Làm Ơn! Để Nàng Yên


Đêm lại nắng, lạnh rồi ấm.
Ngày mà làng nhỏ trong vùng quê hẻo lảnh bắt đầu sang xuân là lúc hai huynh muội Tuyết Tình rời đi. Cả làng biết chuyện, vì quý hai huynh muội, họ lại tổ chức tiếc đưa. Họ chúc cả hai thượng lộ, an bình trên con đường họ đã chọn.
Người trong làng ai cũng rất thích hai huynh muội này, họ không biết sự thật về dòng màu của hai người, khi họ nhìn thấy hai người ở đây cũng đã là nhiều năm trước khi có hai phu thê đến nơi này, còn đã bao năm họ quen với hai đứa nhỏ này thì hình như họ không thể tính được. ĐÚng thời gian không chờ người, cũng chỉ có thời gian mới hữu hạn, như lời tiểu nha đầu Tuyết Tình nói. Họ phải rời đi, hai đứa bé trong làng cũng nên rời đi tìm con đường riêng cho mình rồi. Người trong làng chỉ mong còn một chút đồ đạc tiễn biệt hai đứa nhỏ này….
_Tuyết Tư, Tuyết Tình hai huynh muội các ngươi có nhà không?
_nơi này_Tuyết Tư rời nhà ra mở cửa_ Bùi cô cô đến chơi
_thằng tiểu tử này không tiếp đón ta sao? vậy ta về_hập hực quay lưng bỏ đi
_Bùi cô cô bà đến chơi sao? Lâu ngày bà vẫn đẹp như thế

_...con tiểu nha đầu này…._tới lại vờ giận bẹo má nàng_ngươi quá lẻo mép
_cô cô đau….
_cô cô…
_rồi rồi hai huynh muội các ngươi đúng là…..hazi…đùa thôi nghe Bùi nhi nói các ngươi sắp sửa lên đường rời làng ta đem chút thức ăn cùng trang phục cho các ngươi
_đa tạ cô cô_Tuyết Tư nhận lấy kéo nàng(Tuyết Tình) về sau, gì chứ cô cô mà bẹo má nàng nữa hắn sẽ đau lòng….
_ được rồi được rồi, ta không ăn hiếp các ngươi nữa_Bùi thị thấy hành động nhỏ của tiểu tử kia như gà mái bảo vợ con mình lại phì cười ra cửa
_cô cô đa tạ người_giọng Tuyết TÌnh lanh lãnh trong veo từ đằng sau lưng ca ca trồi lên_đa tạ người đã chăm sóc lo lắng bọn cháu bao năm qua_nói đoạn lại đến ôm bà
_...._Bùi thị khẽ lau giọt nước trên khoé mắt, vỗ nhẹ lưng nha đầu nhỏ_không cần, mọi chuyện do ta cam tâm tình nguyện, đến một ngày ngươi trưởng thành đừng quên ta là được rồi.

_ân con sẽ không quên người
_cô cô…_Tuyết Tư bước gần đến bên bà, quỳ xuống, dập đầu_một lạy này xin cảm tạ công ơn của người đã quan tâm bọn con như con ruột
_đứng lên đứng lên_kéo hắn đứng dậy Bùi thị phủ vội tuyết trên người hắn_mặt đất lạnh sẽ cảm ngay, lẫn sau cấm lạy nếu không làm ta tổn thọ ta giết ngươi tiểu tử thôi!!
_là….
_ngươi đi rồi các ngươi nhớ chăm sóc cho nhau, không còn ai lo lắng cho các ngươi nữa thì phải tự giữ sức khoẻ. Nhớ là huynh muội phải nương tựa nhau mà sống, không được tách rời. Này nếu trưởng thành muốn cưới vợ gã chồng nên suy nghĩ cho huynh muội của mình một chút, về sau sẽ yên ấm hơn
_......ân con biết rồi cô cô_Khoé miệng giật giật, bà cô này của nàng hình như có lo xa quá không, hiện tại nàng chỉ mới 8 tuổi, ca ca nàng mới 16 tuổi chuyện phu thê là chuyện rất rất lâu sau này mà….
_nha đầu ngươi có biết thục nữ a
~_..._cười hì hì, cho qua chuyện
(chạng vạng: thục nữ cái gì…còn ai nhớ câu châm ngôn về thục nữ của tỷ ấy không?....hiểu rồi a~)
_..._Tuyết Tư không nói quay mặt sang nơi khác, phu thê???Hắn có thể đã nghĩ tới rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui