Làm Ruộng Sau Khi Bị Người Nhà Bán Đi Ta Trở Thành Đoàn Sủng Trong Núi


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói còn chưa dứt lời, Trâu thị liền cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Mộc phi đao đến, ngượng ngùng nói:
“Cái chăn này còn rất mới, nếu dùng như thế thì rất đáng tiếc.


Những năm này, Trâu thị đã sớm quen đánh chửi Diệp Lạc Hân cho nên đã quen không bận tâm đến ánh mắt người khác.

Lúc này thấy Tiêu Mộc lộ vẻ hung tướng, thấy không phải người dễ đối phó thì trong lòng vừa sợ vừa cảm thấy may mắn, còn may là chưa gả Thanh Thanh cho hắn.

Tiêu Mộc đặt Diệp Lạc Hân xuống xong thì không tiến lên nữa mà nói với Trâu thị: “Vừa rồi nàng bị sặc nước, nhanh chóng tìm đại phu sang đây xem một chút.



Vừa nghe nói phải gọi đại phu, Trâu thị vội vàng.

“Dù sao thì đứa con thứ hai nhà ta cũng là người của Tiêu gia rồi, nếu phải gọi đại phu thì cũng là Tiêu gia các ngươi đi gọi, không có đạo lý con gái đã gả ra ngoài còn có thể trở về nhà mẹ đẻ xem bệnh.


“Ta thấy ngươi chính là quỷ thắt cổ… chết không cần thể diện!”
Từ Chính Hương chỉ vào Trâu thị mắng: "Nhà chúng ta nghe tin các ngươi lén thay nương tử cho nên mới chạy tới, đứa con thứ hai nhà các ngươi còn chưa đính hôn chưa bái đường với lão nhị nhà ta, sao lại trở thành người Tiêu gia rồi!”
Trâu thị nhìn Diệp Lạc Hân đang hôn mê một chút, lại nhìn Tiêu Mộc đứng ở bên cạnh một chút, tròng mắt xoay chuyển, trong miệng “Hứ” Một tiếng: "Đứa con gái nhà ta với lão nhị nhà ngươi chưa đính hôn, nhưng vừa rồi lão nhị nhà các ngươi đã ôm ấp còn chạm vào, thậm chí còn có tiếp xúc da thịt, vậy mà các ngươi còn muốn chống chế không thành?”
“Ngươi đừng ngậm máu phun người!” Từ Chính Hương tức giận đến mức cái mũi cũng lệch đi: “Đây là Mộc ca nhi nhà ta cũng chỉ vì cứu nàng!”
“Cứu nàng thì sao? Nhưng lão nhị nhà ngươi đã hủy đi trong sạch của Lạc Hân!”
Trâu thị bị Từ Chính Hương áp chế mắng nửa ngày, lúc này mới tìm được cửa đột phá, chống eo đắc ý nói: “Tất cả mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy, vừa rồi chính là lão nhị nhà ngươi ôm nữ nhi nhà ta vào, ngươi còn muốn chống chế?”

“Ngươi đúng là kẻ ác đáng đâm ngàn đao, sao tai họa nhà ngươi không có chỗ cất cho nên muốn nhét vào Tiêu gia chúng ta sao, ngươi đi mà nằm mơ à!”
Từ Chính Hương sớm biết danh tiếng tai họa của Diệp Lạc Hân cho nên kiên quyết phản đối thay nàng vào cửa.

Lúc này thấy sắc mặt tiểu nhân đắc ý của Trâu thị thì không thể nhẫn nhịn nổi nữa.

Bà ấy trực tiếp động tay, dùng hai bàn tay đánh vào mặt của Trâu thị: "Hôm nay lão nương sẽ đồng quy vu tận với ngươi, cũng không thể để tên tiểu nhân như ngươi được như ý.


Trâu thị cũng nghiêm túc, đi lên định nắm tóc của đối phương nhưng lại bị Tiêu Mộc chặn lại.

Tiêu Mộc không nhìn bà ta mà nhìn sang Từ Chính Hương, thần thái kiên định: “Nương, ta sẽ cưới cô nương này.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận