Bầu trời đầy sao, Shinaka đang ở khu đất trống, trước mặt cổng đá hai cửa khép chặt, sau lưng là rừng rậm âm u.
Mọi người trên diễn đàn nói, hệ thống sẽ tạo ra một địa điểm giả tưởng dựa trên nghiên cứu về những nơi mà con người chưa thể đặt chân đến, sau đó cho các người chơi tiến hành khai phá, vì thế hoàn toàn không biết trước được điều gì sẽ xảy ra.
Shinaka quan sát cổng đá trước mặt, hai bên có hai chỗ để đuốc, trên bề mặt cửa là những đường ngang dọc lõm xuống, chồng chéo lên nhau, mang màu đỏ nhợt nhạt, nhìn không giống các loại hoa văn thường thấy cho lắm, cũng không biết đây là di tích của loại chủng tộc nào để lại.
Xung quanh cô còn một vài người nữa, nam nữ đủ cả, mọi người không quen biết nhau từ trước, cũng không ai chủ động bắt chuyện với những người còn lại, đều là mạnh ai người đấy đứng, mỗi người đều đứng cách nhau một khoảng, cùng nhau duy trì một loại khoảng cách an toàn cân bằng đến lạ.
Shinaka kiểm tra lại hệ thống nhiều lần, không bắt buộc phải lập nhóm, cũng chả nói rõ tiêu chí đánh giá là gì.
Trong đám người, có một nhóm ba người đàn ông đặc biệt nổi bật hơn cả.
Một người đang ngồi, hai người còn lại đứng bên cạnh, nói là bằng hữu, so ra càng giống với quan hệ chủ tớ hơn.
Người đàn ông tuổi không lớn lắm, khuôn mặt góc cạnh tràn ngập vẻ nam tính, cả người toát lên một loại khí chất cao quý, lạnh nhạt mà xa cách, người thường khó sánh được.
Nhìn người ta chằm chằm cũng không được lịch sự cho lắm, vì thế cô chỉ quan sát một chút rồi nhanh chóng dời tầm mắt đến những người còn lại.
Lúc số lượng người vừa lên đến 9, hai ngọn đuốc bỗng bùng cháy lên, tiếng lửa kêu tí tách.
Ánh sáng đỏ lan ra dọc theo các đường chồng chéo trên mặt cổng, ngày một rực rỡ.
Mặt đất rung lên từng đợt, hai bên cổng từ từ tách ra, lộ ra đường hầm tối om bên trong.Bọn họ không vội vào, ai cũng nhìn nhau đầy đề phòng, sau đó một chàng trai mở đầu vào trước, những người sau cũng lục tục vào theo.
Shinaka và nhóm 3 người kia là những người cuối cùng còn bên ngoài, bọn họ nhỏ giọng trò chuyện gì đó, mà một trong số hai người đứng sau thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt về phía cô, như có như không vừa thăm dò lại đề phòng.
Shinaka không muốn để lại ảnh hưởng xấu cho người khác nên chủ động tiến vào trước.
Bên trong là một hành lang dài, dọc hai bên là những dãy đuốc sáng trưng.
Vốn thời gian tiến vào cũng không chênh lệch lắm, nhưng cô lại không thấy bất cứ một người nào, có lẽ bản thân cánh cổng chính là một cửa truyền tống, mỗi người tiến vào sẽ được đưa ngẫu nhiên đến các chỗ khác nhau trong di tích.Đi một đoạn, Shinaka gặp một cánh cửa gỗ, đây là căn phòng đầu tiên.
Cô cẩn thận đẩy cửa, cánh cửa cũ kĩ vang lên những tiếng cọt kẹt.
Bên trong phòng rất tối, cô đành dùng chức năng đèn pin của điện thoại để soi đường.
Phía giữa căn phòng là một chiếc bàn gỗ dài, trên mặt bàn là ngổn ngang những sách và chai lọ, tất cả đều được phủ một lớp bụi dày, chứng tỏ nơi này đã rất lâu rồi không có người lui tới.
Shinaka thổi đi lớp bụi trên bề mặt sách, cẩn thận dở ra.
Sách được viết bằng một loại ngôn ngữ kì lạ mà cô không hiểu, càng không nhận dạng được đây là loại chữ gì, của chủng tộc nào.
Cứ sau vài trang toàn chữ, lại đến những trang vẽ đầy các vòng tròn ma thuật chồng chéo lên nhau.
Trông giống sách hướng dẫn ma pháp hay trận pháp, hoặc một cái gì đó tương tự vậy.
Soi đèn qua hai bên.
Đây là một căn phòng hình tròn.
Các kệ sách lớn cao chót vót tựa lưng vào vách tường, trên các kệ để đầy những chậu đất màu nâu.
Điều kì lạ là, các cây được trồng trong chậu đều còn sống tuy sinh trưởng yếu ớt, đất trồng cũng không có dấu hiệu khô cằn, hơn nữa lúc sờ vào còn có cảm giác khá ẩm ướt.
Shinaka quan sát chậu cây một chút, rồi giơ cây lên cao qua đầu, lúc này, cô mới thấy được một trận pháp nho nhỏ được khắc dưới đáy chậu.
Đó cũng chính là thứ giữ cho chậu cây không chết qua nhiều năm, vậy vấn đề duy nhất chính là nguồn sáng.
Shinaka biết người ở thế giới này có thể tạo ra ánh sáng nhân tạo, hơn nữa, việc này còn được xếp vào một trong các loại năng lực cơ bản, chỉ cần học là có thể làm được.
Nhưng hiện tại cô còn chưa làm được như thế, vì thế chỉ có thể suy nghĩ cách khác.Shinaka từng thấy những trận pháp có thể tạo ra nguồn sáng trong đống sách ở thư viện.
Cô ở trái đất chính là học bá, có trí nhớ, tư duy về hình học còn ở mức tốt, lúc xem qua sách ở thư viện, vốn đã ghi nhớ được ít nhiều, giờ phút này có thể thử xem sao.
Thực chất, có rất ít người ở thế giới này đầu tư thời gian để học các loại trận pháp, thứ nhất bởi để vẽ được trận pháp, cần các nét phải liền mạch, không được đứt quãng, từ đó, yêu cầu rất cao ở khả năng khống chế và tập trung của người vẽ.
Thứ hai, các trận pháp có niên đại càng lớn, cách vẽ lại càng lộn xộn, không có những quy tắc cụ thể, vì thế ngoài học thuộc hình dáng của chúng ra cũng không còn cách nào khác.
Hơn nữa, tính ứng dụng của trận pháp trong các cuộc chiến tay đôi là không cao, còn tốn rất nhiều thời gian để chuẩn bị, thành thạo, vì thế, quả thực không có ai thèm học.
Shinaka xem qua rất nhiều sách ở thư viện, còn nhìn qua không biết bao nhiêu hình vẽ, trong quá trình đó, cô phát hiện ra, tùy theo từng loại trận pháp, sẽ có nhiều nét giống nhau được lặp lại nhiều lần trong quá trình vẽ.
Việc này cũng giống như việc học tiếng Trung vậy.
Người không biết nhìn vào, sẽ thấy chữ Hán là chữ tượng hình, mỗi chữ lại khác nhau, vô cùng khó nhớ.
Nhưng thực chất, các chữ hán đều được tạo thành thì các phần cơ bản nhỏ hơn, gọi là bộ thủ.
Chỉ cần thuộc các bộ thủ cơ bản, vậy khi nhìn vào một chữ Hán bất kì, bạn sẽ lập tức nhớ được cách viết của từ đó, còn có thể đoán được đại khái nghĩa của từ.
Nói cách khác thì đối với chữ Hán, bộ thủ đóng vai trò như chữ cái để ghép thành từ vậy.
Mặc dù hệ thống các nét vẽ này không được hoàn thiện như hệ thống bộ thủ đã được sửa đổi không ngừng qua nhiều đời, nhưng Shinaka vẫn có thể tổng kết được một bảng hệ thống sơ cua, còn một số lượng lớn các nét rải rác không có quy luật hoặc các nét mỗi lần xuất hiện đều sẽ được thay đổi ít nhiều, vậy chỉ có thể dùng trí nhớ siêu việt để bù vào mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...