Làm thế nào để cuộc sống trở nên khó khăn hơn

Cách một đường dây mạng ai cũng không thể làm gì ai, nếu mấy người này có thể trực tiếp gán cho “chủ thớt” cái mác cô gái nhỏ bằng cấp không cao chỉ chú trọng diện mạo, anh đáp lại như vậy, đương nhiên sẽ khiến bọn họ càng thêm tức giận.

Sự thật nhanh chóng được chứng thực.

Lầu 590: ????? Mẹ nó…… chủ thớt cô nói thật nói cho chúng tôi biết có phải hai người quen biết từ trước hay không? Ví dụ như hôn ước từ bé gì đó?…… Rốt cuộc là vì sao cô lại tin tưởng người đàn ông này như vậy?

Lầu 591: Cùng câu hỏi? Không thể tưởng tượng được……

Cố Quyết cười lạnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Có gì không thể tưởng tượng.

Lầu 592 [ chủ thớt ]: Không phải nha, trước kia chúng tôi thật sự không quen biết, chỉ là lên đại học anh ấy theo đuổi tôi sau đó chúng tôi kết hôn nha…… Mọi người không cần lo lắng cho tôi, anh ấy thật sự siêu cấp thích tôi QvQ

Lầu 593:……………… Chậc, thật ra cũng không phải lo lắng hay không, tôi thật sự chưa từng thấy ai kết hôn nhanh như vậy.

Lầu 594: Chủ thớt chính là người ưa diện mạo, hơn nữa sao có thể chắc chắn tất cả những lời cô ấy nói là sự thật? Bạn trai cô ấy có lẽ cũng không đẹp trai tới mức đó, đừng vào đây hàn huyên với cô ấy nữa, thay vì đó hãy giải quyết khó khăn giúp những chị em khác không phải sẽ đỡ mất thời gian hơn sao?

Lầu 595: Ngữ khí của lầu trên thật kỳ quái nha, từ đầu tới cuối tôi đều cảm thấy bài viết này rất ngọt nha, tuy rằng chủ thớt chỉ cung cấp một chút tin tức nhưng từ ngữ khí của cô ấy tôi cảm nhận được sự vui vẻ, không phải sao? Bạn trai đối xử với mình không tốt, uổng phí một khuôn mặt đẹp có thể vui vẻ như vậy sao? Cho nên người ta lưỡng tình tương duyệt, những thứ khác tôi cảm thấy không cần thiết phải giải thích…… tiếp tục bàn luận xuống nữa là lấn sang lĩnh vực nữ quyền rồi. [Không còn lời nào để nói]

Cố Quyết nhướng mày, đây là người hiểu đạo lý.

Lầu 596 [ chủ thớt ] trả lời lầu 595: Đúng là như vậy! Những người quan tâm tôi, tôi cực kỳ cảm tạ, nhưng những người mắng tôi và bạn trai của tôi thì thật sự rất quá đáng QAQ!

Liền mạch lưu loát, hơn nữa ngữ khí vô cùng tự nhiên.

Bài viết này liên tục được đẩy lên trang đầu, người mới tiến vào lại bắt đầu một vòng biểu đạt quan điểm của chính mình.

Có người chúc phúc bách niên hảo hợp, cũng có người ăn dưa xem diễn ngồi chờ ly hôn, có người thật sự lạc đề, giằng xé tư tưởng của phụ nữ đương thời……

Bình luận cũng là một loại thể hiện tự do ngôn luận, Cố Quyết thích thú ngồi xem cuộc tranh đấu mà mình khơi mào, dù sao mục đích của anh đã đạt được, thể xác và tinh thần đều cảm thấy thoải mái.

Nhìn trong chốc lát có chút nhàm chán, Cố Quyết tắt trang web đi, đúng lúc Nguyễn An An từ thầy quần áo ngủ xong ra ngoài, dép lê dưới chân phát ra tiếng kêu lẹp bẹp lẹp bẹp.

Thực thần kỳ, thời điểm Nguyễn An An ở bên ngoài trông cô không như vậy, nhưng vừa về đến nhà mặc đồ ngủ đi dép lê vào đã thay đổi thành một người khác, tiếng bước chân của hai người vô cùng dễ phân biệt.

Nguyễn An An ngồi xuống, liếc mắt nhìn di động của anh “Anh chỉnh màu xong chưa?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chỉnh xong rồi.” Cố Quyết tìm ra ảnh chụp đưa cho cô xem “Thế nào?”

Nguyễn An An gật đầu: “Đẹp, vậy ảnh gốc trông như thế nào?”

Cố Quyết lại cho cô xem, anh hỏi: “Có phải khác biệt rất lớn hay không?”

“……”.

Nguyễn An An: “Anh chỉnh sửa cái gì trong này vậy?” Rốt cuộc vì sao em dùng mắt thường lại nhìn không ra sự khác nhau?

“Chỉnh sửa tỷ lệ, độ sáng, độ rõ ràng, hình khối, tông màu, điểm nổi bật, phông……” anh nói “Em không cảm thấy đẹp hơn trước sao?”

“…………”

Nguyễn An An quả thực rất muốn quỳ.

Đây chỉ là hai quyển sổ nhỏ, thậm chí ngay cả mặt người cũng không có, hà tất phải làm vậy.

Mặc kệ là đi chơi với ai, khi nào, Nguyễn An An cũng không phải phụ trách việc chụp ảnh, cho nên những lời anh nói cô không chỉ nghe như lọt vào sương mù mà cô cũng thật sự nhìn không ra.

Nhưng nghe thấy như vậy phức tạp, cô vẫn cho anh một sự khẳng định: “Ừm, rất đẹp, anh cũng gửi cho em 1 tấm đi.”

“Tuy nhiên, em thấy lần sau anh chụp ảnh cũng không cần phải ……” Cô nghi hoặc nói “Nhưng vì sao anh lại thông thạo việc chỉnh sửa ảnh quá vậy?”

Cố Quyết dừng một chút: “…… Cũng không thành thạo lắm.”
 
Kỳ thật tay nghề này được luyện ra sau lần gửi ảnh cái gáy của cô vào nhóm chat gia đình.

Nguyễn An An nhận được hình ảnh anh gửi, sau khi qua tay cô liền gửi vào trong nhóm chat.

Chuyện này cô gạt Lâm Tùng Bách, nhưng đương nhiên sẽ không gạt Ân Viện và Khương Di…… Tuy rằng đã báo trước, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy quyển sổ màu đỏ, hai người kia vẫn lập tức bùng nổ.

Khương Di không ăn gừng: 【 ô ô ô ô ô ô ô vì sao tớ lại có loại cảm giác con gái đi lấy chồng! Tớ muốn gửi vào nhóm lớp cao trung nói cho bọn họ biết bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) của bọn họ đã không còn, hiện tại chỉ còn lại người phụ nữ đã kết hôn mà thôi!!! 】


Ân Viện không hôn nhân: 【 Chồng cậu thật sự rất lợi hại, hành động của anh ta khiến tớ cực kỳ bội phục…… Hơn nữa ngẫm lại tương lai khi anh ta biết được kỳ thật vợ mình là phú bà bạc tỷ …… Chậc chậc chậc, Trình đại công tử đi mạnh khỏe nha……/ ngọn nến / 】

Nguyễn An An: 【…… Không phải phụ nữ đã kết hôn mà là thiếu nữ đã kết hôn, cảm ơn. / mỉm cười /】

Mấy người lại trò chuyện trong chốc lát, Khương Di hỏi tới chuyện tổ chức hôn lễ.

Nguyễn An An gõ chữ: 【 Dựa theo lời anh ấy nói, một năm sau mới có thể tổ chức hôn lễ…… Tớ cảm thấy rất hợp lý. Bởi vì hiện tại anh ấy vẫn còn đi học, đi dạy thêm cũng không kiếm được nhiều tiền, tiền và thời gian đều không thích hợp, càng miễn bàn tới hiện tại tớ vẫn không có lá gan nói cho ông ngoại biết = =|||】

Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Anh ấy còn nhắc tới vấn đề nhẫn cưới, ý tứ đại khái là hiện tại không mua nổi nhẫn cưới, tuy nhiên…… Tớ không rõ lắm, một chiếc nhẫn thì đáng bao nhiêu tiền ? 】

Khương Di không ăn gừng: 【Nếu nói tới nhẫn cưới, theo như kinh nghiệm tham gia hôn lễ từ nhỏ đến lớn của tớ mà nói, hình như rất nhiều nhẫn trong số đó được mua ở các buổi bán đấu giá …… Mấy trăm vạn thì phải 】

Nguyễn An An: “……”

Thiếu chút nữa đã quên mất hai người này đều là thiên kim đại tiểu thư, không bình dân như cô, không nên hỏi bọn họ.

Cuối cùng cũng không thảo luận ra lý do, Nguyễn An An lại quay về đề tài lúc trước.

Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Kỳ thật một năm sau rất tốt, lúc đó tớ sẽ chính thức tiến vào Lâm thị, anh ấy cũng bắt đầu thực tập kiếm tiền…… Hơn nữa tớ cũng không thể nói quá nhiều với các cậu, sợ các cậu cảm thấy tớ khoe ân ái. Qua mấy tháng sống chung, có đôi khi tớ sẽ cảm thấy anh ấy rất lợi hại, thậm chí vượt qua cả tớ…… Hơn nữa cho dù là ở nhà hay trên lớp anh ấy đều chưa bao giờ ôn tập! 】

Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Hoàn toàn không ôn tập nhưng lại có thể vượt qua tớ?? Tớ thật sự rất kinh ngạc, tương lai anh ấy khẳng định sẽ là nhân tài, tớ cảm thấy nếu ông ngoại nhìn thấy anh ấy cũng sẽ không phản đối tớ và anh ấy ở bên nhau, mỗi lần tớ hỏi anh ấy đều nói là dựa vào trực giác…… Trực giác của tớ tại sao lại không chuẩn như vậy? Còn có……】

Nguyễn An An cũng không biết mình bị làm sao, một khi cô bắt đầu khen Cố Quyết là không thể dừng lại được.

Cô không ngừng gõ chữ, liên tiếp gửi 3 tin nhắn có độ dài tương tự, Khương Di chịu không nổi.

Khương Di không ăn gừng: 【…… Bảo bối, cậu bình tĩnh một chút, dừng lại, chúng tớ đã sớm biết bạn trai cậu ưu tú, ok? Nói trọng điểm, trọng tâm của mấy đoạn này là cái quái gì vậy = =】

Trọng tâm sao……

Nguyễn An An nghĩ tới nghĩ lui, sau đó gửi một gói biểu cảm qua.

Nguyễn An An An Nguyễn: [ I Love Him.jpg]

Khương Di không ăn gừng: 【………………】

Mẹ nó, cậu thật biết khái quát.

……

Khác với Nguyễn An An, có thể là do các đại trường đại học cao đẳng đều đang được nghỉ, cho nên tới gần giữa trưa tin nhắn WeChat Cố Quyết gửi từ lúc sáng sớm mới lục tục có người trả lời.

Đầu tiên cả nhóm chào đón anh bằng một chuỗi dấu ba chấm thật dài, sau đó là các gói biểu cảm mịt mờ mắng chửi người, cuối cùng mới tới những lời chúc phúc khá miễn cưỡng.

Chu Thần Sơ là người: 【 Tôi thật không muốn nói lời hay, tuy rằng cậu sống chó, nhưng vợ cậu là vô tội…… Tôi chúc vợ cậu tân hôn vui vẻ……】

Kỷ Khiêm cũng là người: 【 Ừm…… Chúc vợ cậu tân hôn vui vẻ, đến lúc đó sẽ tặng bao lì xì…… Nhưng đều là cho vợ cậu , cậu không xứng 】
 
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Cùng nhau chơi game lâu như vậy, tôi đương nhiên sẽ chúc phúc cho vợ cậu…… chỉ cần cậu đừng đến nhà lão tử nấu cơm nữa là tôi cám ơn trời đất hàng vạn lần rồi 】

Hiện tại Cố Quyết rất thích hai chữ “Vợ cậu” này.

Anh trả lời : 【 Tôi nhận thay vợ tôi. 】

Ngoại trừ nhóm chat, kỳ thật Cố Quyết còn đặc biệt gửi riêng cho đám anh em hồi cao trung.

Những người này hoàn toàn không có quan hệ gì với người trong giới, cũng hoàn toàn không biết anh là Cố gia nhị công tử. Có thể là bởi vì Cố Quyết đã từng không gần nữ sắc cho người ta ấn tượng quá sâu, cho nên mỗi người đều kích động muốn phát điên, phảng phất như chính mình kết hôn vậy, sôi nổi đăng lên vòng bạn bè.

Có rất nhiều lời chúc phúc ——

【 Mẹ kiếp Cố ca của tôi kết hôn! Tôi vừa nhìn thấy quyển sổ màu đỏ! Woa thật sự quá lợi hại, không hổ là Cố ca của tôi! Trước tiên chúc mừng Cố tẩu có người chồng đẹp trai như vậy!!! 】

Đồng thời có một số lời cảnh báo xen lẫn trong lời chúc phúc——

【 Cố ca kết hôn!! —— không sai chính là Cố Quyết đẹp trai nhất khóa chúng ta, là sự thật, mẹ nó tôi vừa nhìn thấy giấy hôn thú! Sau này mọi người đừng hỏi tôi về tình trạng độc thân của Cố ca nữa, Cố ca kết hôn rồi!!! 】
 
 
【 Tôi vừa mới nhận được một tin tức lớn, Cố Quyết kết hôn, chúc mừng Cố ca Cố tẩu! những bạn nữ từng thích Cố ca cũng đừng quá khổ sở, nơi nào mà chẳng có cỏ thơm, tuy rằng có khả năng người đó sẽ không đẹp trai bằng Cố ca, nhưng chắc chắn các cậu sẽ gặp được người càng thích hợp với mình hơn ~】
 
Cố Quyết rất vừa lòng ấn like cho bọn họ.

Nghĩ tới nghĩ lui, anh vẫn không nói cho Cố Minh.

Cố Quyết đã từng chia sẻ bí mật cho Cố Minh, tất cả đều bị Cố Minh sau khi uống say hoặc trong lúc ngủ mơ nói ra hết. Thời điểm Cố Minh tỉnh táo kỳ thật có thể tin, nhưng thời điểm anh không tỉnh táo cũng quá nhiều.


……

Trường học cho nghỉ, công việc dạy thêm của Cố Quyết cũng kết thúc. Đôi vợ chồng vừa mới lãnh chứng lúc sáng sau khi về nhà là không bước chân ra khỏi cửa, trả lời tin nhắn, nghịch điện thoại, chơi đùa với mèo hoặc nếu có hứng thú sẽ tới sô pha chơi trò hôn môi.
 
Tuy nói hiện tại Cố Quyết đã là người biết nấu cơm, nhưng anh lười, hơn nữa trình độ của anh chợt tốt chợt xấu không đồng đều, cho nên đại bộ phận thời gian hai người vẫn ỷ vào quán cơm bình dân dưới lầu.
 
Nhưng hôm nay thì khác.

Hôm nay chính là ngày đặc biệt cả đời chỉ có một ngày.

Ngày lãnh chứng không thể đến nhà hàng sang trọng chúc mừng cũng thôi đi, dù thế nào cũng không thể để vợ mình ăn cơm hộp được.

Đúng lúc tủ lạnh trong nhà có nguyên liệu nấu ăn, vì thế đầu bếp Cố liền vác đao ra trận.

Nguyễn An An ở một bên đóng vai người xem.

Cô ngồi trên thảm ngoài phòng khách, vừa vuốt ve Bổn Bổn vừa chơi di động, khi cô ngẩng đầu lên vị trí vừa vặn có thể nhìn thấy bóng dáng Cố Quyết.

Chỗ tốt của căn phòng nhỏ hiện tại đã hiện ra rõ ràng, cho dù một người ở phòng khách một người ở phòng bếp, cũng hoàn toàn không cảm thấy khoảng cách quá xa xôi.

Cá mè hoa màu hồng nhạt 288 tệ quả nhiên rất đáng tiền, có thể là vật liệu làm ra món đồ chơi này đặc biệt phòng bị móng mèo cào xước. Mỗi ngày Bổn Bổn chỉ hận không thể ngay cả lúc ị phân cũng ôm cá theo, đến bây giờ con cá vẫn hoàn hảo không hao tổn gì.

Bổn Bổn ôm cá, Nguyễn An An lại bắt đầu theo thói quen trò chuyện cùng nó.

“Bổn Bổn” Cô xoa đầu Bổn Bổn “Hôm nay mẹ và ba con kết hôn.”

Bổn Bổn mở to hai mắt “Meo ~”

Không biết có nghe hiểu hay không.

Nguyễn An An lại gằn từng chữ một lặp lại: “Hôm nay, hôm nay mẹ và ba, con, kết, hôn.”

Lần này Bổn Bổn nghiêng đầu: “Meo?”

“Mẹ” Nguyễn An An mỉm cười chỉ vào mình: “Từ hôm nay trở đi, mẹ thật sự trở thành mẹ con rồi.”

Cô vừa dứt lời, đôi mắt Bổn Bổn bỗng dưng trở nên đặc biệt sáng rõ, con cá nằm trên thảm cũng mặc kệ, nó lập tức đứng dậy nhìn cô kêu: “Meo!”

Nguyễn An An sửng sốt.
 
Đây là…… Nghe hiểu một câu, hay là nghe hiểu từ nào đó ?

Cô lại thử thăm dò nói: “Mẹ…… Là mẹ con.”

Bổn Bổn: “Meo meo w!”

Nhìn bộ dáng của nó, hoàn toàn giống như đang đáp lại lời cô.

Nguyễn An An thường xuyên nói chuyện với Bổn Bổn, nhưng số lần nó đáp lại cũng không nhiều như thời điểm Cố Quyết giao lưu với nó—— ngay cả khi kết quả của cuộc nói chuyện đó thường là nó quay mông lại với Cố Quyết.

Cố Quyết nói ngoại trừ anh thì cô là người gần gũi với Bổn Bổn nhất, những người khác trên cơ bản ngay cả sờ nó cũng không cho sờ, đặc biệt kiêu ngạo.

Đúng là Bổn Bổn rất ít khi quạu quọ với cô, nhưng đối với lời cô nói, dường như đại đa số thời gian nó đều không có phản ứng.

Đây là lần đầu tiên…… phản ứng rõ ràng như vậy.

Nói thật, trước kia nhìn thấy Cố Quyết nói một câu “Con trai không ngoan ngoãn ị phân ba sẽ lấy cá của con đi”, Bổn Bổn lập tức xoay người cho anh xem mông nó, cô nhìn thế thì có chút hâm mộ.

Cảm giác này thật sự quá thần kỳ.

Nguyễn An An kìm nén sự ngạc nhiên, vươn tay gãi gãi cằm nó, nói lại một lần: “Mẹ là mẹ của Bổn Bổn.”

Bổn Bổn lại lập tức trả lời: “Meo meo w!”

“……”

Nguyễn An An ôm nó vào trong ngực xoa nhẹ hai cái, rồi sau đó cô đứng dậy chạy vài bước vào phòng bếp.

“Thầy giáo Cố Thầy giáo Cố Thầy giáo Cố ——” Cô liên thanh gọi Cố Quyết, rồi sau đó dùng ngữ khí kích động nói: “Bổn Bổn vừa gọi em là mẹ!!!”


Cố Quyết vừa cắt rau xong, đang chuẩn bị ném rễ rau vào thùng rác, nghe vậy thiếu chút nữa trực tiếp ném vào trong nồi.

“……” Anh quay đầu lại, biểu cảm một lời khó nói hết: “…… Em nói cái gì?”

“À” Nguyễn An An lập tức phản ứng lại, cô vẫy vẫy tay “Không đúng không đúng, vừa rồi em nói với Bổn Bổn, hôm nay mẹ chính thức là mẹ con…… Nó lập tức meo meo với em hai tiếng!” Cô vẫn cảm thấy vô cùng kích động “Như vậy không phải gọi em là mẹ sao?!”

Cố Quyết ném rễ rau vào thùng rác, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô gái nhỏ, niềm vui sắp tràn từ trong ánh mắt ra ngoài.

Biểu cảm như vậy thực sự rất dễ lây nhiễm cảm xúc cho người khác, nếu không phải đang tay ướt, anh rất muốn vuốt ve mái tóc cô.

Cố Quyết cũng nhịn không được mỉm cười theo cô “Đó không phải chuyện đương nhiên sao?”
 
“…… A, cái gì gọi là chuyện đương nhiên” Nguyễn An An bất mãn “Anh mỗi ngày đều được nó đáp lại nên tất nhiên không nghĩ như vậy, em là lần đầu tiên, đương nhiên phải cực kỳ vui vẻ rồi!”

“Ừm.” Cố Quyết gật đầu “Vậy rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục đi bồi dưỡng tình cảm mẫu tử đi.”

Nguyễn An An cũng không cùng anh nói lời vô nghĩa, cô lập tức chạy chậm trở về bắt đầu thủ thỉ với con trai.

Cuộc đối thoại giữa hai mẹ con không kéo dài quá lâu, đến giờ Bổn Bổn ngủ trưa, nó ôm cá ngủ gật bên chân cô. Nguyễn An An sợ làm nó tỉnh giấc, vì thế cô bước chân nhẹ nhàng tiến vào phòng bếp.

Hiện tại là giữa trưa, ánh sáng từ cửa sổ tiến vào phòng bếp. Nhìn như vậy, bóng dáng Cố Quyết như được mạ một vòng viền vàng khiến hình dáng của anh càng trở nên đẹp mắt.

Thời điểm Nguyễn An An đi qua anh đã nghe thấy tiếng bước chân, anh cũng không quay đầu lại “Tâm sự xong rồi?”

Nguyễn An An “Ừm” một tiếng.

Không đợi anh nói chuyện, Nguyễn An An đi đến phía sau lưng anh, hai cánh tay thật cẩn thận xuyên qua eo anh.

Cô ôm lấy anh từ phía sau, cả gương mặt đều dán lên lưng anh, tư thế của hai người giống như bánh mật dính vào một khối.

Trong nháy mắt cả người cô dán lên, Cố Quyết hơi sửng sốt một chút, động tác trong tay cũng dừng lại.

Tiếp theo liền nghe thấy giọng nói của cô.

“Em thấy nhiều phim truyền hình đều diễn như vậy, thời điểm nam chính nấu cơm, nữ chính ôm lấy anh ta từ phía sau …… Mỗi lần xem đều cảm thấy thật hạnh phúc.” Cô lắc đầu, cọ cọ mặt lên áo anh, cười nói “Hiện tại thử một chút, hình như, vô cùng hạnh phúc.”

Cố Quyết hơi cúi đầu nhìn thoáng qua.

Hai bàn tay cô giao nhau đặt trước người anh, làn da rất trắng, tất cả mọi thứ chung quanh đều bị ánh mặt trời biến thành tông màu ấm. Trong căn phòng bếp ấm áp, anh được cô vợ nhỏ ôm lấy từ phía sau…… Thật quá hạnh phúc.

“Em làm vậy sẽ ảnh hưởng tới việc nấu cơm của anh sao?”

Cố Quyết: “Không sao, ôm đi.”

Nguyễn An An ôm thêm một lát, đột nhiên cô nhớ tới mấy tháng trước, ngày Cố Quyết xuất đạo trên diễn đàn.

Vòng eo này không hổ từng được diễn đàn khen, cảm giác vô cùng thích. Tuy rằng mỗi buổi tối cô đều có cảm xúc như vậy, nhưng nằm và đứng thẳng hình như cũng có chút không giống nhau…… Lúc này anh đang nấu cơm, ngẫu nhiên sẽ dùng đến lực ở eo bụng, cách một lớp quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được cảm giác căng chặt này.

“Đúng rồi” Nguyễn An An cảm thấy có thể anh không biết, nhân cơ hội muốn nói cho anh nghe “Em đột nhiên nhớ ra, thời điểm anh chiến thắng trận bóng rổ, trên diễn đàn trường chúng ta có rất nhiều người khen dáng người của anh đấy.”

Cố Quyết thoáng quay đầu lại “Khen cái gì?”

“Dáng người.” Nguyễn An An đọc từng chữ rõ ràng “Đương nhiên, chủ yếu là eo, không chỉ khen, mà còn khen một cách có văn hóa.”

“…… Khen có văn hóa?”

“Chính là, làm thơ về anh……” Nguyễn An An tự mình nói ra cũng rất muốn cười “Kỳ thật nhóm sinh viên trong trường chúng ta đều rất đáng yêu, có thể bình thường họ đều là người ít nói, nhưng trên diễn đàn lại hoạt bát như vậy …… Chậc.”

Cố Quyết không quá để ý đến chuyện đó “Lúc ấy em đã nhìn thấy bọn họ khen anh?”

“Đúng vậy,” Nguyễn An An nói “Làm sao vậy?”

“Bọn họ khen anh”, cuối cùng cũng bỏ rau dưa vào trong nồi, Cố Quyết đậy nắp lên, quay đầu lại: “…… Em có phản ứng gì?”

“……”

Trong phòng chìm trong bầu không khí quỷ dị.

“Lúc ấy em ……” Thanh âm Nguyễn An An rầu rĩ, gần như cả khuôn mặt đều vùi trong áo anh “Thay anh bất bình cho mông và đôi chân dài.”

“……”

Nguyễn An An không biết mình thành thật trả lời có khiến Cố Quyết vừa lòng hay không. Rốt cuộc ngoại trừ thời điểm ghen tuông, người này cũng không thường xuyên thể hiện cảm xúc ở trên mặt. Hai người yêu nhau lâu như vậy, vẫn chưa từng thực sự cãi nhau.

Cho nên chỉ dựa vào cảm xúc trên gương mặt, cô cũng không thể xác định.

Nhưng sau khi cô thẳng thắn thành khẩn giải thích chuyện lúc trước cô từng làm, cô cảm thấy Cố Quyết cười một chút, đây khẳng định không thể là biểu hiện của sự tức giận.

Đầu bếp Cố tốn 40 phút nấu cơm trưa.

Không tính là thịnh soạn, nhưng phân lượng vừa đủ dùng, hơn nữa hương vị cực kỳ ngon.

Cố Quyết cũng tự cảm thấy tay nghề của mình lúc cao lúc thấp, nhưng bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt, cũng có thể là bởi vì toàn bộ quá trình có Nguyễn An An ở phía sau buff thêm vào. Tóm lại hôm nay năng lực nấu nướng của anh bất chợt tăng vọt, nếu để anh vẽ một đường biểu đồ thể hiện cho khả năng nấu nướng của mình thì ngày hôm nay chắc chắn đạt đỉnh điểm .


Sáng  sớm hôm nay phải dậy sớm xếp hàng lãnh chứng, sau khi Nguyễn An An ăn no liền không mở được mắt. Cô về phòng nằm xuống trước, không bao lâu sau Cố Quyết cũng tiến vào nằm cùng cô.

Cô nhắm hai mắt, lăn vào trong lòng anh một cách vô cùng chuẩn xác, gần như chỉ dùng vài phút liền đi sâu vào giấc ngủ.

……

Từ sau khi Nguyễn An An chuyển đến, ngoại trừ buổi tối ngày đầu tiên thì cô chưa từng được đưa đi chợ đêm ăn vặt.

Đương nhiên Cố Quyết không muốn cô đi.

Nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày lãnh chứng, ngày đặc biệt cỡ nào, sao có thể ngỗ nghịch cãi lại lời vợ…… Hơn nữa còn là một nguyện vọng nhỏ như vậy.

Vì thế buổi tối Cố Quyết không có cách nào xuống bếp, gần đây càng ngày càng lạnh, nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm có sự chênh lệch rất lớn. Anh tự mình bọc Nguyễn An An tới mức chỉ còn lại đôi mắt lộ ra bên ngoài, lúc này mới đưa cô đi chợ đêm.

Nguyễn An An gian nan giải phóng miệng khỏi chiếc khăn quàng cổ: “Anh thế này, giống như chăm con gái vậy.”

“Ồ” Cố Quyết mỉm cười kéo khă trở lại cho cô: “Nhi nữ song toàn, thật tốt.”

Mặc dù trên người trang bị võ trang hạng nặng khiến cơ thể không dễ hành động, nhưng Nguyễn An An cảm thấy đồ ăn đêm nay so với lần đầu tiên còn ngon hơn. Cô sợ Cố Quyết ăn quá ít buổi tối sẽ bị đói nên cô lôi kéo anh đến một tiệm mì. Hai người 6 giờ ra cửa, 9 giờ đã về đến nhà.

Nguyễn An An tắm rửa xong lên giường, theo thói quen cầm máy tính từ tủ đầu giường xuống khởi động máy đăng nhập vào game.

Vẫn chưa tới thời gian Ân Viện kết hôn, cô tự mình chơi trong chốc lát, cưỡi con ngựa do hệ thống cung cấp đi dạo khắp nơi, lại nhìn bảng pk xem có đại thần mới hay không …… Trong rất nhiều trò chơi, người chơi đều cảm thấy hứng thú với bảng phong thần này, tuy rằng đồ ăn của ai người đấy ăn, nhưng đại thần ai lại không thích.

Đông Sát Tây Cố mà Nguyễn An An thích vẫn đứng ở đầu bảng như cũ, hơn nữa gần đây tất cả lịch sử pk đều là những nhân vật nổi danh trên bảng xếp, chưa từng bại trận.

Khi cô đang xem tới video thứ 3 của Đông Sát Tây Cố, đồng thời tấm tắc khen ngợi thì Cố Quyết đẩy cửa ra đi vào.

Nguyễn An An nhìn thoáng qua thời gian góc bên phải, lập tức nói: “…… A, anh mau vào trò chơi đi!”

“Làm sao vậy?”

“Hôm nay có hôn lễ của đại thần” Nguyễn An An nói “Em thấy có người thả mã thiệp mời, tiện nhớ kỹ…… ngày thường chúng ta thăng cấp chậm như vậy, phải tranh thủ đi cọ ăn cọ uống nha!”

Cố Quyết: “A……”

Đúng vậy, đêm nay hình như Tiết Chiêu kết hôn.

Ngày hôm nay đầu óc bị choáng váng bởi hỉ sự của chính mình, ngay cả hôn lễ của con trai cũng quên mất.

Anh đăng nhập vào game, nhìn thoáng qua thời gian.

“Mấy giờ bắt đầu hôn lễ?”

“10 giờ rưỡi.” Nguyễn An An nói xong, lại lập tức bổ sung “Là người trong giới nói.”

“Còn năm phút……”

Cô nghe thấy Cố Quyết thấp giọng nói xong câu này, cổ tay đột nhiên căng thẳng, trong nháy mắt khi ngẩng đầu, cả người cô đều bị kéo vào trong ngực anh.

Nguyễn An An một chữ cũng chưa kịp nói, đôi môi đã bị lấp kín.

“Vậy hôn bốn phút.”

……

Không biết có phải thật sự hôn bốn phút hay không, dù sao thời điểm anh buông cô ra, ánh mắt Nguyễn An An nhìn màn hình máy tính đã thành bóng chồng bóng.

Cô bị hôn tới mức nổ phổi, nhưng vẫn nhớ thương hôn lễ của Ân Viện, cũng may tốc độ internet ở đây khá nhanh. Trước tiên hai người nhập mã thiệp mời, một giây sau liền bắt đầu chen chúc trong tiệc cưới.

Đêm nay Tây Khánh vô cùng náo nhiệt, mười người thì có tới chín người đều đang bàn luận về hôn lễ của Chiêu Chiêu Mộ Mộ. Dư lại một người tuyên bố tin tức giao dịch, người này vô cùng đáng thương bởi vì không ngừng bị spam, đêm nay đoán chừng sẽ không có ai chú ý tới tin tức giao dịch trong giới.

Sau khi tiến vào phòng tổ chức hôn lễ,  Nguyễn An An nhìn xung đỉnh đầu đủ loại màu sắc xung quanh hai nhân vật 【 Tôi yêu mềm mại 】 và 【 Tôi yêu thầm thì 】đang không ngừng toát ra ánh sáng thăng cấp, cô cảm khái  “Chiêu Chiêu Mộ Mộ thật không hổ là đại thần nổi tiếng trong giới, quả nhiên hôn lễ vô cùng khí phái……”

Vừa rồi Chiêu Chiêu Mộ Mộ mới đăng một số tin tức vào trong giới, hiện tại tất cả mọi người đều chỉnh chỉnh tề tề mà chúc phúc Chiêu thần Chiêu tẩu bách niên hảo hợp sớm sinh quý tử.

Kỳ thật Nguyễn An An rất vừa lòng, Ân Viện phải xứng với hôn lễ như vậy mới đúng.

Thời điểm chứng kiến hai nhân vật bái đường, bọn họ không thể rời khỏi phòng, cũng không có việc gì để làm, Cố Quyết lôi kéo tay cô thưởng thức. Nguyễn An An mô tả lại video pk của Đông Sát Tây Cố mà cô vừa xem “Anh ta thật sự quá lợi hại, nếu em có một ngày thực hiện thao tác kia, em có thể chơi cả đời……”

“Ừm.”

“Anh cũng cảm thấy vậy.”

Nghe cô một lần lại một lần thổi phồng chính mình, Cố Quyết vô cùng thoải mái đáp lời.

Chờ Nguyễn An An thổi phồng đủ rồi, cô đột nhiên “A” một tiếng “Đúng rồi, vì sao đêm nay Đông Sát Tây Cố không online? Hình như anh ta không tới tham gia hôn lễ, em nghe nói Chiêu Chiêu Mộ Mộ và Đông Sát Tây Cố là huynh đệ tốt……”
 
“……” Bàn tay Cố Quyết dừng một chút: “Anh lại nghe nói bọn họ không phải huynh đệ.”

“Hả?” Nguyễn An An quay đầu hỏi: “Không phải huynh đệ thì là gì?”

“Hình như bọn họ ……” Cố Quyết cười một tiếng “Là cha con.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui