tập thể bốn người của chiến đội Reborn cúi đầu cảm ơn.
Cùng với dòng trạng thái: [ShineTonight]
Đúng một năm trước, Thẩm Nhiên đi xem cô biểu diễn cũng đăng trong vòng bạn bè như vậy.
Gần như cùng một lúc, Trần Vưu An cũng đăng một bài weibo [Độc thân, đừng cue vào. Mỉm cười]
Đặt hai bài weibo này vào cùng một chỗ, đủ để chứng minh tất cả.
Weibo của Nguyễn Túc thất thủ trong giây lát.
[Cục cưng Tây Mễ của tôi ơi! Sao em lại tìm được một người đàn ông lớn tuổi như vậy, em đang ở độ tuổi đẹp như vậy, nên phải có tình yêu thanh xuân vườn trường chứ, tay trong tay dạo bước trên con đường rợp bóng cây trong sân trường, lãng mạn thuần khiết biết bao!]
[Phản bác lầu trên nhé, Burn của tụi tui muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn kỹ thuật có kỹ thuật, vì muốn kiếm tiền lấy vợ mà tái xuất thi đấu. Ở bên cạnh anh ấy không những có thể nói mấy câu yêu đương ngọt ngào, mà còn có cảm giác an toàn! Ngoại trừ hơi lớn tuổi một chút, thì có chỗ nào kém hơn mấy tên nhóc trong trường học kia hả!]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...