Lâm Vũ Thiên Hạ

Trong khi Trần Vũ đang bàn mọi vấn trong Thiên Đạo Học Viện với mọi người thì Tiểu Vũ đang khắc Đại Sơn Hộ Trận cho Ẩn Thế mạo hiểm đoàn. 

Đám người đoàn viên nhìn thấy thì không khỏi ngưỡng mộ, khi khắc xong trận pháp, đầu não của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn được bao phủ vào bên trong một cái kết giới màu vàng nhạt. 

Ngoài ra hắn còn dùng lại mấy tấm lệnh bài thân phận mà Trần Vũ đã phát lúc trước cho đám đoàn viên, bắt đầu ngồi thiết kế lại trận pháp bên trong nó. Nếu ai không có tấm lệnh bài thân phận này thì không cách nào đi vào bên trong. 

... 

Lúc này, Trần Vũ dẫn đầu mọi người tới Học Viện, sư phụ hắn thay hắn viết cho bốn chữ “Thiên Đạo Học Viện”, khi đề xong thì bốn chữ phát ra hào quang vạn trượng, tràn đầy khí phách và bao hàm huyền cơ trong đó, người khác cũng có thể thông qua đó mà ngộ đạo. 

Trần Vũ đứng hình một khắc để nhìn vào bốn chữ đó, hắn chỉ cảm nhận được một chút huyền cơ rất nhỏ bên trong, chỉ trách là hắn vẫn chưa cách nào ngộ đạo được. 

Ngộ đạo không phải là vấn đề một ngày một bữa mà có thể ngộ ra được, có người phải đến trăm năm thì mới ngộ ra được! Những người nói mình chỉ cần một khắc là có thể ngộ được thì đó chính là ảo tưởng sức mạnh! 

Trần Thiên Hàn, Đổng Thanh Phong, Vương Mạc,... đều đã vào đây nhiều lần rồi, nhưng mà hôm nay đi vào lại cảm thấy khác với lúc trước rất nhiều, xung quanh đường đi được trồng rất nhiều hoa cỏ mọc theo mùa để trang trí. 

Đường đi được lót bằng đá xanh mài nhẵn, đi vô cùng thích chân, lâu lâu có một cây cột đá khắc nhiều hoa văn, cao chừng ba thước, trên đó đều có đính một viên Dạ Minh Châu to như trứng đà điểu. 

Trần Vũ đi về phía trước, khi đến trước cửa Tu Luyện Tháp thì dừng lại, bắt đầu giới thiệu một chút: 

- Đây chính là hai cái Tu Luyện Tháp! Cái 72 tầng là dành cho người có chức vụ trong Thiên Đạo Học Viện, còn cái tháp 200 tầng này là dành cho học viên! Càng lên cao, mức độ nồng đậm linh khí càng dầy đặc, mức độ chênh lệch với bên ngoài càng nhiều! 


- Hử, mức độ linh khí chênh lệch với bên ngoài nhiều lần, không phải ta già rồi nên nghe nhầm đấy chứ? Đây chỉ có mấy cái tông môn lớn mới làm được nha! 

Huyền Lão ngoáy ngoáy lỗ tai của mình, đồng dạng với những người khác cũng liếc mắt nhìn nhau, xem chuyện này có bao nhiêu phần trăm là tin được. 

Vì chuyện này không phải nói xuông là được! 

- Mọi người không nghe nhầm, tầng cao nhất của chiếc tháp này có mức độ chênh lệch linh khí với bên ngoài tới hai trăm lần! Tai nghe không bằng mắt thấy, chúng ta đi vào bên trong là biết! 

Thấy mọi người có vẻ nửa tin nửa ngờ nên hắn vội vàng đính chính lại. 

Đến trước của của Tu Luyện Tháp, Trần Vũ niệm pháp quyết, một quang điểm trên ngón tay hắn như tia chớp bay vào trong, khi gần đụng tới cánh cửa thì biến mất như đã rơi vào hồ nước. 

Két! 

Hai phiến đại môn mở ra, mọi người liền cảm nhận được mức độ linh khí trong đây miễn cưỡng có thể nói là nhiều hơn bên ngoài một chút, nhưng mà nói gấp đôi là quá lời rồi. 

- Mọi người cứ đi vào! 

Trần Vũ thấy biểu hiện của mọi người như vậy thì chỉ cười nhẹ, đợi khi họ tiến vào trong phòng tu luyện thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ. 

- Không gian nơi này thật là dễ chịu, ta cảm nhận không khí trong đây trong lành hơn bên ngoài nhiều lần đấy! Nếu không lầm thì không khí trong đây không có chứa tạp chất! 

Gia gia của hắn vừa mới bước vào liền nói lên cảm nhận của mình, nơi này nếu ở lâu thì không còn gì bằng. 

- Đúng vậy! 

Vương Khải Hoàng đi sau lưng cũng gật đầu đồng ý. 

- Có phải mọi người đang hỏi tại sao mức độ linh khí nơi này lại mỏng manh tương tự bên ngoài không?

- Có lẽ là chúng ta chưa đi vào mấy cánh cửa đó! 

Trần Vũ vừa mói nói xong, Vu Lão liền chỉ tay về một cánh cửa bất kỳ, mỉm cười đầy ẩn ý. 


- Để biết câu trả lời, mời tất cả mọi người đi theo! 

Hắn đi tới phòng tu luyện trước mặt, tay bắt pháp quyết đánh vào trong cửa, cánh cửa đá liền nặng nề liền được kéo lên, một đợt cuồng phong từ bên trong nhè nhẹ thổi ra. 

- Hử! 

Đổng Thanh Phong phát hiện được mức độ linh khí từ trong cánh cửa phát ra thì không khỏi ngạc nhiên, ánh mắt sáng như lồng đèn. 

- Đây đây...quả là thật hay sao? 

Vương Mạc nói năng có chút lắp bắp. 

Lúc này, mọi người ai cũng thử vận công để hấp thu linh khí trong phòng này, quả nhiên là mức độ so với bên ngoài còn đậm hơn gấp đôi. 

Khi biết được là Trần Vũ không nói phét thì ai cũng chờ mong, tỏ ý muốn vào trong đây tu luyện. Đối với bọn họ thì tu luyện cũng không khó lắm nhưng mà vấn đề tài nguyên thì lại ngược lại. 

Nay đã có Tu Luyện Tháp thì đã không thành vấn đề nữa! 

Tiếp đến, hắn dẫn mọi người lên một hai tầng trên tham quan thử, đa số những người vào đây đều không muốn đi ra, lúc đi ra ai nấy đều có vẽ miễn cưỡng. Nhưng được hắn chấn an thì ai nấy đều vui mừng. 

Cho mọi người xem Tu Luyện Tháp xong thì địa điểm tiếp theo chính là Giải Trí Tháp và Mua Sắm Tháp. 

Hai cái tháp này chính là đồ kinh doanh của Thiên Đạo Học Viện! 

Cửa sổ làm bằng thủy tinh mang lại độ sáng thích hợp, ngăn chặn khí nóng lạnh từ bên ngoài. Trận pháp thanh lọc không khí làm cho không khí bên trong lúc nào cũng tươi mát dễ chịu hơn bên ngoài nhiều lần, làm cho người ta có cảm giác thư giản vô cùng. 


Tuy nhìn cửa sổ làm bằng thủy tinh mỏng manh như vậy, nhưng mà khi Vu Lão thử dùng sức đánh vào thì không xi nhê đến nó một chút nào, tất cả bọn chúng đã được khắc Gia Cố Trận, nên việc đánh vỡ rất khó, hơn nữa mấy trận pháp này còn được cải tiến để tăng độ trâu bò theo thời gian. 

Mỗi một tầng không gian lại vô cùng rộng rãi, xung quanh các góc đều được đặt một chậu cây xanh, cách xa xa còn có một hồ cá hình bán nguyệt nhỏ gọn, bên trong có mấy con cá màu vàng bơi qua bơi lại. 

Giải Trí Tháp và Mua Sắm Tháp làm ai cũng phải thán phục mức độ thiết kết của hắn, phải nói là mỗi chỗ đều được thiết kế rất hợp lý làm cho không gian vô cùng tao nhã. 

Còn Đan Dược Tháp và Tàng Thư Tháp thì mọi người cũng đi tham quan, nhưng cũng không để lại ấn tượng gì, vì hiện tại bên trong cũng chẳng có gì. Đan Dược Tháp thì chỉ có mấy cái kệ và mấy cái tủ kính, bên trong hoàn toàn trống rỗng. 

Tàng Thư Tháp cũng không hơn là bao, bên trong thậm chí đến một chiếc ghế cũng không có, nhìn vào chả khác nào phòng bỏ hoang. 

Đan Dược Tháp và Tàng Thư Tháp thì hắn đã có dự định riêng nhưng vẫn chưa có thời gian để làm, nhưng chắc chắn sẽ không làm mọi người thất vọng! 

Ngay sau ngày hôm đó, sư phụ hắn đã giúp hắn chỉnh sửa lại trận pháp bảo vệ bên ngoài, biến nó từ Hộ Sơn Đại Trận thành Tiên Môn Hộ Trận, sau đó còn giúp hắn bố trí thêm Thanh Tẩy Trận. 

Lúc đầu khi chưa nhỏ máu vào trận pháp, lúc bước vào bên trong Thiên Đạo Học Viện thì hắn như một người bình thường, đến nổi cứ tưởng mình chưa từng tu luyện. 

Cho dù cố gắn vận pháp lực như thế nào cũng không lòi ra một tia, chứng tỏ hắn đã mất hết pháp lực!

Nhưng khi mà nhỏ máu vào Thanh Tẩy Trận, được trận pháp chấp nhận rồi thì lại khác rất nhiều, lần này hắn có thể vận chuyển pháp lực như bình thường. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui