Làm Ổ Tại Sơn Thôn Làm Thần Y
Vẫn là con gái biết nghĩ cho cha!Đưa thuốc cho những người khác dùng trước, chung quy cũng là vì muốn thử nghiệm cho cha mà thôi!!.
May mà đây chỉ là suy nghĩ trong đầu của cha Tô mà thôi, nếu không sợ rằng sẽ bị cha mình cùng với anh cả mình cho một trận mất!Bữa cơm này cha Tô ăn thực sự không để tâm đến hương vị thế nào được, vừa phải nhận lấy lời an ủi của con gái, vừa nghĩ xem bất ngờ kia rốt cuộc là cái gì?! !.
.
Đợi khi về đến nhà rồi.
Mẹ Tô đi dọn dẹp nhà trước.
Cha Tô cuối cùng cũng có thể tâm sự được với con gái.
Tô Hạ đưa viên uống cùng với dầu gội đầu đã chuẩn bị cho cha Tô: “Bác hai chỉ được dùng loại cơ bản mà thôi, hiệu quả sẽ không tốt bằng dùng loại này đâu!”Ánh mắt cha Tô nhíu lại, dựa vào tính cách của anh hai nghĩ cũng biết tại sao anh mình lại chọn loại kém hiệu quả hơn rồi.
Cha Tô nhận lấy viên uống cùng với dầu gội đầu, chuẩn bị định hôm nay dùng luôn, đợi khi tóc ông ấy dài ra rồi, để xem anh hai còn có thể khoe kiểu gì được nữa!Lại hỏi tới phương thuốc mọc tóc, vẻ mặt cha Tô đầy hoài nghi: “Thực sự là tìm thấy ở trong sách cổ sao?”Tô Hạ kiên trì gật đầu: “Thật đó! Là con vô tình tìm được một quyển sách viết tay! Bên trong có nhắc đến phương thuốc giúp mọc tóc nên con liền nhớ kỹ.
”Cha Tô gật đầu, dù sao phương thuốc này cũng là do con gái phát hiện ra nên ông ấy cũng không hỏi nhiều nữa.
Làm nghề này như bọn họ đều biết, có được một phương thuốc bí truyền quan trọng đến mức nào.
Thời này có biết bao nhiêu là xí nghiệp dược phẩm, giống như Vân Nam Bạch Dược vân vân, ngoài phương thuốc ra, bọn họ còn có công ty cổ phần.
Chỉ cần có cổ phần thì công ty vẫn sẽ trụ được, chỉ cần duy trì việc chia hoa hồng là cả đời có thể dùng không hết!Còn những tiệm thuốc cổ như nhà cha Tô, nói ra cũng phải có đến trăm năm lịch sử rồi.
Lý do tại sao nhiều năm như vậy, những quán thuốc phụ cận ở trấn trên mọc lên không ít mà tiệm thuốc của bọn họ vẫn có thể sừng sững tồn tại như vậy được?Chủ yếu là bởi vì một trăm năm trước, một vị thầy thuốc trung y lợi hại đã lưu lại ba trang giấy ghi phương thuốc bồi bổ thân thể.
Trong đó phương thuốc thập toàn đại bổ là loại được bán chạy nhất.
Đừng nghĩ rằng phương thuốc thập toàn đại bổ lên mang tra một cái là có.
Thực ra phương thuốc đó mỗi tiệm thuốc đều có, nhưng cách thức không giống nhau nên công dụng lại hoàn toàn không giống nhau.
Mùa đông hàng năm, người đến tiệm thuốc mua thuốc bổ cứ không dứt.
Một hai tháng đó kiếm được còn nhiều hơn nửa năm đầu gộp lại.
“Vậy con sau này có dự định gì không?” Cha Tô tiếp tục hỏi: “Không phải vẫn cứ ở nơi này để tìm công việc đó chứ?”Lại nói tiếp, Tô Hạ cũng ở đây sắp được hai tháng rồi.
Tô Hạ cười nói: “Sao có thể được chứ? Con vẫn đang cần suy xét, ở đây có rất nhiều dược liệu dại nên phù hợp với việc nghiên cứu một số loại thuốc mới!”Thấy cha Tô vẫn còn muốn hỏi tiếp, cô liền nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Cha, con vẫn còn một thứ khác muốn để cho cha!”Tô Hạ lấy ra một trang giấy.
Cha Tô nhìn qua, là một tờ giấy, phía trên có viết công thức của hơn mười vị thuốc Đông y, còn có liều thuốc nữa.
Phía dưới cùng là để viết trình tự của dược liệu cùng với biện pháp bào chế.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...