Nguyễn An An nghĩ đến một câu nói trước kia trên diễn đàn.
Một tài khoản của Cố Quyết, cũng chính là tài khoản【 Tôi yêu mềm mại 】kết hôn với cô trong《 Lục giới 》.
Làm một người chơi hệ nhân dân tệ, Nguyễn Nghiên là người có uy tín danh dự trong bang hội của mình. Tuy rằng cậu ta không phải bang chủ, nhưng lại là một trong những chiến thần góp phần giành chiến thắng nhiều nhất trong bang. Thông thường những cuộc chiến của bang sẽ mở phần mềm giọng nói và có người làm chỉ huy, Nguyễn Nghiên chính là người chỉ huy kia.
Bởi vì thanh âm trẻ tuổi lại dễ nghe, trang bị đầy đủ, thao tác tốt, đã có tiền lại còn lạnh lùng nên có khá nhiều người mê muội.
Mỗi lần Nguyễn Nghiên pk cùng ai đó đều có người vây xem, mà số lần ngày một nhiều, tất cả mọi người đều biết lão đại【 Nghiên 】vô cùng chấp nhất với một tài khoản tên 【 Tôi yêu mềm mại 】, còn…… Đánh trận nào thua trận đó, càng thua càng đánh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên lần đầu tiên【 Tôi yêu mềm mại 】xuất đạo là ở trong bang phái của Nguyễn Nghiên.
Sau đó, video hai người pk được người nào đó ghi lại đăng lên diễn đàn và Weibo thượng. Mọi người trực chờ ăn dưa rất nhiều, cũng bắt đầu phân tích thao tác của nhân vật【 Tôi yêu mềm mại 】này , bởi vì rốt cuộc 【 Nghiên 】 cũng được coi là một đại thần.
Thường xuyên qua lại, mọi người phát hiện thao tác của nhân việt 【 Tôi yêu mềm mại 】này vô cùng lợi hại, không nói tới sai sót, anh ta gần như đưa chức nghiệp bảo mẫu này lên một trình độ xuất thần nhập hóa.
Từ đó về sau, mỗi lần hai người pk liền có một đống người vây quanh, bình luận, sau đó thảo luận và học tập.
Nếu không phải bị quật ngã ê chề như vậy, Nguyễn Nghiên cũng không có khả năng hận Cố Quyết như ngày hôm nay.
Từ sau khi Tôi yêu mềm mại xuất đạo, không ngừng bị đưa ra làm đề tài tám chuyện học tập, càng ngày càng có nhiều người nói đầu óc và thao tác của người này vô cùng có phong phạm Đông Sát Tây Cố, nhận được chân truyền của Đông Sát Tây Cố …… Lúc ấy Nguyễn An An còn thay anh cao hứng, cảm thấy đây là vinh quang chí cao vô thượng.
…… Vinh quang cái rắm.
Mẹ nó đây rõ ràng vẫn là anh.
Nhìn dáng vẻ anh, còn diễn vô cùng vui vẻ.
Nguyễn An An hận đến ngứa răng, sức lực vừa khóa cổ anh lại bắt đầu khôi phục trở về.
Cô nhìn biểu tình của Cố Quyết, ngón tay ở trên bàn phím giật giật “Uy, đại thần Đông Sát Tây Cố, anh cảm thấy có ok không? Anh mà ok là em sẽ lập tức ấn đăng bài?”
“……” Thân bại danh liệt trong trò chơi thì tính là cái rắm gì, vợ mình vui vẻ mới là chuyện quan trọng nhất. Cố Quyết trầm mặc ba giây liền gật đầu “Em vui vẻ là được rồi.”
Nguyễn An An nhất thời xúc động viết ra cái tiêu đề này, nhưng trong lòng cô biết rõ, nếu bài viết này thực sự được tăng lên, trừ phi cũng công bố thân phận của mình ra ngoài, nếu không đây chắc chắn là bài viết tìm chửi.
Nói không chừng sẽ có một đám fangirl Đông Sát Tây Cố tiến vào, xếp hàng nói: “Đông Sát Tây Cố thích fan? Thật tốt quá ô ô ô, khi nào mới có thể đến lượt tôi?”
……
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên Nguyễn An An chỉ hù dọa anh một chút, cuối cùng đương nhiên sẽ không ấn đăng.
Nhưng cái tiêu đề này đã khiến Cố Quyết ý thức đầy đủ được tính nghiêm trọng của sự việc.
Nhìn Nguyễn An An xóa bỏ từng chữ một, Cố Quyết hắng giọng nói “Kỳ thật anh không nghĩ tới em…… Sẽ tức giận như vậy.”
Cố Quyết nhớ lại cảnh tượng mình bị khóa cổ vừa rồi.
Anh đánh nhau nhiều năm, hiên ngang trên mọi nẻo đường, nhưng đây là lần đầu tiên anh bị khóa cổ như vậy.
Rất thú vị.
Nguyễn An An “Hứ” một tiếng quay đầu lại: “Em không tức giận? Em không tức giận thì phải làm gì? Khoái hoạt vui sướng vui vui vẻ vẻ mà tiếp tục khen anh chắc?” Cô hung hăng nhả ra mấy chữ cuối cùng.
Lúc này vị thần tượng kia lại có chút xấu hổ khụ một tiếng “Ừ, anh thật sự cho rằng em sẽ thực sự vui vẻ.”
Bằng không tại sao lại thừa nhận một cách sảng khoái như vậy.
Rốt cuộc Cố Quyết không nghĩ tới mặt khác, anh chỉ đơn thuần đứng ở góc độ của cô mà suy nghĩ, ừ, kỳ thật nam thần trong lòng mình lại là chồng mình gì đó…… không phải chuyện này rất phù hợp với những tình tiết trong tiểu thuyết ngôn tình mà cô yêu thích hay sao? Vì sao lại phản ứng như vậy?
Nguyễn An An: “……”
Còn vui vẻ nữa cơ. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh cô đã từng hoa si hoàn toàn không thèm che giấu mà thể hiện ngay trước mặt anh, hơn nữa không biết trong lòng người này có bao nhiêu đắc ý, ngoài mặt còn nhẹ nhàng như mây gió, làm bộ mình cũng là một fans nhỏ của chính mình…… Nguyễn An An nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng Cố Quyết không lý giải được loại tâm tình như vậy, suy nghĩ của phụ nữ luôn tương đối tinh tế hơn.
Nguyễn An An chậm chạp không trả lời, Cố Quyết duỗi tay ôm lấy cô dỗ dành “Đừng nóng giận, bằng không chúng ta ly hôn ở nick nhỏ này đi, kết hôn lại ở nick chính được không?”
“……” Có chút động tâm.
“Tài khoản kia ngoại trừ chơi trò chơi và đi nghênh chiến ở bên ngoài thì chưa từng có lịch sử hôn nhân, thậm chí ngay cả tài khoản nhân vật nữ cũng không kết bạn được mấy người, chủ yếu chỉ có một vài người bạn và quản lý trong bang, về cơ bản thì vô cùng trong sạch.”
“……”
“Anh sai rồi, đừng giận nữa, nhé?”
“……” Nếu anh đã thành tâm thực lòng nhận sai như vậy, Nguyễn An An cũng thuận theo bậc thang xuống dưới “Vậy…… khi nào chúng ta ly hôn?”
Không nói tới cái khác, nhưng kết hôn cùng Đông Sát Tây Cố, trở thành nhân vật được hầu hết các nhân vật nữ hâm mộ…… cô vẫn gấp không chờ nổi.
“Hiện tại đi.”
Nói xong, Cố Quyết đăng nhập vào tài khoản phụ, hai người cùng tiến về miếu Nguyệt Lão lãnh nhiệm vụ ly hôn , rồi sau đó nhanh chóng đánh quái để trở về ly hôn.
【 Hệ thống 】: Thật đáng tiếc, người chơi 【 Tôi yêu thầm thì 】 và người chơi 【 Tôi yêu mềm mại 】tình cảm không hợp, lựa chọn tách ra. Trong cuộc sống luôn có khi tụ khi tan, núi cao sông dài, giang hồ tái kiến!
Sau khi tin tức được công bố trong giới, Nguyễn An An cũng chỉ nhìn lướt qua, không nghĩ tới sẽ có chuyện phát sinh.
Bởi vì sau khi ly hôn sẽ có khoảng thời gian một tuần không thể tái hôn, hai người ly hôn xong liền trực tiếp rời khỏi trò chơi.
Kết thúc mọi thao tác, Cố Quyết cảm giác tất cả những nguy cơ đều được giải trừ.
Như vậy việc chuyển nhà cũng tới lúc được đưa ra nghị sự.
“Lúc trước những gì anh nói với em trong hội sở đều là sự thật.” Anh nói.
Nguyễn An An sửng sốt “Hả? Cái gì là thật sự?”
Cố Quyết: “Ngôi nhà bên khu biệt thự Lâm Giang, vườn hoa đã được xây dựng xong rồi, cho nên…… em định khi nào cùng anh chuyển nhà sang đó?”
“……”
Bên này Nguyễn An An còn chưa trả lời, mà Cố Quyết sợ cô tìm lý do thoái thác, anh trực tiếp tăng lớn âm lượng, gọi một tiếng “Bổn Bổn”.
—— Cố Quyết quen dùng kỹ xảo, lợi dụng con trai.
Bổn Bổn chậm rãi rời khỏi ổ mèo, dịch tới mép giường, mở to mắt nhìn hai người.
Cố Quyết lại vỗ vỗ đuôi giường “Đi lên.”
Tuy rằng tên Bổn Bổn không được lanh lợi cho lắm, chân cũng từng bị thương, có chút di chứng khi đi đường, nhưng chân đã sớm bình phục, một động tác đơn giản như vậy nó vẫn có thể làm được. Trước kia lúc Cố Quyết sống cùng nó, buổi sáng mỗi ngày hành động nhảy lên giường dẫm lên người ba quả thực không quá thông thuận.
Bổn Bổn nhẹ nhàng nhảy lên giường.
“Kỳ thật con trai em đã vô cùng đói khát rồi, không tin em xem ——”
Cố Quyết nói xong câu đó với Nguyễn An An, anh lại quay đầu nói với con trai: “Bổn Bổn, chúng ta muốn dọn đến căn phòng lớn.”
Bổn Bổn kích động: “Meo!”
“Căn phòng rất lớn rất lớn” Cố Quyết tiếp tục dụ hoặc “Còn có thang trượt……”
Hai mắt Bổn Bổn sáng lấp lánh: “Meo $v$!!!”
Tiếng meo này nâng cao mấy độ, thanh âm thể hiện sự kích động.
Cố Quyết quay đầu nhìn về phía Nguyễn An An, buông tay: “Em cũng thấy rồi đấy, cho nên khi nào chúng ta chuyển nhà?”
Nguyễn An An: “…………”
Thật ra Nguyễn An An không nghĩ tới Bổn Bổn lại yêu thích sự xa hoa lãng phí như vậy…… Nhưng anh lấy Bổn Bổn làm lý do, vậy cô cũng không có lập trường gì để cự tuyệt.
Rốt cuộc Cố Quyết cũng biết Nguyễn An An là người luôn sủng con trai vô giới hạn nên anh mới có thể gọi Bổn Bổn tới đây.
“Chuyển nhà sao…… Trước tiên đợi qua tiệc tối ngày mai, hoàn thành nốt mấy ngày bận rộn.” Nguyễn An An tính thời gian “Bởi vì đêm mai em mới chính thức nhận chức, cho nên mấy ngày kế tiếp chắc hẳn sẽ có rất nhiều chuyện phải làm……”
Ví dụ như trả lời phỏng vấn tạp chí cũng mất vài buổi.
“Nhưng em cảm thấy…… trong vòng một tuần là sẽ ổn.”
Cố Quyết nói được.
“Đúng rồi, đêm mai anh cũng đến đi.” Nguyễn An An nhắc nhở nói.
Với tư cách là đối tượng hợp tác, vốn dĩ Cố Quyết cũng nên tham dự, nhưng cô đặc biệt nói lời này đương nhiên không chỉ đơn giản là nhắc nhở.
“Đêm nay em không biết anh sẽ làm gì, nhưng cho dù đêm nay anh không nói thì em cũng tính toán thẳng thắn với anh, đêm mai sẽ đưa anh đi gặp ông ngoại em……” Nguyễn An An thở dài “Như vậy cũng tốt, ít nhất một cửa kia của ông ngoại có thể vượt qua.”
Cô chọn khoảng thời gian này cũng vì sợ Lâm Tùng Bách làm ra chuyện xấu, ví dụ như trở mặt gì đó, ít nhất tại loại trường hợp này ông sẽ khắc chế chính mình…… Lỡ cô tùy tiện tìm một ngày bình thường đưa Cố Quyết về nhà, Lâm Tùng Bách trực tiếp nổi bão đuổi người đi thì phải làm sao bây giờ.
Hiện tại thật ra có thể loại bỏ hoàn toàn cái băn khoăn này…… Rốt cuộc đây chính là đối tượng lúc trước ông hao hết tâm tư muốn cô gặp mặt.
“Ừ.” Cố Quyết đáp ứng “Ba mẹ anh vẫn luôn sống ở nước ngoài, năm nay sẽ dọn về nước, ngày mai bọn họ không thể tham dự được, sau này sẽ đưa em đi gặp bọn họ.”
“Em hỏi lại lần cuối cùng.” Nguyễn An An nghiêm mặt nói “Anh nói thật cho em, anh còn giấu em chuyện gì hay không?”
“Không có” Cố Quyết thành khẩn, ánh mắt chân thành tha thiết “Thật sự không có, chuyện trò chơi cũng không phải anh cố ý giấu giếm, Đông Sát Tây Cố nạp một lúc mười mấy vạn, sao anh có thể trực tiếp nói với em? Chỉ cần một lần nói dối sau này sẽ phải bắt đầu với vô số lời nói dối……”
Nguyễn An An ngẫm lại cũng thấy đúng, cô miễn cưỡng tiếp nhận cách nói này.
Công cụ Bổn Bổn sau khi bị lợi dụng xong liền bị đuổi xuống giường không một chút lưu tình.
Hiện tại thời gian không quá muộn, nhưng bởi vì còn việc khác phải hoàn thành, cho nên Cố Quyết tắt đèn từ sớm.
Sau khi nằm xuống, không gian chìm ngập trong bóng tối, Nguyễn An An cảm thấy trên người trầm xuống, cánh tay căng thẳng, bị người nào dùng hai tay khóa chặt người lại.
Cô hơi nhẩm tính một chút.
Ừm…… dựa theo tần suất thì cũng nên đến lượt hôm nay.
Đôi mắt thích ứng với bóng đêm, cô nhìn trên mặt Cố Quyết mang theo ý cười mơ hồ, lời nói trước sau như một vô cùng thiếu đòn: “Bảo bối, có lý do gì để cự tuyệt không? Em nói ra đi, anh nghe xem có chấp nhận được hay không.”
“……”
Nghe đi, đây là lời con người có thể nói sao?
Không.
Nguyễn An An bị anh ôm chặt, trên mặt nóng lên.
Dù sao với đề tài này cô có trả lời hay không thì kết quả cũng giống nhau, cuối cùng cô cũng không cự tuyệt: “…… Em chỉ có một yêu cầu, hôm nay anh nhanh chút, giữa trưa ngày mai em còn phải đi trang điểm, muốn rời giường sớm một chút.”
“Giữa trưa?” Cố Quyết cười “Khẳng định sẽ kịp.”
“…… Buổi sáng còn phải tới công ty chuẩn bị bản thảo!”
“Tuyên bố nhận chức sao?” Cố Quyết cười nói “Lúc trước anh ở nước ngoài cũng từng làm rồi, cái kia rất đơn giản, nói mấy câu mà thôi, không cần chuẩn bị nhiều……”
“Em còn muốn……”
“Đừng có muốn nữa, bảo bối, anh sẽ mau chóng, nhưng em biết đấy có một số vấn đề nằm ngoài tầm kiểm soát của anh……” Cố Quyết dừng một chút, ghé sát vào bên tai cô “Ví dụ như kéo dài.”
“…………”
Nguyễn An An hoàn toàn không còn lời nào để nói, mà sau khi Cố Quyết nói xong lời đó, môi anh cũng thuận thế dán lên vành tai cô, gợi lên từng đợt khô nóng.
Cô cắn môi, duy trì chút lý trí cuối cùng, nhẹ giọng cảnh cáo anh: “Anh…… Hôm nay anh không thể để lại dấu hôn, không được giở trò, bằng không về sau……”
“Đã biết đã biết.”
“Ưm……”
Ánh trăng leo lên ngọn cây, ánh sáng bạc trắng theo cửa sổ rải lên mép giường, lên xuống như hồ nước lăn tăn gợn sóng.
Đêm còn rất dài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...