Lâm Vũ Thiên Hạ

Lão cũng nhớ lúc trước mình cũng có thu vài môn công pháp như thế, nhưng thời gian quá lâu nên cũng không còn nhớ vị trí chính xác nhưng vẫn biết nó có trong Tàng Kinh Các mà lão đã thu thập lúc trước.

- Được, thời gian không thể chậm trễ, chúng ta đi thôi!

Trần Vũ không chần chừ, thần niệm vừa động liền tiến lên tầng hai Tàng Kinh Các, hắn bắt đầu đi lại gần chỗ chứa ngọc giản tiên thuật tìm kiếm công pháp phù hợp với mình.

Cơ Nguyệt cũng không rảnh rỗi, liên tục sàn lọc ra những công pháp thích hợp cho hắn, nàng khẽ lau đi vệt mồ hôi ngưng động trên trán mình, sau đó nàng cũng lau mồi hôi trên trán hắn.

Hành động của Cơ Nguyệt tuy nhỏ nhưng làm lòng hắn ấm áp vô cùng, trong lúc hắn gặp khó khăn nàng cũng chịu cực cùng hắn, bây giờ hắn đã chắc chắn rằng nàng chính là người được ông trời ban cho và cũng là vận mệnh của mình.

Hai người cũng đã lục loại khá lâu, vì Tàng Kinh Các này rất lớn, công pháp thì chất như núi, tìm cũng mất rất nhiều thời gian. Còn về phần Trần Vũ, hiện tại hắn không biết mình còn bao lâu nữa sẽ biến thành phàm nhân, linh lực ngày càng bị hút nhiều hơn.


- Tứ Quý Kiếm Thuật! Cái này không được!

- Sa Lưu Thuật! Cái này cũng không được!

- Bách Bộ Phi Kiếm! Thật sự không thích hợp cho lúc này...

- Thiên Nhãn Thuật!

...

Cầm lên xong lại vứt sang một bên, lại lựa chọn tấm ngọc giản khác, công việc nhàm chán cứ như vậy diễn ra liên tục cho Cơ Nguyệt cùng Trần Vũ.

Hai người lựa chọn một lúc lâu thì Cơ Nguyệt cầm lên một tấm ngọc giản màu lam, nàng thả thần thức vào bên trong đọc nội dung, trên khuôn mặt ngưng trọng của nàng liền dãn ra, quay qua giọng thanh thót vang lên.

- Có lẽ loại pháp thuật này hợp với Tiểu Vũ chàng!

Những lần gần đây nàng hay gọi hắn là Tiểu Vũ, đây là tên cúng cơm của hắn, hắn cũng đã phản bát với nàng rất nhiều lần nhưng Cơ Nguyệt nói hắn nhỏ tuổi như vậy gọi là phải rồi.

Mà hắn cũng không làm gì được Cơ Nguyệt nên cũng mặc kệ, chỉ là một cái tên thôi mà, muốn gọi sao thì gọi, dù gì đây không phải lần đầu hắn nghe người khác gọi hắn như vậy, bình thường trong nhà, gia gia, mẫu thân, cha hắn đều gọi như vậy cả.


- Hử! Đưa ta xem một chút!

Trần Vũ ân một tiếng sau đó tiếp nhận tấm ngọc giản của vợ mình, thả thần thức vào bên trong xem xét, lập tức nội dung bên trong hiện ra trước mắt hắn, “Phân Thân Chi Thuật – Cao cấp pháp thuật, người luyện có thể phân thân, nếu bản tôn chết, phân thân có thể phục sinh lại được,...”

Con mắt hắn liền sáng rực, hiện tại hắn đã mất đi hai phần năm pháp lực rồi, hắn rất muốn nhanh chóng luyện ra phân thân của mình, tiếp theo đó, hắn im lặng nhắm hai mắt lại, lẳng lặng ngồi xuống nghiêng cứu kỹ lưỡng công pháp này.

Vì đây là lần đầu hắn học công pháp này, mà thời gian có hạn nên hắn phải kỹ lưỡng một chút, hắn không được thất bại trong việc phân thân này, nếu không mọi công sức sẽ đổ sông đổ bể.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt đã qua hai canh giờ. Trong thời gian hai canh giờ này, ngoại trừ nghiêng cứu công pháp thì thân thể gần như vẫn không nhúc nhích.

Ngoại trừ những thứ này, thời gian còn lại của Trần Vũ đều chậm rãi cân nhắc trong lòng một đạo thuật thần thông, đây là phương pháp thiên môn mà hắn giải quyết sự niết bàn của bản thân.


Hắn tiêu hao tâm thần, rốt cục cũng nhìn thấu thuật này, và tìm ra được chỗ thần thông của thuật này. Thuật này là pháp môn phân thân hạng nhất có đầy đủ đại thần thông, tu luyện thuật này đạt được phân thân, hoàn toàn là một khối chân thân.

Dựa vào sự tu luyện cùng một lúc với phân thân, tốc độ tu luyện được nâng lên, trong khoảnh khắc hai thân thể hợp nhất, do đó có thể nâng cao xác xuất đột phá cảnh giới cao hơn.

Chẳng qua công pháp này không trọn vẹn, tu luyện phân thân có chỗ thiết sót trí mạng, thứ nhất, phân thân là tự hình thành một thân thể, sau khi nó sinh ra thì không có một chút tu vi nào, tuổi thọ cũng chỉ không quá ba mươi năm, không khác người phàm là bao nhiêu mà tuổi thọ lại ngắn hơn cả người phàm.

Thứ hai, là khi hắn hình thành phân thân sẽ tiêu hao một lượng lớn thần hồn, việc này sẽ làm hắn mệt mỏi trong một thời gian, ngắn thì tầm một năm, dài thì hơn hai năm, nếu có đan dược hỗ trợ thì sẽ không sao.

Thứ ba, là nếu phân thân hắn có chuyện gì xảy ra, tỷ như bị người khác giết, vậy hắn sẽ chịu tổn thương thật lớn, dạng này rất lâu mới hồi phục lại được, đây được xem như đang đánh bạc vậy.

Lúc trước hắn không bị niết bàn cũng từng nghĩ một ngày mình sẽ phân thân ra được, nhưng hắn vẫn không chọn phương pháp này, là bởi vì đan dược của hắn không nhiều lắm, mình sử dụng còn không đủ, thì như thế nào có thể cho phân thân dùng được?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui