Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn

Cố Quyết nhìn lại một lần nữa.
Bức ảnh này hoàn toàn không có dấu vết PTS.
Người phụ nữ trong ảnh cũng không giống như phẫu thuật thẩm mỹ mới có gương mặt này.
Hai giả thiết đều không được thành lập, như vậy chỉ còn dư lại một khả năng......
Gương mặt của Nguyễn An An rất đẹp, đó là sự khác biệt giữa động và tĩnh khi đặt cô trong ảnh. Trong ảnh cô vẫn như thường lệ, gần như không trang điểm, ánh mắt trong trẻo, gương mặt thanh khiết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cho nên......
Thực tế là......
Mặc dù một sự thật vớ vẩn được bày ra trước mặt, nhưng khi nhìn thấy vợ trong ảnh, đại não anh còn chưa kịp phản ứng thì tay đã theo bản năng ấn lưu.
Cố Quyết: “............”
Cố Quyết lại gõ chữ.
Rõ ràng đã xác nhận, nhưng anh vẫn chưa từ bỏ ý định muốn hỏi lại một lần: 【 Đây là ai? Tên gì? 】
Cố Minh không trả lời mà gửi tới một tin nhắn thoại.
—— “Đây là cô gái Lâm lão muốn giới thiệu cho em, tên là gì thì anh không biết, nghe nói là cháu gái ngoại của ông ấy? Haiz…… Có phải anh xuất ngoại nhiều năm đã quên mất chuyện gì hay không? Ông Lâm lấy đâu ra cháu gái? Hay là ông ấy nói sai rồi? Nhưng mà ai thèm quản cô ấy là cháu ai, thế nào thế nào? Có phải gu của em hay không?”
“......”
Ngón tay Cố Quyết dừng một chút.
Mẹ nó đây không chỉ là gu của em mà còn là cô gái em coi trọng từ bảy năm trước, nhớ thương lâu như vậy cuối cùng thật vất vả mới lừa được về nhà.
Cố Quyết thật sự không biết nên trả lời như thế nào, cho nên anh dứt khoát không trả lời.
Anh mở khung chat giữa anh và cô ra.
Cố Quyết không ôm hy vọng gì nhắn tin WeChat cho Nguyễn An An.
GJ: 【 Em...... Có chị em sinh đôi hay không? 】
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không quá nửa phút, Nguyễn An An nhanh chóng trả lời: 【 Không có, làm sao vậy? 】
GJ: 【 Không có gì, chỉ là anh gặp một người trên đường thấy diện mạo người nọ đặc biệt giống em......】
Sau khi Cố Quyết gửi tin nhắn, anh nhắm mắt, đại não giăng đầy sương mù.
Rồi anh lại nhìn bức ảnh kia một lần nữa.
Cháu ngoại chủ tịch Lâm?
Cố Quyết hoàn toàn không có chút hứng thú gì với hào môn thế gia, anh chưa bao giờ chủ động hỏi nên gần như không hề nắm rõ.
Thời điểm Cố Quyết còn chưa có ký ức, từng bị ba mẹ đưa ra ngoài tham gia các loại tiệc tối. Nhưng từ sau khi anh lớn lên một chút, có thể chạy có thể nhảy có thể biểu đạt ý tưởng của mình một cách rõ ràng, anh đã vô cùng kháng cự những hoạt động như vậy.
Lúc bốn năm tuổi anh còn tương đối đắn đo, tới khi bảy tám đã hoàn toàn không nghe theo lời ba mẹ. Cố Khải Trung nói: “A Quyết, đi một chuyến đến tiệc rượu cùng ba mẹ, ở đó có rất nhiều món ăn ngon.”
Cố Quyết nhỏ tuổi từ chối vô cùng tự nhiên: “Không được, con còn phải đi đánh nhau giúp anh em.”
Cố Khải Trung tức giận tới mức giậm chân.
Cũng may thay trong nhà còn có một Cố Minh biết nghe lời, đại diện cho con trai nhà họ Cố đi gặp người bên ngoài. Chính vì lý do đó, ngoài những đóng góp to lớn của anh dành cho Cố thị thì anh gần như là người ngoài vòng. Đặt ở bối cảnh cổ đại nói, những người cùng cấp với anh biết chưởng môn nhân của các đại bang phái là ai, lại không biết vợ và con của chưởng môn nhân là ai.
Anh biết chủ tịch Lâm, nhưng lại không biết con gái Lâm lão là ai, cháu gái ngoại lại càng không......
Hơn nữa Nguyễn An An họ Nguyễn, mẹ cô là con gái của Lâm lão nên hẳn là mang họ Lâm, cho nên họ Nguyễn này đến từ ba cô......?
Đối với những thứ đó Cố Quyết thật sự dốt đặc cán mai.
Đương nhiên, tất cả đều có thể chậm rãi điều tra. Điều đầu tiên mà anh có thể xác nhận chính là nguồn ảnh của Cố Minh xuất phát từ Cố Khải Trung, mà lời nói của Cố Khải Trung hoàn toàn không phải là giả.
Trách không được trong cuộc thi đánh cờ ly thao tác của cô lại lưu loát như vậy.
Trách không được khả năng quản lý của cô lại lợi hại như vậy.
Lúc đầu Cố Quyết còn cảm thấy vợ mình có thiên phú dị bẩm, anh thổi phồng trong nhóm chat hồi lâu, nói cô là nữ sinh viên đại học bình thường nhưng tầm mắt tầm nhìn chiến lược so với mấy công tử tiếp xúc với thương trường tử nhỏ như bọn họ thì mạnh hơn nhiều.
......
Đau đầu.

Cố Quyết ngồi ở mép giường, Bổn Bổn ghé vào bên chân anh, cái đuôi thỉnh thoảng lại rung lên một chút.
Cố Quyết nhìn nửa ngày, lên tiếng gọi nó: “Bổn Bổn.”
Bổn Bổn ngẩng đầu.
“Mẹ con có rất nhiều tiền, con biết không?” Cố Quyết nói “Có thể là kiểu có tiền giống như ba......”
Bổn Bổn không hiểu, nó nghiêng đầu: “Meo?”
“Chính là căn phòng lớn” Cố Quyết giải thích “Mẹ con cũng có căn phòng lớn, căn phòng lớn giống như ba.”
Bổn Bổn ngồi dậy, ánh mắt sáng lên: “Meo meo w!!”
Cố Quyết cười nhạo, sờ sờ đầu nó: “Con chỉ biết căn phòng lớn......”
Trong đầu Cố Quyết đột nhiên hiện lên rất nhiều chi tiết đã từng bị xem nhẹ.
Chẳng hạn như năm đó, khởi đầu của sự hiểu lầm.
Nguyễn An An từng nói đi nói lại, cô chán ghét ba mình, tương lai cô không muốn dính dáng với người như vậy, không đời nào cô gả cho người có tiền …… Tuy rằng có chút ý tứ giận chó đánh mèo, nhưng anh cảm thấy nhất định là gia đình đã mang lại cho cô thứ gì đó đặc biệt không tốt, bằng không sẽ không khiến cô mâu thuẫn như vậy.
Hơn nữa cô cũng từng nói qua, tương lai phải tự lập, không tiêu một phân tiền nào của người đàn ông cặn bã.
Theo suy nghĩ của Cố Quyết thì...... có lẽ cô được sinh ra trong một gia đình tan vỡ, mà ba cô được xem là kẻ có tiền trong số những người bình thường, nhưng mối quan hệ lại sớm ba chiều bốn, tình cảm không ổn định. Cuối cùng mẹ Nguyễn An An lại trở thành người bị hại, trong lòng cô gái nhỏ bởi vì vậy mà bị bóng ma bao trùm.
Sau khi lên đại học, cô chắc chắn muốn độc lập về mặt kinh tế, không cần xin ai một phân tiền, hẳn là không quá dư dả.
Ai có thể nghĩ đến......
Không dùng tiền của ba......
Nhưng ông ngoại cô lại là Lâm Tùng Bách???
Cô nói trong tương lai mình sẽ không gả cho kẻ có tiền.
Cố Quyết cũng không nghĩ tới, chính bản nhân cô lại là nhân tài kiệt xuất trong số những kẻ có tiền.
Một mảnh hỗn độn, Cố Quyết điều động ký ức, bỗng dưng nhớ tới mùa đông năm trước, sau khi kết thúc cuộc thi Đánh cờ ly, nhóm mấy người bọn họ đi ra ngoài chúc mừng. Nguyễn An An uống say, cô bám vào bên tai anh nói một câu “Em là nữ tổng tài nắm trong tay hàng chục tỷ”.
Hơn nữa còn nói đi nói lại mấy lần.
Lúc đó cô cực kỳ cường điệu lời cô nói là sự thật, nhưng anh không tin.
“............”
Cố Quyết giơ tay, che kín đôi mắt.
Người trong thiên hạ chân thành không lừa dối ta, sau khi uống say thì nói thật, lời nào cũng là sự thật.
Lần này Nguyễn An An đi công tác, không phải bận rộn vì chuyện “Phồn Lâm”.
Với tư cách là tổng tài kế nhiệm, mặc dù trọng điểm gần như đặt vào dự án cốt lõi, mà khi đó đương nhiên sẽ có rất nhiều dự án muốn hợp tác, phương án muốn xem, các hạng mục phải thực hiện. Để làm chu đáo mọi mặt thì trong đầu phải đồng thời trang bị rất nhiều thứ, mà tiêu chuẩn của Lâm Tùng Bách cũng không phải chỉ đơn giản làm tốt dự án “Phồn Lâm”.
Lần này kết thúc chuyến công tác, thời điểm trở lại Thanh Thành đã là trung tuần tháng mười.
Hơn nữa sau khi xuống máy bay, cô cũng không thể về nhà, đi theo xe công ty thẳng đến tòa nhà Lâm thị, đi thang máy chuyên dụng lên tầng cao nhất.
“Bên phía Cố thị vẫn chưa trả lời sao?” Nguyễn An An đẩy cửa văn phòng, hỏi người phụ nữ mặc trang phục chuyên nghiệp đứng bên cạnh.
Đây là thư ký của Lâm Tùng Bách, hiện tại trở thành trợ thủ của cô. Đương nhiên, đó cũng là đôi mắt Lâm Tùng Bách sắp xếp bên người cô.
Rõ ràng không phải là người phụ nữ cẩu thả, nhưng lấy tên tiếng anh lại là Candy, kẹo ngọt. Sau khi làm quen, Nguyễn An An từng hỏi lý do, Candy nói đó là tên con trai đặt cho mình, bởi vì con trai nói rằng cô ấy ngọt ngào như kẹo.
“Đúng vậy.” Candy kẹo ngọt nói xong, đẩy gọng kính đen lên một chút “Chúng ta tiếp tục chờ, hay là......”
“Lấy phương thức liên hệ với người phụ trách của đối phương cho tôi đi” Nguyễn An An thở dài “Tôi thử xem, nếu vẫn không được......”
Lời nói trong miệng Nguyễn An An hơi dừng lại.
Cô nghĩ rồi lại nghĩ, trước sau cũng không rõ đối phương vì sao không đồng ý.
“Phồn Lâm” đã phô bày hết những lợi ích của nó ra ngoài, theo lý mà nói, cho dù là doanh nghiệp Cố thị cũng không tới mức khó hợp tác như thế.
Sự kết hợp giữa công nghệ VR và trò chơi trực tuyến là phương án đầu tiên được Nguyễn An An đề xuất. Trải qua nhiều cuộc khảo sát trên thị trường, kết quả cho thấy, trong lĩnh vực giải trí, công chúng đặt nhiều kỳ vọng cho câu hỏi “công nghệ VR sẽ được kết hợp với loại hình giải trí nào”. Bên cạnh đó mong đợi của người được khảo sát dành cho trò chơi trực tuyến là rất cao.
Người trẻ tuổi ham chơi, người trẻ tuổi có sức tưởng tượng phong phú, ai mà chưa từng có ảo mộng thực tế đâu?
Tuy rằng hiện tại không hiện thực được giấc mơ thực tế ảo, nhưng có thể tiến thêm một bước cũng là đột phá cực đại đối với tình trạng hiện nay.
Về vấn đề lựa chọn trò chơi trực tuyến, trò chơi quốc dân như《 Lục giới 》 quả thực không có đối thủ ở trong ngành.

Nếu muốn chiếm lợi ích nhiều hơn nữa thì cũng nên nhả ra một chút, không có đạo lý giữ nguyên thái độ này......
Nguyễn An An cảm thấy hơi buồn bực.
Bản thân cô chính là fan trung thành của 《 Lục giới 》, cô cũng biết nếu kỹ thuật của “Phồn Lâm” được kết hợp với《 Lục giới 》, hiệu quả sẽ có bao nhiêu xuất sắc.
Nếu có thể làm tốt thì trò chơi sẽ có cơ hội phát triển theo lối khác với cơ sở ban đầu. Hiệu ứng hình ảnh đánh sâu vào thị giác, có trải nghiệm mới và độc lập, đứng dưới góc độ của người chơi mà suy nghĩ, quả thực không gì tuyệt vời hơn.
Vậy tại sao bọn họ lại không đồng ý?
Cô hít sâu một hơi, bình phục một chút cảm xúc, bổ sung tiếp những lời vừa rồi chưa nói xong.
“...... Nếu vẫn không được, vậy đó cũng không phải do chúng ta không tốt, chỉ có thể thuyết minh rằng tầm mắt của đối phương quá cao ——”
Nguyễn An An “Hừ” một tiếng, giọng nói hơi giương cao “Hiện tại cự tuyệt, tương lai chờ hối hận đi!”
Candy đứng ở bên cạnh mỉm cười.
Từ sau khi tốt nghiệp Candy đã tiến vào Lâm thị, làm việc dưới trướng của Lâm Tùng Bách gần mười năm. Ban đầu khi mới nhìn thấy Nguyễn An An cô quả thực rất kinh ngạc, bởi vì từ kết quả công tác ở nước ngoài của Nguyễn An An được Lâm Tùng Bách truyền cho cô mà nói, vô cùng không phù hợp với diện mạo bên ngoài của Nguyễn An An. Nhìn như vậy, càng giống như một cô gái nhỏ mới vào đại học.
Nhưng đây là cháu gái của chủ tịch Lâm, Candy chưa bao giờ dám xem nhẹ. Chẳng qua, vốn dĩ cô chỉ nghĩ cố gắng hết sức để cô gái nhỏ nhanh chóng hiểu được sức nặng của trách nhiệm mình phải gánh vác trên vai. Lại không nghĩ tới dưới hầu hết các tình huống không cần bất cứ ai trợ giúp cô gái nhỏ này lại có thể thường xuyên thảo luận với nhóm nghiên cứu phát triển về cách cải thiện sản phẩm của “Phồn Lâm”, thể hiện được lối tư duy và khả năng làm việc không phải người bình thường nào cũng có.
Thẳng đến khi nghe Lâm lão nói, vốn dĩ chuyên ngành mà Nguyễn An An muốn theo đuổi là máy tình, lúc này Candy mới bừng tỉnh đại ngộ.
Trên người Nguyễn An An có một loại khí chất vô cùng đặc biệt, càng ở chung cô càng thích tính cách của cô gái này. Có khi thì trẻ con đáng yêu, nhưng đối với những chuyện lớn lại cực kỳ quả quyết, đối nhân xử thế có ba bảy loại, đến nay vẫn còn rất nhiều nhân viên trong công ty cho rằng cô ấy chỉ là một thực tập sinh nho nhỏ.
“Tôi sẽ liên hệ với người phụ trách của đối phương......” Candy vừa nói xong, lấy điện thoại di động ra, mở khóa, thanh âm hơi dừng lại “Chờ một lát.”
Nguyễn An An ngẩng đầu: “Hả? Làm sao vậy?”
Candy cau mày, đọc kĩ email vừa được gửi tới một lần nữa, nói: “Đối phương gửi phương thức liên hệ tới, nói…… muốn nói chuyện trực tiếp với ngài.”
Hả?
Nguyễn An An nhướng mày: “Chỉ mặt đặt danh muốn nói chuyện với tôi? Là giám đốc truyền thông? Hay là trợ lý của Cố tổng?”
Câu tiếp theo cô quả thực rất muốn buột miệng thốt ra là Lương Tĩnh Như cho anh ta dũng khí này sao! (bài hát Dũng Khí – Lương Tĩnh Như)
Khinh thường kỹ thuật tuyệt mỹ của chúng ta còn kéo dài thời gian như vậy cũng thôi đi! Hiện tại một trợ lý nho nhỏ lại đòi đàm phán ngang hàng với cô sao!!!
“Không phải......” Câu nói tiếp theo của Candy lập tức dập tắt ngọn lửa trong cô “Là Cố tổng muốn nói chuyện với ngài.”
“............”
Nội tâm đang quay cuồng của Nguyễn An An bình tĩnh trở lại.
À, Cố tổng…… là vị Cố nhị thiếu, người đã phát minh ra 《 Lục giới 》đấy sao, một  kẻ thần bí ngay cả tên cũng không có.
“Cô……” Nguyễn An An nhíu mày, cô đoán không ra bọn họ muốn chính thức cự tuyệt hay là đồng ý hợp tác “Địa chỉ email không sai chứ?”
“Không sai, là email chúng ta vẫn luôn liên hệ .”
“Tốt” cô giơ tay vuốt tóc “Là email hay cái gì cũng được? Gửi phương thức liên hệ cho tôi đi.”
“WeChat, tôi đã gửi ảnh chụp màn hình qua WeChat công việc của ngài rồi.”
“Được.”
WeChat công việc của Nguyễn An An khác với WeChat cá nhân. WeChat công việc  không một chút cẩu thả, gói biểu cảm gì đó đều không có, ảnh đại diện và vòng bạn bè cũng vô cùng sạch sẽ.
Mà bên kia cũng giống cô, vừa nhìn liền biết được tạo ra dành riêng cho công việc.
Hơn nữa sau khi thêm WeChat, hai người chào hỏi đơn giản, anh một câu Nguyễn tổng tôi một câu Cố tổng, cô muốn tiến thẳng vào chủ đề, hiển nhiên đối phương cũng suy nghĩ giống cô.
Nguyễn An An trong WeChat này và WeChat cá nhân như hai người khác nhau, dùng từ ngắn gọn, một câu vô nghĩa cũng không nói nhiều. Mượn lời nói của Candy nhận xét chính là, phong cách rất tổng tài.
Chuyện này tuy rằng đã kéo dài một đoạn thời gian, nhưng khi hai bên đã quyết định, kỳ thật chỉ cần dăm ba câu là có thể kết thúc vấn đề.
Còn lại chi tiết hợp tác cụ thể được giao từ các cấp ban ngành của hai bên cùng nhau phối hợp.
Đối phương lại gửi một tin nhắn mới.
【Phương án của quý công ty không có vấn đề gì, hiện tại trời đã khuya, Nguyễn tổng tan tầm sớm một chút đi. 】
Nguyễn An An sửng sốt.

Thế nhưng còn…… Rất tri kỷ.
Kỳ thật trước ngày hôm nay, trải qua sự hun đúc của những người bên cạnh, trong cảm nhận của cô vị Cố nhị thiếu này đã được dán vài nhãn mác.
1. Đối tượng Nguyễn Lâm yêu thầm và muốn kết hôn, trừ điểm.
2. Rõ ràng ngay cả một tấm ảnh chụp cũng không có nhưng lại bị đồn thổi thành giấc mộng của hầu hết các cô gái ở Thanh Thành, trừ điểm.
3. Được Lâm Tùng Bách xem trọng, có không ít tin đồn lợi hại, tương lai rất có thể sẽ bị lôi ra để so sánh với chồng mình, trừ điểm.
4. Người sáng lập ra Lục giới, cái này…… thật ra cô vô cùng công minh mà cộng thêm điểm cho anh ta.
Tuy rằng ở mục cuối cùng kéo trở về không ít điểm, nhưng bên trên cũng bị giảm khá nhiều, nói tóm lại có 10 phần thì anh ta chiếm 5 phần, không thích cũng không ghét.
Hơn nữa lúc trước bởi vì 3 mục trên đã định sẵn trong suy nghĩ của cô, Nguyễn An An vẫn luôn mang theo một loại cảm giác phòng bị và địch ý đối với người này.
Lúc này nói chuyện vài câu, cô lại phát hiện người này làm đối tượng hợp tác thật đúng là không tồi, cho dù lúc trước vẫn luôn không có hồi đáp chính xác,  nhưng hiện tại lãng tử quay đầu cũng chứng minh ánh mắt của anh ta rất tốt.
Nguyễn An An tự nhiên cũng buông xuống vẻ đề phòng.
Nguyễn An An gõ chữ trả lời: 【 Được, Cố tổng, ngài cũng nghỉ ngơi sớm một chút. 】
Rồi sau đó đóng WeChat, mang theo đồ đạc rời khỏi công ty.
Sự tình bị treo trong nhiều tháng cuối cùng cũng nghênh đón kết quả tốt nhất, viên đá trong lòng rốt cuộc cũng hạ cánh án toàn, một đường về nhà Nguyễn An An đều ngâm nga hát.
Thời điểm cô về đến tiểu khu là 7 giờ rưỡi, nghĩ tới bình thường Cố Quyết phải 8 giờ mới trở về, Nguyễn An An liền rẽ vào một nhà hàng gần đó mua chút đồ ăn.
Từ thứ hai đến thứ sáu anh đều trở về muộn như vậy, mà đến bây giờ Nguyễn An An vẫn chưa học được cách nấu ăn, cho nên nếu chờ anh trở về nấu cơm thì hai người đều bị đói bụng, thông thường vẫn luôn xuống dưới tiểu khu mua đồ ăn sẵn.
Nguyễn An An gọi cơm xong liền ra cửa chờ, hiện tại vừa vặn là giờ cơm buổi tối, cô cũng không thể ở bên trong chiếm chỗ ngồi trong tiệm.
Cô đứng ở cửa cúi đầu xem di động, không chú ý tới phía sau có người.
Cố Quyết vừa mới đậu chiếc xe thể thao trong bãi bãi đỗ ngầm ở đối diện, thời điểm đi ngang qua nơi này, liếc mắt một cái liền thấy Nguyễn An An đứng ở cửa quán ăn.
Cô mặc chiếc áo khoác màu vàng nhạt, tóc dài buông xõa phía sau lưng, bên người là một chiếc túi nhỏ, vẫn là chiếc lúc trước dọn tới nhà anh, loại giảm giá trong trung tâm thương mại.
Cố Quyết có chút muốn cười.
Ngẫm lại những chi tiết nhỏ trong quá trình ở chung của hai người, anh đúng là không hề phát hiện.
Khó có thể tưởng tượng, cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, sinh hoạt cần kiệm, cười rộ lên vô cùng mềm mại đáng yêu, ở trước mặt anh luôn tỏ vẻ tinh quái…… Nhưng vừa rồi khi nói chuyện công việc cùng anh trên WeChat, ngữ khí có thể bình tĩnh lại chuyên nghiệp đến vậy.
Hai người giống như đang xếp hàng ngoài cửa, ông chủ xách đồ ăn ra ngoài lập tức nhìn thấy người phía sau lưng Nguyễn An An, ông lập tức nhiệt tình chào hỏi “Ấy, tiểu Cố cũng tới rồi?”
“……” Tiểu Cố? Còn có tiểu Cố nào sao?
Nguyễn An An sửng sốt một giây, rồi sau đó quay đầu lại.
Người hơn một tuần không gặp đang đứng cách cô một mét, cao gầy đĩnh bạt.
Ngoại trừ mùa hè, Cố Quyết hầu như không mặc quần áo màu sắc, đen trắng luân phiên. Mà quần áo đơn giản càng khiến khuôn mặt anh tuấn cực kỳ, đèn đường hắt lên mặt anh, sống mũi cao thẳng là đường ranh giới phân cách nửa sáng nửa tối.
Vừa rồi Nguyễn An An hoàn toàn không nhận ra được phía sau có người, bỗng dưng đối diện, đầu óc cô choáng váng.
Cố Quyết giang rộng hai tay.
Sau khi phản ứng lại, Nguyễn An An lập tức xoay người tiến vào ngực anh: “Anh tới từ khi nào! Sao không gọi em!”
Thực ngạc nhiên, cũng thực vui vẻ.
Cố Quyết cười một cái, không trả lời.
Anh dùng một tay ôm cô, một tay khác nhận đồ ăn ông chủ đưa qua, lại gật đầu từ biệt cùng ông chủ.
Cố Quyết nói hôm nay mình hoàn thành nhiệm vụ xong sớm cho nên mới trở về sớm như vậy. Dọc theo đường đi trở về tiểu khu, bao gồm cả thời gian ăn cơm, Nguyễn An An vẫn luôn rơi vào loại trạng thái phấn khích , khi nói chuyện ngữ khí đều lộ ra sự hưng phấn.
Thời điểm Cố Quyết hỏi cô, cô rất tự nhiên mà trả lời: “Bởi vì về nhà …… Nhìn thấy anh liền vui vẻ nha.”
