Lầu 46 [==]: Nếu lời lầu trên là sự thật…… Muốn tôi nói tôi cũng sẽ không gả con gái cho cậu ta……
Dựa vào cái gì, vậy mà là bởi vì gia đình sao? Couple thần tiên của tôi! 555 muốn khóc QAQ
Lầu 47[==]: Thật khó chịu, chuyện này nói nhỏ cũng không nhỏ…… Xương sụn từ ngày gặp gỡ đến khi yêu đương rồi kết hôn đều mộng ảo như vậy, tôi vẫn luôn cho rằng bọn họ đương nhiên sẽ HE, mẹ nó thanh đao 40cm này tới quá đột nhiên……
Lầu 48 [==]: Lầu 45 nói tất cả đều tại hoàn cảnh gia đình, tôi khinh, Cố Thần cũng không thể quyết định được xuất thân của cậu ấy, cậu ấy đâu muốn em trai mình bị như vậy, cậu ấy yêu Nguyễn An An nhiều thế nào, thời điểm khoe ân ái cái ngữ khí đó…… Tôi không dám nhớ lại, trái tim tôi đau quá ô ô ô ô qwq!
Lầu 49[==]: Đừng nói nữa, các cậu cứ làm như Nguyễn An An không thích Cố Thần vậy, kỳ thật chỉ là Cố Thần tương đối cởi mở, thích thể hiện nên chúng ta mới đứng ở góc độ của cậu ấy mà suy nghĩ, khẳng định hai người đều vô cùng khổ sở đi……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lầu 50 [==]:Biển khóc cá biết, Cố Thần khóc ai biết?
Cố Thần: “…………”
Cố Quyết quả thực rất kinh ngạc.
Phía trước gào khóc cũng thôi đi, chuyện này nằm trong dự kiến của anh, nhưng bắt đầu từ lầu 20 …… Cái gì mà…… em trai chậm phát triển?
Lúc trước vì muốn thiết lập mối quan hệ, anh có nhuộm đẫm gia cảnh bần hàn của mình, nhưng cũng không tới nông nỗi này chứ?
Hơn nữa nhắc tới em trai anh, dường như lời nói tương đối ba phải thế nào cũng được, dùng từ đại khái đều là “Nghiện game”, “Cha mẹ lo lắng”, “Không quá thông minh”…… Hiện tại đã biến thành chậm phát triển?
Hơn nữa đáng sợ nhất chính là, nhóm người này lại dùng tình cảm chân thật mà phân tích lo lắng cũng như tiếc nuối cho bọn họ.
Tin đồn và thuốc bổ não quả thực quá lợi hại……
Cố Quyết kéo xuống dưới, mọi người đều đồng ý với quan điểm “Vì trong nhà Cố Thần quá nghèo cho nên ba mẹ Nguyễn An An không đồng ý” .
Thậm chí còn có người không lý trí lên tiếng, nói muốn huy động vốn chữa bệnh chậm phát triển cho em trai anh………… Quả thực rất giống với câu trào phúng mà anh nói với Cố Minh vào một năm trước.
Không biết Cố Minh nhìn thấy những lời này sẽ có suy nghĩ gì…… tuy nhiên có lẽ anh sẽ không bao giờ biết.
Cố Quyết nghĩ tới nghĩ lui, Thu Nghiên đã biết chân tướng, chắc hẳn sẽ tản ra một số lời đồn, tránh việc gây ra hoảng loạn lớn hơn.
Mà ngoại trừ cách này, hình như cũng không phương pháp khác bác bỏ tin đồn.
Một lát sau, Thu Nghiên lại nhắn mười mấy tin, đa phần đều là những chuyện vô nghĩa được lặp đi lặp lại nhiều lần.
Cuối cùng Cố Quyết đành phải an ủi vị fan đời đầu này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
GJ: 【 Yên tâm, thật sự không lừa cậu, người nhà chúng tôi đều rất vừa lòng, vô cùng ân ái…… Sẽ luôn ở cạnh nhau đến chết. 】
Chu Thần Sơ đi toilet, cho nên Cố Quyết lưu lại chỗ này trông Tiết Chiêu, tránh cho cậu ta làm việc ngốc nghếch.
Cũng may sau khi Tiết Chiêu uống say thì khá bình thường, chỉ biết ôm chậu hoa mộc lan gọi “Viện Viện” mà không mượn rượu giả điên gì đó.
Cố Quyết đợi không bao lâu, Chu Thần Sơ trở về, kinh ngạc nói với anh “Mẹ kiếp, vừa rồi tôi vừa nhìn thấy một người…… Không nên xuất hiện ở Thanh Thành?”
“Hả?” Cố Quyết hỏi “Ai?”
“Một người đàn ông. Nếu đúng như tôi nghĩ, mẹ nó quá kinh khủng……” Chu Thần Sơ dừng một chút, lắc đầu “Bỏ đi, không có khả năng, đoán chừng là người giống người thôi.”
Cố Quyết cũng không thèm để ý đến mấy lời nhảm nhí của cậu ta, anh đứng dậy nói: “Cậu trông con trai đi, tôi ra ngoài đi dạo.” -
Đêm nay trước khi khai tiệc, có không ít người chú ý tới người đàn ông trẻ tuổi ngồi cạnh chủ tịch Lâm.
Tên trên bản viết họ Cố, người đàn ông này có vẻ ngoài cực kỳ xuất sắc, âu phục trắng đen tôn lên dáng người như tùng bách, đi đến chỗ nào đều trở thành tiêu điểm của đám người, mọi người sôi nổi bắt đầu suy đoán thân phận của người này là gì.
Trước khi Cố gia chuyển sang nước ngoài, đại công tử Cố Minh của Cố gia rất chăm chỉ lộ mặt tại Thanh Thành, người gặp mặt cũng nhiều, duy độc có nhị công tử cho tới nay mới chỉ nghe qua tin đồn, chưa bao giờ lộ diện, ngay cả tên cũng không biết rõ.
Mà lần này đại biểu cho Cố gia không phải Cố Minh, đột nhiên biến thành một người họ Cố phong lưu đẹp trai…… Phát hiện ra việc này mọi người truyền tai nhau tin tức “Cố nhị thiếu xuất hiện ở tiệc tối”.
Lúc đó, Khương Di đang ngồi trên sô pha, bên cạnh là tiểu soái ca mặc bộ vest trắng đoan trang.
Nam sinh mặc một thân vest trắng kỳ thật chính là khảo nghiệm nghiêm túc đối với giá trị nhan sắc cùng dáng người, bởi vì dễ dàng lộ béo và đen. Mà ở trên người Nguyễn Nghiên, một thân màu trắng lại rất phù hợp với vẻ đẹp trai, hiển nhiên người này đã thông qua khảo nghiệm với số điểm tuyệt đối.
Đường cong sườn mặt nhẵn nhụi, đôi môi mím thành một đường thẳng tắp, cả người như vậy thoạt nhìn vừa lạnh lùng vừa cứng rắn. Nhưng khi cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra lông mi cong dài, mí mắt rất mỏng, vào một số thời điểm toát ra biểu cảm mềm mại tới mức khó hiểu.
Khương Di đúng là càng xem càng thích loại năng lượng từ thiếu niên này.
Đại sảnh bữa tiệc, âm nhạc ưu nhã chảy xuôi bên tai mỗi người, duy chỉ có mình cậu ta là đeo tai nghe, phảng phất như quảng cáo rùm beng ở trên mặt hai chữ to: Phản nghịch.
Nhưng Nguyễn Nghiên không phải phản nghịch, cậu ta chỉ đơn giản không thích bầu không khí ở đây.
Nếu không phải hiện tại cậu ta không thể đánh lại ba mình, không thể không khuất tùng trước bạo lực, sao cậu có thể đi tới nơi như thế này……
Hơn nữa vừa rồi thời điểm tiến vào còn nhìn thấy Nguyễn Lâm, tâm tình càng thêm bực bội.
Lâm thị tuyên bố mấy thứ trên sân khấu Nguyễn Nghiên cũng không để ý, cậu ta chỉ có chút sửng sốt khi nhìn thấy Nguyễn An An lên sân khấu nói mấy lời kia mà thôi.
Hơn nữa đại khái là bị Nguyễn An An tẩy não…… Biết được cô được bổ nhiệm làm giám đốc Lâm thị, phản ứng đầu tiên của Nguyễn Nghiên thế nhưng lại là: Sợ rằng Nguyễn Lâm sắp tức chết rồi.
Sau khi Nguyễn An An phát biểu xong cậu ta không còn một chút hứng thú, ăn qua loa mấy thứ xong liền ngồi ở chỗ này, đeo tai nghe chơi di động.
Lại không nghĩ rằng, đã ngồi ở đây rồi vẫn không tránh khỏi phụ nữ tự tìm tới.
Nguyễn Nghiên không kiên nhẫn dùng một tay lấy tai nghe xuống.
Trong nháy mắt khi ngước mắt lên, những lời muốn nói đều mắc kẹt trong cổ họng, cậu bỗng dưng sửng sốt.
Người phụ nữ này, khác hẳn những người mà cậu từng gặp trong trường học ……
Cô trẻ tuổi xinh đẹp, tư thế ngồi ở chỗ này rất ưu nhã. Tuy rằng trên mặt có trang điểm, nhưng một chút cũng không quá mức diễm lệ, có vẻ tương đối thuần tịnh, cả người mang theo một nét cuốn hút rất riêng, lúc không nói lời nào rất giống mỹ nhân bước từ tranh cổ ra ngoài.
Người phụ nữ này nhìn cậu chằm chằm, sau khi bị cậu bắt gặp cũng không một chút ngượng ngùng, không tránh không né, thậm chí còn chớp chớp mắt về phía cậu.
“Xin chào.” Khương Di mỉm cười, lời nói dối vô cùng dõng dạc “Tôi là bạn của chị cậu, cô ấy bảo tôi tới tìm cậu.”
“……”
Nguyễn Nghiên nhìn cô mỉm cười, cậu hơi sửng sốt, rồi sau đó phản xạ có điều kiện nói: “Tìm tôi làm gì?”
“Tìm cậu……” Khương Di xoay chuyển đôi mắt “Cậu ấy nói cậu không thích xã giao, sợ cậu nhàm chán, bảo tôi tới nói chuyện hoặc uống với cậu chút rượu.”
Nguyễn Nghiên không biết nói gì, chỉ giơ tay tháo nốt tai nghe bên kia xuống dưới, không hé răng nửa lời.
Khương Di không chú ý tới động tác nhỏ của cậu, cô lấy một ly rượu từ chiếc xe đẩy ngang qua, đặt lên chiếc bàn nhỏ giữa hai người “Cho nên…… Trước đây cậu có biết uống rượu không?”
“Không.” Nguyễn Nghiên nói.
Tạm dừng hai giây, lại cảm thấy nói như vậy quá cứng nhắc, cậu nói thêm “Uống rượu hỏng việc.”
Thật sự hỏng việc, uống nhiều quá đi đánh nhau không thuận tiện.
Khương Di không liên tưởng đến một tầng này, cô cảm thấy cậu chính là chàng trai nhỏ thích nói đạo lý.
Cô mím môi cười, không khỏi phân trần đẩy ly rượu kia đến trước mặt cậu.
“Không sao đâu, uống cũng không có việc gì” Khương Di tươi cười “Chị dạy cậu.”
……
Khương Di và Nguyễn Nghiên trò chuyện vui vẻ —— hoặc chính xác mà nói, là cô đơn phương vui vẻ, rốt cuộc đối phương vẫn giữ nguyên biểu cảm trên gương mặt, lời nói đáp lại cô cũng vô cùng hữu hạn.
Tiến hành như vậy đại khái mười phút, di động Khương Di vang lên.
Là tin nhắn của chị họ Khương Âm.
——【Không phải trước kia em hỏi chị ảnh chụp của Cố Nhị công tử rất nhiều lần sao? Chị không có, nhưng hôm nay đích thân cậu ta xuất hiện, em còn không mau đi gặp mặt? 】
“……!”
Khương Di thiếu chút nữa bị sặc.
Đây đúng là tin tức động trời!
Lải nhải Cố nhị thiếu đẹp trai lợi hại như thế nào lâu như vậy, không phải là ngay cả mặt cũng chưa gặp sao.
Khương Di chụp màn hình lịch sử trò chuyện gửi cho Ân Viện, rồi sau đó vội vàng từ biệt Nguyễn Nghiên, tụ họp cùng Ân Viện, câu đầu tiên sau khi gặp mặt chính là “Cố Nhị công tử thật sự đang ở đây”.
Cố Nhị công tử, theo truyền thuyết kể lại thì anh ta vô cùng đẹp trai, mị lực phát ra vô cùng lợi hại, người đã gặp qua đều nhớ mãi không quên, thậm chí còn có người yêu thích tới mức điên cuồng…… sống ở Thanh Thành nhiều năm như vậy, người đàn ông có thể được truyền miệng thành như vậy cũng chỉ có một, làm gì có ai không hiếu kỳ?
Có thể là sợ cô tìm không thấy, Khương Âm còn dẫn theo bạn trai mình đặc biệt đến chỉ đường cho hai người.
Cố Quyết mà mọi người đang tìm kiếm và suy đoán, lúc này vừa rời khỏi chỗ Chu Thần Sơ và con trai Tiết không lâu, anh đang lang thang một cách không có mục tiêu.
Anh cảm giác dường như thân phận của mình đã bị người ta đoán được, cho nên mới có nhiều người tới gần như vậy …… anh không nhớ rõ mình đã trả lời một cách máy móc bao nhiêu lần rồi —— “Tôi đã kết hôn, hôm nay là ngày kỷ niệm một năm kết hôn của tôi và vợ”, cách nói này gần như hình thành theo phản xạ có điều kiện.
Đương nhiên, sau khi nói những lời này xong, nhìn thấy đối phương giật mình, anh vẫn sẽ ẩn ẩn có cảm giác thành tựu.
Cố Quyết đưa chén rượu trống rỗng trong tay cho người phục vụ, đổi một ly rượu vang đỏ mới. Lúc này anh nhìn thấy hai bóng dáng yểu điệu đi về phía mình.
……
Chậc, lại tới nữa rồi.
Đêm nay về nhà phải nói cho Nguyễn An An biết hôm nay rốt cuộc mình đã bị bao nhiêu phụ nữ tiếp cận, rồi sau đó lại cự tuyệt một cách hoàn mỹ như thế nào.
Rốt cuộc vừa cự tuyệt n người rồi, cho nên khi hai vị mỹ nữ tới gần, Cố Quyết lập tức thuận miệng nói: “Ngại quá, tôi kết hôn rồi, vợ tôi chính là người ở trên sân khấu kia.”
Hai vị mỹ nữ đột nhiên không kịp đề phòng mà cứng người.
20% bị ảnh hưởng bởi diện mạo của người này, 80% là bị lời nói của anh ta dọa sợ.
“……” Khương Di cảm thấy mình vừa bị ảo giác, cô hỏi lại một lần: “Vợ anh ở trên sân khấu……?”
“Ừ, đúng vậy.”
Trong số những người Khương Di quen biết, cũng chỉ có Khương Âm từng gặp qua Cố Quyết.
Cô ấy gật đầu nói phải thì chắc chắn không thể giả.
Hơn nữa vẻ ngoài của người đàn ông này xác thực quá xuất chúng, một thân tây trang cắt may thủ công, không cài cúc tay áo, ăn mặc vô cùng tùy ý. Tây trang của đàn ông cũng bị chia thành rất nhiều loại, rõ ràng vị Cố nhị thiếu trước mặt đã cố ý tùy ý hơn, nhưng vẫn không thể che giấu được loại khí chất phi thường bắt mắt này.
Sau khi nhìn thấy người thật, cô khẳng định anh ta có thể gánh nổi danh hiệu “giấc mơ của hầu hết các cô gái ở Thanh Thành”.
Nhưng mà……
Hiện tại anh ta đang nói gì vậy?
Người trên sân khấu kia, là vợ anh ta?
Mẹ nó là anh ta uống rượu mơ hồ, hay là Nguyễn An An rót mê hồn canh cho anh ta???
Khương Di lại mở miệng lần nữa, thử thăm dò xác nhận hỏi: “Anh nói vợ anh…… Là người kia, nữ giám đốc xinh đẹp mới nhậm chức của Lâm thị——?”
“Hử? Cô cảm thấy vợ của tôi xinh đẹp sao?” Cố Quyết quơ quơ ly rượu, cười nói “Ánh mắt không tồi……” ???
Khương Di há miệng thở dốc, cô nhắm mắt lại, sau đó mở ra: “…… A?????”
“Không tin? Không tin tôi cũng không có biện pháp,” Cố Quyết nói, “Câu chuyện của chúng tôi khá dài…… Lại có chút ly kỳ, người bình thường không tin cũng là chuyện bình thường.”
Khương Di đã hoàn toàn ngốc.
Ân Viện duy trì sự tỉnh táo, cô cho anh xem hình nền nhóm chat trên WeChat của 3 người, nói: “Hai chúng tôi là bạn thân của vợ anh.”
Hình nền cuộc trò chuyện là ba cô gái trẻ xinh đẹp đồng phục học sinh màu xanh trắng, ngồi trên bãi cỏ sân thể dục, cười xán lạn như ánh mặt trời.
Cố Quyết sửng sốt.
Lúc trước muốn điều tra về bối cảnh gia đình Nguyễn An An, tự nhiên có một số ảnh cũ bị rò rỉ. Bạn bè xung quanh cô dường như không có mấy người, thư ký của anh cũng từng nhắc tới hai câu, nói bạn thân của cô chỉ có hai người, đều là thiên kim nhà giàu.
Nhưng từ trước đến nay Cố Quyết không bao giờ chủ động ghi nhớ diện mạo của những người phụ nữ xa lạ, quét mắt một cái bỏ qua.
Trách không được, người khác nghe thấy tin anh đã kết hôn đều tỏ vẻ tiếc hận, mà biểu tình trên mặt hai người này lại là phức tạp và khiếp sợ.
Cố Quyết bừng tỉnh đại ngộ: “Ừm, cho nên…… cô ấy vẫn chưa kịp nói cho các cô?”
“……”
Rồi sau đó anh vô cùng vui vẻ nói: “Vậy thì tôi nói thay cô ấy cũng được, đều giống nhau cả thôi.”
“……” -
Lâm Tùng Bách nói “Đêm nay ngoại trừ ở cạnh ông đi gặp mọi người thì chuyện gì cũng không cần làm”, là thật sự không cần làm gì ngoài việc đi gặp người.
Nguyễn An An đi bên cạnh ông, gặp qua từng vị trưởng bối một, liều mạng ghi nhớ dòng họ, tên tuổi và tên công ty của họ, bên cạnh đó còn phải nhớ kỹ cả mấy người con cháu đi cùng người lớn trong nhà tới đây nữa. Năm đó thời điểm phân khoa hay học thuộc lịch sử chính trị cũng không khổ như vậy, quả thực cô gần như mù tịt ở mảng này .
Không biết giằng co như vậy trong bao lâu, ngay khi mắt cá chân Nguyễn An An bắt đầu cảm nhận được sự đau nhức, di động trong tay cô rung lên như máy mát xa.
Cô nhịn không được bớt thời giờ nhìn thoáng qua.
Lọt vào tầm mắt tất cả đều là icon xanh mượt của tin nhắn WeChat.
Khương Di không ăn gừng: 【 Chồng cậu là ai??? 】
Khương Di không ăn gừng: 【??? Cố Nhị công tử?? 】
Khương Di không ăn gừng: 【 Cái gì???????? 】
Khương Di không ăn gừng: 【 Anh ta chính là vị giáo bá ngày trước cậu thích?? Vì sao cậu không nói với bọn tớ những chuyện này??? 】
……
Nguyễn An An:?????
Khương Di làm sao mà biết được? Cô còn chưa kịp nói với hai người bọn họ!
Chẳng lẽ là gặp Cố Quyết ——?
Một loạt dấu chấm hỏi oanh tạc nhóm chat, bên kia hạ tối hậu thư.
Khương Di không ăn gừng: 【 Tớ và Ân Viện đều cảm thấy mình bị lừa gạt, hiện tại tình hữu nghị giữa chúng ta tràn ngập nguy cơ, yêu cầu cậu nhanh chóng đến chỗ chậu hoa khổng lồ để giải trình về vấn đề này, thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị: ) 】
“…………”
Đây đúng là đại sự.
Nguyễn An An nói với Lâm Tùng Bách một câu rằng cô muốn đi toilet, xin lỗi vì sự vắng mặt tạm thời. Sau đó thuận đường tìm thấy chậu hoa khổng lồ trong lời nói của Khương Di.
Hai đại mỹ nữ đứng ở bên kia, một xinh đẹp một lộng lẫy, nghe được tiếng động cả hai đồng loạt quay đầu nhìn cô.
Rõ ràng Nguyễn An An đang đi giày cao gót 8 phân, không lùn hơn so với bất cứ ai ở đây, nhưng bởi vì …… chột dạ nên cảm thấy khí thế kém xuống một bậc.
“Các cậu làm gì vậy ——” Nguyễn An An vừa hé miệng, còn chưa nói xong “Làm gì mà giống như thăng đường thẩm vấn phạm nhân vậy” thì hai người đối diện đã bắt đầu biểu diễn rồi.
Khương Di ôm cánh tay, nhìn Ân Viện: “Bảo bối, tiêu chuẩn chọn chồng của cậu là gì?”
Ân Viện cười cười: “Nghèo.”
Nguyễn An An: “……”
Nguyễn An An đã hiểu đại khái, đây là chuẩn bị khiến cô mất mặt đây.
Khương Di lại nói: “Vậy cậu ghét nhất dạng đàn ông gì?”
“Tớ chán ghét người có tiền .” Ân Viện cười: “Mấy vị thiếu gia nhà giàu…… Đặc biệt là mấy người trong giới, đừng mơ tưởng nói chuyện yêu đương với tớ.”
Nguyễn An An: “…………”
Khương Di còn không bỏ qua: “Trình đại thiếu gia kia thất bại bởi vì anh ta có tiền sao?”
“Đúng vậy……” Ân Viện quay đầu nhìn về phía Nguyễn An A “Cho nên vì sao cuối cùng Cố Nhị thiếu lại có thể đoạt được trái tim của vị nữ giám đốc này…… Nữ giám đốc, giải thích cho đám quần chúng ăn dưa chúng tớ nghe một chút?”
Nguyễn An An hít sâu một hơi: “Các cậu”
“Chúng tớ cái rắm!” Khương Di nhịn không được lập tức khôi phục bộ dáng bình thường “Cậu giỏi thật! Quá trâu bò!”
“Giấu diếm bọn tớ lâu như vậy! Còn nói cái gì mà rất sợ hãi phải nói thẳng thắn!”
“Chồng cậu nói hai người các cậu quen biết từ thời cao trung! Chuyện này cậu cũng không nói cho chúng tớ biết đi? A?”
“Lúc ấy thời điểm có người giới thiệu Cố Nhị thiếu cho cậu, cậu còn đầy mặt khinh thường, cực kỳ khinh thường việc chúng tớ thảo luận về giấc mơ của các cô gái ở Thanh Thành …… Lúc trước người khinh thường kia chắc không phải cậu???”
“Thế nhưng chồng cậu lại là Cố Nhị công tử!!!”
“Cậu có cảm thấy bị vả mặt không giám đốc Nguyễn!!!”
Nguyễn An An thật sự đuối lý, nhưng cô cũng thật sự nghĩ tới đêm nay sẽ nói chuyện này với hai người, ai ngờ hai người lại biết trước……
“Đừng đừng đừng…… Bảo bối đừng kích động, tối hôm qua tớ mới biết được, thật sự ——! Tối hôm qua thời điểm biết tin này tớ cũng choáng váng” Nguyễn An An giải thích “Tớ không kịp……”
“Không kịp?” Ân Viện tiếp lời nói cô, cười lạnh, “Mẹ nó không kịp, từ tối hôm qua đến hôm nay cậu vẫn luôn bận rộn như con quay? Cậu có rất nhiều cơ hội có thể nói cho bọn tớ biết chuyện này, nói cho chúng tớ một câu chồng cậu là Cố nhị thiếu thì sẽ lãng phí cả ngày của cậu?”
Khương Di “Hừ” một tiếng, chống nạnh: “Đúng vậy!!!”
“Cậu đã sớm biết anh ta là giáo bá trường bên cạnh mà lúc trước cậu yêu thầm, trời đất chứng giám, tớ không ngờ cậu có thể giấu bọn tớ hai chuyện lớn như vậy tới tận bây giờ???”
“……”
Còn không phải là các cậu không cho tớ khoe ân ái, dám phản kháng sẽ lấy chuyện đuổi ra khỏi nhóm chat để uy hiếp sao!!
Nhưng Nguyễn An An không thể biện giải.
Hai cô gái này lấy tư thế như vậy chất vấn khiến cô cảm thấy mình quả thực giống như bị người tiền nhiệm và đương nhiệm của tra nam đồng loạt chất vấn hơn nữa lại hết đường chối cãi, thật sự muốn quỳ bàn phím.
Nguyễn An An thở dài: “Kỳ thật chuyện giữa hai chúng tớ có chút phức tạp, chia trình tự ra đợi sau đêm nay có thời gian, tớ sẽ chậm rãi nói cho các cậu”
“Phức tạp cái gì, lại là chuyện《 Cặp vợ chồng đoạt giải Oscar 》 sao.” Ân Viện nhẹ nhàng bâng quơ vuốt vuốt mái tóc dài.
Nguyễn An An nghẹn họng: “?”
“Cậu kinh ngạc cái gì ?” Khương Di nhìn cô: “Chồng cậu dường như rất muốn tâm sự chia sẻ, hai đứa tớ vừa mới nói bọn tớ là bạn thân của cậu, hơi hỏi một chút anh ta đã kể hết chuyện hai người gặp nhau hiểu nhau yêu nhau như thế nào rồi.”
“Đương nhiên, có thể không riêng gì bọn tớ” Ân Viện bổ xuống một đao “Chắc hẳn anh ta ai đến cũng không cự tuyệt, phàm là người hỏi về chuyện tình yêu thì anh ta đều nói rồi.”
Nguyễn An An: “…………???” -
Mặc dù có rất nhiều người được mời tới tiệc tối, nhưng sau khi qua giai đoạn ban đầu, bọn họ tự phân tách thành từng nhóm nhỏ.
Những cô gái trẻ tuổi chưa lập gia đình ở bên nhau, nhỏ giọng thảo luận mấy chuyện bát quái của đám thiếu gia nhà giàu cùng lứa hoặc tin đồn bí ẩn nào đó.
Chậu hoa khổng lồ nằm ở phía nam, mà ở phía bắc của đại sảnh, trên chiếc sô pha nhung màu xanh có một nhóm các cô gái trẻ ngồi thành vòng tròn. Mỗi người đều trang điểm tinh xảo, ăn mặc lộng lẫy, trên bàn đặt một vài ly rượu vang đỏ.
Đêm nay, Lâm thị tuyên bố một tin tức như vậy, dù ở gần hay ở xa đều không thiếu những suy đoán.
Nếu giám đốc đương nhiệm là một vị thiếu gia anh tuấn đẹp trai, như vậy từ nay trong tiệc trà của các cô gái khả năng sẽ thêm một đối tượng yêu thích, nhưng giám đốc đương nhiệm lại là một cô gái xinh đẹp xa lạ, bọn họ chưa từng nhìn thấy…… thật có ý tứ.
Trong cái vòng tròn mà mọi người cực kỳ hâm mộ này có rất nhiều đặc tính, tính bài ngoại là nghiêm trọng nhất.
Nếu một cô thiên kim nhà giàu nổi tiếng nhậm chức giám đốc thì sẽ không ai cảm thấy vô lý, nhưng đêm nay …… một người hoàn toàn xa lạ không phải người trong giới, lấy phương thức long trọng và cao cấp như vậy tiến vào vị trí mà không phải ai cũng có thể mơ tới.
Sau một hồi xì xào, mọi người bắt đầu thảo luận xem chiếc váy trên người Nguyễn An An thuộc hãng thời trang cao cấp nào, quán quân trong cuộc thi Đánh Cờ Ly…… Có người nhịn không được bới một số chuyện cũ trong quá khứ ra, không nói rõ ràng nhưng lại lộ ra một số chi tiết vụn vặt.
Trong chớp mắt hiện trường trở nên yên tĩnh.
Lời đó xuất phát từ miệng người luôn đi cạnh Nguyễn Lâm, có người còn quay đầu lại xác minh: “Nguyễn Lâm, thật hay giả…… cô nói người ở trên sân khấu kia, là chị gái cùng cha khác mẹ với cô?”
Nguyễn Lâm trừng mắt nhìn người bạn không biết giữ mồm một cái.
Bởi vì mẹ cô ta đã từng nói rất nhiều lần, chuyện này tuyệt đối không thể để người ngoài biết được, cho nên cô ta cũng mơ hồ không rõ mà muốn vùi lấp bỏ qua: “Đều đã qua rồi, đừng thảo luận chuyện này nữa……”
Nhưng dưa đã phát ra, những người này sao có thể dễ dàng bỏ qua cho được?
Mấy cô gái xung quanh Nguyễn Lâm không ngừng thúc giục cô mở miệng, bộ dáng trung thành và tận tâm, sôi nổi tỏ vẻ chính mình sẽ không nói ra ngoài.
Người bạn kia của cô ta cũng chịu không nổi, mở miệng khuyên nhủ: “Lâm Lâm nói cho bọn họ một chút đi, cũng không phải chúng ta nói bậy sau lưng …… Đây là sự thật mà!”
“Nhưng mà……” Một người khác trông giống như biết nội tình cũng tỏ vẻ không phục “Cho dù mẹ cô ta có thật sự là con gái của chủ tịch Lâm, chẳng lẽ bọn họ còn có thể che dấu sự thật con gái mình là con riêng hay sao? Thiên kim hào môn thì có thể chen chân vào hôn nhân của người khác sao?”
Mấy người xung quanh nghe thấy vậy đều choáng váng.
“Cô nói cái gì …… Ai chen chân vào hôn nhân của ai?”
“Con gái của chủ tịch Lâm không phải đã mất tích nhiều năm rồi sao? Tôi nghe nói chắc hẳn đã sớm không còn…… Bằng không gia nghiệp Lâm gia lớn như vậy sao có thể tìm không ra?”
“Haiz, đừng nói một nửa giữ một nửa nữa, rốt cuộc chuyện con riêng là thế nào?”
“……”
Đêm nay tâm trạng của Nguyễn Lâm vô cùng xấu, lúc này bị mấy người xô đẩy, cô ta quên hết lời mẹ dặn, bắt đầu thong dong “Phổ cập khoa học” cho mọi người.
……
Lời đồn đại bí mật như vậy, mọi người đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Giới thượng lưu đã sớm quen với việc này, nếu không phải người có mối quan hệ thân thiết, sẽ chẳng có ai bênh vực bạn từ tận đáy lòng. Khi họ nhìn thấy bạn xây được ngôi nhà lớn, trong lòng họ đều đang đợi ngày ngôi nhà của bạn sụp đổ.
Càng là tin tức bùng nổ, càng lan truyền rất nhanh.
Nữ giám đốc mới nhậm chức của Lâm gia là con gái riêng của Nguyễn gia.
Thiên kim Lâm gia đã từng chen chân vào cuộc hôn nhân của gia chủ Nguyễn gia.
——Không có bất ngờ gì xảy ra thì đêm nay tin đồn này có thể truyền khắp Thanh Thành.
Ngửi thấy mùi bát quái, mọi người thảo luận bằng các từ ngữ càng lúc càng khoa trương.
Khoảng nửa giờ sau.
“—— Ôi.”
Mấy người đang thảo luận tới mức khí thế ngất trời, một giọng nữ bỗng dưng vang lên.
Đám người đồng thời quay đầu lại.
Thảo luận quá nhập tập, không có ai chú ý đến, không biết từ khi nào, phía sau sô pha của Nguyễn Lâm xuất hiện một người phụ nữ.
Người nọ mặc một thân lễ phục màu đen, làn da trắng như tuyết, đôi môi đỏ tươi ướt át, nhìn chằm chằm vào Nguyễn Lâm nói: “Vị tiểu thư này, tôi rất tò mò ……”
Giọng nói hơi mỏng, mềm mại, mang theo chút ý nhị không nói nên lời, giống như thanh âm của ngọc thạch va chạm vào nhau, từng tiếng từng tiếng, thanh thúy dễ nghe.
Người phụ nữ này có một vẻ đẹp khó phân biệt tuổi tác.
Người nọ chống cánh tay lên thành ghế sô pha, hơi hơi tựa sát vào gần, ly rượu vang đỏ trong tay lung lay, khuôn mặt dưới ánh đèn đẹp tựa tranh vẽ.
Người nọ rũ mắt, tuy rằng đang mỉm cười nhưng khí thế lại bức người.
“Là ai nói cho cô…… con gái tôi là con riêng?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...