Lâm Mộc Báo Thù


Họ nhanh chóng rẽ sang hai bên trái và phải của Cố Ngôn Hi.

Những người này được chia thành hai hàng và đứng ngay ngắn trước mặt Cố Ngôn Hi, ngăn cách hoàn toàn Cố Ngôn Hi với những người phụ nữ đến gây rối.

"Các, các người là ai?"
"Các người muốn làm gì?"
"Ồ! Tôi hiểu rồi! Các người biết là thua rồi, nên định đánh chúng tôi chứ gì?"
"Được rồi, đến đi!"
"Nào! Đánh tôi đi! Đánh mạnh vào!"
Những người phụ nữ này mở to mắt.

Như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

Trong góc, Lý Phong lại ra hiệu.

Nhóm nam nữ mặc vest đen này đồng thanh nói như người máy.

"Xin chào!"
"Chúng tôi là luật sư của công ty luật Tinh Huy!"
"Chúng tôi hiện sẽ đàm phán với các cô thay mặt cho công ty mỹ phẩm Phương Đông thuộc tập đoàn Lăng Tiêu!"
Khi nghe nói bên kia là luật sư, sắc mặt của mười mấy người phụ nữ hơi thay đổi.

Một khi luật sư xuất hiện, vấn đề này đã động chạm đến pháp luật rồi!
"Cộp, cộp…”
Kèm theo đó là tiếng giày cao gót giòn tan trên mặt đất.

Hứa Mộc Tình, mặc một bộ đồ công sở, xuất hiện trước mặt mọi người.


Sự xuất hiện của Hứa Mộc Tình ngay lập tức khiến nhiều người phải hô lên.

Sự chú ý của các phóng viên cũng hướng về phía Hứa Mộc Tình.

"Oa! Đẹp quá!"
"Cô ấy là một ngôi sao sao? Sao tôi chưa từng thấy?"
Hứa Mộc Tình nhận micro từ nhân viên.

Cô bước nhanh đến trước mặt người phụ nữ vừa kêu gào lúc nãy.

Cử chỉ của Hứa Mộc Tình rất lịch sự và ung dung.

Cô cười và nhẹ nhàng hỏi.

"Xin hỏi, cô lấy tinh chất này từ đâu vậy?"
"Hừ! Kẻ ác lại đi cáo trạng à!"
"Cô đang nghi ngờ tôi đấy à, tôi là người bị hại đấy!"
Người phụ nữ rú lên ầm ĩ.

Khoảng hơn chục phụ nữ xung quanh cô ta cũng có biểu hiện như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.

Vô cùng hung ác!
Biểu cảm của Hứa Mộc Tình vẫn không thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt cô vẫn rất giản dị và xinh đẹp.

Hai ngày trước, những bài tập kiểm tra lòng can đảm của Lý Phong lúc này đã phát huy tác dụng của nó.

Nên biết, Hứa Mộc Tình không sợ tiếng kêu gào của hàng trăm người nữa.

Chưa kể, bây giờ đang phải đối mặt với một đám diễn viên quần chúng hừng hực sát ý.

Đôi chân ngọc ngà mảnh mai của Hứa Mộc Tình nhẹ nhàng cất bước.

Cô vòng qua khoảng hơn chục phụ nữ và đi về phía trước sân khấu.

"Tách!"
"Tách!"
"Tách!"
Đèn flash vẫn tiếp tục!
Lúc này, như thể Hứa Mộc Tình chính là một ngôi sao.

Giọng của Hứa Mộc Tình thanh mảnh và êm tai.

Như tiếng nước chảy róc rách.

Như tiếng chim kêu trong rừng.

"Cảm ơn tất cả các vị đã đến tham dự buổi ra mắt sản phẩm ngày hôm nay”.


"Tôi là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu, Hứa Mộc Tình”.

"Đầu tiên tôi muốn giải thích một điều cho mọi người”.

"Các sản phẩm tại buổi ra mắt hôm nay thực sự đã được thử nghiệm và quảng bá cho công chúng ba ngày trước”.

"Tuy nhiên, khi chúng tôi thử nghiệm, chúng tôi không sử dụng loại bao bì này”.

Vừa nói, Hứa Mộc Tình vừa quay lại và chỉ vào những sản phẩm do những người phụ nữ này cầm trong tay.

"Hiện tại tôi muốn biết, các cô lấy những thứ này ở đâu ra?"
Chương 397: Người đẹp này thật can đảm
Gió đổi chiều!
Hai ba câu nói của Hứa Mộc Tình đã nói trúng mấu chốt vấn đề.

Lúc này, người phụ nữ dẫn đầu ném đồ cầm trên tay xuống đất vỡ tan tành.

Cô ta tức giận chỉ tay vào Hứa Mộc Tình và nói: “Cô đang đùn đẩy trách nhiệm, đổi trắng thay đen!”
“Chúng tôi dùng hàng dùng thử của nhà cô, mới thành ra như này!”
Có một người phản ứng nhanh, liền nói: “Những thứ trong tay chúng tôi đều là khi chúng tôi mới tới nhân viên marketing ngoài cửa đưa cho chúng tôi!”
“Đúng, đúng rồi, hàng dùng thử chúng tôi đều để ở nhà rồi!”
“Dù sao đồ nhà các người, cho dù là đồ dùng thử hay là hàng bày bán đều có vấn đề!”
Hứa Mộc Tình khẽ gật đầu.

Tiếp tục hỏi.

“Thế thì tôi muốn hỏi các người dùng mấy ngày đã thành ra như thế này?”
“Mấy ngày cái gì, tôi vừa mới dùng đồ của cô, mặt đã bị hủy hoại rồi”.

Người phụ nữ hét lên, nước miếng phun lia lịa.

Tiếp đó, Hứa Mộc Tình làm một hành động khiến tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ.

Cô cầm lấy sản phẩm từ tay người phụ nữ đang giận dữ nhìn chằm chằm mình.


Sau đó, trước mặt tất cả mọi người, bôi thứ đó lên mặt mình.

Da Hứa Mộc Tình trắng nõn mịn màng, giống như quả vải vừa mới bóc vỏ, căng bóng.

Cùng lúc đó, Cố Ngôn Hi đứng đằng sau cũng rảo bước đến bên cạnh Hứa Mộc Tình.

Cô ta cũng cầm miếng mặt nạ từ tay một người khác.

Bóc miếng mặt nạ trước mặt mọi người, sau đó đắp lên mặt mình.

“Oa!”
Tất cả mọi người bắt đầu che miệng.

“Người đẹp này thật dũng cảm!”
“Cái thứ này đã bị người khác cố ý bỏ chất độc hại vào bên trong, làm thế nào bây giờ?”
“Vậy thì mặt cô ấy sẽ bị hủy hoại mất?”
Nhưng những điều mà tất cả mọi người lo lắng đều không xảy ra.

Sau khi Hứa Mộc Tình bôi tinh chất lên mặt, da cô vẫn nõn nã trắng mịn như ban đầu.

Không biết là cảm giác tâm lí hay là trực giác bị sai.

Mọi người phát hiện da mặt Hứa Mộc Tình bây giờ còn sáng bóng mịn màng hơn trước.

Sau đó nhìn sang Cố Ngôn Hi.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận