Làm Nũng - Thời Tinh Thảo


Đàm Diễm thấy vậy, nhiệt tình nói: “Giang tổng, anh thấy mẫu giày cao gót này thế nào?”“Cô là người thiết kế nó?” Giang Hoài Khiêm hỏi.Đàm Diễm gật đầu, nói bằng giọng nhẹ nhàng: “Vâng, tôi là nhà thiết kế chính của mẫu giày này.”Giang Hoài Khiêm đưa tay ra, cầm lấy một chiếc giày, khẽ hỏi: “Sử dụng chất liệu da gì?”Đàm Diễm ngạc nhiên, không nghĩ Giang Hoài Khiêm sẽ hỏi điều này.Cô ta suy nghĩ một chút, nói nhỏ: “Là da bò.”Giang Hoài Khiêm gật đầu.Đàm Diễm vui mừng khôn xiết, biết rằng mình đã nói đúng.

Cô ta cười, giọng điệu có chút thân mật: “Giang tổng cảm thấy thế nào?”“Rất tốt.” Giang Hoài Khiêm vẫn nói chuyện về công việc bình thường: “Tại sao lại dùng da bò?”Đàm Diễm giật mình, suy nghĩ một chút rồi nói: “Bởi vì chất liệu của da bò, khi đi trên chân sẽ mềm và thoải mái hơn.


“Giang Hoài Khiêm “Ừm” một tiếng, nhìn người quản lý ở bên cạnh: “Sau khi bán ra thị trường, các anh đã khảo sát, nghiên cứu tình hình chưa? ““Dạ có.” Người quản lý nói: “Tuần thứ hai sau khi bán ra, chúng tôi đã tiến hành một cuộc khảo sát.”Nhìn Giang Hoài Khiêm, người quản lý tiếp tục: “Kết quả khảo sát và phản hồi của khách hàng đều đã được gửi vào hộp thư của các nhà quản lý của nhiều bộ phận khác nhau”.Nghe vậy, Giang Hoài Khiêm hỏi lại: “Anh chắc chứ?”Người quản lý liếc nhìn Thạch Giang rồi gật đầu: “Tôi chắc chắn.”Vừa dứt lời, sắc mặt của Thạch Giang trở nên tái mét, lập tức cúi đầu nói: “Giang tổng.

“Hắn ta là một người khôn ngoan.

Trong chốc lát đã hiểu được ý tứ trong câu hỏi của Giang Hoài Khiêm.“Vấn đề này là do tôi sơ suất, nhưng doanh số bán mẫu giày này thực sự vẫn rất tốt.”Giang Hoài Khiêm: “Phản hồi của khách hàng đã nói gì.”Thạch Giang nhắm mắt, không dám che giấu: “Da giày bị cứng, đế giày dễ bị mòn, lớp keo dán thường sẽ bị bung ra khi tiếp xúc với nước.

”Thạch Giang đã nói trên mỗi một đôi giày, chỉ cần xuất hiện một lỗi dù nhỏ cũng sẽ trở thành một vấn đề nghiêm trọng.Thế mà bây giờ, một đôi giày lại có nhiều lỗi như vậy.Nguyễn Khinh Họa lén nhìn sắc mặt của Giang Hoài Khiêm, không dám lên tiếng.Thực lòng mà nói, chuyện như này khiến cô cũng có chút sợ anh.Giang Hoài Khiêm: “Tại sao không khắc phục ngay sai sót?.”Giọng nói của Thạch Giang run rẩy: “Là do chi phí quá cao.”Giang Hoài Khiêm không nói thêm nữa, nhưng mọi người xung quanh đã sợ đến nỗi không dám thở mạnh.Đàm Diễm cũng vô thức lùi lại hai bước.Đang lùi lại, Giang Hoài Khiêm đột nhiên nhìn cô ta.Đàm Diễm lúc này trở nên vô cùng căng thẳng, vừa chờ đợi vừa lo lắng.Cô ta cho rằng bản thân chỉ chịu trách nhiệm về thiết kế, những vấn đề khác không phải là trách nhiệm của cô ta.Giang Hoài Khiêm nhìn cô ta, nói: “Thiết kế quả thực không tồi.”Đàm Diễm ngạc nhiên, mừng rỡ: “Cảm ơn Giang ——”Cô ta còn chưa nói hết câu, đã bị Giang Hoài Khiêm lạnh lùng cắt ngang: “Nhưng tôi không cho rằng một người không phân biệt nổi sự khác biệt giữa da bò và da dê, lại có đủ tư cách trở thành một nhà thiết kế, huống hồ còn được mệnh danh là ‘nhà thiết kế có năng lực’.”Sắc mặt của Đàm Diễm bây giờ vô cùng khó coi.Cô ta mấp máy môi, định nói gì đó để bào chữa thì Giang Hoài Khiêm đã nhìn về phía Nguyễn Khinh Họa nói:“Lại đây.”Mọi người đều sửng sốt, ngơ ngác nhìn nhau, có chút không tin được những gì vừa nghe thấy.Giang Hoài Khiêm đây là đang gọi ai vậy?Lưu Tuấn ho nhẹ một tiếng, đoán là ông chủ của mình tức giận đến não cũng trở nên mơ hồ rồi.Anh ta nhìn Nguyễn Khinh Họa, cười nói: “Cô Nguyễn, khi chúng tôi vừa vào đây, đã nghe quản lý nói cô thường xuyên đến nhà xưởng.

Chắc cô biết rất rõ về chất liệu để làm giày đúng không?”Nguyễn Khinh Họa gật đầu, “Đúng vậy.”Lưu Tuấn chỉ chỉ: “Hôm nay Giang tổng muốn biết rõ hơn.


Nếu không phiền, cô làm người giới thiệu được không?”Anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói thêm: “Nói về những gì cô biết về mẫu thiết kế cũng như chất liệu sản xuất đôi giày này.

”“Được.”Giang Hoài Khiêm thấy cô vẫn đứng yên tại chỗ, nhẹ nói: “Qua đây đi.

”Nguyễn Khinh Họa trả lời: “Vâng” rồi bước tới trước.“Vừa rồi đôi giày đó”.


Giang Hoài Khiêm bắt đầu nói vào trọng điểm: “Cô làm một đôi bằng chất liệu khác tốt hơn cho mọi người xem.”Nguyễn Khinh Họa: “Được.”Đàm Diễm thấy như vậy, cố gắng muốn khắc phục sai lầm mà cô ta vừa mắc phải, nhẹ giọng nói: “Giang tổng, tôi cũng muốn thử xem.

Vừa rồi xảy ra nhầm lẫn, là do tôi căng thẳng quá, cho nên mới….”Câu sau là gì, chắc không cần nói thì ai ở đây cũng đã chứng kiến cả rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận