Sau khi Trần Lan cùng Quế Thanh Thanh rời khỏi, Lão thái thái vội phân phó người đi tìm nhi tử, Tống gia cũng khinh người quá đáng, chỉ là cái điền chủ, lại dám đánh chủ ý lên ngoại tôn nữ của bà, thế nào cũng phải để cho đánh bọn họ, về phần Lão thái thái cùng nhi tử nói như thế nào, ai cũng không biết.....
Phòng của Trần Lan cùng Quế Thanh Thanh, thì an bài tại phía đông sương phòng của Lão thái thái, Quế Thanh Thanh vào phòng, ngắm nhìn bốn phía, phát hiện bất luận là khung cửa sổ, cái bàn hay là bình phong, không có cái nào không phải là từ gỗ Lê Hoa thượng đẳng làm thành, mặt trên điêu khắc hoa văn tinh tế, khung giường sơn thiếp vàng, trong trong ngoài ngoài vây mấy tầng màn lụa mỏng màu phấn hồng, trên bàn trang điểm bày gương đồng, trước gương đồng là các loại bột son nước, chì kẻ mi màu đen, xem ra đều là mới mua đến, trong phòng nơi nơi lưu chuyển một loại cảm giác tinh tế dịu dàng của nữ nhân, dễ nhận thấy đây là dùng tâm bài trí, trong lòng Quế Thanh Thanh không khỏi ấm áp.
Trần Lan cười hỏi: "Thế nào Thanh tỷ tỷ? Tỷ có thích phòng này không?"
"Đương nhiên là thích, muội a? Ở tại chỗ nào?" -------diendan--------
"Ta ngụ ở cách vách, tỷ sang đây xem." Trần Lan nói xong, lôi kéo Quế Thanh Thanh sang phòng của mình, bố cục của hai phòng cũng không khác nhau lắm, chỉ là dưới cửa sổ phòng của Trần Lan, nhiều hơn một chiếc thư án gỗ Lê Hoa, trên bàn đầy giấy và bút lông, còn có một chồng sách cao cao, ngoài cửa sổ gió đêm nhè nhẹ, thổi bức màn voan mỏng màu tím không ngừng lay động.....
Quế Thanh Thanh cười nói: "Nhìn cái thư án này của muội, không biết còn tưởng rằng đây là thư phòng của một nam nhân a! Hôm nay ta cũng mệt mỏi, muốn đi ngủ trước." Cùng Trần Lan nói ngủ ngon, Quế Thanh Thanh trở lại phòng của chính mình nằm xuống, mặc dù thân thể mệt mỏi, nhưng thế nào cũng không ngủ được.
Tín vương là thúc thúc của Đương Kim Hoàng Thượng, hai mươi mấy năm trước, đã từng cùng Thánh Thượng tranh đoạt ngôi vị Hoàng Đế mà xảy ra một trận chiến tranh, lúc ấy cả nước hỗn loạn, cũng là khi đó mẫu thân của Quế Thanh Thanh gặp chuyện không may, cho nên Tần gia Lão thái thái vừa nghe đến Tín vương, sắc mặt liền không tốt. Về sau Tín vương cuối cùng cũng vẫn thất bại, chỉ là trong loạn quân lại không tìm được tăm tích của hắn, mà Huyện Thanh Phổ chính là nơi ở nhà mẹ đẻ của Tín vương phi, phụ thân của Tống Tử Kiều chính là cháu họ bà con xa của Tín vương phi.
Tín vương mưu phản, là quan hệ thông gia, người nhà mẹ đẻ của Tín vương khó tránh khỏi tai ương lao ngục, chỉ là phụ thân của Tống Tử Kiều lại không bị liên lụy, lúc đấy hắn mặc dù không phải nghèo rớt mùng tơi, nhưng cũng chỉ là người hạng trung, về sau lại như kỳ tích có tiền bạc, cuộc sống cũng càng ngày càng tốt, cuối cùng trở thành phú hào một phương.
Dù Quế Thanh Thanh không biết tường tận Tống gia làm giàu như thế nào, nhưng cũng láng máng biết là phụ thân Tín vương phi an bài, hắn đã từng là người chủ trì, trước khi gặp chuyện không may có lẽ đã lường trước được, cái này cũng không hiếm lạ, Quế Thanh Thanh nằm ở trên giường, nhớ lại kiếp trước, nàng khó hiểu nhất chính là thái độ của Tống Tử Kiều đối với Tống Tử Hà, có thể dùng cố ý buông thả để hình dung, giống như là cố ý để hắn không làm gì, nếu thật sự là huynh đệ ruột thịt, chẳng lẽ lại mặc kệ hắn ăn nhậu đĩ điếm cờ bạc sao? Hơn nữa huynh đệ hai bọn họ bộ dạng tuyệt đối không giống nhau, nhất là tuổi của Tống Tử Hà, giống như là thời điểm Tín vương mưu phản, hắn vẫn còn là hài tử nằm trong tã lót đi?
Bên này Quế Thanh Thanh trằn trọc không ngủ được, bên kia Lý Tùng đã cùng Đỗ Tiểu Bộ, Trần Thông cáo từ, hắn rời khỏi tửu lâu Long Vân, dù đang say, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, đi một đoạn hắn nhìn xung quanh không ai chú ý mình, hắn liền đến thẳng nhà Viên Hồng Hi.
Người gác cổng nhà Viên Hồng Hi hiển nhiên là đã trải qua chủ nhân dặn dò, hắn thấy người đến là Lý Tùng, lập tức nói: "Lý công tử mời vào, chủ nhà ta đang chờ ngài."
Viên Bàn Tử được tin lập tức đi ra nghênh đón. "Lý huynh đệ, ngươi đã đến rồi. Mau vào phòng ngồi." Hắn mời Lý Tùng vào phòng khách, sớm đã có nha hoàn châm trà, Viên Bàn Tử cười nói: "Lý huynh đệ cũng uống không ít rượu, có muốn uống canh giải rượu hay không?"
Lý Tùng cười nói: "Không cần, chỉ cần một chén trà đặc là được rồi."
Trong chốc lát, trà đặc được đưa tới, Lý Tùng uống một ly trà, lúc này mới nói: "Chuyện lần trước ta nói với Viên đại ca, không biết huynh chuẩn bị làm thế nào?"
"Ngươi yên tâm, bạc đều đã chuẩn bị tốt, cũng không biết ngươi có biện pháp gì. Tống gia cũng không phải nhà bình thường, Thụy Sinh Tường nào có dễ dàng đốn ngã như vậy?"
Lý Tùng cười nói: "Nếu là chờ chính hắn tự ngã đương nhiên không có khả năng, ta cho ngươi xem cái này." Hắn nói xong, đem vật mà Đỗ Tiểu Bộ cùng Trần Thông thu thập được đưa ra, Viên Hồng Hi lật qua lật lại nhìn, rõ ràng là đơn có tên những người bị Tống Tử Kiều hại trong những năm gần đây, Viên Hồng Hi đã đoán được chút, lại hỏi: "Ngươi muốn ta làm cái gì?"
"Đương nhiên là làm cho những người này đi nha môn cáo trạng. Thế nào? Ngươi không dám sao?"
Viên Hồng Hi cười nói: "Ngươi không cần phải khích tướng, ta có cái gì mà không dám? Họ Tống từng bước ép sát, trăm phương nghìn kế chèn ép ta, nếu không phải bởi vì gặp được vợ chồng các ngươi, nói không chừng ta đã sớm không hay ho, ta chỉ muốn biết, đến cùng ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần? Ta nhưng nghe nói Lễ dục lan Tống Tử Kiệu đưa cho Huyện thái gia không ít lễ."
Lý Tùng cười nói: "Cho dù đưa không ít lễ thì như thế nào? Nếu là Tri phủ đại nhân muốn làm gì Tống gia, chẳng lẽ Huyện thái gia dám chống đối không làm? Hơn nữa, Mã đại nhân nhậm chức chưa lâu, cho nên ngươi không cần lo lắng."
"Thật là Tri phủ đại nhân....."
"Vậy còn có giả? Ngươi cũng không phải là chưa từng gặp qua Tần Yến Sơn?"
Viên Hồng Hi nghĩ nghĩ, cười nói: "Không biết Tri phủ đại nhân bên kia, là có điều kiện gì.....""
Lý Tùng biết nếu như hắn không nhắc tới điều kiện, dựa theo tính tình gian xảo của Viên Hồng Hi, nói không chừng vẫn không tin, hắn liền án theo ý của Quế Thanh Thanh nói: "Sau khi xong chuyện, hắn nghĩ biện pháp đem Thụy Sinh Tường đưa cho ngươi, nhưng mà hắn muốn bốn phần lợi nhuận của Thụy Sinh Tường!"
"Bốn phần Thụy Sinh Tường? Cái này có chút nhiều." --------diendan-------
Lý Tùng cười nói: "Ta thấy không được coi là nhiều, phải biết rằng, đến lúc đó Huyện Thanh Phổ trừ bỏ Thụy Sinh Tường chính là Hằng Thịnh Tường lớn nhất, về sau nghề tơ lụa ở Huyện Thanh Phổ, chính là thiên hạ của họ Viên rồi."
Đạo lý kia Viên Hồng Hi đương nhiên là biết, đây là thứ yếu, mấu chốt chính là lên thuyền của Tri phủ đại nhân, về sau trên mặt quan liền thuận buồm xuôi gió, đây mới là lợi ích lớn nhất, trong lòng Viên Hồng Hi chính là vạn lần mong muốn, ngoài miệng lại cười nói: "Nếu là hắn muốn bốn phần, vậy hai vợ chồng các ngươi không thể có cái gì rồi."
Lý Tùng nói: "Ta chỉ là chân chạy cho Tần Yến Sơn, đương nhiên không có chuyện của ta."
"Được! Vậy chuyện này liền định ra rồi, xin nhờ ngươi."
Lý Tùng vẫn còn có chút lo lắng "Ngươi có nắm chắc làm cho bọn họ ra mặt sao?"
Đối với chuyện này, Viên Bàn Tử rất có kinh nghiệm, hắn giải thích nói: "Chỉ cần bọn họ thật sự từng bị Tống Tử Kiều hại qua, ta có thể lấy tiền tài, trước giải quyết nỗi lo về sau của bọn họ, sau lại làm cho bọn họ cáo trạng, ai không nghĩ muốn cho mình thắng kiện? Cho nên chuyện này đảm bảo không sơ hở.
Lý Tùng gật gật đầu "Những người này đều đã từng đi nha môn cáo trạng qua, ở nha môn có lưu lại hồ sơ, chuyện này ngươi yên tâm, nhất định không có giả. Ngươi có thể nói cho bọn hắn Mã đại nhân mới tới là thanh quan..... Chờ ta liên hệ được với Châu phủ bên kia, chúng ta hẹn ngày sẽ bắt đầu, bên phía ngươi mau chóng chuẩn bị sẵn sàng....."
Lý Tùng rời khỏi Viên gia, thời gian đã sắp đến canh ba, hắn nghĩ đến "Tàng bảo đồ" đang mang trên người, thứ này vẫn nên đặt vào trong thư phòng của Tống Tử Kiều đi, chuyện này có chút khó, lúc này nguyệt hắc phong cao, dứt khoát đi Tống gia một lần đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...