Trước kia thời điểm Nguyễn An An đọc truyện ngôn tình, ở phần phiên ngoại cô thường xuyên gặp phải cốt truyện “Nữ chính sinh con trai xong liền độc sủng con trai vắng vẻ nam chính, khiến cho nam chính đặc biệt ghen tuông” hoặc là “Nữ chính sinh con gái, nam chính độc sủng con gái vắng vẻ nữ chính, lần này ngược lại là nữ chính ăn dấm”.
Trường hợp sau không phù hợp điều kiện khách quan, tạm thời không đề cập tới.
Về phần trường hợp trước, hiện tại cô tự mình trải nghiệm qua việc sinh con trai, gần như khác một trời một vực với cốt truyện lúc trước cô từng xem.
Cô thực sự rất thích Cố Cẩn, nhưng Cố Quyết cũng thích, hơn nữa trong thế giới của Cố Cẩn không chỉ có ba mẹ, còn có cả mọi người trong gia đình, cho nên Cố Cẩn ở vị trí đầu quả tim của tất cả mọi người chứ không riêng mình cô.
Tuy nhiên, khi Cố Cẩn được khoảng hai ba tháng tuổi, bé càng ngày càng mềm mại đáng yêu, cô cũng thật sự đem càng nhiều tinh lực đặt trên người bé con. Bên cạnh đó Cố Quyết cũng nhạy bén nhận ra điểm này, anh không biết xấu hổ mà sử dụng biện pháp vô cùng mất mặt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thế nhưng anh lại lợi dụng chính điều kiện thân thể của mình.
Trước kia tắm rửa xong từ phòng tắm ra ngoài, Cố Quyết sẽ tùy tiện mặc bộ quần áo ngủ ngắn tay, đơn giản thoải mái mát mẻ.
Lúc này…… Càng thoải mái mát mẻ hơn.
Trực tiếp không mặc.
Chỉ quấn một cái khăn tắm.
Một người kiên trì rèn luyện, cơ bụng gọn gàng, săn chắc, giá trị nhan sắc thuộc hàng cực phẩm, cứ trần truồng như vậy đứng ở trước mặt cô, mái tóc nhỏ nước, khóe miệng còn cười tới mức hút hồn…… Mẹ nó, là ai thì cũng không kìm chế được.
Cảnh tượng này, thật sự, quá kích thích.
Nguyễn An An không nghĩ tới chồng mình lại lấy sắc dụ người, cố tình cô còn sập bẫy một cách cam tâm tình nguyện. Mỗi lần Cố Quyết làm như vậy, đôi mắt cô giống như dán chặt lên người anh, chỉ có chút dư quang là phân chia cho bé con.
Rồi sau đó cùng người nào đó phúc vũ phiên vân (*) một đêm hoang đường, ngày hôm sau lại chạy tới phòng em bé sám hối với bé con ——
(*) “Phiên vân phúc vũ” (翻云、覆雨)
Thành ngữ “Phiên vân phúc vũ” (翻云、覆雨) là dạng rút gọn của “Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ” (翻手为云、覆手为雨). Ý nghĩa của thành ngữ này là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần. Nghĩa bóng chỉ những người hay thủ đoạn, phản phúc, lèo lái, đảo điên. Nó có xuất xứ từ bài thơ “贫交行” [Bần giao hành] của 杜甫 (Đỗ Phủ)
Không phải con không đủ đáng yêu, thật sự ba con quá không biết xấu hổ…… Mà mẹ lại không chống đỡ được bộ dạng này của ba con qwq.
Rốt cuộc năm đó mẹ cũng bị chính gương mặt này của ba con hấp dẫn…… con nhất định phải tha thứ cho mẹ qwq.
……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên, kiểu người giống như Cố Quyết một khi nhận thấy nguy cơ sẽ lập tức nghĩ cách di dời tầm mắt của cô, anh không cho phép bất cứ nhân tố nào cướp mất bà xã của mình, vừa có manh mối lập tức cắt đứt.
Không biết ba mẹ nhà khác ở chung với bé con như thế nào, Nguyễn An An cảm thấy thái độ của cô và Cố Quyết đối đãi với sự phát triển của con trai vô cùng kỳ lạ
Có thể là do lần đầu tiên làm ba mẹ, cảm xúc nhiều nhất của hai người đối với Cố Cẩn đại khái là “Tò mò”.
Ví dụ như, lần đầu tiên hai người chứng kiến toàn bộ quá trình bé con ị phân, nghe “Phụt” một tiếng, từ trong tã giấy phát ra thanh âm, Nguyễn An An và Cố Quyết đồng thời sửng sốt.
Rồi sau đó giống như có hẹn trước, đồng thời cất tiếng cười to.
Thậm chí Cố Quyết còn vừa cười vừa hỏi Bổn Bổn bên cạnh “Con nhìn xem có phải em trai ị phân rất giống con hay không?”
Nguyễn An An cười càng lợi hại hơn, thiếu chút nữa đau sốc hông.
Hai người cười một cách kỳ quái như vậy, khiến cho Lâm Dao và Cố phu nhân trợn trắng mắt, nói thẳng là chưa từng thấy ba mẹ nào không đáng tin cậy như hai người.
Có lẽ không đáng tin cậy, nhưng đối với hai người mà nói, nhìn cục bông trắng chậm rãi lớn lên, hiểu chuyện, thực sự là một chuyện cực kỳ mới lạ.
Thời điểm Cố Cẩn bảy tháng đã có thể tự ngồi chơi, tám tháng biết bò. Vào khoảng cuối tháng thứ chín đầu tháng thứ mười, bé con bắt đầu bám vào một số xe đồ chơi hoặc dưới sự nâng đỡ của người lớn mà lảo đảo lắc lư tập đi.
Cũng chính vào thời điểm đó bé bắt đầu bi bô tập nói.
Mấy tháng trước đó Cố Cẩn tương đối mềm mại dễ thương, càng lớn lên tính cách càng có phần lạnh lùng, an an tĩnh tĩnh rất ít khóc nháo, cũng rất hiếm khi vô duyên vô cớ phát giận. Nguyễn An An vẫn luôn cảm thấy, dưới sự sủng ái của cả nhà bao gồm cả Bổn tổng, Cố Cẩn có thể không ương ngạnh quả thực là kỳ tích.
Lần đầu tiên Cố Cẩn mở miệng gọi ba mẹ, không biết cọng dây thần kinh nào của Cố Quyết không ổn định, khi Nguyễn An An trêu chọc bé con, anh liền cầm bút ghi âm đứng bên cạnh.
“……” Nguyễn An An khuyên anh cất bút đi “Chúng ta đã dạy con rất nhiều lần rồi, học nói chuyện phải từ từ, một chốc một lát không thể học được, anh lấy bút ghi âm làm gì?”
Cố Quyết còn chưa trả lời, bên tai hai người đã truyền đến một giọng nói non nớt “Pa pa”.
Phát âm không được coi là chuẩn “papa” nhưng ——
Cố Quyết sửng sốt một chút, lập tức nói: “Con trai…… Có phải vừa gọi anh hay không?”
Nguyễn An An cũng ngốc luôn, gật đầu: “Hình như vậy?”
Cách nói chuyện của Cố Quyết luôn làm người khác phát giận, trong lời nói của anh sẽ bí mật mang theo một chút khẩu ngữ, rất ít khi dùng từ ngữ thô tục công kích trực tiếp vào người đối diện. Nhưng đó đều là trước mặt mấy đứa con trai lớn, ở trước mặt Nguyễn An An anh gần như không bao giờ nói lời thô tục.
Nhưng hiện tại khi đối mặt với tình huống đặc thù, làm trò trước mặt vợ con, anh thật sự không nhịn được mà “Fuck” một tiếng.
Nguyễn An An còn chưa kịp phục hồi tinh thần, bên tai đã truyền đến tiếng—— “Wa Wa!”
“…………”
Là “papa” và “wawa”, không phải ba ba ma ma.
Nhưng như vậy là đủ rồi.
Hôm nay quả thực là một ngày có thể tái nhập sử sách.
Nguyễn An An cảm thấy hành động lấy bút ghi âm của Cố Quyết là hành động chính xác nhất cuộc đời này.
Sau khi hai người dỗ dành bé con đi ngủ vẫn chưa thể bình tĩnh lại. Đầu tiên là gửi file ghi âm vào trong nhóm chat gia đình, rồi sau đó phân công nhau hành động, Nguyễn An An gửi “wawa” vào nhóm chat “Quân đoàn Xú Muội Muội”, Cố Quyết gửi “papa” vào nhóm “Cố cẩu chết cũng không tiếc”, cả hai đều thu hoạch được một đống tiếng hú hét hâm mộ.
Khoe khoang một hồi, cảm thấy mỹ mãn.
Buổi tối lúc hai người trở về phòng ngủ, Nguyễn An An đắp xong mặt nạ mới thấy Cố Quyết nằm ngửa trên giường, nhìn trần nhà thở dài “Hiện tại chúng ta có thể yên tâm rồi.”
“……?” Nguyễn An An cho rằng mình nghe lầm, cô nghi hoặc hỏi “Anh nói cái gì?”
Cố Quyết lặp lại: “Anh nói, con trai đã có thể độc lập, hiện tại chúng ta có thể yên tâm.”
Nguyễn An An: “???”
Nguyễn An An lập tức căng thẳng thần kinh, cảnh giác nhìn anh: “Cố Quyết anh muốn làm chuyện xấu gì cứ việc nói thẳng, con trai anh còn chưa đến một tuổi, độc lập thế nào???”
“…………”
Cả căn phòng lâm vào lặng im.
Tiếp theo, Cố Quyết khởi động nửa người trên, lên tiếng nói: “…… Anh cảm thấy sự việc đêm nay đã chứng tỏ rằng chúng ta đã bồi dưỡng Cố Cẩn thành công……” Dừng một chút, anh lại nói “Nhưng mà…… Cố Cẩn thành công như vậy, thằng bé thiếu một cô em gái.”
“…………” Cô biết ngay mà.
Quan sát thần sắc Nguyễn An An, Cố Quyết lại nói ra một lý do khác: “Em quên rồi à, lúc trước anh nói mỹ đức, con gái của anh tên Cố Du, sau đó ba mới chọn tên Cố Cẩn sao?”
“……Liên quan gì tới chuyện này?”
“Sao lại không liên quan?” Cố Quyết tự nhiên nói “Em nghĩ mà xem, tương lai Cố Cẩn hỏi anh ‘Ba ơi, vì sao tên của con lại là Cố Cẩn’ anh nói ‘Bởi vì lúc đặt tên cho em gái Cố Du của con ba dùng cụm Cẩn Du, cho nên ông nội con mới đặt cho con cái tên Cố Cẩn’, Cố Cẩn lại hỏi anh ‘Vậy em gái Cố Du của con đâu?’——”
Cố Quyết buông tay: “Em bảo anh nên trả lời con trai thế nào?”
“…… Anh ngụy biện kiểu gì vậy? Chỉ cần không đề cập tới không phải được rồi sao?” Nguyễn An An cắn răng “Rõ ràng anh có thể nói thẳng cho con tên của con được lấy từ Cẩn Du mà, nhắc tới em gái làm gì?”
Cố Quyết: “Không thể như vậy, từ nhỏ đến lớn anh luôn là người cầu thị, anh nhất định phải nói hết chân tướng sự việc cho con trai.”
Nguyễn An An tức chết rồi: “Nếu anh thích chân tướng như vậy, sao lúc trước khi theo đuổi em anh không nói mình là Cố tổng Cố thị?”
Cố Quyết: “…………”
Tốt, anh đã thất bại hoàn toàn.
Cuộc khắc khẩu không được tính là khắc khẩu cuối cùng tiêu tán trong động tác thân mật của hai vợ chồng.
Nhưng Cố Quyết chưa từng từ bỏ hy vọng.
Khi Cố Cẩn hơn một tuổi, từ “papa” “wawa” đã thành công tiến hóa thành “Ba ba” “Mẹ mẹ”.
Vào cuối tuần buổi chiều nào đó, Nguyễn An An đang đọc truyện cổ tích cho Cố Cẩn, Cố Quyết ở một bên trêu đùa ngón tay con trai, thừa dịp Nguyễn An An không chú ý, anh làm một khẩu hình với con trai.
“Mẹ ơi!” Cố Cẩn đột nhiên lên tiếng.
Nguyễn An An cười tủm tỉm hỏi: “Sao thế con? Con muốn uống sữa sao?”
Cố Cẩn mấp máy môi, chớp chớp mắt to, có chút không xác định mà liếc mắt nhìn Cố Quyết một cái.
Nguyễn An An không phát hiện ra sự giao lưu này, Cố Quyết làm lại khẩu hình miệng.
“Em gái!” Cố Cẩn nói “Muốn!”
Nguyễn An An: “………………”
Làm sao Cố Cẩn biết được từ “em gái” này.
Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được.
Quả nhiên anh vẫn không, chết, tâm!!!
“Dáng người em vừa mới khôi phục lại, anh biết giảm béo ——”
“Nói mê sảng cái gì vậy” Cố Quyết ngắt lời cô, lời lẽ chính đáng “Ngay từ lúc em giảm béo anh đã nói, dáng người em đâu có thay đổi? Vẫn luôn vô cùng hoàn mỹ, không phải sao?”
“……”
Tới nữa lại tới nữa, thiếu chút nữa đã quên, người này mặc kệ khi nào chỗ nào, mặc kệ sự việc như thế nào, đều có thể khen “Vợ của tôi là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân”, “Vợ chồng tôi vô cùng xứng đôi vừa lứa”.
Có mắt như mù cũng lắm cũng chỉ như vậy.
Cố Quyết không phải vì muốn có con gái mới a dua nịnh hót như vậy, trước lúc Nguyễn An An mới vừa sinh xong Cố Cẩn, nếu không phải nhờ ý chí mạnh mẽ của mình, hơn nữa Ân Viện và Khương Di vẫn luôn gửi những bức ảnh trước kia của cô để khích lệ tinh thần thì dưới sự hạ độc từ từ ngày qua ngày của Cố Quyết, đại loại mấy câu như “Em giảm cân làm gì, anh ôm như vậy rất thoải mái” “Em mặt tròn tròn đáng yêu muốn chết”, sợ rằng cô đã sớm ăn thành con heo mập rồi.
Cho nên anh tuyệt đối không phải a dua nịnh hót mà thật sự là anh bị mù.
Nhưng cho dù thật giả thế nào thì lời nói như vậy phụ nữ nghe xong đều vô cùng hưởng thụ.
Tâm trạng của Nguyễn An An khá bình tĩnh, anh đang ấp ủ làn sóng luận điểm tiếp theo, Cố Quyết cúi đầu đùa nghịch di động, nửa phút sau anh nói “Em xem tin nhắn WeChat anh vừa gửi cho em đi.”
Nguyễn An An hồ nghi mở khung thoại ra, đập vào mắt là phong cách văn chương quen thuộc ——
[ chia sẻ liên kết ]-[ Vì sao mọi người đều nói con gái là áo bông nhỏ của ba mẹ? Ấn vào để xem lý do! ]
[ chia sẻ liên kết ]-[ 100 lợi ích khi sinh con gái!! ]
[ chia sẻ liên kết ]-[ Con gái rất tốt, con trai không thể bì được! ]
“………”
Nguyễn An An trợn trắng mắt, cô đang muốn nói chuyện, Cố Quyết đã mở miệng trước một bước “Em đừng mắng anh vội, ấn vào xem trước đi.”
“…… Ồ.”
Vậy nhìn xem rốt cuộc trong hồ lô này bán thuốc gì.
Sau đó Nguyễn An An xem mười phút.
Thì ra…… Đây không phải là mấy bài viết ngụy biện không đáng tin cậy, thứ bên trong này chính là sự đáng yêu, đánh bài đáng yêu thẳng vào trái tim cô.
Mỗi một ưu điểm được nhắc đến sẽ kèm theo một bức ảnh đáng yêu của bé gái, có trong nước có ngoài nước, đủ loại kiểu dáng, đủ loại màu da, tất cả đều vô cùng xinh đẹp, nhìn mấy cô bé cười thôi cũng cảm thấy ngọt ngào.
Nguyễn An An lướt lướt, cô thật sự bị mấy biểu cảm đáng yêu này thu hút, mà Cố Quyết nhìn ra sự biến hóa trong cảm xúc của cô, anh châm ngòi thổi gió “Mấy bé gái trong những tấm ảnh này cũng không tồi, nhưng nếu do gen của chúng ta sinh ra thì hạ gục được mấy cô bé này là điều nhất định……”
“……” Đúng vậy!
“Em thấy mấy chiếc váy nhỏ trên người bọn họ có đẹp không? Kiểu dáng nào chúng ta cũng có thể mua cho con gái……”
“……” Đương nhiên! Tuyệt đối có thể mặc đẹp hơn đây gấp nhiều lần!
“Em nghĩ em, bíp bíp bá bá bá ku ku ku kỉ kỉ kỉ……”
Nói xong lời cuối cùng, Nguyễn An An đã hoàn toàn bị tẩy não bởi đầu lĩnh bán hàng đa cấp.
Trong nhà có một thiên thần nhỏ xinh đẹp như vậy cũng quá tốt đi —— cô suy nghĩ.
Vì thế câu chuyện từ “Cố Quyết đơn phương muốn sinh con gái nhưng Nguyễn An An không có hứng thú” biến thành “Nguyễn An An cũng muốn sinh một cô con gái ngọt ngào mềm mại”, chuyện này đã thuận lợi hơn nhiều.
Một tháng sau.
Trải qua sự kiên trì không ngừng “Nỗ lực”, hơn nữa được trời cao chiếu cố, sau khi Nguyễn tổng kết thúc kỳ nghỉ thai sản, trở lại làm việc không bao lâu…… Lại bắt đầu kỳ nghỉ sinh.
Ngay khi tin tức được đưa ra, công ty không ngừng đăng tải các bài viết ——
# Chúc mừng Nguyễn tổng chúc mừng Cố tổng! Tôi đã từng nhìn thấy ảnh chụp của tiểu công tử, đáng yêu vô cùng! Nghe nói Cố tổng cực kỳ muốn một tiểu công chúa, cầu nguyện thay Cố tổng, tiểu công chúa mau tới ~#
#!Ba năm ôm hai đứa! Cố tổng thật lợi hại!!! #
# Hy vọng Cố tổng bảo trì tần suất sinh nở như vậy cùng Nguyễn tổng, sinh nhiều thêm mấy lần để con cháu tôi cũng có chút hi vọng OvO#
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...