Xem trận đấu
< "Chàng trai, sao em lại ngọt ngòa thế" haha.>
Mí mắt Lộc Duy giật giât, vội vàng chúc ngủ ngon với mọi người, sau đó đóng livestream.
Đợi đến khi không còn cảm thấy xấu hổ nữa mới thở ra nhẹ nhõm.
Ngay lúc này đột nhiên nghe thấy tiếng cười của Đỗ Dật Văn.
Mặt Lộc Duy nóng lên, ho nhẹ hai tiếng, "Hôm nay rất cảm ơn chồng yêu ~ ngủ ngon nha, nhớ ngủ sớm."
Đỗ Dật Văn nghe được lời chúc của Lộc Duy, nhẹ nhàng đáp lại, đang định đóng trò chơi.
Khi anh đang định thoát game, bỗng nghe được giọng nói của Lộc Duy qua hệ thống game:
"Chồng ơi, anh nghĩ...Em có thể làm được không?"
Giọng nói của thiếu niên căng thẳng, khiến anh tưởng tượng ra mật con hươu nhỏ muốn ăn cỏ nhưng lại rất sợ hãi.
Trong lòng Đỗ Dật Văn mềm nhũn, nhỏ giọng nói: "Em có thể."
Anh suy nghĩ một chút, thấy có vẻ mình nói đơn giản quá, lại nói thêm một câu: "Anh tin em làm được."
Giọng nói của Đỗ Dật Văn trời sinh mang theo sự thuyết phục, Lộc Duy cảm thấy bản thân được uống một viên thuốc an thần, sự hoảng loạn trong lòng cũng yên tĩnh trở lại.
Cậu chúc ngủ ngon với Đỗ Dật Văn sau đó rời khỏi game.
Khi Lộc Duy cầm điện thoại, mới phát hiện QQ của mình có nhiều thông báo tin nhắn chưa đọc.
Lộc Duy ấn vào xem, thì ra là tin nhắn của đội LD Vikey.
Hàn Tranh: "Lịch trình tập luyện.jpg"
Mạnh Khưu: "Oa, anh Hàn năng suất ghê!"
Lộ Phi: "Chậc.
Rất khá."
Tần Duyêt: "Anh trai nhỏ thật giỏi ~"
Hàn Tranh: "Tần Duyệt đừng làm loạn nữa."
Tần Duyệt: "?"
Lộc Duy nhìn thấy mọi người đang nói chuyện, vội vàng ấn xem lịch trình, thấy thời gian được sắp xếp rất chi tiết, thậm chỉ khi nào nên nghỉ ngơi và nghỉ trưa đều được chia rõ ràng,đây là một thời gian biểu rất chi tiết.
Trong đây còn lên kế hoạc huấn luyện mỗi ngày, đôi khi là thử lối chơi mới, có khi lại thử những con tướng dị.
Các hình thức huấn luyện được lên kế hoạch rõ ràng.
Lộc Duy cảm thán một câu:
"Anh Hàn Tranh, anh giỏi thật đấy!"
Nhưng lại thấy Tần Duyệt trả lời tin nhắn của cậu:
"Còn không phải à, cậu ta chính là đứa nhỏ nhất trong đội." (ý chí cái đó á.)
Nhỏ nhất?
Lộc Duy: "..."
Khi Tần Duyệt vừa mới gửi tin đi, Lộc Duy thất Hàn Tranh phản bác lại một câu: "Tiểu Duyệt Duyệt, cậu thử qua rồi hả?"
Hàn Tranh gửi tin nhắn, Lộ Phi nhanh chóng chen vào: "Khụ khụ, được rồi, được rồi."
Hai ngày nay Tần Duyệt luôn làm mặt lạnh với Lộ Phi, Lộ Phi là một người đàn ông cao tận 1m9 nhưng lại rất nhường Tần Duyệt.
Lộc Duy để ý tương tác của hai người, cậu chắc chắn có gì đó mờ ám.
Đúng lúc này, Hàn Tranh tiếp tục nói, "Vào cuối tháng này, chính là 26 tháng 9, vòng bảng giải đấu sẽ bắt đầu.
Thời gian rất gấp, nếu mọi người không phản đối ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện.
Một ngày chúng ta huấn luyện bảy tiếng, bắt đầu từ 9h sáng đến 12h trưalà thời gian tổ đội, sau đó sẽ tiếp tục huấn luyện từ 2h chiều đến 6h tối à khoảng test chiến thuật.
Nếu Lộc Duy và Lộ Phi muốn livestream, thì chuyển thời gian đó vào lúc tổ đội đánh rank buổi sáng."
Lộc Duy nhanh chóng trả lời: "Được."
Lộ Phi: "Không thành vấn đề."
Hàn Tranh nói tiếp: "Tạm thời chúng ta sẽ huấn luyện theo thời gian biểu như trong lịch trình.
Chúng ta chỉ có hai tuần để tập luyến cho thi đấu, nếu các cậu có bất tiện, có thể xin phép trước và bổ sung sau."
Mạnh Khưu: "Không vấn đề gì ~ Vậy...vừa hay quán nét có địa điểm đăng ký, ngày mai em thay mọi người báo danh, nếu có cần thêm thôn tin gì sẽ gọi cho mọi người."
Lộc Duy: "Được!"
Tần Duyệt: "Được nà ~"
Lộ Phi: "OK."
Khi Hàn Tranh lên kế hoạch thời gian, cũng như con người của hắn, liên quan đến công việc thì giải quyết rất nhanh, chỉ mất mười phút mọi thứ đã sắp xếp xong.
Bây giờ đã là 12h đêm, mọi người chuẩn bị đi ngủ này mai bắt đầu huấn luyện.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lộc Duy dậy rất sớm, xuống nhà ăn sáng, sau nói sự việc mình gia nhập đội LD cho Lộc Hoài và Lộc Đạo Viễn.
Hai người không nói gì, chỉ cổ vũ cậu cố lên, bảo cậu cuối tuần đi kiểm tra lại chân.
Lộc Duy gật đầu đồng ý, đi nhờ xe Lộc Hoài đến quán nét.
Khi bước vào tầng một, tường bên trái có một màn hình lớn chiếm gần hết bức tường.
Trước màn hình, có sáu hàng ghế, bạn có thể ngồi miễn phí ở đây để nghỉ ngơi.
Lộc Duy là nhóm người đầu tiên đến, màn hình vẫn chưa mở.
Đúng lúc này, màn hình bắt đầu phát hình ảnh trò chơi Vương giả.
Lộc Duy nhìn góc trái màn hình: Chung kết Giải đấu KPL Vương giả vinh diệu năm 2018.
KPL Vương giả chia làm hai mùa giải, mùa xuân và mùa thu.
Mỗi mùa chi làm ba vòng: Vòng bảng, vòng loại trực tiếp và trận chung kết.
Chỉ những đội đạt thành tích nhất định mới được tiến vào vòng tiếp theo.
Những đội tham gia ở chung kết đều là nhũng đội mạnh nhất cả nước.
Về tư duy, chiến thuật và sự ăn ý của các thành viên trong đội đều vượt xa các đội bình thường.
Lộc Duy đứng trước màn hình, nhìn thấy bốn người một đội ở đường dưới đánh Baron.
Xạ thủ Hạ Hầu Đôn ở dối diện phóng đao về phía hang Baron, làm choáng và giữ chân cả bốn người, sau đó hắn phóng đến vị trí của chiếc đao, ngăn cản bốn người đánh Baron.
Đồng đội Quan Vũ của Hạ Hầu Đôn lao ra từ bụi cỏ, đẩy bốn kẻ địch lên tường, chém một đao về phía trước, lấy đi một nửa thanh máu của cả bốn.
Hàn Tín theo sau, quét một đao chí mạng vào rừng và xạ thủ bên kia.
Hạ Hầu Đôn vung đao chém, hạ gục cả bốn người.
Đúng là một pha giao tranh mãn nhãn, các bình luận viên trên màn hình đều đứng dậy vỗ tay, kích động hét lớn qua micro: "Là Qlying! Ba người Qlying hạ gục cả bốn người, bây giờ ICB chỉ còn lại một mình đường giữa Djoke, chẳng nhẽ họ phải ngậm ngù chấp nhận làm á quân sao!"
Mỗi tình huống của trận đấu chung kết đều làm người hưng phấn, chưa kể lúc này năm người đội Qlying đều đầy máu, mà ICB chỉ có mỗi đường giữa Djoke.
Đã về cuối game, trụ của cả hai bên đều mất hết, chỉ còn lại nhà lính, Qlying không muốn ăn Baron mà kéo lính đẩy thẳng vào nhà đối phương.
Nhân cơ hội bốn người đối phương đang trên bảng đếm số, phá nhà chính của ICB.
Lộc Duy nhìn tổng tiền của cả hai bên: hai đội không có quá nhiều chênh lệch.
Năm người ICB chỉ còn lại mỗi Djoke, nhưng Djoke không có lượng tiền vượt trội so với bằng chung.
Chỉ sợ không thể thủ được...
Nhưng cũng không hẳn.
Lộc Duy hơi híp mắt, nhìn Djoke điều khiển Điêu Thuyền đứng ở nhà lính, đặt mua trang bị trước, không hiểu tại sao, cậu có cảm giác quen thuộc.
Lúc này cậu đang đứng cạnh hàng ghế trước màn hình, bên cạnh cậu có vài thanh niên cũng đang ngồi xem.
Hàng năm có rất nhiều người theo dõi trận chung kết KPL.
Năm ngoái Lộc Duy bị tai nạn nên không thể xem, những người khác chắc đã xem hết rồi, biết trước được kết quả, vì thế người ngồi xem lại cũng không có nhiều.
Một người thanh niên để tóc dài, dáng vẻ lưu mạnh, nhìn diễn biến trận đấu trên màn hình, anh ta nắm chặt tay phải đập mạnh vào lòng tay trái: "Haizz! Tôi tưởng ICB thắng chứ, ván này xem như xong rồi."
Người thanh niên ngồi bên cạnh anh ta cũng ủ rũ, thở dài: "Thật ra tôi cũng rất thích ICB.
Hai trận đấu đánh vẫn khá ổn."
Lộc Duy nhìn kết quả trên màn hình, thể thức trận chung kết là BO3 (Best of 3), tức là đội nào giành chiến thắng hai ván là đội chiến thắng.
Lúc này tỷ số của Qlying và ICB là 1:1, điều này có nghĩa, bây giờ là ván đấu then chốt, đội nào thắng ván này sẽ là người giành chức vô địch.
Lộc Duy nhìn chằm chằm Djoke trên màn hình, bỗng có cảm giác hồi hộp như chính bản thân mình là người trong đấy.
Cậu hít một hơi thật sâu, ngồi xuống hàng ghế đầu.
Đội Qlying đã đẩy đến nhà lính ở đường giữa, chỉ cần phá xong nhà lính họ sẽ thuận thế đánh vào trụ bảo vệ nhà chính.
Nếu Djoke muốn bảo vệ nhà chính, cần phải dọn hết đợt lính mà đối phương dẫn vào.
Nếu là pháp sư khác như Gia Cát Lượng hay Mai Shiranui chỉ có thể sử dụng kỹ năng để dọn lính, chắc chắn ván này sẽ thua, bởi vì kẻ địch rất dễ ngăn bạn sử dụng kỹ năng vào lính.
Nhưng đây là Điêu Thuyền, kỹ năng của cô không bị chắn, nếu kẻ địch che ở phía trước, cô có thể triệu hồi hoa ở vị trí chỉ định để dọn lính.
Hơn nữa...
Lộc Duy nhìn thao tác của Djoke điều khiển Điêu Thuyền, trong lòng đột nhiên có một suy nghĩ chắc chắn: "ICB sẽ thắng."
Lộc Duy nhỏ giọng nói.
Hai người thành niên lúc nãy nói chuyển quay sang nhìn cậu, vẻ mặt không tin, thanh niên tóc dài bĩu mỗi nói: "Nói linh tinh gì thế người anh em, không nhìn thấy ICB chỉ còn lại mồi mình Djoke hả."
Thanh niên bên cạnh gật đầu, giọng nói đầy tiếc nuối: "Tiếc quá, ICB chỉ thiếu một chút nữa thôi là giành được chức vô địch rồi."
Lộc Duy không nói chuyện, chỉ tay về phía màn hình.
Hai người ngẩng đầu nhìn theo, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ: "Quét...quét sạch?!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...