Nam tử không chút do dự ôm chặt lấy thiếu niên nhảy lùi về sau tránh đòn mạnh từ đối diện quét tới, một tay duỗi thẳng tắp hướng về phía các vị tôn thượng, hô lên
:"Triệu tới!"
Lập tức từ giữa đám người, một tay nải to bằng hai cái bàn lớp gộp lại vụt lên không trung, như một cơn gió bay về phía hai người đằng kia.
Phượng Hi bắt được tay nải, lập tức quỷ quyệt nở nụ cười.
Hệ thống [ ...!] Cái đồ hack game này.
Tả hộ pháp hơi nhăn mi, tiếp tục xông tới bổ đao xuống từng đợt từng đợt.
Bất quá thân ảnh mảnh mai kia dù có ôm thêm một người thì trước sau vẫn như một nhanh nhẹn tránh được.
Còn rất bình tĩnh mà gỡ từng nút thắt trên tay nải.
Xong xuôi liền mò vào phía trong lục lọi tìm kiếm.
Sau một hồi tránh tránh né né, rốt cuộc cũng tìm được thứ cần tìm.
Phượng Hi thẳng tay quàng tay nải bự đã được buộc lại phía sau lưng.
Tiêu Lạc ngại hắn vướng víu, trong lòng mang theo luyến tiếc vội vàng nhảy xuống.
Âm thầm định lui về một phương hướng khác đánh trợ lực cho nam tử.
Phượng Hi hơi nghiêng người, ném cho thiếu niên một thanh kiếm màu bạc dày đặc những hoa văn cổ kỳ dị ánh vàng.
Vươn ngón tay chỉ thẳng Tả hộ pháp trước mắt hô với đệ tử
:"Không được lùi! Dùng kiếm đánh trực diện!" Hội đồng chết nó!!!
Tiêu Lạc nhìn thanh kiếm mang theo uy áp kinh người trong tay, một câu cũng không hoài nghi, cực kỳ nghe lời mà chạy thẳng đến cầm kiếm giáp cá là với ma tộc băm trợn nọ.
Hắn tin sư tôn.
Một chưởng bổ xuống, linh lực khủng bố liền theo đó bắn ra tứ phía, mỗi nơi bị nó dính phải đều lần lượt bốc cháy bừng bừng.
Lực đạo của tu sĩ Kim Đan kỳ đối với Tả hộ pháp không tính quá mạnh mẽ, bất quá một nhát chém ngọt như xắt củ cải đem trường đao của hắn cắt thành hai nửa, tình trạng cùng trường kiếm của Phượng Hi lúc nãy không khác là mấy.
Xét thấy không thể như lúc nãy coi thường hai sư đồ, ma tộc tức giận gầm lên một tiếng, gỡ xích sắt tròn trên người ra thành một đoạn dây nặng, vung lên hướng chỗ Tiêu Lạc xông đến.
Một đòn kế tung ra liền dùng hết toàn lực.
Thiếu niên dẫu sao cũng chưa từng thực chiến, khó khăn nhảy lên tránh đi.
Thế nhưng chính là Tả hộ pháp giống như đã tính được từ trước, khục khặc cười một tiếng, đem xích sắt đập đến cuốn vào một mảnh vỡ lớn trên sàn, đảo ngược phương hướng vung lên trời, nhằm thẳng vào lồng ngực đối phương đập tới.
Tiêu Lạc bị một bước ngoặt này làm lúng túng.
Cơ thể còn chưa kịp động, Hiên Viên kiếm trong tay lại giống như có linh tính lóe sáng một cái.
Kiếm quang phiêu đãng giữa không trung phất ra làm lệch đường đánh của xích sắt.
Đem thiếu niên an toàn rơi vào lồng ngực của nam tử vừa tới, đỡ người hạ xuống.
Phượng Hi xoa nhẹ tóc đệ tử, mỉm cười dịu dàng đứng ra chắn trước mặt hắn
:"Làm rất tốt.
Kế tiếp để vi sư."
Một quãng đấu kéo dài đem Tả hộ pháp hành đến mệt lử.
Nam tử không chút ngần ngại rút ra một cây bút lông, tay còn lại bưng lên nghiên mực đen chạm trổ cầu kỳ.
Gió thổi lồng lộng, bạch y tiêu sái hiên ngang vẽ ra một đường cong mỹ lệ trong không khí.
Nam tử ngông cuồng vung bút viết lên hư vô.
Mỗi nét mực đậm là một lần linh khí biến hóa thành các dạng khác nhau.
Từ lửa thiêu bỏng rát đến băng lạnh thấu xương.
Cuồng phong bão táp đến thiên lôi oanh tạc.
Chính xác bổ xuống quần ẩu Tả hộ pháp đến đau đớn, một giây cũng không dừng lại.
Giữa lôi đài, vị trích tiên nọ thong dong đặt bút.
Ánh mắt trong vắt vô ưu, họa một nét rung chuyển nhân gian, hồng trần lưu luyến.
Ma tộc há hốc miệng kinh ngạc.
Đệ tử Bác Nhã phái thì gần như muốn nổ tung, không ngừng la hét.
Đông Lệ sùng bái ngước lên đài, ngay đến cả Tương Mạt trong mắt luôn chỉ có Tiêu Lạc ca ca cũng luôn miệng hô sư tôn.
Người kia đẹp đẽ như vậy, cao quý như vậy.
Tồn tại độc nhất trên thế gian này, vạn dặm thế nhân dường như chẳng ai đủ mạnh để cùng hắn sóng vai.
Thiếu niên phía sau ôm chặt Hiên Viên kiếm vào lòng, ánh mắt chăm chú dính chặt trên thân ảnh kia, một tấc cũng không rời.
Giống như dõi theo ánh sáng rực rỡ nhất trong thế gian tăm tối của hắn.
Trong một khắc Tả hộ pháp ngã quỵ không sai biệt lắm, Phượng Hi liền thu bút, lùi lại hai bước nắm lấy bàn tay Tiêu Lạc đưa qua.
Thiếu niên thoáng ngẩng đầu, ngước nhìn nam tử tùy ý mà cười.
Cho nên, sư tôn của ta...
Người đi cứu thế giới,
Ta đến để bảo vệ người.
Bạch y nam tử phất ống tay áo, một quyền hướng ma tộc đối diện đánh tới, dõng dạc hô
:"Dây Kim Tuyến, trói!"
Gần như ngay lập tức, từ trong tay áo hắn vọt ra một đoạn dây thừng màu ngà lấp lánh, uốn lượn mềm mại như rắn nước đến bên kia, vừa vặn trói quanh cố định lại địch thủ.
Dầu giãy giụa cách mấy cũng vô lực thoát ra.
Hệ thống [ ...!] Chậc. Pháp bảo của ông như hàng bán theo lô ở chợ vậy.
Trần đầu tiên, sư đồ Phượng Hi toàn thắng.
Vấn đề lại nổi lên, ma tộc không ngừng gào to hô có gian trá.
Dùng hai đánh một, chưa kể còn xài mấy cái pháp bảo linh tinh gì đó nên không chấp nhận kết quả.
Hai bên bắt đầu cãi nhau.
Phượng Hi :"..." Có pháp bảo không xài? Ta mới không ngu đâu.
Ngay sau đó, cũng không để cho hắn kịp cảm thán thêm điều gì, ma tôn của Ma Cung từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện thanh lãnh truyền âm đến một câu
:"Nếu vậy phía ma tộc cũng không đấu nữa.
Trực tiếp đánh đi! Để xem..."
:"Khoan đã!" Bạch y nam tử đột nhiên giơ tay ngắt lời ma tôn chưa từng lộ mặt, hậm hực đánh ánh mắt về khoảng không.
Ma tôn nhàn nhạt truyền âm, giọng điệu có vẻ hơi dè chừng hỏi,
:"Phượng Hi chân nhân còn muốn làm gì?".
Nam tử lặng lẽ ngẩng đầu, rất ư tử tế phán một câu
:"Ngu."
:"Dám phá tình tiết, chán sống rồi à thứ ma tộc ngu ngốc?"
Toàn trường lâm vào im lặng.
Phượng Hi mắng người! Phượng Hi chân nhân đỉnh đỉnh vạn phong thế mà mắng người!
Bộ dáng còn thực đẹp trai!!!
Không cần trưởng bối cho phép nữa, đám đệ tử bên dưới được kíƈɦ ŧɦíƈɦ này làm cho muốn điên rồi!!! Từ fan tiểu bối, fan bạn gái, fan cháu trai các thứ lần đầu tiên nghe Idol nhà mình nói thô tục thực sự điên cuồng không thôi.
Ma tộc là cái thá gì so với Idol nhà mình chứ!!! Ai nấy đều giống như được bơm máu gà hăng tiết cầm lấy vũ khí, một đường nhất loạt gào thét xống lên.
Kiên quyết cho đám ma tộc kia biết thế nào là sức mạnh của fan nào tàn!!!
Tràng diện hỗn loạn đáng sợ khiến người ta cứng họng.
Ngay cả Phượng Huyền Vũ chưởng môn cũng phải bất lực đỡ trán.
Văn Hi bước theo đám nữ đệ tử nhà mình, dưới độ ngầu của Phượng chân nhân gia nhập fan tỷ tỷ, cầm kiếm gϊếŧ tới.
Thuần Nhã tư thái ung dung cũng không ngoại lệ phẩy lên chiết phiến, dùng linh khí hóa cuống phong, đạp ngã một hàng ma tộc đen sì xấu xí.
Nhìn tình huống hỏng bét hiện tại khác xa so với tiểu thuyết mình viết, Phượng Hi bình tĩnh cúi đầu phủi phủi đi bụi bặm trên quần áo, vẻ mặt nghiêm túc dắt tay Tiêu Lạc đi lên đứng đầu đoàn chiến xông pha khói lửa.
Dẫu sao cũng đã phá, hỏng cho hỏng hẳn đi.
Hệ thống [ Ha ha.
] Tui không muốn nói nữa...
---
Đại hội Vĩ Kỳ năm nay đặc biệt náo nhiệt.
Bác Nhã tông phái PK Ma tộc, Bác Nhã phái toàn thắng!!!
Mặt đất bừa bộn đầy rẫy mảnh vỡ cùng xác ma tộc, cây côi nghiêng ngả đổ tán loạn.
Một đám các đệ tử bị sư phụ sắc mặt không dễ nhìn lắm nhéo lỗ tai đem đi dạy dỗ, tình cảnh thập phần thê lương.
Một vài ma tộc may mắn sống sót bị trói chung một chỗ bằng dây thừng màu trắng sáng loáng kì lạ, còn rất cẩn thận mà thắt nơ bướm.
Bên cạnh chuẩn xác đặt một tay nải to chà bá bắt mắt.
Phượng Hi đang chống cằm ngồi trên tra hỏi.
Ngược lại Tiêu Lạc nhanh nhẹn chạy quanh thu dọn tàn cục sạch sẽ, không biết từ đâu pha một tách trà dâng lên.
Phượng Huyền Vũ từ từ tiến tới, nghiêng đầu hỏi
:"Thế nào rồi?"
Bạch y nam tử nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nghiêng góc bốn lăm độ nhìn lên bầu trời.
Thanh âm hờ hững mang theo chán nản
:"Ma tôn bên kia biến mất không một dấu vết ngay sau khi cuộc chiến kết thúc."
:"Hay nói cách khác là hắn chuồn rồi."
Chưởng môn Bác Nhã gật đầu tỏ ý đã hiểu, lại ra lệnh cho người đi xử lí tàn dư cuộc chiến.
Đem ma tộc bắt được giam lại.
Phượng Hi thần tình không đổi búng tay
:"Dây Kim Tuyến, trở về."
Tức thì một đoạn dây trắng xinh đẹp bay đến cuốn trên cổ tay hắn, ngoan ngoãn cọ cọ, tư thế đặc biệt soái khí.
Bức đến một đám đệ tử quay đầu lại hít sâu một hơi.
:"..." Á á á!!! Đẹp trai ứ chịu được!!!!!! Cái nhan sắc thần thánh này!!!!!!
Nam tử thở dài, xoa xoa cằm hồi lâu
:"Huyền Vũ, nếu được ta nghĩ mình sẽ đi thám thính thử một phen.
Dù sao ma tộc hôm nay cả gan đến phá, hẳn phải có ẩn tình." Đi sửa lại cốt truyện bị ta làm hư.
Phượng Huyền Vũ khó đăm đăm nhìn hắn
:"Đệ thật sự muốn đi?"
Nam chủ từ đâu chạy lại, ánh mắt chân thành tha thiết, đặc biệt tự đề cử bản thân
:"Sư tôn, con đi cùng người."
Phượng Hi gật gật đầu cho phép, dù sao nam chủ đi cùng cũng coi như có thêm cái bàn tay vàng không chết, hắn không ngại.
Lại đối chưởng môn cất lời
:"Quyết định vậy đi.
Chuyện còn lại cứ để ta lo."
Thuần Nhã một thân thanh y vừa lúc phe phẩy chiết phiến bước lại, nghe được nửa sau câu chuyện, lập tức bối rối,
Thuần Nhã :"..." Lo làm gì cơ? Sao chỉ có sư đồ hai người? Chuyện nào đó mờ ám không thể tiết lộ sao?
Nam tử bên này cũng vừa vặn đảo mắt bắt gặp ánh mắt không rõ ý tứ kia từ đồng môn, thân thể liền cứng ngắc rồi.
Phượng Hi :"..." Đù má! Ông đỏ mặt làm cái mọe gì hả?
Văn Hi cùng các nữ đệ tử gần như bước tới ngay sau, đồng dạng một loại cảm xúc nhìn nhìn bên này,
:"..." AAA!!!
Hình như chúng ta vừa nghe thấy cái gì đó không nên nghe!!!
Có lẽ nào...
AAA!!!
Không được, không được để loạn mất bản thân!!!
Phượng Hi :"...?!" Ta vì sao có thể xem hiểu ý tứ trong mắt các ngươi???
Lại nhìn qua đệ tử nhu thuận đứng ở bên cạnh.
Bốn mắt gặp nhau, nam tử liền có hơi thất thần.
Nói thật, dù gì đi nữa làm đại thần viết tiểu thuyết mạng lâu như vậy, đừng nói đam mỹ, ngay cả bách hợp Phượng Hi cũng từng cầm qua, trong tất cả các thể loại đều tường tận rõ mồn một, cực kỳ có chuyên môn.
Vậy nên cùng không khó nhận ra tình huống hiện tại cho lắm.
Làm sư tôn...!một trong những nghề vừa không lương lại vừa dễ thất thân này....
Phượng Hi :"..."
Không thể nào đâu nhỉ?
Không thể nào đâu...
Này!
Trong lòng loạn thành một đoàn, tim đột ngột đập nhanh hơn hẳn.
Nam tử sợ hãi quay qua nam chủ bên cạnh tìm kiếm một cái phủ nhận.
Đáng tiếc, Tiêu Lạc lại rất ôn nhu mà đáp trả ánh mắt.
Phượng Hi không tự giác được đỏ mặt rồi!!!
Hệ thống [ ...!] Ta nghi ngờ ký chủ chính là hủ nam ẩn giấu.
---------------------------------------******************************************---------------------------------
Kình Lạc có điều muốn nói:
Từng đọc qua tiểu thụ được buff mạnh đến nghịch thiên chưa? Đọc qua tiểu thụ cường thế bá đạo chưa!!!
Đến!!! Vote vote nào mọi người!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...