Sau kì Quốc Khánh đi học lại, chủ nhiệm lớp nhờ Lâm Hiên cùng với một bạn học đi thư viện lấy tài liệu về cho lớp.
Lâm Hiên liếc mắt xuống phía dưới lớp đã thấy Thẩm Úc nhìn chằm chằm chình mình.
Ánh mắt ngạo kiều như đang nói: "Em mà dám không chọn anh, anh giận cho em xem."
Lâm Hiên không khỏi có chút buồn cười trong lòng lại ngọt ngào không chịu được.
Bất quá, ngày hôm quá hắn đánh cũng quá mạnh, mông của mình bây giờ vẫn còn đau đây này.
Mà trừ bỏ Lý Nham, lấy tên mập cầm đầu một đám đàn em, không khí giữa anh Thẩm nhà bọn họ với lớp phó học tập gần đây có chút không đúng.
Không phải là không tốt, chính là cảm giác xung quanh tràn ngập bong bóng màu hồng, cẩu độc thân đứng gần chắc chắn sẽ chết.
Thẩm Úc vẫn là bộ dáng xấu xa lười nhác như xưa, nhưng khóe miệng luôn hơi nhếch nhếch mỉm cười cảm giác như mùa xuân sắp tới rồi ấy.
Mà càng làm cho bọn họ giật mình chính là Lâm Hiên.
Tuy rằng cậu ta vẫn trưng ra bộ mặt động lạnh nhưng bạn cùng lớp vẫn cảm giác được không còn như trước nữa.
- -Thư viện.
"Ừm...!Đúng...!Chính là như vậy.
Hiên Hiên lại ngậm một chút nào...!Đầu lưỡi liếm nó...!ông xã bị mút sướng quá..." Thẩm Úc dựa vào kệ sách nhỏ giọng chỉ bảo Lâm Hiên, mà Lâm Hiên thì đang quỳ gối dưới háng hắn, nghiêm túc ra sức hầu hạ *** bự của Thẩm Úc.
Không sai, cuối cùng vẫn là chọn Thẩm Úc.
Lâm Hiên đỏ mặt nửa híp mắt cẩn thận liếm láp căn *** bự trước mắt.
Đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm qua quy đầu, câu dẫn mã mắt chảy ra dâm dịch.
.
Google ngay trang == TRЦм trцуen.оRG ==
Lâm Hiên mút cho hai má hóp lại, thẳng đến khi *** bự cắm đến cổ họng.
Hai tay cậu không ngừng xoa nắn phần còn lại của *** lớn cùng với hai viên tinh hoàn phía dưới.
Thẩm Úc được mút *** sướng không nhịn được.
Ngón tay cắm vào mái tóc của Lâm Hiên, đong đưa eo hông di chuyện *** bự trong miệng Lâm Hiên.
Lâm Hiên bị cắm nước mắt chảy ròng, lại nỗ lực phối hợp với Thẩm Úc, cổ họng co rút để cho Thẩm Úc đạt được khoái cảm lớn nhất.
Sau vài lần đưa đẩy, Thẩm Úc bắn vào trong miệng Lâm Hiên, thỏa mãn rên rỉ: "Ưm..."
Lâm Hiên sau khi liếm sạch sẽ *** bự của Thẩm Úc, Thẩm Úc vốn định kéo Lâm Hiên lên.
Kết quả Lâm Hiên quỳ lâu quá nên chân có hơi tê, Thẩm Úc trực tiếp ngồi trên mặt đất, ôm Lâm Hiên ngồi trên đùi mình.
Thẩm Úc kéo quần đồng phục của Lâm Hiên ra, ý bảo Lâm Hiên nâng mông lên.
Tuy rằng xung quanh không có người nhưng là ở nơi công cộng bại lộ thân thể vẫn làm Lâm Hiên có chút khẩn trương sợ hãi.
Nhưng vói ý kiến của Thẩm Úc, cậu không cự tuyệt được.
"Hiên Hiên không cần sợ.
Còn có ông xã đây.
Nâng mông lên nào." Nghe được lời này, Lâm Hiên chỉ đành ngoan ngoãn mà nâng mông lên, để Thẩm Úc cởi quần tụt đến giữa đùi.
Toàn bộ hạ thể của Lâm Hiên tùy tiện bại lộ trong không khí.
côn th*t đã sớm cương cứng.
Lỗ *** cũng mấp mở phun ra nước dâm, bộ dáng dâm dãng khó dằn.
Một tay Thẩm Úc bắt lấy côn th*t tuốt lên xuống, một tay vói vào khe thịt phía dưới mà vỗ về chơi đùa.
Vốn bởi vì khẩn trương mà khe thịt gắt gao khép kịp lại bị Thẩm Úc sờ vài cái đã tự động mở ra, lộ ra hột le bên trong đã sớm sưng lên cùng với nước dâm tràn lan.
Thẩm Úc nhanh chóng tuốt động côn th*t của Lâm Hiên.
Một tay khác thì niết véo hột le đỏ bừng.
Hai tay không ngừng đâm chọc, xoa nắn mà còn dùng sức mơn trớn mép ***, đâm thẳng kích cho nước dâm của Lâm Hiên từng cổ từng cổ trào ra.
côn th*t phía trước cũng chảy đầy dâm dịch, toàn bộ hạ thể lầy lội bất kham.
Lâm Hiên chỉ có thể gắt gao che miệng, sợ người khác phát hiện.
Tuy rằng chỗ này là giá sách ít người tra cứu những dù sao cũng là thư viện an tĩnh, chỉ một âm thành phát ra đều hết sức rõ ràng.
Toàn bộ chỗ kệ sách hai người bây giờ chỉ còn lại tiếng nước rất nhỏ cùng tiếng hít thở thô nặng cố tình bị đè thấp.
Cuối cùng một tiếng kêu rên, toàn bộ không gian lại an tĩnh như cũ.
Thẩm Úc lại bắn bên ngoài lỗ *** Lâm Hiên.
Cả người Lâm Hiên mềm nhũn nằm trong lồng ngực Thẩm Úc.
Thẩm Úc giúp Lâm Hiên mặc lại quần, dùng giấy lau sạch nước dâm của Lâm Hiên chảy đầy ra đất.
Lâm Hiên nhìn thấy vô cùng xấu hổ.
Thẩm Úc một tay ôm Lâm Hiên, một tay xoa bộ ngực bị buộc chặt chỉ để lộ ra bộ ngực hơi phồng lên một chút.
Hiện tại vú Lâm Hiên càng lúc càng lớn.
Lúc ở bên ngoài Lâm Hiên chỉ có thể buộc ngực thật chặt.
Điều này làm cho Thẩm Úc không thể sờ được hai đầu v* trắng mềm của Lâm Hiên mà cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Lâm Hiên hừ hừ làm nũng: "Anh sao mà...!chán ghét....!Rõ ràng...!là tới thư..."
Thẩm Úc nhìn dáng vẻ của cậu, cười thoải mái, ôm người hôn mấy cái lên môi.
Sau đó lại ái muội nói bên tại Lâm Hiên: "Ai bảo bảo bối của anh dâm quá mà."
Lâm Hiên nghe xong, xấu hổ đấm một cái vào ngực hắn.
Nhưng kết quả chính là lại bị Thẩm Úc bắt lại hung hăng hôn thêm mấy cái.
- -5 năm sau.
Thời gian trôi thật sự quá mau.
Nháy mắt mà Thẩm Úc với Lâm Hiên đã ở bên nhau được sáu năm rồi.
Nhớ lại thời cấp ba cảm giác như mới ngày hôm qua mà thôi.
Đáng mừng chính là, cho dù 5 năm qua đi, tình cảm hai người vẫn nóng bỏng như thời thiếu niên, không hề bởi vì thời gian cùng sinh hoạt mà nhạt đi.
Hai người ở nước ngoài vẫn luôn ở chung, lúc về nước cũng không ngoại lệ.
Mẹ Thẩm đã trang trí nhà ở cho hai người từ sớm.
Hiện tại mỗi người cũng đang ra sức phát triển sự nghiệp riêng của mình.
Đêm nay, sau khi Thẩm Úc tan tầm trực tiếp tới đón Lâm Hiên muốn dẫn cậu đi ăn cơm.
Nhưng làm Lâm Hiên ngoài ý muốn chính là, Thẩm Úc dẫn cậu tới nhà hàng bên cạnh trường cấp ba lúc xưa.
Sau khi ngồi vào phòng riêng, loại cảm giác quen thuộc này như ập vào trước mặt.
Cậu phảng phất thấy được hình ảnh bộ dáng hai thiếu niên năm xưa.
Thẩm Úc xoay bờ vai của Lâm Hiên lại, hai người đối diện nhìn nhau.
Trong mắt Thẩm Úc hiện lên vẻ nghiêm túc xưa nay chưa từng có, ngữ khí trịnh trọng mở miệng: "Lâm Hiên, hình như từ trước đến nay anh chưa từng nói với em ba chữ anh yêu em."
"..." Lâm Hiên cảm thấy có chút khẩn trương khó hiểu, tim cũng không tự giác mà đập nhanh hơn.
"Anh yêu em, Lâm Hiên." Thẩm Úc sau khi nói xong trực tiếp quỳ một gói, lấy ra hai chiếc nhẫn đôi kiểu dáng cho nam, nói: "Chúng ta kết hôn nhé."
Lâm Hiên quả thực không nhịn được muốn rơi nước mắt, kích động đến mức đầu ngón tay có chút run nhè nhẹ.
Bọn họ bên nhau 6 năm, cậu chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày, Thẩm Úc sẽ cầu hôn chính mình.
Nhìn Thẩm Úc quỳ một gối trước mặt mình, Lâm Hiên chỉ cảm thấy bản thân thực sự đang rơi nước mắt.
Cậu vươn tay ý bảo Thẩm Úc đeo nhẫn cho mình, âm thanh cũng mang theo run rẩy: "Được."
Thẩm Úc chậm rãi mang nhẫn cho Lâm Hiên, rốt cuộc không nhịn được đứng dậy vỗ về Lâm Hiên, dịu dàng liếm láp nước mắt nơi khóe mắt của cậu.
Lâm Hiên cũng rất nghiêm túc mà đeo nhẫn lại cho Thẩm Úc.
Cậu hiện tại chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào ấm áp, ánh mắt một khắc cũng không rời Thẩm Úc.
Tất cả món Thẩm Úc gọi đã được mang lên hết.
Thẩm Úc còn dặn phục vụ không cần đứng ngoài cửa, không gọi thì đừng tới quấy rầy.
Hắn chọn ngày hôm nay, cũng bởi vì hôm nay vừa vặn là ngày 6 năm trước, Thẩm Úc tới khách sạn mang Lâm Hiên đi.
May mắn, bọn họ không có lỡ mất nhau.
Hai người đang ăn cơm, Thẩm Úc lại bắt đầu động tay động chân.
Hắn vốn dĩ mang Lâm Hiên tới nơi này ăn cơm cũng là có chút tâm tư.
Tuy rằng trước đây cũng thường xuyên mang Lâm Hiên đến đây ăn cơm, cũng thường xuyên có những suy nghĩ xấu xa nhưng cái gì cũng đều chưa làm.
Hiện tại 6 năm trôi qua, trong lòng Thẩm Úc thực sự ngứa ngáy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...