Làm Thế Nào Để Ngăn Nam Chính Phát Điên


Ai ngờ, cô vừa đổ bột cầm máu vào thì máu đã ngừng chảy.
Khả năng phục hồi của cậu thật đáng sợ - rõ ràng chân cậu cũng bị gãy nhưng ngoài việc hơi khập khiễng, dường như không ảnh hưởng gì đến cậu.
Thể chất mạnh mẽ đến mức này, cậu ta có còn là người nữa không vậy?
Nhưng Eric không hề tỏ ra ngạc nhiên.
Cậu cầm lấy túi đựng bột cầm máu, dường như quan tâm hơn đến bảng thành phần trên đó.
Boli càng thêm phần hối hận.

Tại sao lại mua bột cầm máu nhập khẩu chứ, trên túi đựng toàn tiếng Anh, cậu ta dẽ đọc được.
Nếu cậu ta đưa túi đựng cho quản lý, để liên kết với dân làng thiêu chết cô thì phải làm sao?
"...!Cậu đừng lo", cô cứng đầu giải thích: "Đây là thuốc cầm máu, không có tác dụng phụ gì...!Sau khi vết thương đóng vảy, nó sẽ tự bong ra."
Cậu vẫn im lặng nhưng trả lại túi đựng cho cô.

Boli thở phào nhẹ nhõm.
Cô nhìn vào túi cấp cứu, bên trong còn một chai nước điện giải và thanh năng lượng.
Cô muốn giữ thanh năng lượng để tự ăn - là người thấp kém nhất trong đoàn xiếc, cô không thể ăn cơm hàng ngày, phải dự trữ lương thực.
Nước điện giải thì có thể đưa cho cậu.
Cậu mất nhiều máu như vậy nên bổ sung một chút.
Boli có suy tính riêng: cho dù cuối cùng cô và Eric không thể trở thành bạn, ít nhất cậu ta có thể làm bia đỡ đạn, giúp cô kéo chân Mike.
Nếu cậu ta không qua khỏi đêm nay, Mike chắc chắn sẽ tìm kiếm mục tiêu bắt nạt tiếp theo...
Nếu tiện thể phát hiện ra cô chính là kẻ trộm đồng hồ vàng thì đoán chắc cô không còn sống được bao lâu nữa.
"...!Nếu cậu khát", cô đưa nước điện giải cho cậu ta: "Có thể uống cái này, tốt cho sức khỏe của cậu."
Nhưng Eric không nhận.
Lúc này Boli mới để ý, đầu giường cậu có hai hộp đồ hộp, nhãn hộp màu nâu nhạt, làm cho chai nước điện giải trên tay cô giống như một cây nấm độc sặc sỡ.
"..."

Boli đành tự uống một ngụm: "Không có độc, thật đấy."
Cô khom người xuống, cố gắng điều động ngũ quan, thể hiện vẻ mặt chân thành và thiện chí: "Tôi chỉ muốn nói, từ hôm nay trở đi, cậu có thể thử tin tôi...!Tôi sẽ tìm cách nói với mọi người rằng, đồng hồ vàng không phải do cậu lấy trộm..."
Giọng cô ngày càng nhỏ.
Eric quay đầu, dùng hai lỗ mắt trên mặt nạ vô cảm nhìn cô.
Có vài giây, Boli rất hối hận vì đã nói nhiều như vậy, hứa hẹn nhiều như vậy.
Cậu vẫn im lặng, cô cũng nên im lặng.
Nói nhiều hỏng nhiều.

Cô không biết gì về cậu, thậm chí không biết cậu trông như thế nào, nếu cậu đột nhiên mất kiểm soát, ném cô trước mặt Mike, để cô nhận lỗi với Mike thì phải làm sao?
Cậu giống như một con thú hoang chưa được thuần hóa, không thể đoán trước - họ ở chung một phòng gần ba giờ, cậu thậm chí không nói với cô một âm tiết nào.
Cô thực sự nghĩ rằng mình có thể nhận được sự tin tưởng của cậu, làm bạn với cậu sao?
Cô thực sự quá liều lĩnh.
Boli kiềm chế cảm xúc sợ hãi, lùi lại một bước, muốn rời khỏi đây.
Ngay sau đó, Eric hơi nghiêng người về phía trước, nhanh như chớp rút dao găm, đâm mạnh vào bên cạnh cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận