Trong chương trình học của nghiên cứu sinh ở đại học H, Tiếng Anh ước chừng là môn học chung duy nhất của cả khóa, bất quá Anh ngữ của lớp nghiên cứu sinh tương đối đặc thù, nếu đáp ứng được một số điều kiện nhất định, sinh viên có thể nộp đơn xin miễn, chương trình học nghiên cứu sinh vốn nặng nề, có thể ít hơn một môn đó chính là hạnh phúc to lớn, thỏa mãn được điều kiện sinh viên nào mà chẳng xin miễn? Ai cũng không muốn tự ngược phải không?
Điều kiện được xin miễn học Tiếng Anh có rất nhiều, thi Anh văn thành tích vượt trên 75 điểm hoặc là điểm Tiếng Anh cấp sáu hơn 480, đồng thời điểm nghe nhất định phải đạt đến tổng điểm sáu phần mười trở lên hay là IELTS, TOEFL… Điều kiện cũng xem là rộng rãi, bởi vậy sinh viên thỏa mãn điều kiện nhận được tư cách miễn học Tiếng Anh không phải số ít.
Chỉ tiếc, Từ Chính Dương không nằm trong số đó, Tiếng Anh cấp sáu của hắn vượt xa người bình thường đạt đến 499 điểm, nhưng đáng tiếc thành tích thi nghe còn kém 2 điểm mới đạt tới tổng điểm sáu phần mười, lúc trước thời điểm hắn biết được khả năng được miễn học của mình bị hủy chỉ bởi vẻn vẹn 2 điểm trong tay này, hắn ở ký túc xá nện giường cả đêm, hận đến răng đều muốn cắn nát.
Lớp Anh ngữ của nghiên cứu sinh ở H đại phi thường biến thái, mỗi tuần hai buổi, mỗi buổi lên lớp liền kéo dài hơn ba tiết, dẫn tới một đám sinh viên xui xẻo kêu khổ thấu trời.
Nằm trong quân đoàn sinh viên xui xẻo đó, bạn học Từ Chính Dương không có gia nhập trận doanh “Kêu khổ”, ngược lại, tinh thần hắn hôm nay tốt cực kỳ, ngay cả khi học ba tiết Tiếng Anh, hắn hoàn toàn không có giống trước đây lên lớp là làm quân nhân đào ngũ, chơi điện thoại di động, mà là đoan đoan chính chính ngồi học, chăm chăm chú chú nghe giảng, tỉ tỉ mỉ mỉ ghi bài.
Vương Khôn ngồi ở bên cạnh vừa chơi điện thoại di động vừa đánh ngáp, nhìn thấy Từ Chính Dương nghiễm nhiên một bộ mở ra hình thức mọt sách, kinh ngạc đến trợn mắt ngoác mồm, không nhịn được nhìn ngó bầu trời ngoài cửa sổ, nói thầm trong lòng: Kỳ quái, mặt trời hôm nay không có mọc lên từ hướng Tây a!
Từ Chính Dương sở dĩ nghiêm túc như vậy, hoàn toàn bắt nguồn từ một câu nói của thầy Kiều.
Buổi sáng hôm nay thầy Kiều không có lớp, liền khó có được một lần ngủ nướng, tối hôm qua bị Từ Chính Dương chơi đùa quá độc ác, thân thể vẫn mềm nhũn, không chút nào muốn rời giường, khi Từ Chính Dương chuẩn bị đi ra cửa đi học, đi đến bên giường chụt một cái hôn chào buổi sáng, thầy Kiều một nửa thần trí còn đang trong giấc mộng, mơ mơ màng màng tỉnh dậy, dâng nụ hôn chào buổi sáng xong, không biết hắn nghĩ như thế nào, lại đưa tay ra sờ sờ đầu Từ Chính Dương, như dỗ bé trai nói rằng: “Ngoan, nghiêm chỉnh lên lớp, không được lơ là.”
Từ Chính Dương hoàn toàn bại trận dưới tay Kiều Văn, Kiều Văn vô tâm nói một câu, không biết kích thích dây thần kinh nào trong đầu của hắn, liền yên lặng đem câu nói này xem như thánh chỉ mà thi hành.
Vì vậy, Từ trung khuyển trong suốt ba tiết Tiếng Anh đều không có phân tâm, ngoan ngoãn làm một hồi học trò tốt, chói lóa đến chọc mù hai mắt Vương Khôn.
Tan học, Từ Chính Dương nhận được cuộc gọi từ Hạ Sơn.
Từ Chính Dương vừa tiếp máy liền trực tiếp hỏi: “Anh rể họ, anh giúp em xử lý xong cái lão dâm tặc họ Hạ kia chưa?”
Hạ Sơn hừ lạnh một tiếng, nói: “Tiểu tử thúi, đừng quên anh mày cũng họ Hạ! Mày chỉ cây dâu mà mắng cây hòe đó hả?”
Từ Chính Dương cười ha ha, nói: “Há, phải không đó? Chẳng phải anh đã theo họ chị em rồi sao?”
Cái trán Hạ Sơn bắt đầu nổi gân xanh: “Tiểu tử mày muốn ăn đòn phải không? Cầu người giúp đỡ chính là bộ dáng này hả?”
Từ Chính Dương vẫn cười ha ha: “Nào dám a? Chỉ đùa một chút thôi mà! Tên Hạ Quân rác rưởi kia anh xử lý như thế nào? Nói cho em nghe một chút đi!”
Hạ Sơn hừ lạnh tiếng thứ hai: “Chớ ra vẻ với anh mày, anh còn không biết đức hạnh tiểu tử mày ra sao à!”
Từ Chính Dương:”Được được được, là em không phải, ngài đại nhân đại lượng chớ cùng tên tiểu nhân này tính toán ha! Ngài nói mau a, Hạ Quân rốt cuộc có kết cục gì?”
Hạ Sơn: “Nhà hoang, tay chân bị trói, máy quay phim, bảy nam nhân, còn có thuốc con nhộng cho tiểu 0, mày xem qua nhiều GV như vậy, chính mình từ từ liên tưởng đi!”
Từ Chính Dương não bổ một phen, cảm thấy trong lòng dị thường sảng khoái: “Vậy xong việc xử lý như thế nào? Đem hắn vứt bên lề đường à?”
Hạ Sơn: “Nhặt từ nơi nào, liền vứt trở về nơi đó! Rạng sáng năm giờ vứt trở về, người của anh bí mật giám sát, phát hiện hắn năm giờ rưỡi mới từ trong rừng cây đi ra, đi tới bãi đậu xe, mở cửa một chiếc Volkswagen Passat, đại khái khoảng sáu giờ, xe của hắn tiến vào một tiểu khu, đến bây giờ còn chưa đi ra, anh cho người liên tục quan sát, bất cứ lúc nào có dị động gì liền báo cáo cho anh.”
Từ Chính Dương: “Ha ha, anh rể họ, gọi người của anh đều trở về đi, không cần theo dõi hắn, em thấy hắn căn bản cũng không dám báo cảnh sát, người như thế từ trước đến giờ coi trọng nhất là danh tiếng, nơi nào mà dám đem loại sự tình mình bị hạ thuốc cưỡng dâm nhục nhã này tuyên truyền ra ngoài.”
Hạ Sơn:”Đề phòng một chút, lại quan sát thêm mấy ngày đi, chờ video xử lý xong, cũng không cần theo dõi nữa. Coi như hắn có thật báo cảnh sát, cũng không cần lo lắng, trong nước, tội cưỡng gian pháp luật cũng chỉ bảo vệ nữ giới, nam nhân bị cưỡng dâm, chỉ có thể lấy tội cố ý thương tổn mà lập án, trên người hắn không có để lại bất kỳ vết thương nào, cho nên cảnh sát phỏng chừng sẽ không lập án cho hắn, nếu như hắn đi một con đường khác, lấy tội bắt cóc để khởi tố, vậy cũng là không công, lúc đó toàn bộ quá trình hắn đều bị bịt mắt, hắn một không biết nơi xảy ra án ở đâu, hai không biết người cưỡng dâm hắn là ai, lực lượng cảnh sát căn bản không thể nào tra ra được, coi như lập án cũng chỉ có thể treo lên thật cao, cho là án treo mà xử lý.”
Từ Chính Dương trong lòng cho anh ta một lời khen, bội phục nói: “Cao tay, anh rể họ ngài thực sự là tay thiện nghệ đào hầm chôn người giỏi nhất a!”
Hạ Sơn cười nhạo: “Mày đây là khen tao hay là sỉ vã tao đó? Lời trong miệng mày không hề có một chút dễ nghe.”
Từ Chính Dương cười lấy lòng: “Đương nhiên là khen… Cái kia, anh rể họ, video bản gốc chưa qua xử lý, anh cho em một bản đi!”
Hạ Sơn: “…”
Từ Chính Dương: “Anh rể họ?”
Hạ Sơn: “Việc này không bàn nữa, muốn xem GV thì tự mình lên mạng download đi… Đúng rồi, chị họ mày thứ bảy này tổ chức sinh nhật, nhớ tới dùng cơm, mang theo vị bạn trai mới kia của mày tới đây đi để anh với chị họ mày cũng nhìn dáng dấp người ta ra sao, có thể làm mày để ý đến như vậy.”
Từ Chính Dương: “…”
Hạ Sơn: “Nghe thấy chưa?”
Từ Chính Dương: “A? Anh nói cái gì? Này! Này! Em không nghe thấy anh nói cái gì… Nơi này tín hiệu không tốt… Em cúp trước a…”
Cái trán Hạ Sơn hiện lên ba đường hắc tuyến, nhìn điện thoại di động bị cắt, khóe miệng co giật, hết chỗ nói rồi.
Từ Chính Dương tắt máy xong, lập tức đem số điện thoại của chị họ hắn cùng Hạ Sơn kéo vào danh sách đen, tuần này nhất định không thả ra.
Kéo đen hai nhân vật nguy hiểm xong, trong lòng Từ Chính Dương thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau một khắc lại bắt đầu nhức đầu, trốn được mùng một, trốn được mười lăm sao?
Hắn cùng chị họ đều là người thành phố S, hai nhà còn rất gần nhau, chị họ lớn hơn hắn bảy tuổi, từ nhỏ đã mang theo hắn cùng nhau chơi đùa, cho nên lịch sử đen tối của hắn từ nhỏ đến lớn chính xác từng điểm, chị họ hắn đều biết rõ ràng, cố tình chị họ hắn lại là một cuồng ma “Hoài cổ”, từ khi hắn lên đại học tới nay, chị ấy mỗi lần nhìn thấy hắn đều phải hồi ức một phen về năm tháng thanh xuân chết tiệt, như ông lão kể chuyện mà moi móc ra từng chuyện xấu hắn đã làm từ nhỏ đến lớn, tỷ như bảy tuổi còn tè dầm, tiểu học năm lớp năm đem khăn vệ sinh đã dùng qua nhét vào trong ngăn kéo bàn học của bạn làm người đó ghê tởm một phen, lên trung học cơ sở gian lận trong thi cử bị toàn trường thông báo phê bình, thời cấp ba làm gay một cước đạp vài chiếc thuyền…
Từ Chính Dương trăm phần trăm khẳng định, nếu đem thầy Kiều mang tới trước mặt chị họ, hình tượng của hắn trong lòng thầy Kiều đang tiền đồ xán lạn, tuyệt đối sẽ bị cái miệng của chị họ hủy đến không sót lại một chút cặn.
Cho nên, nhất định không thể để cho chị họ cùng thầy Kiều chạm mặt, tuyệt đối!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...