“Ừm” Nguyễn An An lại nhớ tới “Còn có, bởi vì cho tới nay công việc vẫn không có tiến triển, đột nhiên hôm nay lại có đột phá lớn, cho nên mọi người ở công ty ai cũng vui vẻ.”
“……”
Điều thứ nhất là vì anh.
Điều thứ hai cũng là vì anh.
Được rồi.
Cố Quyết vừa lòng.
Kỳ thật từ ngày hôm qua trở về nhà, đến bây giờ anh vẫn chưa thể chải vuốt rõ ràng suy nghĩ của mình.
Chủ yếu chính là, anh không nghĩ ra nguyên nhân Nguyễn An An làm như vậy.
Cho tới bây giờ, Cố Quyết có thể phân tích ra lý do hợp lý nhất chính là…… cô cho rằng anh là một sinh viên nghèo khổ, cho nên tới nay vẫn luôn phối hợp với anh, mọi việc đều như thế.
Nhưng mặc kệ có phân tích như thế nào thì một điều vẫn không bao giờ thay đổi.
Cô thích anh là sự thật.
Như vậy là đủ rồi.
Quản cô là tiểu công chúa hay cô bé lọ lem, là tiểu công chúa anh sẽ khiến kết cục của cô giống như trong câu chuyện cổ tích—— “Từ đó, công chúa và hoàng tử hạnh phúc bên nhau, happily ever after.”

Nếu là cô bé lọ lem, vậy anh sẽ cứu cô khỏi đó, biến cô thành công chúa, sau đó để cô sống cuộc đời cổ tích.
Chỉ đơn giản như vậy.
……
Hai người ăn xong cơm chiều, nằm ườn trên sô pha, hôm nay cô mở trò chơi sớm hơn bình thường một chút.
Từ hôm tết, Nguyễn An An nói cho Nguyễn Nghiên biết bạn trai cô rất lợi hại, mà Nguyễn Nghiên không phục tìm anh pk, kết quả thảm bại.
Mỗi lần Nguyễn Nghiên tóm được Cố Quyết online đều bắt anh pk với cậu ta một phen.
Hai người cùng online, Cố Quyết nhìn nút mời pk trước mặt, bất đắc dĩ nói: “Em họ em lại tới mời anh pk……”
Cố Quyết nhìn ID 【 Nghiên 】 kia.
Ngày hôm qua anh cũng nghĩ đến người em họ này của Nguyễn An An, hơn nữa còn bắt đầu nhớ lại xem nhà nào ở Thanh Thành có con trai tên là X Nghiên, nhưng bởi vì tin tức quá ít mà không thu hoạch được gì.
“Ừm, vậy anh ngược cậu ta trước đi, ngược xong chúng ta lại đánh” Nguyễn An An nói “Địa điểm ở đâu, em đi xem một chút.”
Cố Quyết báo tọa độ, ấn nút chấp nhận pk.
《 Lục giới 》 không phải trò chơi nếu bạn không nạp tiền là không thể chơi. Không nạp tiền, còn có thể luyện thao tác, giống như hiện tại trên bảng xếp hạng đại thần còn có hai người chơi hạng nhẹ, chỉ đơn thuần dựa vào vận khí tốt kết hợp thần khí, cũng dựa vào thao tác nghịch thiên để sửa mệnh.
Mục đích của Nguyễn Nghiên là một kích mất mạng, tuy nhiên cậu ta bị mất một lớp da nhưng lại không thể thắng nổi một bảo mẫu.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến cậu ta thua nhiều lần khi pk với anh.
Thời điểm luyện cái này Cố Quyết mới phát hiện ra chỗ tốt của việc dùng sữa bạo lực .
Bởi vì phải bay liên tục, nếu thao tác tại chỗ như anh thì cuộc đối đầu gần như bất khả chiến bại, chẳng qua khả năng thời gian pk so với các chức nghiệp khác sẽ dài hơn một chút, rốt cuộc so với các chức nghiệp chuyên giết người khác thì sữa bạo lực chẳng khác nào “Ma chết”.
Nguyễn An An ở một bên xem chiến, đang xem cô đột nhiên mở miệng: “Ai, thầy giáo Cố, em nói với anh chuyện này.”
Pk với cấp bậc như vậy đối với Cố Quyết mà nói, hoàn toàn có thể cũng lúc nghe cô vợ nhỏ nói chuyện.
“Chuyện gì?”
“Hôm nay em vừa mới biết, em có một người bạn học cùng cấp ba……” Nguyễn An An dừng một chút “Chắc anh không quen biết, bởi vì người bạn đó tương đối không có tiếng tăm, một nam sinh không có gì nổi bật.”
“Vừa rồi em nghe mấy người bạn nói, cậu ta kết hôn.” Nguyễn An An tiếp tục nói “Gia cảnh nhà cậu ta tương đối bình thường…… Xem như là khá giả đi, bạn gái của cậu ta cũng thế, hai người không xe không nhà, nghĩ rằng tuổi trẻ mà, phấn đấu là được, vì thế cùng nhau đi lãnh chứng.”
“……”
Hướng đi này có chút quen thuộc.
Nguyễn An An úp úp mở mở: “Kết quả……”
Cố Quyết rất nể tình: “Ừ, kết quả?”
Nguyễn An An: “Kết quả, cuối cùng sau khi hai người kia kết hôn rồi, bạn gái cậu ta mới thẳng thắn, kỳ thật cô ấy chính là thiên kim tiểu thư, trong nhà vô cùng có tiền!”
“……”
Miêu tả giống hình giống dạng.
Nguyễn An An chớp mắt to ghé vào bên người anh, Cố Quyết nghiêng mặt đi, nhìn cô diễn kịch, ngón tay không cẩn thận ấn sai, nháy mắt đi tong một ống máu: “…………”
Cô nói điều này ra nhất định đế khảo nghiệm kỹ thuật diễn của anh.
Anh còn chưa kịp đánh giá gì, bên kia Nguyễn An An đã ra vẻ bình tĩnh, bắt đầu một vòng kể chuyện mới.
“Kỳ thật em nói chuyện này là bởi vì những gì bạn học em đã trải qua quả thực quá thần kỳ, nó rất giống như trong tiểu thuyết!” Cô hỏi “Không biết anh đã xem chưa, tên là 《 Bạn gái tôi có rất nhiều tiền 》?”
“……”
Cố Quyết nghe thấy từ “tiền”, hiện tại anh vô cùng mẫn cảm đối với từ này, động tác trên tay tạm dừng một chút, thiếu chút nữa bị Nguyễn Nghiên ở đối diện phản sát.
“Chưa từng nghe” anh nói “Em nói xem.”
“Kỳ thật chuyện xưa này vô cùng đơn giản” Nguyễn An An ngữ điệu nhẹ nhàng “Chính là nam chính là một đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh trong một gia đình bình thường, từ nhỏ đến lớn anh đều rất ưu tú, từ trước đến nay luôn là người xuất sắc nhất trong đám bạn cùng lứa tuổi, cho dù gia cảnh bần hàn nhưng cũng không từ bỏ ý định đi học, ngược lại vẫn luôn đi làm thêm kiếm tiền học phí và sinh hoạt……”
“……”
Mẹ nó sao câu chuyện nào cũng giống như vậy……
Nguyễn An An lại nói: “Sau đó, thời điểm học đại học nam chính có quen một cô gái, hai người đối với đối phương đều nhất kiến chung tình, sau khi tìm hiểu sâu hơn bọn họ phát hiện ra bọn họ có những trải nghiệm giống nhau……”
“……” Cố Quyết duy trì ngữ điệu bình tĩnh “Ừ” một tiếng, tỏ vẻ chính mình đang nghe.
“Sau đó…… Hai người vẫn luôn ân ân ái ái yêu đương trong quá trình học đại học, mãi cho đến khi tốt nghiệp xong bọn họ kết hôn, bạn gái anh ta đột nhiên nói với anh ta, kỳ thật cô ấy chính là tiểu công chúa của một doanh nghiệp lớn, từ nhỏ đã được giáo dục không thể dễ dàng phô bày thân phận thật sự của mình cho người khác biết, vì tìm kiếm tình yêu đích thực, cho nên mới có điều giấu giếm ——” Nguyễn An An kéo dài âm cuối tăng trình độ khoa trương “Đây chính là ngọn nguồn tên của cuốn tiểu thuyết này.”
Cố Quyết: “…… Sau đó thì sao, sau khi nam chính biết sự thật, anh ta có phản ứng gì?”
Nguyễn An An: “Nam chính vui muốn điên luôn!!!”
Cố Quyết: “………………”
Cố Quyết trật một giây, thua trận pk.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui