Lâm Mộc Báo Thù


Xe địa hình này có kích thước rất lớn.

Phần thân xe gồ ghề, cứng như một tảng đá!
Chiếc xe địa hình này chính là niềm mơ ước của cánh mày râu!
Chiếc xe địa hình này lao thẳng tới trước mặt Hứa Mộc Tình và Hứa Hạo Nhiên.

Lý Phong bước xuống xe, anh đi tới trước mặt Hứa Hạo Nhiên, nói với cậu ta.

“Em lên lái xe đi”.

“Hả?”
Hứa Hạo Nhiên ngây người ra, vội vàng xua tay.

“Không không không, anh rể, em không được, em không lái được”.

Lý Phong nhún vai: “Nếu như em không lái, vậy thì vất nó lại đây cho bọn chúng đập nát ra cũng được”.

“Chiếc xe địa hình Kiêu Long này là anh đã đặc biệt yêu cầu nhà máy chế tạo riêng cho em, loại này không có sẵn trên thị trường đâu đấy”.

“Chiếc xe này trị giá năm triệu, mọi thứ từ lốp xe đến kính xe đều được đặt làm riêng”.

“Lốp chống nổ, kính chống đạn, đạn 9nm thông thường không thể xuyên thủng tấm kính của chiếc ô tô này được đâu”.

“Đập nát rồi thì có chút đáng tiếc đấy”.

Nói đến đây, Lý Phong còn cố ý đặt tay lên vai Hứa Hạo Nhiên, vỗ nhẹ mấy cái.

“À, đúng rồi, quên mất không nói với em, giấy tờ xe của chiếc xe này đều đã chuẩn bị đủ rồi, đứng tên em đấy”.


Vừa dứt lời, Hứa Hạo Nhiên lập tức nhảy cẫng lên.

“A! Xe của em!!”
Hứa Hạo Nhiên lao lên chiếc xe.

“Brừm!”
“Brừm!”
Sau khi Hứa Hạo Nhiên lên xe, cậu ta đạp chân ga.

Hứa Hạo Nhiên thò đầu ra, nói với Lý Phong: “Chị, anh rể, mau lên xe đi!”
“Em đưa mọi người đi!”
Ba người Lý Phong nhanh chóng lên xe.

Không gian trong chiếc xe địa hình Kiêu Long này rất lớn.

Có ba hàng ghế ở phía sau.

Hứa Mộc Tình vốn dĩ muốn ngồi ở hàng ghế sau.

Nhưng Lý Phong lại mở hàng cửa ở ghế phụ lái ra, ngồi vào trước.

Sau đó, Lý Phong đưa tay về phía Hứa Mộc Tình.

Hứa Mộc Tình ngây người ra.

Ghế phụ của chiếc xe này mặc dù rộng hơn những chiếc xe khác một chút.

Nhưng hai người ngồi không vừa mà.


Hứa Mộc Tình đang định nói thì Lý Phong đã ôm lấy vòng eo thon thả của cô.

Trực tiếp nhấc cả người Hứa Mộc Tình lên khỏi mặt đất.

Sau đó đặt cô ngồi vào trong lòng của mình.

Lúc này Hứa Mộc Tình đang ngồi trên đùi Lý Phong, hai người dính chặt vào nhau.

Hứa Mộc Tình chưa kịp nói gì, Lý Phong đã thắt chặt dây an toàn cho cả hai người.

Sau đó, Lý Phong nói với Hứa Hạo Nhiên.

“Em có biết sự khác biệt giữa người mới và người cũ là gì không?”
Hứa Hạo Nhiên lắc đầu.

Lý Phong lại hỏi.

“Em có biết vì sao những người mới lái xe thường hoảng sợ khi đi trên đường lớn không?”
Những người phía trước không ngừng tiến đến gần.

Bọn chúng đều cầm thanh sắt trong tay, trên mặt hiện ra nụ cười lạnh lẽo.

“Anh rể, có thể đừng nói chuyện này nữa được không”.

“Anh mau nói cho em biết chiếc xe này lái như thế nào đi, những chuyện khác để tí nữa rồi nói”.

Lý Phong không hề gấp gáp.

Thực ra, Lý Phong đã thấy cảnh Hứa Hạo Nhiên lái xe Van, tạt đầu xe của Ngô Đức Khải.

Lúc đó, anh vẫn luôn đi phía sau chiếc xe Van.

Thời gian gần đây Trần Quả vẫn đang dưỡng thương trong bệnh viện.

Để đảm bảo sự an toàn của Hứa Mộc Tình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận