Lâm Mộc Báo Thù


Cho dù Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu có thực lực mạnh.

Nhưng bọn họ người ít không đánh lại đông.

Cao thủ bên phía đối phương quá nhiều!
“Ha ha ha ha! Không ngờ được đúng không! Chúng mày chưa bao giờ nghĩ là sẽ có ngày hôm nay đúng không!”
Châu Vũ cười ầm lên.

Hắn chỉ tay về phía Tôn Văn Đài cũng đang bị thương: “Lão già mà ngày thường chúng mày cung phụng như thần đâu rồi?”
“Mau gọi lão ra đây! Không có lão thì tất cả chúng mày hôm nay đều sẽ chết”.

Nói xong, những cao thủ bên cạnh Châu Vũ và Lục Chính Bình lập tức xông lên đòi giết.

Vào lúc này, đột nhiên có một cơn gió lạnh rít qua!
“Bụp!”
Một tên cao thủ đang xông về phía Tôn Thượng Hương bị đánh vào ngực, cả người lập tức bay ra ngoài!
Châu Vũ và những người khác đột nhiên quay đầu lại và kinh ngạc phát hiện ra Tôn Bá Đương đã đến!
Hoảng loạn!
Khi nhìn thấy Tôn Bá Đương, tất cả mọi người đều hoảng sợ, kể cả chính Châu Vũ.

“Không thể nào! Lão già chó chết, không phải ông bị người khác đánh trọng thương rồi sao? Vì sao lại có thể ở đây?”
“Lẽ nào con ả đáng chết Kỳ Ti Mẫn lừa tao!”
“Mày nói bừa, vợ tao làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được!?”

Tôn Bác Nghĩa đứng ở cửa, được hai tên vệ sĩ bảo vệ.

Lúc này sắc mặt anh ta tái nhợt, chỉ tay vào Châu Vũ, cả người run lên.

Tên cao thủ bị đánh bật ra vừa này đã chạy lại.

Hắn lau vết máu trên miệng, nói với Châu Vũ: “Ông chủ, lão già này nhất định đã bị thương rồi”.

“Nếu như là bình thường, cú đấm vừa rồi của lão nhất định sẽ khiến tôi chết ngay lập tức”.

“Tuy nhiên, bây giờ tôi chỉ thấy trong ngực hơi nhói một chút, không có vấn đề gì quá lớn cả!”
“Ha ha ha, ông trời không phụ lòng người, ông trời không phụ lòng người, không hổ danh là người đàn bà tao đã từng ngủ cùng, sau khi được thử kỹ năng của tao, quả nhiên cô ta vẫn chỉ một lòng hướng về tao!”
Lúc này, Châu Vũ không kiêng nể bất kỳ ai.

Hắn chỉ vào Tôn Văn Đài.

Kiêu ngạo!
Chế nhạo!
Còn có sự khinh thường sâu sắc: “Tôn Văn Đài, tên chó chết cặn bã nhà mày”.

“Ngày thường ngoài mặt ra vẻ có đạo đức, sau lưng lại lén làm những chuyện ô uế bẩn thỉu!”
“Mày bây giờ nhất định không tin rằng con ả Kỳ Ti Mẫn kia thông đồng với tao”.

“Hơn nữa cô ta còn sinh cho tao hai đứa con, trong đó có một đứa đang ở bên cạnh mày đấy”.


“Không, không đúng, tối nay cô ta không có ở đây!”
Tôn Văn Đài và Tôn Trung Mưu lập tức nhìn bốn xung quanh.

Vừa nãy không chú ý, bây giờ nghe Châu Vũ nói như vậy.

Chương 275: Thật là một người đàn ông đáng sợ
Đúng là thiếu mất một người trong chi chính nhà họ.

Con trai của cậu cả Tôn Bác Nghĩa, Tôn Lượng!
Mặc dù vô cùng tức giận.

Mặc dù hận không thể lột da con ả Kỳ Ti Mẫn.

Nhưng lúc này không ai rảnh quan tâm chuyện đó nữa, bởi vì bây giờ đang là thời khắc sinh tử!
Sắc mặt Tôn Bá Đương có chút nhợt nhạt.

Nhưng chỉ với một nắm đấm đã khiến lão chảy máu cuồn cuộn.

Vết thương mà Lý Phong gây ra cho lão thực sự quá nặng.

Sau một thời gian ngắn chữa trị như vậy căn bản không thể khôi phục hoàn toàn được trạng thái ban đầu.

Bây giờ, điều duy nhất lão phải làm là.

“Hương Nhi!”
“Trung Mưu!”
“Có!” Tôn Thượng Hương và Tôn Trung Mưu đồng thanh!
“Hai cháu mau chạy đi, chạy càng xa càng tốt, để lại gốc rễ cội nguồn cho nhà họ Tôn chúng ta”.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận