Edit: Khong9chu (Ochibi)
Hoắc Dịch Hoài biết bản thân mình bề ngoài đẹp, ở trường học gặp không ít nữ sinh có ý định tiếp cận hắn.
Đối với một thiếu niên còn không có thông suốt mà nói, cô gái xinh đẹp thậm chí còn không có lực hấp dẫn lớn bằng kiểu vũ khí mới. Cho nên đối với người trước mặt này, Hoắc Dịch Hoài chỉ cảm thấy phiền toái.
Đường cong hàm dưới duyên dáng của hắn nâng nâng, ngữ khí lãnh đạm: “Buông ra.”
Thiếu niên hốc mắt hơi sâu, đôi ngươi màu khói bụi lạnh giống khối băng, hàng mi dài đen bóng nồng đậm bao phủ phía trên, xinh đẹp đến nỗi cảm giác kỳ lạ.
Người lớn lên xinh đẹp, không nhất định sẽ tốt bụng. Thư Sâm Nhuyễn buông lỏng quần áo hắn, thức thời lui ra phía sau nửa bước.
Cô ngưỡng mặt, một lần cuối cùng ý đồ tìm kiếm trợ giúp: “Chúng ta nói như thế nào cũng là bạn cùng trường, người phía sau kia quấn lấy tôi không bỏ, cậu giúp tôi một lần có thể chứ?”
Chu Tư Thiên đứng ở nơi xa quan sát, nhìn chằm chằm thiếu nam thiếu nữ cử chỉ thân mật kia.
Hoắc Dịch Hoài không quen biết hắn, hắn lại biết Hoắc Dịch Hoài. Đây là tiểu tể tử mà Hoắc lão thái bà không biết nhặt từ nơi nào, tiến hoá lực lượng cấp bảy. Nghe nói tiểu tử này đã sớm được trường học mời chuyển đến A thành, chính là bởi vì lão thái bà kia hắn mới lưu lại tại B thành.
Mấy năm trước lão thái bà bày một sạp nhỏ, có một đám côn đồ đi qua gây sự, kết quả một đám đại nam nhân bị một tiểu tử mới mười bốn tuổi đầu đánh không bò dậy nổi.
Nếu Hoắc Dịch Hoài thật sự biết nha đầu thúi, Chu Tư Thiên chỉ có thể xám xịt rời đi, hắn không nghĩ sẽ đối đầu tiểu tử kia.
“Yêu cầu tôi giúp cô” Hoắc Dịch Hoài rũ mắt nhìn cô, ánh mắt giống như đang nhìn đứa ngốc.
“Hệ thống công phòng của cô là giả?”
Âm thanh thiếu niên rất êm tai, có điểm xen lẫn mát lạnh giữa cậu bé và nam nhân, ngữ khí lạnh nhạt giống khối băng, ngay cả châm chọc cũng đều nhàn nhạt.
Thư Sâm Nhuyễn sửng sốt một chút, bỗng nhiên nhớ tới vòng tay hình như thật sự có cái công năng như vậy. Hiện tại cô dùng vòng tay đầu cuối kiểu mới nhất, mới thay được mấy ngày.
Vòng tay thường tượng trưng cho khoa học kỹ thuật mới đương đại, kiểu mới nhất không phải tất cả mọi người đều có tư cách đi sử dụng, nhưng không ngại bọn họ hiểu biết về cái này.
Mà Thư Sâm Nhuyễn hoàn toàn ngược lại, từ trước đến nay cô không quá chú ý. Lúc ấy ba đưa cho cô vòng tay mới, cô ở một bên xem truyện tranh một bên phát video hướng dẫn sử dụng. Cho nên cái hệ thống công phòng đã không được dùng trong một thời gian dài này, Thư Sâm Nhuyễn không có quen sử dụng.
Bị hắn nhắc như vậy, Thư Sâm Nhuyễn thì ra là thật sự có chút ấn tượng.
Biểu tình cô gái ngốc ngốc, không khẳng định lắm mở miệng: “Khởi động…… Hệ thống công phòng?”
Gần như là nháy mắt, bên tai cô truyền đến một tiếng “đinh”. Sau đó Thư Sâm Nhuyễn liền nhìn đến, vô số các điểm sao trong suốt tràn ra khỏi vòng tay, sợi tơ tản ra khắp nơi, cuối cùng giống như màng nước bao trùm toàn thân Thư Sâm Nhuyễn.
Hết thảy xảy ra rất nhanh, tầng hơi mỏng trên người, màng nước rực rỡ lung linh này cũng chỉ có Thư Sâm Nhuyễn có thể nhìn thấy.
Hoắc Dịch Hoài nhạy bén phát hiện xung quanh có năng lực cường đại dao động, xem ra là cô khởi động hệ thống công phòng.
Thư Sâm Nhuyễn mới lạ dùng ngón tay chọc chọc màng nước, cô phảng phất đụng tới chỉ có không khí, nhưng đôi mắt lại thấy được màng nước mềm mại rơi dãn lớn nhỏ theo đầu ngón tay, ngón tay vừa rời đi, màng nước đàn hồi cực kỳ lập tức khôi phục nguyên dạng.
Sau khi khởi động hệ thống công phòng, một màn hình nhỏ hiện lên trước mặt Thư Sâm Nhuyễn, trên đó viết những việc cần chú ý:
Bổn công năng quá mức cường đại, sử dụng sức chiến đấu thích đáng tương đương tiến hoá giả lực lượng cấp bảy x5, mong chủ nhân vòng tay sử dụng cẩn thận.
Thư Vệ Sâm là tiến hóa giả cấp năm, cậu không cẩn thận một cái là có thể làm Thư Sâm Nhuyễn gãy xương, mà cô mở ra hệ thống công phòng so tiến hóa giả cấp bảy còn lợi hại hơn……
Một khắc trước thiếu nữ còn sợ đến không được, lúc này đột nhiên liền ngẩng đầu ưỡn ngực lên.
Vừa mới nãy dám khi dễ ta!
Thư Sâm Nhuyễn nắm chặt nắm tay nhỏ mềm như bông của mình, khóe môi treo lên cười lạnh, bước đi nguy hiểm đến Chu Tư Thiên.
Đương nhiên, trong mắt Chu Tư Thiên, liền nhìn đến làn váy thiếu nữ mỹ lệ bay bay, tươi cười mềm mại tới gần mình. Hắn không biết sao lại thế này, nhưng trong lòng lửa giận đã bị mỹ mạo Thư Sâm Nhuyễn tưới dập tắt.
Khi Thư Sâm Nhuyễn đang đi đến trước mặt hắn, hắn chậm lại âm lượng, nhỏ giọng bôi đen Hoắc Dịch Hoài: “Tiểu tử kia chính là bạch nhãn lang, Hoắc nãi nãi muôi hắn từ nhỏ tới lớn, ngay cả con trai của bà hắn cũng đánh, em tốt nhất cách xa hắn một chút.”
“Phải không?” Thư Sâm Nhuyễn thuận miệng nói một câu, đôi mắt khí thế mười phần nheo lại.
Cô đối với biểu tình của mình cực kỳ vừa lòng, loại thời khắc này cần phải có ánh mắt sát khí.
Dưới ánh mặt trời, cô gái mắt to tròn cong cong, đuôi lông mày khóe mắt ẩn chứa ngọt ý, lông mi cong vút thập phần nồng đậm, phần đuôi nhiễm ánh vàng nhỏ vụn.
Chu Tư Thiên nhìn mê mẩn, bỗng một nắm tay tiểu xảo đánh vào trên bụng hắn.
Rõ ràng chỉ là một cái tay của nha đầu yếu ớt trói gà không chặt, nhưng một quyền thoạt nhìn như cái búng tay nhẹ nhàng, nam tử tráng niên kia vậy mà lại bay xa mấy thước!
Có thể thân thủ giáo huấn người khi người dễ mình, nhìn người đáng ghét bị mình đánh bay, giống như cóc ghẻ quỳ rạp trên mặt đất, Thư Sâm Nhuyễn trong lòng nhiều thống khoái miễn bàn!
Thư Sâm Nhuyễn vui rạo rực sờ sờ cái tay kia hoàn, không hổ là kiểu quý nhất mới nhất, quả nhiên dùng tốt.
Chu Tư Thiên mặt đầy thống khổ ôm bụng, cuộn tròn trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Hệ thống công phòng cực kỳ trí năng hóa, trong nháy mắt chủ nhân công kích quân địch, nó liền điều chế sức mạnh đến phạm vi hợp lý. Tức sẽ làm đối phương đau đến nỗi mất đi năng lực đánh trả, nhưng sẽ không tạo thành trọng thương. Cũng do Chu Tư Thiên là người thường, bằng không thừa nhận sức mạnh sẽ nhiều hơn.
Thư Sâm Nhuyễn vừa thoải mái vừa tiếc nuối, nếu cô biết nắm giữ công năng vòng vòng tay này sớm một chút, ở quán ăn đã không bị khi dễ.
Nói đến cùng, vẫn là muốn cảm ơn nam sinh đã nhắc nhở kia.
Như vậy nghĩ, Thư Sâm Nhuyễn liền đi nói lời cảm ơn, kết quả lại phát hiện hắn đã không còn ở đây.
“Vậy mà đi dứt khoát.” Thư Sâm Nhuyễn nói thầm một câu, sau đó nhìn thấy đồ vật quen mắt trên mặt đất.
Cô khom lưng nhặt lên, là một ngực bài kim loại rất tinh xảo. Thư Sâm Nhuyễn cũng có một cái giống vậy, mặt trên ngực bài này có khắc hai hàng chữ nhỏ, năm ba lớp một, Hoắc Dịch Hoài.
Tên này có hơi quen, không đợi Thư Sâm Nhuyễn nghĩ lại, vòng tay nhận được hai thỉnh cầu gọi video.
Là Thư phụ và Thư mẫu, nhưng bọn họ lúc này không phải đang công tác sao? Trong lòng có điểm kỳ quái, Thư Sâm Nhuyễn tiếp nhận thỉnh cầu video.
Trên màn hình xuất hiện hai khuôn mặt, hai người đều cau mày, bộ dáng lo âu bất an.
Thư Sâm Nhuyễn hoảng sợ, vội hỏi: “Ba mẹ làm sao vậy?”
“Là con làm sao vậy mới đúng, bảo bối con vừa rồi gặp chuyện gì? Mới vừa rồi hù mẹ sợ chết……”
Thư mẫu ở trong văn phòng, phụ nữ làm công việc này phải rất lão luyện, thủ đoạn kinh người vậy mà rõ ràng đang hoản loạn đầu trận tuyến, một mặt yếu đuối hiếm khi lộ ra.
Thư phụ thì lý trí hơn một chút, tuy rằng con gái mở hệ thống công phòng, nhưng đầu cuối không nói cô có nguy hiểm.
Hiện giờ nhìn đến Thư Sâm Nhuyễn bình an, hai vị cha mẹ mới chân chính nhẹ lòng.
Hoá ra là chương trình phụ trợ vị thành niên khỏe mạnh, liên kết thiết bị đầu cuối của trẻ vị thành niên và người giám hộ. Thư Sâm Nhuyễn khởi động hệ thống công phòng, chương trình lập tức phán định dưới loại tình huống này trẻ vị thành niên cần người giám hộ, liền gửi tin tức cho cha mẹ Thư gia.
Thư Sâm Nhuyễn nói cho hai người sự tình mình gặp phải sau khi đi đến B thành, cô giấu không nói do đèn lồng tước cốt, chỉ nói là mình muốn đi dạo chơi.
Thư phụ hiện giờ ở trên xe, bởi vì ông có việc cần ra ngoài một chuyến, nên không ở công ty.
Sau khi trấn an vợ, ông dặn dò con gái nói: “Nhuyễn Nhuyễn gửi ảnh chụp được người kia tới cho ba, sau đó nhanh về nhà đi, sắc trời cũng không còn sớm.”
Rõ ràng mới đến buổi chiều, trên bầu trời còn treo ** mặt trời.
Thư Sâm Nhuyễn không có dị nghị, cô dựa theo lời Thư phụ, sau đó ngồi xe chạy về A thành.
Sau khi Thư phụ nhận được ảnh chụp, lập tức gửi ảnh chụp cho luật sư tư nhân, để hắn khởi tố người này.
Luật pháp bảo vệ trẻ vị thành niên của quốc gia vô cùng hoàn thiện, mức độ trừng phạt cũng rất lớn. Hơn nữa có ảnh hưởng của Thư gia trong đó, hắn ra khỏi ngục giam chính là chuyện của mười mấy năm sau.
Hơn nữa luật sư tiến hành điều tra Chu Tư Thiên, phát hiện hắn chính là tên lưu manh, trộm cắp, cướp đoạt tài sản của người khác, hắn đều đã làm, nhưng bởi vì chuyện không lớn, cũng không bị bắt lại. Luật sư gắn thêm tội danh trộm cướp, làm tiền, nhiễu loạn trị an xã hội cho hắn nữa, ngày Chu Tư Thiên ra tù sẽ là không bao giờ.
Sau đó những việc này Thư Sâm Nhuyễn cũng không biết, ngày càng gần đến nhà, tâm tình của cô chậm rãi sa sút.
Cô uể oải ngồi trong ô tô, cúi đầu nhìn ảnh chụp Diêu Điềm, biểu tình chán nản.
Ba mẹ rất yêu cô, được làm con của bọn họ là việc vô cùng hạnh phúc.
Bởi vì tư chất không tốt, Thư Sâm Nhuyễn đã định vô duyên với vị trí gia chủ. Sau khi sinh Thư Vệ Sâm dị năng lực lượng cấp năm, Thư gia mới có người kế tục. Bởi vì cái này, cha mẹ Thư gia càng thêm sủng ái con gái.
Chẳng sợ Thư Sâm Nhuyễn dị năng tinh thần rất kém cỏi, thành tích ở trường cũng không tốt, cha mẹ Thư cũng chưa bao giờ khắc nghiệt với con gái quá. Trước có bọn họ chống, sau có em trai Thư Vệ Sâm, Thư Sâm Nhuyễn chỉ cần khoái hoạt vui sướng là được rồi.
Trước khi khôi phục ký ức, Thư Sâm Nhuyễn cũng thỏa mãn hiện trạng, không cảm thấy như vậy có cái gì không tốt.
Nhưng giờ phút này, Thư Sâm Nhuyễn nhanh bị đè sập bởi sự hối hận che trời lấp đất. Ngoài thân phận thiên kim Thư gia và tình yêu thương của người thân, cái gì cô cũng không có.
Thư Sâm Nhuyễn rất sợ, Diêu Điềm sau khi trọng sinh là ác ma, cô ta sẽ tổn thương cô, sẽ cướp đi mọi thứ cô có, khiến cô phải chết thảm.
Nếu thân thế các cô không được cho ra ánh sáng, như vậy be mẹ sẽ vĩnh viễn sẽ là ba mẹ cô, cô cũng sẽ không phải rời khỏi Thư gia……
Ý niệm này vừa mới dâng lên, khuôn mặt trắng bệch của Thư Sâm Nhuyễn được xua tan.
Sự tình năm đó, Thư Sâm Nhuyễn chỉ là một quân cờ không hiểu rõ, cô vô tội.
Mười sáu năm hạnh phúc này, cô hẳn là nên cảm ơn người thân cảm ơn Thư gia. Diêu Điềm là con gái ruột của ba mẹ, dưới tình huống Diêu Điềm còn 16 tuổi, cô ta có thể ở biết rõ chân tướng, và lý do phải chịu khổ bên ngoài sao?
Huống chi Diêu Điềm còn có nửa năm mới trọng sinh, cô ta hiện tại chỉ là cô gái chịu khổ mười sáu năm…… Thư Sâm Nhuyễn sau khi biết rõ chân tướng chưa lộ được, còn yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả những gì thân phận này mang cho cô.
Trong lòng sau khi quyết định, Thư Sâm Nhuyễn vẫn sợ hãi, rất sợ hãi. Cô chôn mặt giữa hai đầu gối, nước mắt ngăn không được rơi xuống.
1/2/2020
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...