Làm Nhân Yêu Cao Lãnh Gì Đó Không Khó

Kì thật Thủy Thần cung không phải chỉ là một tòa cung điện, mà là một khối kiến trúc đồ sộ với điểm nhấn chính là cung điện thủy tinh to lớn nằm ở giữa.

Xung quanh cung điện được bao bọc bởi hàng trăm cột đá hoa cương trắng ngà, xếp thành hình tròn, giữa biển khơi mênh mông chống đỡ sóng gió.

“Địa điểm này trước đây là một hòn đảo lớn. Người dân trên đảo đông đúc, tuy chỉ dựa vào đánh bắt cá nhưng lại rất sung túc, cuộc sống rất tốt, giao thương với đất liền cũng rất phát triển. Bọn họ lập nên một ngôi đền lớn để thờ phụng thủy thần, theo miêu tả thì được xây bằng đá hoa cương trắng, chạm trổ tinh xảo. Mấy cái cột đá xung quanh chắc là còn sót lại của ngôi đền cũ, còn cái cung điện thủy tinh lại là dựng nên sau đó.”

Hồng Liệt tranh thủ lúc thuyền còn chưa đến nơi, lật sách kể cho mọi người nghe một chút về truyền thuyết Thủy Thần Cung này.

“Năm trăm năm trước, hòn đảo nọ không biết vì lí do gì chìm xuống biển sâu. Có người cho rằng do người dân trên đảo bất kính với thần linh nên bị trời phạt, cũng có người cho rằng bọn thủy quái đã nhấn chìm hòn đảo, chiếm cứ cung điện làm nơi trú ẩn…”

“Khả năng bị thủy quái chiếm đóng vẫn là cao hơn đi? Chẳng phải vừa bị một con cản đường đó sao?”

Kim Lương ngồi một bên khoác vai em trai mình, rất thoải mái cười cợt mọi thứ. Tiểu Sâm ngược lại rất ngon ngoãn, ngồi yên một chỗ ôm đùi nghe kể chuyện.

“… Nói tóm lại là, truyền thuyết gì đó không cho chúng ta bất cứ thông tin gì đáng giá cả…” Hồng Liệt úp sách lại, vứt vào hành trang.”… Trên mạng cũng không có nhiều thông tin về phó bản này, hẳn là muốn ém đi, chờ vượt được phó bản mới đăng lên.”

Bạch Long Vương không có bao nhiêu hứng thú với truyện xưa hay truyền thuyết, lợi íc nhận được khi vượt phó bản mới là thứ anh quan tâm.

“Người ta cho rằng nếu vượt được phó bản này, ngoài phần thưởng rất hậu hĩnh, còn có khả năng rớt ra một thứ vô cùng có giá trị… Bang hội lệnh.”

Tiến hít khí vang lên, Ngân Sương nhướn mày nhìn Bạch Long Vương, vẻ mặt như muốn hỏi thật hay giả?

Bang hội lệnh là vật phẩm cần thiết để lập nên một bang hội. Tuy hiện tại hệ thống bang hội vẫn còn bị ẩn đi, nhưng cũng đã thu htú rất nhiều lời bàn tán của người chơi.

Trò chơi nào cũng vậy, một nhóm người tụ tập lại, tạo thành bang hội cùng chơi với nhau, giúp đỡ nhau chia sẻ lợi ích các thứ… Nói nghe rất tốt. Thế nhưng trong trò chơi này muốn lập bang hội lại không đơn giản.

Đầu tiên, cần đủ tài lực và nhân lực. Lập bang cần có đủ hai mươi người tham gia, sau đó lại nộp lên một khoản phí tổn khá cao.

Sau đó lại cần đến Bang hội lệnh, mới có thể hoàn thành chứng nhận, trở thành một bang hội chính thức, được hệ thống trò chơi công nhận.

Thứ gọi là “bang hội lệnh” này không mua ở đâu được, chỉ có thể ngẫu nhiên rớt ra khi đánh boss các phó bản. Tỉ lệ thì không cần phải nói, cực kì thấp. Cho tới hiện tại vẫn chưa nghe ra được ai đánh boss rớt được thứ này. Hoặc là chưa từng rớt thật, hoặc là giấu đi thông tin, chờ đến đầu tuần sau lập bang, trở thành bang hội đầu tiên trong trò chơi.

Còn chưa bàn đến việc nếu là nhóm người đầu tiên lập bang thì sẽ nhận được thứ gì, thì riêng hai chữ “đầu tiên” thôi đã rất có sức hút rồi. Ai lại chẳng có tham vọng trở thành “đầu tiên” của thứ gì đó, phải không?

Kim Lương suy nghĩ một chút, hỏi Bạch Long Vương:

“Vậy nếu thật sự rớt ra cái thẻ đó, cậu sẽ lập bang sao?”

“Đương nhiên!” Bạch Long Vương cười khà khà. “Tôi là kẻ có tham vọng, lập bang là điều chắc chắn phải làm. Không chỉ lập bang thôi, tôi còn muốn bang mình lập ra đứng đầu trong trò chơi này! Hy vọng tới lúc đó mọi người cùng gia nhập với tôi!”

Hồng Liệt nhìn thấy bạn thân lộng ngôn như vậy, cũng chỉ đành lầm bầm chửi thầm cái thằng này quá sức là khoác lác… Thế nhưng bạn thân dù sao vẫn là bạn thân, Bạch Long Vương nếu lập bang, chắc chắn Hồng Liệt sẽ nhúng một tay vào hỗ trợ.

Khẩu khí của Bạch Long Vương làm Kim Lương cười ha ha, mấy kẻ có tham vọng luôn là người thú vị! Anh ta lắc vai Tiểu Sâm, hứa hẹn hai anh em mình đều sẽ đầu quân vào bang của Bạch Long Vương.


Hai vị mỹ nhân lại an tĩnh hơn một chút.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa dù sao cũng là con gái, đối với việc gia nhập với mấy gã đàn ông mình mới gặp được thì cảm thấy khá là ngại. Tuy rằng bọn họ rất tốt, lại có thực lực, nhưng chung quy vẫn cần đảm bảo một chút…

“Đảm bảo một chút” đang đứng một bên ngắm cung điện, tỏ vẻ không thèm quan tâm đến bang hội gì đó.

Ngân Sương quay đầu, thấy được Hồng Hồng Hỏa Hỏa đang nhìn mình, liền có chút ngơ ngác khó hiểu.

Không chỉ Hồng Hồng Hỏa Hỏa đang nhìn Ngân Sương, Bạch Long Vương cũng rất chăm chú theo dõi cậu, ánh mắt tràn ngập nét chờ mong:

“Sư muội chắc chắn sẽ vào bang nhỉ? Dù sao chúng ta không phải còn có tình nghĩa đồng môn sao? Ha ha ha!”

Mỹ nhân nghe hai chữ “sư muội” phát ra từ miệng Bạch Long Vương, chỉ có thể thầm mắng họ Bạch kia quá mức đê tiện! Dám lấy mình làm chiêu bài dụ người vào bang!

“Nè, hai người thật sự là đồng môn hả?”

Hồng Liệt chống cằm, rất là thắc mắc mối quan hệ của bạn thân mình với vị mỹ nhân cao lãnh đằng kia.

“Đồng môn? Đồng môn gì cơ?”

Ngoại trừ Hồng Liệt là bạn thân được Bạch Long Vương giải thích sơ qua, những người còn lại trong đội cũng chưa từng nghe qua cái gì mà sư huynh sư muội mà Bạch Long Vương thường gọi Ngân Sương. Một đống lập tức nổi lên tinh thần bát quái, hóng hớt muốn nghe chân tướng quan hệ giữa hai vị này.

“Khi bé tôi được cho đi học võ ở võ đường Vĩnh Ninh, mà Ngân Sương cũng là đệ tử võ đường đấy luôn. Nói chung thật sự là đồng môn.”

“Vậy chắc hai người đã gặp nhau ngoài đời luôn rồi?”

Bạch Long Vương nhìn Ngân Sương, nháy mắt:

“Hiện tại còn chưa gặp, nhưng sớm thôi.”

Họ Bạch nháy mắt một cái, tức thì Ngân Sương liền cảm thấy tâm phế không khỏe chút nào! Cái tên này thật là đáng ghét!

Thuyền rất nhanh đã đến đích, cắt đứt tiết mục bát quái của mọi người.

Đến gần rồi mới thấy được, kì thực mấy cây cột đá nhìn từ xa xa rất đẹp kia đã rạn nứt ít nhiều. Có cây chỉ còn một nửa, trơ trọi đứng giữa biển, tạo nên khung cảnh thê lương buồn bã.

Ngược lại, tòa cung điện thủy tinh được vây bên trong lại rất hoàn chỉnh. Nguyên khối kiến trúc hùng vĩ này được cấu tạo hoàn toàn bằng thủy tinh, dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng lấp la lấp lánh.

Nếu chỉ là một tòa cung điện bình thường, thì hẳn nhóm Bạch Long Vương sẽ ngắm lâu một chút, chiêm ngưỡng vẽ đẹp kì diệu này. Thế nhưng, hiện tại trong đầu bọn họ chỉ có một thắc mắc – đằng sau lớp thủy tinh dày đặc này là thử thách nào đang chờ đợi?

Cổng cung điện không hề khóa, nhìn khổng lồ như vậy nhưng thật ra chỉ cần đẩy nhẹ là đã mở toang.

Kim Lương luôn là người đi đầu, Bạch Long Vương và Ngân Sương theo ngay phía sau, nhóm Hồng Liệt, Hồng Hồng Hỏa Hỏa và Tiểu Sâm mặc định luôn đứng chung với nhau đi đằng chót.


Chờ tất cả thành viên trong đội bước chân vào bên trong cung điện, thì cửa vào đột nhiêm rầm một tiếng đóng lại.

Hồng Liệt thử kéo, phát hiện không cách nào mở ra được.

“Chết tiệt! Khóa lại rồi!”

“Ha ha ha, nhân loại ngu xuẩn, là tới đây nộp mạng sao?”

Từ trên trần cung điện vang lên tiếng cười ngạo nghễ, là giọng đàn ông. Bạch Long Vương đảo mắt quan sát, không thể tìm được chủ nhân của giọng nói này.

“Cẩn thận một chút.”

Kim Lương ra hiệu với mọi người, lúc này đầu mũi thương của anh ta đã nhấp nháy ánh chớp, biểu thị có thể tấn công bất cứ lúc nào.

“Đến được nơi này chứng tỏ các ngươi rất can đảm! Nhưng đáng tiếc, đây sẽ là chỗ chôn của các ngươi!”

Nói xong một câu này, cung điện chấn động mạnh. Từ trên trần cung điện vọt xuống hàng nghìn con quái vật thân người đầu cá, mỗi con trên tay đều cầm đao kiếm bất nhất.

Xem ra đầu tiên là phải hạ tiểu quái, sau đó mới đến boss!

Nhân ngư, quái vật cấp 30, là loại quái vật chuyên tấn công vật lý, trên người mặc giáp, chỉ số phòng thủ cao, số lượng đúng một nghìn con.

“Hai anh cứ giáp lá cà đi, tôi sẽ bảo vệ ba người bọn họ.”

Ngân Sương cầm ngọc kiếm trong tay, rất tự tin mà nói với Bạch Long Vương và Kim Lương. Trong nhóm 3 người Hồng Liệt, Tiểu Sâm và Hồng Hồng Hỏa Hỏa, có một người cậu kéo vào đội, tất nhiên cậu sẽ chịu trách nhiệm với quyết định của mình.

Bạch Long Vương và Kim Lương gật đầu với Ngân Sương, ngay lập tức xông về phía bầy nhân ngư phía trước.

Một nghìn con nhân ngư cứ như thế xông về phía bọn họ, Bạch Long Vương mặt không đổi sắc bắt đầu di chuyển cực nhanh, sau lưng đã xuất hiện tàn ảnh. Một cái đầu cá nhanh chóng rơi xuống, báo hiệu trận chiến đã bắt đầu!

“Xem ra ngày hôm nay phải ăn cá nướng!”

Kim Lương xoay mũi thương, trong ánh mắt trầm trồ của đội ngũ mà biến thân. Hai cánh vàng một lần nữa xuất hiện sau lưng anh ta, trên người không biết ở đâu biến ra một bộ khôi giáp màu vàng kim có hoạt tiết như lông vũ.

Thiên binh thiên tướng là suy nghĩ đầu tiên của Ngân Sương. Cậu rốt cuộc cũng hiểu vì sao người này lại đảm nhận vị trí đỡ đòn!

Chỉ thấy Kim Lương lấy một địch mười, thanh thương trong tay xoay tròn hất văng những con nhân ngư tiếp cận. Bị nhân ngư quần ẩu chém trúng người cũng không mất bao nhiêu máu, rất nhanh đã được Tiểu Sâm đứng ở phía xa xa búng ngon tay bơm đầy lại.

“Xung điện!”


Kim Lương nhảy vọt lên trời, hai cánh sau lưng đã hóa thành luồng điện càn quét khắp một vùng bên dưới. Đám nhân ngư bị sát thương, liền gào thét tập trung tấn công anh ta, bỏ qua đội ngũ máu giấy đứng một bên.

Đúng là sống trên đời không được trông mặt mà bắt hình dong!

Ngân Sương thở một hơi, nhanh chóng chém vài đường trong không khí. Kiếm khí màu xanh lam như những lưỡi đao bén nhọn đánh văng mấy con nhân ngư có ý đồ tiếp cận, sau đó bị hỏa cầu của Hồng Liệt thiêu cháy.

Nhóm máu giấy được bảo vệ cũng không phải chỉ biết ăn hại. Bọn họ nhập cuộc ngay sau đó, không chút thua kém mà xả kỹ năng.

Hồng Hồng Hỏa Hỏa gọi ra một con hùng sư bằng lửa, nhảy ngay vào vòng chiến hỗn loạn, bắt đầu cắn xé bọn nhân ngư xấu xí kia. Mỗi lần nó cắn một phát là có nhân ngư cụt mất tay chân, tràng diện vô cùng bạo lực.

Hồng Liệt đứng cạnh cô nàng chỉ có thể nhe răng, quả nhiên em gái hiền lành thân thiện gì đó chỉ là lớp vỏ bên ngoài! Cái này chắc chắn không phải đào mai nhà bên, mà là hoa anh túc hại người!

“A! Anh Bạch Long Vương di chuyển nhanh quá! Em không bơm máu được!”

Tiểu Sâm nhìn tàn ảnh của Bạch Long Vương để lại mà thốt lên kinh hãi. Cậu ta vừa ngâm chú ngữ định hồi máu cho họ Bạch, nhưng còn chưa kịp hồi máu thì người ta đã chạy đến nơi khác rồi!

Ngân Sương cảm thấy dứt khoát đừng nên lo lắng cho tên này, để anh ta tự xử đi! Vì vậy quay sang nói với Tiểu Sâm:

“Đừng lo cho anh ta, em cứ tập trung hồi máu cho anh trai mình đi. Gã họ Bạch kia khi nào hết máu sẽ tự động quay lại.”

Mục sư nhỏ gật đầu, tay cầm gậy cũng chặt hơn, có vẻ là lần đầu tiên đi kiểu phó bản như thế này.

Ở giữa cung điện, Kim Lương lấy khí thế chín trâu hai hổ cản lại một đám nhân ngư, bất chấp có bị đao kiếm trên tay bọn chúng chém phải.

Hai cánh vàng kim sau lưng anh ta vô cùng sắc bén, quét qua quét lại có thể cắt cho nhân ngư mấy đường. Có thể nói người này tấn công cũng tốt mà phòng thủ càng mạnh, là thành phần cao thủ ẩn tàng trong truyền thuyết.

“A Liệt! Mưa thiên thạch!”

Nhận được chỉ thị của Bạch Long Vương, Hồng Liệt lập tức lẩm nhẩm chú ngữ. Dưới nên cung điện hiện ra mấy cái đồ án đỏ rực như lửa. Một chốc sau, từ trên không trung giáng xuống mười mấy quả cầu lửa khổng lồ, nện xuống những đồ án trước đó. Đám nhân ngư bị lùa vào bên trong cứ như thế bị giã nát thành bột cá.

Đây chính là lợi thế tiêu biểu của ma pháp sư – sức mạnh ma pháp khủng bố. Chỉ cần có thể giữ an toàn cho bọn họ, thì việc giết quái với những kẻ này chỉ là như lật mở lòng bàn tay, dễ dàng nhanh chóng.

Một ngàn con nhân ngư tựa hồ có hơi dễ dàng, dưới sự phối hợp ăn ý của bọn họ, dần dần đội ngũ nhân ngư bị chém, bị căn xé, bị ma pháp cuồng nổ,… số lượng giảm xuống cực nhanh.

Chờ Bạch Long Vương chém chết con nhân ngư cuối cùng, bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tản ra!”

Ngân Sương hô to, lập tức túm lấy Hồng Liệt ném ra ngoài, bản thân lại ôm eo Tiểu Sâm nhảy về phía trước. Hồng Hồng Hỏa Hỏa xem như phản ứng nhanh, vừa nghe Ngân Sương hô lên liền bỏ chạy.

Chỉ nghe rầm một tiếng, nơi họ vừa đứng đã bị một thứ khổng lồ đáp xuống làm lõm thành một hố sâu. Một người không lồ làm bằng thủy tinh đứng đó, hai mắt đỏ ngầu nhìn bốn con mồi vừa trốn thoát trong gang tấc.

Nói thì chậm mà diễn ra lại rất nhanh, Hồng Liệt bị ném ra, còn đang lăn lộn dưới đất chưa kịp rõ chuyện gì đang xảy ra thì thấy được một nắm đấm khổng lồ từ trên trời giáng xuống.

Đương lúc anh ta tự nhủ mình tiêu đời rồi, thì một lớp màn chắn màu bạc bao bọc Hồng Liệt, chắn được một nắm đấm của người khổng lồ.

Kim Lương xông đến giải cứu, thế nhưng người khổng lồ kia phản ứng cực nhanh, xoay người đấm mạnh làm anh ta văng ra một khoảng xa, thanh máu vũng chải từ đầu tới giờ chưa từng mất quá một nửa cứ như thế tụt xuống gần thấy đáy.

Một đoạn lụa trắng từ tay áo Ngân Sương bắn ra, quấn lấy tay Hồng Liệt, mạnh mẽ kéo người ra khỏi phạm vi tấn công của người khổng lồ.


Hồng Hồng Hỏa Hỏa chạy ra bị chấn động té nhão ngã lăn quay, chỉ kịp điều khiển hỏa sư xông đến cứu nguy cho Hồng Liệt. Đáng tiếc hỏa sư kia vừa nhe răng đã bị bàn tay khổng lồ bóp cổ trực tiếp biến mất. Thú triệu hồi biến mất, chủ nhân phải nhận sát thương. Hồng Hồng Hỏa Hỏa nằm một bên thở hồng hộc, thanh máu đã mất một phần tư.

Kim Lương không đợi em trai bơm máu, tự mình uống một viên thuốc hồi máu rồi phóng thẳng về phái người khổng lồ băng tiếp tục chiến đấu. Bạch Long Vương iểm trợ ngay phía sau, thanh kiếm trên tay anh ta đã sớm phát ra ánh sáng vàng.

Keng một tiếng! Mũi thương mà kiếm bị người khổng lồ chặn lại, nhẹ nhàng hất tung về sau.

Thế nhưng chỉ nhiêu đó động tác đã đủ cho Ngân Sương cứu nguy cho ba người còn lại.

Hồng Liệt còn đang thất kinh, té dưới đất chưa đứng lên nổi. Hồng Hồng Hỏa Hỏa quỳ một chân, tự uống thuốc hồi máu. Tiểu Sâm phản ứng tương đối chậm, mấy giây sau mới hoảng hốt thêm máu, thêm khiên cho đồng đội.

“Di chuyển liên tục, đừng đứng yên một chỗ!”

Ngân Sương hô lên, lập tức mọi người đều cảm thấy đáng tin. Bạch Long Vương xoay người như một làn gió xuất hiện sau lưng người khổng lồ, trực tiếp chém xuống phần cổ.

Lần thứ hai bị đánh bay, Kim Lương không chơi trò cứng đối cứng nữa, anh ta cũng giống như Bạch Long Vương, chuyển sang tấn công tốc độ. Con quái trước mắt không cách nào đọ sức trực tiếp được, chỉ một đấm cũng đủ tiễn anh về điểm hồi sinh rồi!

Hai vị ma pháp sư hệ hỏa cũng không phải đèn cạn dầu, bọn họ rất nhanh đã lấy lại tinh thần. Hồng Liệt vừa chạy vừa bắn hỏa cầu. Con quái bị Bạch Long Vương và Kim Lương quấy rối, trực tiếp bị hỏa cầu dội vào mặt.

Hỏa xà một lần nữa xuất hiện, lấy khí thế không ai cản được bắn về phía người khổng lồ. Cái miệng lớn phà ra làn lửa đỏ, bao trùm lấy toàn thân thứ quái vật làm từ thủy tinh kia.

Ngân Sương trong mấy chục giây đã phân tích được tình hình, đồng thời tìm ra phương hướng đối phó với con quái trước mắt.

Người khổng lồ thủy tinh vừa tập kích bọn họ là dạng quái khó chơi, công kích cao, phòng thủ trâu lại còn nhanh nhẹn. Thứ này tuyệt đối có độ khó của boss phó bản! Chứu không phải tiểu quái thông thường!

Để giải quyết dạng quái như thế này, cần liên tục gây rối nó từ tứ phía. Lấy tốc độ làm công kích, không để nó bắt được mình.

Kì cảnh lại một lần nữa xuất hiện, sương mù nhanh chóng nổi lên bốn phía. Một đống ảo ảnh Ngân Sương đâm thẳng vào người khổng lồ, không phân biết được người nào là thật, người nào là giả.

“Được lắm!”

Bạch Long Vương thấy được sư muội sử dụng một chiêu như thế, liền vui vẻ nhe răng. Vừa hay anh cũng học được chiêu này rồi đây!

Tàn ảnh kiếm sĩ xuất hiện khắp nơi, cùng với ảo ảnh của Ngân Sương quẹt qua quẹt lại không ngừng gây sát thương cho quái vật, khiến nó không thể bắt được chân thân của hai người.

Một chiêu này của Ngân Sương gọi là Kính Hoa Thủy Nguyệt, lợi dụng ma pháp biến ra vô số ảo ảnh phản chiếu của bản thân, gây rối cho đối phương. Mà chân thân thật sự – bản thân cậu, lại không ngừng tìm kiếm thời cơ tiếp cận, lập tức công kích rồi lại thoát thân ngay.

Còn về phía Bạch Long Vương, người này sử dụng không phải là ma pháp, không phải là ảo ảnh! Anh ta là do di chuyển cực nhanh, tàn ảnh để lại rõ ràng như người thật!

Người khổng lồ giận dữ gầm lên, nó không cách nào bắt được hai kẻ trước mắt. Vì vậy liền trực tiếp đập mạnh hai tay xuống đất, tạo thành cơn địa chấn thổi bay tất cả mọi thứ gần đó.

Sương mù bị lực lượng chấn động thổi bay, một đầu hỏa long ẩn nấp phía sau lộ diện, trực tiếp đập thẳng vào người khổng lồ. Thân thể bằng thủy tinh cứng rắn thế mà lại xuất hiện một vết lõm như băng đá bị tan chảy!

Đằng sau hỏa long chính là hỏa xà!

Lần này con rắn dữ tợn kia không phun ra lửa nữa, nó trực tiếp khạc ra dung nam nóng cháy!

Dung nham đặc quánh chuẩn xác phun vào chân của người khổng lồ, cùng lúc đó Kim Lương xuất hiện trên không trung, hai cánh mở to, luồng điện cao áp cứ như thế ập xuống, kết hợp với lửa và dung nham, nổ tung một tiếng kinh thiên động địa.

Một người khổng lồ thủy tinh, cứ như thế bị chấn nát thành ngàn mảnh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui