Sau lần thứ N cái post weibo thổ lộ của Tiếu Lam bị truy hỏi, anh liền up bức tranh mà Hứa Đình tặng mình lên, chú thích thêm dòng chữ: quà Giữa đại đại tặng, người trong tranh là tôi đó.
1L: hắc tuyến Phong đại đại thật sao? Anh già đang giỡn phải không! Manh chết đi được! Bức tranh trên cả đẹp, mắt sắp mù rồi!
2L: mới có mấy ngày mà đằm thắm quá nha ╮(╯╰)╭ Giữa đại anh vẽ bức tranh này chắc cực khổ lắm ha, phải nghĩ vẽ thêm thế nào cho đẹp đã đủ nhức đầu
3L: phụt lúc bày tỏ trên weibo đã khiến tui kinh hãi, bây giờ lại tới… Bất quá tui thích (^o^)/ JQ càng ngày càng mãnh liệt nha!
4L: JQ—— các vị nhớ chuẩn bị đồ cho tốt nha! Tranh của Giữa đại đẹp chết đi được tung tim!! Không thể chờ tới ngày nhìn thấy kết tinh tình yêu của hai người nữa, muốn có sách quá đi
5L: thật ấm áp quá ta, Giữa đại hay xấu hổ như vậy mà có thể up lên sao
…
Đương nhiên không thể… Hứa Đình nhìn bức tranh, thật là xấu hổ chết đi được. Cậu cúi thấp đầu, đi tới phòng bếp, Tiếu Lam đang rửa trái cây.
“Bức tranh đó tại sao bị anh up lên rồi?”
Tiếu Lam bưng đĩa trái cây đi ra ngoài, lột vỏ một quả nho nhét vào miệng Hứa Đình, “Bức tranh đẹp như thế mà chỉ có mình anh được thưởng thức thì thật là đáng tiếc, hơn nữa, đó cũng là bằng chứng cho việc chúng ta đã thành một đôi.”
“Vậy anh cứ thẳng tay up cả tập tranh kia lên luôn cũng được.” Ừm, nho rất ngọt.
“Không được,” Tiếu Lam dứt khoát từ chối, “Đừng có mơ, tình yêu thầm kín của em chỉ có mình anh được biết thôi.”
“Cái gì mà yêu thầm chứ… chớ nói nhảm.” Hứa Đình không có cốt khí lập tức đỏ mặt, dũng khí của cậu cạn sạch trơn lúc bày tỏ rồi. Có điều, cậu vẫn rất tò mò, “Tiếu Lam, có phải anh bị em làm cho cảm động nên mới lấy thân báo đáp không?”
Tiếu Lam nhìn cậu hai mắt tỏa sáng, nhịn không được mà vươn tay vuốt ve mái tóc mềm mại, nhẹ nhàng mút môi dưới của cậu, nhìn gương mặt đỏ ửng đến là đáng yêu, “Ừ”.
Hứa Đình hừ một tiếng, cảm giác được Tiếu Lam đưa lưỡi vào, cẩn thận thăm dò từng ngóc ngách trong khoang miệng ấm áp. “Đừng… Ưm, anh mau… ưm…” Mặc dù không muốn thừa nhận là rất thoải mái, đầu óc Hứa Đình tuy đã choáng váng nhưng vẫn mải băn khoăn về vấn đề kia, muốn hỏi anh cho rõ ràng.
Cho đến khi hôn người ta tới mức mềm nhũn vô lực, Tiếu Lam mới tạm thời buông tha, xoa xoa tóc Hứa Đình, “Giỡn thôi, anh cũng không biết bắt đầu từ lúc nào mình chú ý đến em nhiều như vậy, trong một khoảng thời gian rất dài, đương nhiên là thích. Món quà em tặng khiến anh rất cảm động, không kiềm chế được nên chạy đi tìm em thổ lộ.”
Quả thật là như vậy, tập tranh của cậu fan thầm lặng chọc cho anh đau lòng, hơn nữa anh cũng không có ý định kéo dài thêm nữa. Hứa Đình tựa hồ rất hài lòng, hừ hừ mấy tiếng, sau đó rời khỏi ***g ngực anh, tiếp tục nằm úp sấp trước máy vi tính.
Sau khi chính thức xác nhận, Hứa Đình bị cưỡng ép đổi lại nickname trong group fans, từ “Người Vô Hình” sửa thành “Giữa Trưa”, mặc dù “Giữa Trưa” chẳng duy trì được bao lâu.
[Quản Trị Viên]: Giữa đại đại có ở đây không
[A]: 0 0?
[B]: chờ Giữa đại đại trồi lên O(∩∩)O
[C]: vẫn là Giữa đại đại đáng yêu, thường xuyên vào group chơi ↖(^ω^)↗
[D]: Người Vô Hình chính là Giữa đại, tình cảm giấu giếm quả nhiên sâu đậm!
Vào group còn không phải bị các người đùa giỡn bắt nạt sao… Hứa Đình cười khổ.
[Giữa Trưa]: đây, có chuyện gì sao
[B]: nhào tới ôm
[C]: ây da, chào Giữa đại đại
[A]: túm chân B nhất định Phong đại đang ở bên cạnh đó!
Hứa Đình liếc nhìn Tiếu Lam đang ngồi ăn nho xem tivi.
[Giữa Trưa]: không ở cạnh, ảnh đang ngồi xem tivi
[R]: cuộc sống phu phu ấm áp quá đi cực kỳ hâm mộ
[Quản Trị Viên]: mấy đứa dẹp sang một bên coi! Khụ khụ, Giữa đại, anh có thể đổi nickname trong group được không
[Giữa Trưa]: hở? đổi thành gì?
[Quản Trị Viên]: như vầy đó
[Chị Dâu]:?
[Chị Dâu]: không được!!!
[B]: phụt
[A]: phụt
[D]: phun
[E]: phụt
[C]: đây là… chủ ý của người nào vậy
[Quản Trị Viên]: Giữa đại, chỉ có mọi người trong group mới biết thôi, tụi em sẽ không truyền bá ra ngoài, anh yên tâm đi
Hứa Đình sốt ruột đến quýnh đít, không nghĩ tới đám nhiều trò lắm chiêu kia đổi nickname của mình. Cậu quay đầu, “Tiếu Lam, group đổi tên em, em không muốn đổi.”
“Hửm, đổi thành gì?” Tiếu Lam hỏi.
“Hix… Chị, chị… Chị dâu.”
“Phụt…” Tiếu Lam khụ khụ vài tiếng, ráng nhịn cười nói, “Không phải danh phù kỳ thực sao? Tên đó cũng được.” (Danh phù kỳ thực: danh nghĩa xứng với thực tế)
“Như vậy không tốt lắm đâu.” Thật ra thì Hứa Đình cũng không mấy để ý tới mấy việc như thế này, mọi người không có ác ý, mình cần gì quá mức nghiêm túc, phá hỏng niềm vui của mọi người?
“Sao nào, chẳng lẽ em không muốn vị trí chị dâu này?”
“Không…” Hứa Đình nhìn màn hình, thở dài thỏa hiệp, “Vậy cũng được.”
[Chị Dâu]: vậy, chị dâu thì cứ để chị dâu đi, mọi người vui vẻ là tốt rồi
[Quản Trị Viên]: oh la la, Giữa đại đại, anh quả thực là ánh sáng của tụi em là thiên thần của tụi em là quốc mẫu là tấm gương tình yêu sáng chói…
[B]: Giữa đại đồng ý thật sao… Có ai kích động quá rồi té không?
[C]: Giữa đại đại nhẹ dạ thật là dễ bắt nạt, hại người ta không thể nhịn được ╮(╯╰)╭
[F]: em chào chị dâu (^^)
[Chị Dâu]: …
Quản trị viên vẻ mặt đầy gian xảo, khục khục cười rất đáng sợ. Hô hô, Phong đại đại, anh nói quả nhiên không sai, Giữa đại đồng ý, aizz, thật muốn chọc thêm nữa. Loại người ôn hòa dễ tính quả nhiên là moe nhất!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...