Na Anh khá tò mò Ngô Nghệ Quân đã nói gì mà làm Hoa Bạch Dương khúm núm tuôn một tràng xin lỗi cô thế này.
Bởi từ khi quen biết, trong tiềm thức của cô, Nghệ Quân là người đàn ông ấm áp, ôn hòa, hẳn không phải kiểu đàn áp hay dọa sợ phái nữ.
Cơ mà Hoa Bạch Dương tự kể cô nghe.
- Anh trai của Ngạn Thần không nói gì nhiều cả.
Nhưng có một câu làm tôi day dứt.
Anh ấy hỏi tôi vì sao con người phải sống tử tế.
Giây phút ấy tôi đã nghĩ ngay đến người chồng không tử tế của mình, nghĩ tới cảnh anh ta cặp kè phụ nữ bên ngoài...Rất ghê tởm.
Cô biết Ngô Nghệ Quân nói gì tiếp theo không? Anh ấy mặc bộ đồ bác sỹ cương trực, ánh mắt chất chứa nhìn tôi, còn dùng câu nói nổi tiếng nữa.
Anh ấy bảo " lương tâm mà rách nát thì cuộc đời cũng chỉ chắp vá mà thôi".
Tôi xấu hổ vô cùng, tôi biết câu nói đó, tôi cũng có học mà, sao không hiểu cho được.
Ngô nghệ Quân đang nhắc tôi hãy sống tử tế ngay cả khi tôi không được đối xử tử tế.
Và anh ấy cũng mong rằng tôi sẽ có một cuộc sống tốt hơn, được làm một phiên bản tốt hơn của chính mình.
Không ai dồn ai vào bước đường cùng, sẽ luôn có một đường lùi, chỉ là con người ta có nhận ra và chấp nhận đi nó trước khi quá muộn hay không thôi.
Na Anh cảm kích nhà nội của con trai vô cùng.
Trước là ông nội, sau là bố mẹ Ngô, giờ đến Ngô Nghệ Quân.
Dù Nghệ Quân từng thích cô mà không được báo đáp, anh ấy vẫn tử tế và nghĩ cho đứa em dâu chưa bước qua cửa này.
Một nhà nội như thế, cô phải giữ cho con trai.
Đời cô liệu còn cơ hội để gặp một gia đình chồng tốt với cô đến vậy?
- Cô Bạch Dương, tôi cũng không muốn chúng ta gặp mặt, vì một người đàn ông tâm tình không vững mà bốp chát, đày đọa hay đay nghiến.
Sống tử tế thì ai cũng cần, nhưng mấy ai biết nên sống thế nào là tử tế.
Tử tế với chính bản thân, ra đường ăn mặc gọn gàng ngăn nắp, tập trung phát triển năng lực, nỗ lực để có một tương lai tươi sáng.
Rồi tử tế với gia đình, yêu thương có trách nhiệm với bố mẹ, con cái.
Tử tế trong học hành, sự nghiệp, làm việc đến nơi đến chốn.
Tử tế với bạn bè, tử tế trong cả tình yêu, và tử tế với cả những người khác.
Tôi hi vọng cô nói được làm được, cũng chúc cô có một cuộc sống trọn vẹn, xứng đáng.
Cô tuy chưa chính thức là vợ của Ngô Ngạn Thần, nhưng vị trí chính thất không ai phủ nhận.
Hai đứa trẻ vô tư vẫy tay tạm biệt nhau, Hoa Bạch Dương nhẹ nhõm nhìn bóng lưng Tạ Na Anh rời đi, lòng dấy lên nể phục.
Cứ ngỡ sẽ bị cô chửi, hoặc bị tạt nước, nhẹ thì dằn mặt, không ngờ cuộc trò chuyện lại nhẹ nhàng ngoài sức tưởng tượng.
Hoa Bạch Dương thầm nghĩ bao giờ mình mới theo kịp đối phương đây? Văn minh, điềm đạm, không cần đụng tay đụng chân gì cả.
Bảo sao Ngạn Thần dứt khoát quay đầu về bờ.
Đã thế Na Anh còn được anh chồng bênh, có sự nghiệp riêng không cần dựa dẫm.
Bạch Dương tự cười bản thân, nhớ lại lần mình gào hét chất vấn chồng, tìm gặp tiểu tam giằng xé, để rồi đau đớn nhìn chồng bênh người ngoài chứ không đoái hoài gì vợ.
Đã thế, thay vì tìm cách ly hôn có lợi cho mình, thì bản thân lại ủ rũ khóc lóc đổ lỗi người khác, để con cái nhìn thấy một người mẹ ủ dột, nhợt nhạt, tự ti, bế tắc.
Vì vậy mà con gái bên mẹ lâu, cũng trở nên nhút nhát khó hòa nhập với các bạn đồng lứa, con trai mới dễ dàng bị chồng tước quyền nuôi dưỡng.
Âu cũng là vì bản thân bất tài vô dụng, nhan sắc tàn phai thì chẳng còn đọng lại gì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...