Tình cảm giữa Na Anh và Ngạn Thần gần đây khá tốt.
Lần trước đã về ngoại, nên nay hai người cho con về thăm nhà nội.
Thượng Thu Vân ôm Anh Huy, Ngô Đại Lâm ôm Hải Chi, nhà cửa vui vẻ rốp rẻng hẳn.
Nghe nói con định đổi xe?Vâng.
Chiếc xe con đang đi đã cũ rồi.Na Anh khiêm tốn trả lời, cô sợ bố mẹ chồng hiểu lầm là cô vừa quay lại với con trai họ chưa lâu đã mua xe mới.
Ngô Đại Lâm gật gù tán đồng.
- Ừm, dù gì con cũng là chủ một công ty, nên có một chiếc xe tốt, vừa để bản thân thêm tự tin và nỗ lực phấn đấu, vừa để nhân viên coi trọng, cũng là tăng uy tín với đối tác.
Mua chiếc nào tốt tốt một chút, cháu nội của bố ngồi trên thoải mái mà cũng yên tâm hơn.
Bentley hay Audi, bố thấy tụi thanh niên nhà các bác con hay đi mấy loại này.
Cô nhăn nhó rồi cũng hơi cười trả lời.
- Con mua loại tầm trung thôi, không cần xa hoa quá ạ.
Công ty còn nhiều khoản phải chi tiêu.
Nghe vậy bố Ngô nhíu mày, rồi nhìn sang con trai thứ.
- Ngạn Thần, cái lúc cần thì không thấy lên tiếng? Nếu con rước được Na Anh về sống cùng rồi mà đồ đạc của con bé dùng không phải từ tiền của con, thì mấy cái lời yêu đương có giá trị gì? Chuyện công ty con bé muốn độc lập thì cũng được, nhưng mấy chuyện như này là sinh hoạt bình thường, con phải lo cho vợ con của con.
Con đi xe xịn 10 phần, vợ con con không được 10 thì cũng phải 9 chứ.
Thượng Thu Vần ở bền cạnh cũng bổi thêm.
- Đúng đúng, xe của mẹ còn xịn hơn xe của bố con kìa.
Ngô Ngạn Thần đương nhiên muốn mua xe cho vợ, nhưng chậm chạp phải để bố mẹ lên tiếng.
- Vâng, con hiểu mà.
***
Nghe con trai nói Na Anh và Anh Huy thích ăn đậu phụ nhồi thịt, thế là Thượng Thu Vân tự vào bếp nhồi nhồi ấn ẩn nguyên một khay to.
Na Anh cũng xắn tay phụ giúp, còn người giúp việc thì ở một bên chiên dầu.
Bà ấy vừa làm vừa nói với cô.
Na Anh, con thông cảm nhé.
Ngạn Thần đôi khi hơi hờ hững nhưng bản chất thì nó cũng tình cảm ấy.
Vì nó là con thứ, được chiều chuộng hơn, cuộc đời cũng bằng phẳng ít biến cố nên không tinh tế và chín chắn bằng Nghệ Quân.
Ở bên nó xem ra con cũng nhọc lòng, buồn phiền không ít.Con vẫn ổn ạ.Um, mẹ đẻ ra nó mà, mẹ lạ gì đâu.
Mẹ biết là con sẽ ngại không nói ra nhiều điều vì mẹ là mẹ chồng của con.Cũng có lúc mẹ và bố con cứ chăm chăm vào Anh Huy, nhưng con phải hiểu rằng thằng bé là ưu tiên hơn cả.
Con và Ngạn Thần tốt thì cháu của mẹ mới tốt.
Con hiểu chứ? Không phải bố mẹ không quan tâm con, mà là lợi ích của con và Anh Huy đi liền nhau.
Nhất là bố con, nếu thể hiện quan tâm con dâu quá thì ông ấy sẽ không tiện, mà sẽ hay tỏ ý cưng cháu nội hơn.
- Vâng, con hiểu.
Con cảm ơn mẹ.
Trong khi đó, ở phòng khách, hai đứa trẻ đang xem hoạt hình, thì người bố cũng nhắn nhủ với con trai.
Con nên xem lại mình đi.Dạ? Xem lại gì ạ?Bản thân mình chứ còn gì nữa.
Đừng để người phụ nữ của con mạnh mẽ, độc lập, tự chủ về tài chính.
Na Anh đã cô đơn quá lâu rồi.
Sống bằng này tuổi đầu, bố biết có nhiều người tâm hồn vốn dĩ nhạy cảm, không còn rung động bởi ai nữa, chỉ muốn bình yên tận hưởng cuộc sống, tự tiêu tiền do chính mình kiểm được.
Na Anh một mình vượt qua mọi giông bão khiến con bé dù bên cạnh ai cũng không thấy quan trọng nữa.
Một khi con người ta chọn bình yên thì nó sẽ đi kèm với rất nhiều lời tạm biệt.
Con hiểu ý bố không? 5 năm không có con, Na Anh không lấy chồng, một mình nuôi Anh Huy mạnh giỏi.
Là nó có bản lĩnh đấy, cố mà vun vén giữ được vợ con.
Chứ cỡ như con bé, nó lấy ai chả được.
Nó quay về với con, vì thương Anh Huy, hẳn cũng là vì còn tình cảm.
Đây là cơ hội nó dành cho con, để con được làm lại tốt hơn so với lần đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...